Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thế lực còn lại ở Bắc Thiên giới vực, như nhóm thế lực Vô Lượng môn, Tử Vũ Thiên Tông, Tinh Nguyệt Thánh Đảo, cũng có phi cầm xe kéo lâu thuyền bay lên trời.
Cùng lúc đó.
Ở trong hư không vũ trụ rìa Bắc Thiên giới vực.
Một chiếc lâu thuyền màu vàng kim vô cùng to lớn, vượt qua Tinh Vũ.
Rõ ràng là lâu thuyền của thư viện Tam Hoàng.
Trên boong thuyền của lâu thuyền.
Có một số thiên kiêu đang đứng.
Cả đám đều tài hoa xuất chúng, khí tức phi phàm.
Giới Trong Giới, vốn là Thánh địa tu luyện.
Mà thư viện Tam Hoàng, thì tập trung không ít tài nguyên của thế lực Tam Hoàng.
Thiên kiêu được bồi dưỡng ra, dĩ nhiên cũng mạnh mẽ phi phàm.
Mà bên trong đám thiên kiêu của thư viện Tam Hoàng ở đây, có hai vị nam tử như hạc giữa bầy gà, được mọi người xoay quanh như chúng tinh phủng nguyệt.
Trong đó một vị nam tử, dáng người vô cùng cường tráng, cao tới chín thước, giống như một người khổng lồ nhỏ.
Thoạt nhìn, có vẻ chỉ có tộc nhân của Đế tộc Cổ Thần mới có thể so sánh với hắn.
Nhưng hắn không thể nào là người của Đế tộc Cổ Thần, mà là bởi vì thể chất đặc biệt của hắn.
Một vị nam tử khác, giống như một người cực kỳ trái ngược.
Dáng người vô cùng gầy gò, mặc một áo bào đen, trong tay cầm một cây quải trượng đen kịt, đỉnh khảm nạm một viên đá trong suốt kỳ lạ, trong đó có ngọn lửa màu xanh lục đang chập chờn.
Hắn nhìn qua có loại khí tức quỷ dị, mang theo ý lạnh.
Hai người này, chính là hai trong thất kiệt thư viện của Tam Hoàng.
Tên là Đô Nghị và Nguyên Lương.
Đô Nghị, người mang Đại Địa Vương Thể, có thể hấp thu lực lượng địa mạch vô tận, sức mạnh vô cùng lớn, phòng ngự vô song.
Mà Nguyên Lương, tinh thông đạo Vu Cổ, tuy thủ đoạn thiên hướng tà dị và kỳ lạ.
Nhưng bởi vì thiên phú phi phàm, cho nên được thư viện Tam Hoàng đặc biệt tuyển chọn.
Thực lực của hai người này tuy chưa tới cấp phá cấm nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Lần này, thư viện Tam Hoàng có thể phái hai người bọn họ tới.
Rõ ràng cũng có dự định rung cây dọa khỉ.
Muốn đánh cho Thư viện Truyền Thừa một trận, khiến cho bọn họ mất mặt.
“Không ngờ thư viện vậy mà lại phái chúng ta tới làm chuyện chẳng thú vị như thế.”
“Bắc Thiên giới vực có bao nhiêu người có thể lọt vào mắt của ta?”
Nguyên Lương mở miệng, tiếng nói có chút lanh lảnh u ám.
Giới Trong Giới bốn phương Giới Vực, tuy đều rất phồn thịnh.
Nhưng nếu như kiên quyết muốn so cao thấp.
Bắc Thiên giới vực bị coi là hơi lạc hậu một chút.
Đạo thống của Bắc Thiên giới vực cũng ít hơn so với những giới vực khác.
Ban đầu còn có một Thư viện Truyền Thừa giữ thể diện.
Nhưng bây giờ, ngay cả Thư viện Truyền Thừa cũng suy thoái.
Đô Nghị nghe vậy nói: “Quản hắn làm gì, có chỗ tốt là được rồi.”
“Thần diệp Phù Tang và Thần quả Phù Tang kia, đều là đồ tốt.”
“Đặc biệt là Thần quả Phù Tang, nếu như ta có thể luyện hóa một cái, đối với Đại Địa Vương Thể của ta cực có hiệu quả.”
