Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ta cũng có cảm giác.” Một trưởng lão khác nói.
Thực ra, đừng nói bọn họ, cho dù là đại trưởng lão cũng có cảm giác bị kích thích.
Sau đó mấy người trưởng lão nhìn nhau, ho khan một tiếng.
Thoáng mặt đỏ, sau đó cũng tìm một chỗ ngồi xuống, giống như bé ngoan bắt đầu chuyên tâm nghe Quân Tiêu Dao giảng đạo.
Trước đó Quân Tiêu Dao còn từng nói, ngày sau nếu có cần thì không ngại chỉ điểm bọn họ.
Lúc này, một lời thành sấm.
Quân Tiêu Dao giảng đạo, ước chừng giảng bảy ngày bảy đêm.
Mà trong khoảng thời gian này.
Thỉnh thoảng có đệ tử của Thư viện Truyền Thừa khí tức trên người dao động, thần quang lưu chuyển, đó là dấu hiệu đột phá.
Ai có thể nghĩ đến, Quân Tiêu Dao chỉ đơn thuần muốn giảng đạo cho Lạc Lạc.
Kết quả gần như toàn bộ người của Thư viện Truyền Thừa đều tới, hơn nữa từng người đều có thu hoạch bất phàm.
Ở chỗ sâu trong Thư viện Truyền Thừa.
Trong lương đình.
Phó viện trưởng ngồi một bên.
Mà một bên khác là một lão giả đội đấu lạp, nhìn qua có chút bình thường không có gì lạ.
Ai có thể nghĩ đến, lão giả đội đấu lạp này lại là viện trưởng của Thư viện Truyền Thừa.
“Thiếu chủ đế tộc Vân thị quả nhiên danh bất hư truyền, lý giải của hắn đối với đạo tu luyện khiến cho lão phu cũng thán phục vô cùng.”
Phó viện trưởng cảm khái nói.
“Loạn thế buông xuống, Hắc Họa buông xuống, trong thời đại tràn ngập biến số này, tự nhiên sẽ sinh ra tồn tại không hợp lẽ thường.”
“Người này có lẽ chính là loại này không thể theo lẽ thường phỏng đoán dị số tồn tại.” Viện trưởng thản nhiên nói.
“Vậy Thư viện Truyền Thừa ta ắt hẳn phải giao hảo với người này rồi.” Phó viện trưởng nói.
“Đó là đương nhiên, hy vọng người này đến có thể làm Giới Trong Giới sinh ra một ít biến số.”
“Ít nhất, thế lực Tam Hoàng quá mức bá đạo.”
Nhắc tới thế lực Tam Hoàng, cho dù là viện trưởng của Thư viện Truyền Thừa, trong mắt cũng có ý bất mãn.
Phó viện trưởng nghe vậy, thoáng kinh ngạc.
“Chuyện này có hơi quá đấy, hắn chỉ một thân một mình tới đây, chẳng lẽ còn có thể mang đến biến số nào đó cho thế lực Tam Hoàng?”
Nếu như nói đế tộc Vân thị tiến vào chiếm giữ Giới Trong Giới, vậy thật đúng là có thể mang đến áp lực to lớn cho thế lực Tam Hoàng.
Nói cho cùng lúc trước, loại chuyện này không phải chưa từng xảy ra.
Vị kia của đế tộc Vân thị từng đại náo Giới Trong Giới, không ít đại nhân vật của thế lực Tam Hoàng đều chật vật không thôi.
Chuyện đó xem như một đoạn lịch sử đen tối, quá khứ không thể nhắc đến của thế lực Tam Hoàng.
Nhưng hiện tại, chỉ có một mình Quân Tiêu Dao.
Hắn có mạnh thì cũng chỉ qua lại trong thế hệ trẻ tuổi, chẳng lẽ còn có thể tạo thành ảnh hưởng đối với thế lực Tam Hoàng hay sao?
“Nếu chỉ là vậy, vậy ngươi đã quá coi thường người này rồi.”
“Chúng ta ngồi chờ xem diễn là được.”
Viện trưởng mỉm cười.
Mà bên này, sau khi bảy ngày bảy đêm giảng đạo qua đi.
Mọi người ở đây đứng dậy, đều trịnh trọng chắp tay với Quân Tiêu Dao.
“Đa tạ công tử!”
Trận giảng đạo này đối với bọn họ không khác gì một tạo hóa cực kỳ lớn.
