Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lúc này Chu Mộc được truyền tống ra.
Khóe môi hắn cong lên nở nụ cười.
Đúng là không uổng phí cường độ tu luyện cao trong thời gian này!
Hắn nhìn về phía bia Phong Thần.
Tên của hắn không xếp đầu tiên.
Nhưng cũng có thể hiểu được.
Dù sao Chu Mộc cũng mới trưởng thành không bao lâu.
Ngay cả khi hắn có bàn tay vàng số mệnh kim long này cũng phải mất thời gian để phát triển.
Nếu như qua một thời gian nữa, Chu Mộc tự tin, thứ hạng của hắn sẽ ở đứng đầu.
Nhưng hiện giờ, biểu hiện của Chu Mộc cũng đủ đáng sợ rồi.
Đứng đầu bảng tích phân! Lưu danh bia Phong Thần!
Đây tuyệt đối là chân long trong đám cỏ rác!
“Ngươi chính là Chu Mộc?”
Triệu Hân tung mình rơi xuống trước người Chu Mộc, đôi mắt sáng ngời nhìn chằm chằm hắn.
Cô không ngờ còn có thể tìm thấy vàng trong đống cát.
Ở Tinh vực Bách Quốc này còn có thể gặp được nhân vật như vậy.
“Chắc hẳn nếu sư tôn biết được thì sẽ rất vui mừng.” Triệu Hân nghĩ thầm.
Quả nhiên.
Ngay khoảnh khắc Chu Mộc lưu danh bia Phong Thần, Tô Yên ngồi khoanh chân trên thuyền cũng cảm nhận được.
“Cái gì, vậy mà có người có thể lưu danh trên bia Phong Thần, chắc chắn không phải đồ nhi của ta.”
Tô Yên biết rõ lực lượng của Triệu Hân.
Vì vậy người lưu danh chắc chắn là một người khác.
“Được, rất tốt, có vẻ sau này phải xem thật kỹ chân long trong bãi cỏ hoang rốt cuộc là người thế nào.”
Tô Yên mỉm cười.
Đây là một vị thiên kiêu có thể lưu danh trên bia Phong Thần.
Ngay cả khi không có trong bảng tích phân, ngay cả khi không để lại tên thì hắn cũng là biểu tượng của sức mạnh thiên phú.
Lần này nàng không chỉ không trở về tay không mà còn tìm thấy báu vật!
Mà bên này.
Triệu Hân đang nhìn Chu Mộc chăm chú.
Hắn trông rất đẹp trai, mày kiếm sắc bén quyết đoán.
“Không tồi. Không ngờ còn có thể có chân long như ngươi ở Tinh vực Bách Quốc.”
Trong đôi mắt Triệu Hân hiện lên tia tia sáng lạ thản nhiên.
Hiển nhiên, Chu Mộc sẽ gia nhập Thư viện Truyền Thừa.
Với thiên phú của hắn, chắc chắn sẽ được Thư viện Truyền Thừa dốc sức bồi dưỡng.
Lúc này, mấy người bên kia cũng đồng thời đi về phía này.
Là bốn người Quân Tiêu Dao, Lạc Lạc, Ngọc Hiên thái tử, Ngọc Nhàn công chúa.
Nhìn thấy Chu Mộc mà sắc mặt Quân Tiêu Dao vẫn thản nhiên.
Lạc Lạc cũng vậy.
“Thế mà hắn có thể lưu danh trên bia Phong Thần?”
Sắc mặt Ngọc Hiên thái tử có hơi khó coi.
Đây chẳng phải nói lên Chu Mộc nhất định sẽ gia nhập Thư viện Truyền Thừa sao.
Như vậy, họ không gặp nguy hiểm thì chắc chắn cũng bị chèn ép.
Ngay cả hoàng triều Ngọc Hư phía sau cũng sẽ bị liên lụy.
Chu Mộc nhìn thấy Quân Tiêu Dao, trong mắt lập tức toát ra luồng hận ý.
Triệu Hân đứng bên cạnh nhạy bén nhận ra.
“Ngươi có thù với bọn họ à?” Triệu Hân hỏi.
Chu Mộc gật đầu, chỉ về phía đám người Quân Tiêu Dao và Ngọc Hiên thái tử, nhưng không bao gồm Lạc Lạc.