“Nói không chừng đến lúc đó ta có thể lại đột phá tiếp, trở thành thiên kiêu Cấp phá cấm, như vậy, sẽ có thể đuổi kịp người kia…
Đô Nghị nói tới đây, trong mắt hiện lên chiến ý.
Tuy danh tiếng của thất kiệt thư viện Tam Hoàng vang vọng Giới Trong Giới.
Nhưng thất kiệt cũng có phân chia thực lực cao thấp.
Thiên kiêu mạnh nhất trong thất kiệt chính là tồn tại Cấp phá cấm, sở hữu thiên phú cực kỳ cường đại và yêu nghiệt.
Sáu kiệt khác cộng lại thậm chí không phải là đối thủ của hắn.
Đến nỗi nội bộ thế lực Tam Hoàng đều đang tranh đoạt yêu nghiệt này.
Mà hắn, cũng là mục tiêu của đám người Đô Nghị.
“Muốn đánh bại yêu nghiệt kia không đơn giản như vậy, nhưng ở Bắc Thiên giới vực, chúng ta hẳn là khó tìm đối thủ.” Nguyên Lương nói.
So với những thiên kiêu khác muốn tham gia hội trà.
Đô Nghị và Nguyên Lương, tâm tính hết sức tùy ý, rất bình thản.
Bọn họ thừa nhận, tại Bắc Thiên giới vực, có lẽ cũng có vài thiên kiêu có thể chống lại bọn họ.
Nhưng nếu nói đánh bại bọn họ, vậy thì không phải chuyện đơn giản như thế.
Bọn họ phải lấy được Thần diệp Phù Tang và Thần quả Phù Tang!
…
Bắc Thiên giới vực, vùng cực đông.
Ở đây có một mảnh địa vực đặc biệt, Hỏa Diệm sơn tám vạn dặm.
Nơi này liên quan đến một truyền thuyết.
Nghe đồn thời cổ, từng có một con Kim Ô rơi xuống Bắc Thiên giới vực, đập xuống ở chỗ này, hình thành hỏa diễm tám vạn dặm.
Mà trong cơ thể Kim Ô, lại có một hạt giống cổ thụ Phù Tang.
Không biết qua bao nhiêu năm tháng, hạt giống sinh trưởng thành cổ thụ Phù Tang.
Cũng không biết qua bao nhiêu năm nữa, cổ thụ Phù Tang bắt đầu sinh lá.
Lại qua không biết bao nhiêu năm kế tiếp, bắt đầu kết quả.
Từ đó, cổ thụ Phù Tang thành một nơi có cơ duyên.
Không phải là không có thế lực thèm muốn cổ thụ Phù Tang này.
Chẳng qua là bất kỳ thế lực phương nào muốn lấy đi, thế lực khác đều sẽ không đồng ý.
Hơn nữa cho dù cầm đi, muốn tìm được môi trường thích hợp cho cổ thụ Phù Tang sinh trưởng cũng cực kỳ khó khăn.
Thế nên dần dà, thế lực khắp nơi hạ ước định.
Để thiên kiêu của các thế lực thu hoạch cơ duyên bằng vào bản lĩnh của mình.
Từ đó có hội trà, một thịnh hội cho thiên kiêu của Bắc Thiên giới vực.
Mà lúc này, bên ngoài tám vạn dặm Hỏa Diệm sơn.
Đủ loại chim bay cá nhảy, xe kéo hoa lệ, lâu thuyền phi thuyền, như trăm sông hợp thành biển tụ tập ở đây.
Đều là thế lực khắp Bắc Thiên giới vực.
Tự nhiên không phải ai cũng có tư cách giành được Thần diệp Phù Tang và Thần quả Phù Tang.
Nhưng, cho dù tới thấy chút việc đời cũng tốt.
Càng đừng nói rất nhiều người nhận được tin tức người của thư viện Tam Hoàng sẽ hiện thân hàng lâm.
Chỉ cái tin này, cũng đủ để hấp dẫn thế lực khắp Bắc Thiên giới vực đến đây.
Nhưng người xem trò vui càng nhiều.
Rất nhiều người đều muốn biết.
Thư viện Truyền Thừa sẽ ứng đối ra sao.