Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2742 - Chương 2742 - Ngọc Hư Hoàng Chủ

Chương 2742 - Ngọc Hư hoàng chủ
Chương 2742 - Ngọc Hư hoàng chủ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Hoàng chủ khách khí rồi, Quân mỗ cũng chỉ làm một ít việc trong khả năng mà thôi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.

“Ha ha, tiểu hữu quá mức khiêm tốn, nói vậy tiểu hữu đối với thư viện truyền thừa cũng có suy nghĩ gì sao.”

Tuy rằng Ngọc Hư hoàng chủ rất muốn mượn sức Quân Tiêu Dao để hắn ở lại Ngọc Hư hoàng triều.

Nhưng ông cũng biết, lai lịch của Quân Tiêu Dao sợ là bất phàm, thực lực thiên phú lại càng sâu không lường được.

Nhân vật như thế này, đừng nói ở lại Ngọc Hư hoàng triều.

Cho dù là toàn bộ tinh vực Bách Quốc cũng không thể níu kéo được hắn.

Cái gọi là chùa nhỏ không thể chứa được Phật lớn, chính là đạo lý này.

Ước chừng chỉ có thế lực như thư viện truyền thừa mới có thể chứa được sự tồn tại này.

Nhưng tuy không giữ được Quân Tiêu Dao thì cũng có thể tạo mối quan hệ tốt với hắn.

Nói không chừng tương lai có thể dính được chút phúc.

Ngọc Hiên thái tử là một người có tầm nhìn.

Là cha của hắn, sao ông có thể không có tầm nhìn được?

“Nhàn nhi, trong khoảng thời gian này con phải chiếu cố vị tiểu hữu này thật tốt, biết không?”

Ngọc Hư hoàng chủ nói với Ngọc Nhàn công chúa.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngọc Nhàn công chúa hơi đỏ lên, gật đầu như chim nhỏ.

Ngọc Hư hoàng chủ chính là đang tạo cơ hội cho Ngọc Nhàn công chúa.

Nếu như Ngọc Nhàn công chúa có thể cùng Quân Tiêu Dao phát sinh một chút gì đó.

Khi đó mối quan hệ sẽ bền chặt.

Ngọc Hư hoàng chủ cảm thấy tương lai ở Giới Trong Giới, vị công tử áo trắng này tuyệt đối có tên.

Cho nên giao hảo trước, hẳn là không có sai.

Ngọc Hư hoàng chủ mang tâm tư gì.

Quân Tiêu Dao đương nhiên biết rõ.

Luận năng lực nhìn thấu lòng người, Quân Tiêu Dao nói thứ hai thì không có mấy ai dám nói thứ nhất.

Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không có ác cảm gì cả.

Giữa người với người, ngoại trừ một ít người thân ra thì vốn là quan hệ lợi dụng lẫn nhau.

Ngươi không có giá trị với người khác, vì sao người khác đối xử với ngươi tốt như vậy, ăn no căng bụng à?

Mà khoảng thời gian tiếp theo xem như là yên bình.

Quân Tiêu Dao tạm thời dừng chân tại Ngọc Hư hoàng triều.

Mục đích của hắn không phải là đại chiến trăm nước, cũng không phải là Thư viện truyền thừa.

Mà là Chu Mộc.

Hắn cảm thấy có lẽ Chu Mộc sẽ làm ra chút chuyện.

Nếu không làm, vậy thì không phải là đứa con khí vận rồi.

Mà trong khoảng thời gian này, Ngọc Nhàn công chúa cũng thỉnh thoảng đến tìm Quân Tiêu Dao.

Nói là thảo luận đạo pháp, tu luyện tâm đắc.

Nhưng thời gian lâu dài, chỉ nâng má, nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao xuất thần.

Đương nhiên là Quân Tiêu Dao không có bất kỳ suy nghĩ gì về Ngọc Nhàn công chúa.

Nhưng hắn cũng không thể ngăn cản muội muội thích mình.

Hắn hết cách, cũng bất lực.

Không bao lâu sau, Ngọc Hiên thái tử nhận được tin tức.

Tin tức này khiến sắc mặt của Ngọc Hiên thái tử trầm xuống, mang theo tia lãnh ý.

Sau đó, hắn và Ngọc Nhàn công chúa đi về phía Quân Tiêu Dao.

Nhìn thấy sắc mặt Ngọc Hiên thái tử dường như không tốt cho lắm, Quân Tiêu Dao thu liễm đồng tử tối tăm, thản nhiên nói: “Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Liên quan đến Đại Chu hoàng triều.”

