Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giang Dật bây giờ, giá trị của hắn ở chỗ này chính là con rồng khí vận và Tiên Linh Chi Cốt.
Thế nên tự nhiên Quân Tiêu Dao muốn trực tiếp dọn sạch.
“Ngươi đừng quá vênh váo đắc ý, thật sự nghĩ ta là cá nằm trên thớt sao?”
“Có lẽ ngươi hối hận, không nên nói nhiều lời với ta như thế!”
Lời nói của Giang Dật vừa dứt, hai tay kết ấn.
Một loại văn lộ huyền ảo cổ xưa bắt đầu tràn ngập từ song chưởng của hắn, sau đó lan tràn mặt đất.
Trong khoảnh khắc, tràn cả không gian, giống như có một loại bí lực đặc biệt bị Giang Dật động đến.
Cả không gian đều rải rác một loại đạo văn rất kỳ lạ.
Theo sau ngưng tụ thành một đại thế mênh mông, nghiền áp về phía Quân Tiêu Dao.
Bên ngoài người Quân Tiêu Dao, vòng Thần miễn dịch pháp lực trùng trùng tự hiện lên, trợ giúp hắn chống đỡ luồng áp lực trên.
“Đây chính là thủ đoạn đặc biệt của Nguyên sư, lấy nguyên thuật kết nối với đại thế trời đất.”
Quân Tiêu Dao không có bất kỳ kinh ngạc hoặc là bất ngờ.
Chỉ là hứng thú mà nhìn một màn này, giống như nhìn con thú ngoan cố chống cự trong lồng.
“Tai hại lớn nhất của ngươi chính là quá tự cao, thật sự nghĩ ta không có biện pháp nào sao?”
Hiển nhiên Giang Dật không cam lòng bó tay chịu trói như vậy.
Lúc trước hắn đã sắp xếp xong xuôi rất nhiều thủ đoạn.
Tuy thực lực Quân Tiêu Dao dễ dàng giết hết chiến tướng của Địa Hoàng cung vượt ngoài dự liệu của hắn. Nhưng bây giờ, hắn chỉ có thể thông suốt hết mọi thứ.
“Dựa vào bàng môn tả đạo có thể ngăn cản ta sao?”
Quân Tiêu Dao cười một tiếng khinh miệt, giống như một thần chỉ lạnh nhạt quan sát người phàm.
Trong mắt Giang Dật hiện lên tử quang sâu kín.
Sau đó, hư không bỗng nhiên vặn vẹo. Thậm chí có kỵ sĩ không đầu bước ra từ đó, hơn nữa không chỉ một người. Có khoảng ba người!
“Hả?”
Trong mắt Quân Tiêu Dao càng ra lộ vẻ hứng thú.
Địa Cực Âm Đồng còn thật sự hơi ngoài dự liệu của hắn.
“Không hổ là Địa Cực Âm Đồng, thậm chí ngay cả âm binh bậc này cũng có thể thu phục.” Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Thân là thiên phú Đồng thuật cao nhất của Mạch Địa sư, hiển nhiên Địa Cực Âm Đồng không chỉ có năng lực tìm long điểm huyệt, có thể phá trận pháp. Thậm chí còn có thể khống chế quỷ mị, khu sử quỷ quái, thao túng âm binh.
Lúc trước, Giang Dật nhân cơ hội len lén thuần phục ba kỵ sĩ không đầu.
Thực lực, tu vi của kỵ sĩ không đầu đều ở cấp bậc Hỗn Độn Đạo Tôn.
Bởi vậy có thể thấy Địa Cực Âm Đồng vẫn rất ngang ngược.
Chỉ là khuyết điểm duy nhất chính là rất tiêu hao lực linh hồn, cho dù là Giang Dật cũng không thể thao túng ba kỵ sĩ không đầu chiến đấu thời gian dài. Ba kỵ sĩ không đầu lao về phía Quân Tiêu Dao vây giết.
“Cái này có thể đối phó ta sao?” Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
“Thật sự nghĩ thủ đoạn đối phó của ngươi chỉ chút ít này ư, lại không chỉ như vậy.”
“Đó chỉ là thủ đoạn trì hoãn của ngươi thôi.”
Khóe miệng Giang Dật lộ ra vẻ cười lạnh.
Sau đó, có lẽ hắn lấy ra chín chiếc cờ trận lần nữa, dường như muốn lấy thủ đoạn lớn nào đó.
Quân Tiêu Dao vừa nhìn đã cười.
Không hổ là đứa con khí vận.
Thường xuyên bộc phát tính các tiểu vũ trụ, lấy ra vài thủ đoạn khác, giết hết nhân vật phản diện nhỏ.
