Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trong tích tắc, các chiêu thức kiếm đạo mà Kiếm Vạn Tuyệt thi triển đều tan biến toàn bộ.
Không chỉ vậy, chấn động vẫn không giảm, tấn công về hướng của Kiếm Vạn Tuyệt.
Thân thể hắn còn đang bị thương, lại lãnh thêm một chiêu nữa, lập tức hộc máu.
Nhưng Kiếm Vạn Tuyệt trước sau như một không chịu từ bỏ.
“Ngươi vẫn chưa chịu xuất kiếm!”
Ánh mắt Kiếm Vạn Tuyệt lộ ra sự không cam lòng.
Hắn còn chưa được nhìn thấy kiếm của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao thoáng nhướng mày.
Đã đến mức này rồi, vậy mà tâm kiếm của Kiếm Vạn Tuyệt vẫn chưa sụp đổ.
Tuy rằng hắn thực sự chật vật cùng không cam lòng, nhưng cũng chưa đủ để đả kích hắn khiến hắn thoái chí nản lòng.
Vì vậy ngoài ý muốn, Quân Tiêu Dao lại hơi xem trọng nhìn hắn một cái.
Thủ lĩnh của Thư viện Tam Hoàng thất kiệt, thật sự không phải là không chịu nổi một kích.
Quân Tiêu Dao thản nhiên nói: “Đối phó với ngươi, không cần kiếm.”
Kiếm Vạn Tuyệt: “Không được, ngươi phải xuất kiếm ra. Chiến đấu mà không cần đến kiếm, ngươi có còn là một kiếm tu nữa hay không?”
Quân Tiêu Dao im lặng.
Hắn có nói hắn là một kiếm tu khi nào vậy?
Nhưng mà phải nói thật, đây là lần đầu tiên hắn thấy một người thích đi tìm ngược đến như vậy.
“Ngươi chắc chắn chứ?”
Quân Tiêu Dao nói, với một ánh mắt kỳ quái.
“Đương nhiên!”
Kiếm Vạn Tuyệt vô cùng kiên định.
Ngay cả kiếm của đối phương hắn còn chưa nhìn thấy, hắn tuyệt đối không cam tâm!
“Haizz.”
Quân Tiêu Dao khe khẽ thở dài.
Đã nói đến nước này, hắn cũng không muốn dài dòng nữa, thành toàn tâm nguyện nhỏ nhoi này của Kiếm Vạn Tuyệt.
Cổ tay hắn vừa lật, Đại La Kiếm Thai đã ở trong tay.
Thân kiếm tràn ngập tiên khí dập dờn, mặt trên mơ hồ còn có tiên văn uốn lượn.
Không chỉ vậy, còn có một loại ánh sáng đặc biệt tỏa ra từ nó.
Đại La Kiếm Thai sau khi hấp thu Hư Không Tiên Kim cùng Thời Kỳ Kim Tiên.
Tuy rằng không trực tiếp tiến hóa lên cấp bậc cao hơn.
Nhưng so với trước đó, đúng là có sự khác biệt.
Mà Kiếm Vạn Tuyệt khi vừa nhìn thấy Đại La Kiếm Thai, đồng tử chợt co rút lại!
Đây thực sự là một thanh kiếm đủ đề cho các kiếm tu nguyện vì nó mà trở nên điên cuồng!
Chiến ý của Kiếm Vạn Tuyệt hoàn toàn bị đốt cháy!
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn thản nhiên, chưa thi triển ra kiếm đạo thần thông nào.
Chính là vô cùng đơn giản, dùng Đại La Kiếm Thai chém ra một kiếm!
Kiếm quang quét qua, ánh sang của nhật nguyệt cũng trở nên ảm đạm, các vì sao đều bị che lấp!
Một kiếm chém ngang, đất trời bị phân làm hai nửa, phân chia rõ giới hạn.
Có lẽ nguyên nhân đến từ việc hấp thu Hư Không Tiên Kim cùng Thời Kỳ Tiên Kim.
Kiếm quang của Đại La Kiếm Thai, giống như thấm đẫm sức mạnh của không gian và thời gian.
Thậm chí Quân Tiêu Dao không cần thi triển bất cứ kiếm chiêu nào.
Chỉ cần chém ra một kiếm, uy lực mạnh hơn trước rất nhiều.
Đồng tử Kiếm Vạn Tuyệt co lại rất nhỏ!
Hắn hứng chịu một kiếm này, đã tìm lại được một cảm giác rất lâu chưa xuất hiện.
Tử vong!