Triệu Hân nhìn cũng ngây người.
Vị công tử áo trắng này có dáng vẻ quá tuấn tú, như tiên nhân vậy.
Lúc trước nàng còn cảm thấy ngoại hình của Chu Mộc anh tuấn, bất phàm.
Nhưng hiện giờ so sánh với giá trị nhan sắc như thần tiên của Quân Tiêu Dao, lập tức biến thành phàm phu tục tử.
Nhưng Triệu Hân cũng chỉ thầm cảm thán trong lòng mà thôi.
Đẹp trai thì sao?
Đây là một thế giới đề cao thực lực.
Bởi vì Quân Tiêu Dao che giấu khí tức, nên nàng cũng không thăm dò ra được khí tức và tu vi của hắn.
“Ta không hy vọng bọn họ gia nhập Thư viện Truyền Thừa.” Chu Mộc lạnh lùng nói.
Bây giờ hắn đang lưu danh trên bia Phong Thần, tất nhiên còn một con bài khác.
Đối với Thư viện Truyền Thừa, hắn chính là miếng bánh lớn.
Không nói đến Quân Tiêu Dao, Chu Mộc tuyệt đối sẽ không để Ngọc Hiên thái tử và Ngọc Nhàn công chúa gia nhập Thư viện Truyền Thừa.
Chu Mộc thề, đợi đến khi hắn gia nhập Thư viện Truyền Thừa sẽ lập tức dùng tài nguyên và quan hệ tiêu diệt hoàng triều Ngọc Hư đã đoạt lấy Thánh Long Huyết của hắn!
“Thư viện Truyền Thừa là do nhà ngươi mở sao, ngươi có quyền gì mà không cho?”
Ánh mắt Ngọc Hiên thái tử lạnh lẽo như băng.
“Nếu ngươi cũng có thể lưu danh trên bia Phong Thần đương nhiên cũng có quyền.” Chu Mộc cười lạnh nói.
Sắc mặt Ngọc Hiên thái tử cứng đờ lại, trở nên khó coi.
Mà Quân Tiêu Dao hoàn toàn không quan tâm đến tranh chấp này.
Hành động này của Chu Mộc giống như đứa trẻ đùa cợt, vừa ngây thơ vừa buồn cười.
Ánh mắt của hắn dừng lại trên bia Phong Thần.
“Bia Phong Thần sức mạnh à…”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao lộ ra chút hứng thú.
Hình như thứ này là thế mạnh của hắn…
Tuy Quân Tiêu Dao đứng thứ mười toàn năng, mỗi phương diện đều mạnh.
Nhưng trong toàn năng càng nổi bật hơn.
Thân thể và sức mạnh chính là sự nổi bật trong toàn năng của Quân Tiêu Dao.
Hiện tại hắn đã tu luyện ra ba triệu lực thế giới Tu Di.
Cho dù bỏ qua lực thế giới Tu Di thì thánh thể Hoang Cổ, Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai của hắn, bản thân hắn chính là cơ thể vô địch, thần lực vô song.
Quân Tiêu Dao tiến vào bia Phong Thần.
“Cái gì?”
Triệu Hân chớp mắt, vẻ mặt tò mò.
Vị công tử áo trắng đẹp đến mức khiến nàng suýt chút nữa yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên này lại muốn tiến vào bia Phong Thần khiêu chiến.
Hắn sẽ lập nên chiến tích gì đây?
Lạc Lạc cũng rất tò mò.
Trong lòng Ngọc Hiên thái tử thở phào nhẹ nhõm.
Hắn khá hiểu biết về thực lực của Quân Tiêu Dao.
Tất cả thiên kiêu trong Tinh vực Bách Quốc cộng lại cũng không bằng một ngón tay của Quân Tiêu Dao.
Bao gồm cả Chu Mộc!
Mà sắc mặt Chu Mộc lại lộ ra sự âm trầm.
Cho dù đám người Ngọc Hiên thái tử khiêu chiến, hắn cũng không cảm thấy có nguy cơ gì.
Nhưng Quân Tiêu Dao ra tay, lại khiến hắn thật sự bất an.
Tuy hắn hận Quân Tiêu Dao đến đâu thì Chu Mộc không thể không thừa nhận một hiện thực tàn nhẫn rằng.
Quân Tiêu Dao mạnh đến biến thái!