Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đây không phải là cổ văn Ma đạo gì đó, mà là...
Cửu Tự Chân Ngôn Đạo môn!
“Binh!”
Trong miệng công tử Tô phun ra một chữ.
Phù văn cổ văn huyền diệu kia như hóa thành chân ngôn chiếu rọi.
Ngay sau đó, sau lưng công tử Tô dường như có một khe hở hư không nứt ra.
Vô cùng vô tận thần quang từ bên trong dâng trào mà ra, hòa thành từng quang đoàn lao về phía Quân Tiêu Dao.
Bên trong quang đoàn bất ngờ là từng món binh khí!
Nhưng không phải là loại binh khí thực chất hóa, mà là loại lấy pháp tắc xây dựng mà thành.
Thế nhưng vẫn cực kì kinh khủng.
“Quả nhiên.”
Trong lòng Quân Tiêu Dao hiểu rõ, suy đoán của hắn hoàn quả thực không sai.
Nhưng trước mắt, hắn không nói thẳng ra là vì muốn thể nghiệm uy lực của Cửu Tự Chân Ngôn Đạo môn.
Dòng thác binh khí cuồn cuộn như biến thành một con trường long màu vàng, đánh thẳng tới Quân Tiêu Dao.
Khí tức bén nhọn thấu xương giống như có thể cắt đứt hư không.
Quân Tiêu Dao thấy thế, trực tiếp thi triển ra Loạn Thiên bí thuật, Thập Tự tinh vực đan xen.
Trường long binh khí đánh thẳng tới trực tiếp bị một thập tự hư không cắt chém thành bốn phần.
Song những binh khí ấy vẫn biến thành sao đầy trời, hướng về Quân Tiêu Dao.
Ba trăm sáu mươi độ không góc chết đánh thẳng tới.
“Có chút thú vị đấy.”
Vòng Thần miễn dịch pháp lực của Quân Tiêu Dao đột nhiên khuếch trương mà ra.
Những binh khí đánh tới trực tiếp ngưng kết trong vòng Thần, sau đó bị ma diệt.
Lúc này, công tử Tô lại lần nữa lấn người tới.
Trên người hắn lần nữa có đạo uẩn huyền diệu chảy xuôi, pháp tắc phác hoạ đan xen, lại ngưng kết ra một chữ cổ khác.
“Giai!”
Theo chữ cổ chân ngôn ngưng kết.
Quân Tiêu Dao cảm thấy, khí tức của công tử Tô lập tức tăng vọt lên gấp mười lần!
Đây có thể nói là tốc độ tăng cực kỳ kinh người.
Sau đó, công tử Tô đánh tới một chưởng, dẫn động thiên phong, hư không rung động, thần quang sáng chói, xích hà lượn lờ.
Sau khi tăng phúc gấp mười lần, cho dù là một thiên kiêu bình thường cũng có thể biến thành thiên kiêu tuyệt thế.
Đừng nói chi là người vốn là yêu nghiệt thực lực bất phàm như công tử Tô.
Dưới tăng phúc gấp mười lần, càng làm cho Quân Tiêu Dao cũng phải hơi nghiêm túc lên.
Khí huyết trong cơ thể Quân Tiêu Dao cũng chấn động vù vù.
Thần huyết Chí Tôn nhanh chóng chảy xuôi, sôi trào, bao phủ toàn thân.
Ầm!
Như có một ngọn thần diễm cực kỳ sáng chói bao phủ thân thể Quân Tiêu Dao.
Chí Tôn thuật thứ tư thi triển mà ra!
Khí tức Quân Tiêu Dao vốn đã khủng khiếp, thêm vào Chí Tôn thuật thứ tư, khí tức càng tăng vọt.
Tăng phúc chân ngôn chữ “Giai” công tử Tô tế ra mang đến, hiện tại đều bị triệt tiêu.
“Ngươi...”
Công tử Tô cũng lấy làm kinh hãi.
Thiên kiêu Ma đạo mang mặt nạ quỷ đồng xanh này, sao lại khó chơi như này, thủ đoạn nhiều vô số kể.
Ầm!
Hai người lần nữa va chạm, dao động bao phủ bốn phương.
Công tử Tô vẻ mặt nghiêm trọng.
Sử dụng hai chữ cổ chân ngôn chữ “Binh” và chữ “Giai”, vậy mà vẫn không cách nào giết chết đối phương.
“Tổ!”
Trong miệng công tử Tô lại phun ra một chữ cổ chân ngôn.
Trong hư không, đạo tắc xen lẫn, hóa thành một chữ “Tổ”.