Tuy Quân Tiêu Dao nhìn qua trẻ tuổi hơn rất nhiều người ở đây.
Hơn nữa còn là vừa tới Thư viện Truyền Thừa.
Nhưng đáng để bọn họ hành lễ này.
Lúc này, Quân Tiêu Dao nghiễm nhiên đã là trở thành tồn tại như tiền bối trong lòng chúng đệ tử Thư viện Truyền Thừa.
“Lý giải của tiểu hữu đối với đạo tu luyện khiến cho lão hủ cũng phải thán phục.”
Vẻ mặt đám người đại trưởng lão có phần xấu hổ.
Mệt bọn họ trước đó còn muốn thu Quân Tiêu Dao làm đồ đệ.
Bây giờ nghĩ lại, ngoài xấu hổ còn có ngượng ngùng.
Bọn họ làm sao có tư cách đó.
Đối với chuyện này, Quân Tiêu Dao chỉ thờ ơ mỉm cười, không hề để bụng.
Không ít nữ đệ tử Thư viện Truyền Thừa ở đây nhìn về phía bóng dáng áo trắng ngồi xếp bằng trong hư không.
Trong mắt đều lưu chuyển tia sáng lạ nồng đậm.
Bọn họ hiển nhiên không biết Quân Tiêu Dao có thân phận gì.
Chỉ biết hắn vừa đến Thư viện Truyền Thừa thì đã được phó viện trưởng triệu kiến, vô cùng đặc biệt.
Mà bây giờ bảy ngày giảng đạo này, càng đặt vững uy vọng của Quân Tiêu Dao ở Thư viện Truyền Thừa.
Đương nhiên, bản thân Quân Tiêu Dao chẳng hề để ý.
Thư viện Truyền Thừa cũng giống như Ngọc Hư hoàng triều lúc trước, chỉ là một điểm dừng chân tạm thời của hắn mà thôi.
Người duy nhất làm Quân Tiêu Dao để ý là Lạc Lạc.
Khác với thiên kiêu khác.
Thiên tư, sự thông minh cực kỳ của Lạc Lạc, thậm chí khiến cho Quân Tiêu Dao cũng có phần thán phục.
Chẳng qua trong lòng hắn đã có suy đoán nào đó.
Nếu thật sự là vậy, Lạc Lạc có thiên phú yêu nghiệt như vậy, hẳn cũng đúng là bình thường.
Mà sau khi giảng đạo.
Thư viện Truyền Thừa giao bảo địa tu luyện tốt nhất cho Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao cũng hiểu, Thư viện Truyền Thừa thực ra cũng muốn để hắn chèn ép sự kiêu ngạo của Thư viện Tam Hoàng.
Đây là hợp tác song phương.
Cho nên Quân Tiêu Dao đương nhiên hưởng thụ những đãi ngộ này.
Nơi bảo địa này, linh sơn đại xuyên trải rộng, mây tía chùng chùng, thuốc xưa thơm ngát.
Nguyên Bảo chạy nhảy bên trong, một chân có thể đạp một đỉnh núi.
Nó cũng đã nghe Quân Tiêu Dao giảng đạo, có điều lĩnh ngộ.
Quân Tiêu Dao ngoài điều tức bản thân ra, rảnh rỗi không có việc gì cũng sẽ dạy bảo Lạc Lạc.
Mà thời gian nhàn nhã như vậy cũng không kéo dài được lâu.
Rất nhanh, tin tức hội trà sắp tổ chức bắt đầu truyền đi trong Bắc Thiên giới vực.
Đây là cơ duyên đặc hữu của Bắc Thiên giới vực.
Là một cuộc hội nghị của thiên kiêu Bắc Thiên giới vực.
Đến lúc đó, thiên kiêu thế lực đứng đầu của Bắc Thiên giới vực đều sẽ tập hợp cùng nhau, phẩm trà luận đạo.
Nhưng so sánh với hội trà lúc trước, hội trà lúc này hiển nhiên không hề đơn giản như vậy.
Bởi vì có tin đồn.
Thư viện Tam Hoàng sẽ phái người tới tham gia hội trà.
Rất nhiều thế lực của Bắc Thiên giới vực đều nổi tâm tư.
Xem ra Thư viện Tam Hoàng đã đưa sự chú ý tới Bắc Thiên giới vực.
Mà bên bị ảnh hưởng nhất tự nhiên không ngoài Thư viện Truyền Thừa.
Rất nhiều người cảm thấy, hội trà lần này có thể sẽ rất thú vị.