Nhưng vấn đề là Quân Tiêu Dao là nhân vật phản diện nhỏ sao?
Không thể không nói nếu là những người khác, cho dù là những chiến tướng hàng đầu của Địa Hoàng cung như Tông Hoằng và Vương Húc mà rơi vào tay Giang Dật cũng có thể bị gài bẫy chết.
Sử dụng đủ loại thủ đoạn, lấy yếu thắng mạnh là tiêu chuẩn của đứa con khí vận.
Nhưng…
Nếu Giang Dật cho rằng như thế này là có thể đối phó Quân Tiêu Dao thì chỉ có thể nói là quá ngây thơ.
Quân Tiêu Dao tiện tay phủi nhẹ một chưởng, đạo tắc hàng ngàn hàng vạn, nở rộ thần hoa đại đạo, có Trật Tự Thần Liên sáng chói bắn ra từ tay của Quân Tiêu Dao.
Trong chớp mắt, một kỵ sĩ không đầu bị một chưởng của Quân Tiêu Dao đánh nổ.
Đó chính là kỵ sĩ không đầu có thể sánh ngang với cấp bậc Hỗn Độn Đạo Tôn.
Giang Dật thấy vậy, trái tim khẽ run lên.
Nhưng hắn vẫn là cắn răng bố trí trận pháp.
Chín là cờ trận này là sát chiêu của hắn, tên là cờ trận Cửu Hoang.
Nếu là bố trí xong thì sẽ bộc phát ra uy lực vô cùng mạnh mẽ.
Chẳng qua khuyết điểm duy nhất là cần thời gian bố trí.
Cho nên Giang Dật mới gọi ra ba kỵ sĩ không đầu để ngăn chặn Quân Tiêu Dao.
Nhưng ai mà biết được sức chiến đấu của Quân Tiêu Dao lại quá mạnh như thế.
Một quyền, một chưởng, cũng đủ để tiện tay giải quyết kỵ sĩ không đầu.
Căn bản là kéo dài không được bao nhiêu thời gian.
Nhưng Giang Dật dù sao cũng là đứa con thế giới, lại còn chiếm được truyền thừa dòng dõi Địa sư.
Thế nên hắn cũng ra tay hết mình.
Ngay lúc Quân Tiêu Dao tiện tay đánh nổ kỵ sĩ không đầu thứ ba.
Cờ trận Cửu Hoang của Giang Dật cũng coi như bố trí xong.
Oanh!
Trong khoảnh khắc, đạo tắc trong hư không xen lẫn, chín lá cờ trận đồng thời bắn ra lực lượng.
Quân Tiêu Dao cảm thấy không gian xung quanh hắn dường như bị chín lá cờ trận giam cầm lại.
Sau đó, đạo tắc xen lẫn, thần văn in vào hư không.
Vậy mà xung quanh người hắn dần hình thành một cái đỉnh lớn hư ảo!
Cái đỉnh lớn này lại vừa khớp mà nhốt Quân Tiêu Dao ở giữa.
Thấy Quân Tiêu Dao có vẻ như đã bị giam cầm.
Giang Dật nhịn không được cười lạnh nói: “Cờ trận Cửu Hoang này luyện ra đỉnh Cửu Hoang, đủ để luyện hóa sinh linh dưới Chuẩn Đế.”
“Vẫn là câu nói kia, khuyết điểm lớn nhất của ngươi là quá mức kiêu ngạo!”
Giang Dật vừa nói xong, hai tay lại kết ấn lần nữa, điều khiển cờ trận Cửu Hoang, cô đọng đỉnh Cửu Hoang, giam cầm Quân Tiêu Dao bên trong.
Sau đó vang lên một tiếng vang lớn, phù văn dường như biến thành ngọn lửa, từ trong đỉnh Cửu Hoang đột nhiên vọt lên, bao phủ người Quân Tiêu Dao, muốn luyện hóa Quân Tiêu Dao.
Ngọn lửa phù văn hung dữ, cuồn cuộn như nước thủy triều, tràn ngập cả đỉnh Cửu Hoang.
Không thể không nói, thủ đoạn như này của Giang Dật như vậy thủ đoạn đúng là có thể khiến người ta sợ hãi một chút.
Đầu tiên là dùng cờ trận Cửu Hoang chế tạo đỉnh Cửu Hoang, giam cầm và trấn áp kẻ địch.
Sau đó lại dùng ngọn lửa phù văn luyện hóa.
Nếu đám người Tông Hoằng, Vương Húc rơi vào thủ đoạn này thì tám mươi phần trăm là trốn không thoát một chữ “chết”.