Sau đó, công tử Tô lại tế ra chữ cổ khác.
“Hành!”
Sau khi tế ra chữ “Hành”.
Tốc độ của công tử Tô đã đạt đến một loại cực hạn, bao vây xung quanh Quân Tiêu Dao.
Mà Quân Tiêu Dao vẫn không dao không động như núi cao.
Tuy là hắn cũng có lĩnh ngộ rất sâu đối với đạo hư không cực tốc.
Nhưng Quân Tiêu Dao về cơ bản chưa từng thi triển qua thân pháp.
Bởi vì không có người nào có tư cách để hắn tránh.
Nhưng trong lúc triền đấu như này.
Quân Tiêu Dao lại phát hiện, mỗi lần công tử Tô dường như đều đạp lên một điểm vị nào đó.
“Thì ra là thế, dùng chân ngôn chữ Hành che giấu huyền diệu của chân ngôn chữ Tổ à, quả thực có chút thực lực.”
Quân Tiêu Dao tâm như gương sáng, nhưng mặt ngoài lại không có bất cứ biểu hiển nào.
Hắn vốn muốn lĩnh hội uy lực của Cửu Tự Chân Ngôn.
Sau đó, khi triền đấu đến một khoảnh khắc nào đó.
“Kết thúc rồi.”
Trên khuôn mặt tuấn mỹ vô ngần của công tử Tô lộ ra một vệt đắc ý, nụ cười nắm chắc thắng lợi trong tay.
“Thiên Cương Địa Sát Tru Ma đại trận!”
Thần hoa chói mắt không gì sánh nổi phun trào trong hư không.
Từng sợi Trật Tự Thần Liên và Pháp Tắc Thần Liên đan xen, trói buộc Quân Tiêu Dao bên trong.
Có thể nói, đây là một đại trận khủng khiếp vô biên.
Theo lý thuyết, đại trận như vậy, tuyệt đối không phải một người có thể tế ra trong khoảng thời gian ngắn.
Nhưng công tử Tô thông qua chân ngôn chữ “Tổ”, quả thực đã bố trí ra trong khoảng thời gian ngắn.
Chân ngôn “Tổ” chính là ngưng tụ của đạo đối trận pháp.
Theo Thiên Cương Địa Sát Tru Ma đại trận ngưng tụ.
Quân Tiêu Dao ở giữa trận pháp, chắc chắn là thừa nhận áp lực lớn nhất.
Tuy bản thân hắn chẳng để ý cho lắm.
“Uy lực không tệ.”
Quân Tiêu Dao cũng không thể không cảm thán, Cửu Tự Chân Ngôn Đạo môn quả nhiên có phần yêu nghiệt.
Đương nhiên, yêu nghiệt nhất vẫn là công tử Tô.
Một mình hắn thế mà lĩnh ngộ nhiều chữ cổ chân ngôn như vậy.
Cho dù là trước đó, Quan Hồng Quyên của Tam Thanh đạo môn có thể lĩnh ngộ một hai chữ cổ chân ngôn đã không tệ.
Song đến bây giờ, Quân Tiêu Dao đã đại khái cảm nhận được uy lực của Cửu Tự Chân Ngôn Đạo môn.
Cho nên hắn cũng không trì hoãn gì nữa.
Song chưởng na di, khống chế lực lượng hai loại thuộc tính chí cực, giống như sinh và tử tuần hoàn.
Đúng là Chư Thiên Sinh Tử Luân!
Quân Tiêu Dao như một quân vương vận hành sinh tử chư thiên.
Hai tay khép lại, áo nghĩa sinh tử lưu chuyển.
Làm càn khôn hư không đều vặn vẹo, thần hoa vạn đạo, che phủ màn trời.
Sau đó, Quân Tiêu Dao quét ngang mà ra.
Thiên Cương Địa Sát Tru Ma đại trận đủ để giảo sát Hỗn Độn Đạo Tôn.
Cũng bị một thức thần thông của Quân Tiêu Dao đánh tan!
Dù là công tử Tô cũng bị đẩy lui, khí huyết trong cơ thể sôi trào, lực lượng pháp tắc tán loạn.
“Ngươi...”
Công tử Tô khó mà tin được.
Nam tử tóc trắng đeo mặt nạ quỷ đồng xanh lại mạnh đến mức này!
Trong Ma đạo, từ lúc nào thì có một yêu nghiệt như thế tồn tại?
Nhưng càng như thế, sát tâm trong mắt công tử Tô càng mãnh liệt.
Uy hiếp quá lớn.