Một kiếm vô cùng đơn giản, thế nhưng đủ để uy hiếp đến tính mạng của hắn.
Mà ở giữa ranh giới của sự sống và cái chết.
Kiếm Vạn Tuyệt dường như đã giác ngộ hết thảy.
Một luồng kiếm khí đáng sợ trong cơ thể tỏa ra.
Vào thời khắc sinh tử, hắn rốt cuộc lần nữa bước lên một bậc cao hơn.
“Cuối cùng, ta đã lĩnh ngộ được kiếm chiêu. Cuối cùng, tại đây cũng một khắc hiểu rõ!”
Kiếm Vạn Tuyệt giống như phát điên, lúc này trong lòng dâng lên một niềm vui sướng mãnh liệt.
Dưới áp lực sinh tử từ Quân Tiêu Dao, hắn đã trọn vẹn hiểu được kiếm chiêu của mình!
“Càn Khôn Kiếm Vực!”
Kiếm Vạn Tuyệt thi triển ra kiếm chiêu cuối cùng của hắn.
Một chiêu này đánh ra, thậm chí còn mạnh hơn Càn Khôn Táng Kiếm Thuật mà hắn sử dụng trước đây.
Khắp càn khôn thiên địa, đều như đã biến thành một kiếm vực khủng bố một phương.
Hết thảy mọi người trong kiếm vực đều gánh chịu một luồng kiếm khí chết chóc vô tận!
Cho dù là Quân Tiêu Dao, đôi mắt hắn trở nên sáng ngời khi nhìn thấy chiêu này.
Trước đó, khiến cho hắn có cảm giác kinh sợ trước kiếm chiêu.
Chính là Vạn Thần Kiếp của Diệp Cô Thần.
Có thể nói, cho dù là Hỗn Độn Đạo Tôn rơi vào Càn Khôn Kiếm Vực của Kiếm Vạn Tuyệt cũng tuyệt đối không dễ chịu.
Thậm chí còn có nguy cơ bỏ mạng.
Nhưng đối với Quân Tiêu Dao mà nói.
Chiêu này nhiều nhất cũng chỉ làm hắn thấy sáng mắt mà thôi.
Cũng chỉ có vậy.
Hắn không thi triển ra bất luận kiếm đạo thần thông nào.
Chỉ dùng một mũi Đại La Kiếm Thai nguyên bản nhất chém ra một nhát.
Thời gian và không gian như bị cắt đứt, sương mù mờ mịt di động.
Càn Khôn Kiếm Vực khủng bố cùng cực, dưới một kiếm đơn giản của Quân Tiêu Dao chợt vỡ vụn như thủy tinh!
Một vệt kiếm quang kia mạnh mẽ không giảm, chém về phía Kiếm Vạn Tuyệt!
Kiếm Vạn Tuyệt cắn răng, thi triển tụ lực pháp tắc toàn thân, kiếm ý xông lên trời, gợn sóng vũ trụ.
Hắn cố gắng hết sức để ngăn cản thanh kiếm kia.
Máu bắn tung tóe, sương máu phun ra.
Cả người Kiếm Vạn Tuyệt như sao băng rơi xuống mặt đất, bốc lên khói bụi đá vụn.
Quân Tiêu Dao lắc đầu, không thèm quan tâm nữa.
Hắn xoay người, chuẩn bị rời đi.
Đúng lúc đó có một âm thanh vang lên từ cái hố đó.
“Đợi đã!”
Một bóng người chật vật nhiễm đầy máu chui ra.
Chính là Kiếm Vạn Tuyệt!
Lúc này trên người hắn có một vết kiếm khủng khiếp, nhìn thấy tận xương bên trong, máu chảy không ngừng.
Ánh mắt hắn mang theo kinh hoàng sợ hãi chưa từng có.
Cuối cùng hắn cũng biết, vì sao Quân Tiêu Dao không cần kiếm.
Bởi vì không cần thiết khi chiến đấu với hắn!
Thực lực của Quân Tiêu Dao làm cho người khác quá tuyệt vọng.
Ngay cả thiên kiêu cấp phá cấm này của hắn cũng chật vật như vậy.
“Cái gì?”
Quân Tiêu Dao nhíu mày lại.
Mới vừa rồi hắn đã nương tay rồi đấy.
Nếu không nếu kiếm này chém vào thì Kiếm Vạn Tuyệt chắc chắn không đứng lên được.
Nhưng hắn vẫn cứ dây dưa.
Vậy ngược lại Quân Tiêu Dao cũng sẽ không nương tay nữa, trực tiếp giết chết là được.