Ngọc Hiên thái tử nói xong, biểu cảm mang theo lãnh ý nói.

“Chu Mộc của Đại Chu hoàng triều cũng muốn tham gia đại chiến trăm nước.”

“Một phế nhân mất đi Thánh Long Huyết như hắn, có năng lực gì mà đi tham gia đại chiến trăm nước chứ?”

Đối với Chu Mộc, Ngọc Hiên thái tử chỉ có lãnh ý.

Hận thù giữa hai nước không cần phải nói nhiều.

Hơn nữa, trước đó Ngọc Hư hoàng chủ còn bị đánh bị thương, suýt chút nữa thì bỏ mình.

Nên hắn và Chu Mộc sớm đã ở thế như nước sôi lửa bỏng.

“Xem ra Chu Mộc có được chút sức mạnh rồi.”

Quân Tiêu Dao tùy ý nói.

Thật ra hắn đã sớm dự liệu, nhất định Chu Mộc sẽ làm chuyện này.

Cái mà Quân Tiêu Dao chờ đợi chính là cơ hội này.

Mà theo như chiêu trò, nếu không có gì bất ngờ.

Thì trận đại chiến trăm nước này sẽ là một tấm ván vểnh lên để Chu Mộc quật khởi.

Nổi dậy mạnh mẽ, chấn động bốn phương, gia nhập vào Thư viện truyền thừa, sau đó xông lên trời.

“Không còn Thánh Long Huyết, hắn còn có át chủ bài gì nữa?”

“Hơn nữa may mà có Quân công tử hoàn toàn luyện hóa Thánh Long Huyết thay bọn ta, để thực lực của bọn ta tăng lên một mảng lớn.”

Ngọc Hiên thái tử nói.

Sau khi thực lực của hắn tăng lên thì hắn càng tự tin hơn.

“A… không đơn giản như vậy đâu.”

“Các ngươi nghĩ xem, Đại Chu vì quốc lực đột nhiên hưng thịnh, hơn nữa còn chủ động xuất kích.”

“Cuối cùng, còn có cường giả thần bí ra tay, đánh thương Ngọc Hư hoàng chủ.”

Quân Tiêu Dao nhắc nhở.

Đồng tử của Ngọc Hiên thái tử ngưng tụ, mang theo kinh ngạc nói: “Ý của Quân công tử là mọi chuyện đều có liên quan đến Chu Mộc?”

“Nhưng Chu Mộc chỉ là một phế nhân mất đi Thánh Long Huyết.”

“Đừng nói hiện tại cảnh giới của ta tăng lên không ít, cho dù không tăng lên, cũng đủ đối phó với hắn.”

Ngọc Hiên thái tử cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi.

“Ai biết được, dù sao thì ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây.”

Giọng điệu của Quân Tiêu Dao mang theo suy nghĩ nhàn nhạt.

Sở Tiêu truyền nhân Nhân Hoàng khiến cho Ngọc Hiên thái tử vô cùng thán phục.

Không phải cũng là một thổ dân đi ra từ thế giới Tiểu Thiên sao?

Tuy hắn có thể đạt được thành tựu này dưới sự dung túng của Quân Tiêu Dao.

Nhưng cũng nói rõ tiềm lực của những đứa con thế giới này cao bao nhiêu.

Bị Quân Tiêu Dao nói như vậy, Ngọc Hiên thái tử suy ngẫm, sau đó nói.

“Quân công tử nói phải, là ta có chút sơ suất rồi.”

“Ai biết Chu Mộc lại có kỳ ngộ gì hay không.”s

“Chỉ là, nếu như Chu Mộc thật sự gia nhập Thư viện truyền thừa, vậy thì hơi phiền phức rồi.”

“Có thể ngăn chặn, thì phải cố gắng ngăn chặn.”

Ngọc Hiên thái tử nhíu mày suy tư nói.

“Ngươi chuẩn bị làm như thế nào?” Quân Tiêu Dao hứng thú nói.

Ngọc Hiên Thái tử suy nghĩ một lúc rồi nói: “Dù Chu Mộc thật sự có sức lực, hay là cố làm ra vẻ huyền bí, đều không sao cả.”

“Ta cũng có kết giao không ít bằng hữu thiên tài của Hoàng triều.”

“Đợi đại chiến trăm nước mở ra, ta sẽ liên hệ với những bằng hữu thiên tài đó, cùng nhau vây bắt, đối phó Chu Mộc.”

Bình Luận (0)
Comment