Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2871 - Chương 2871 - Tam Điện Chủ Can Thiệp, Bổn Thiếu Chủ Cần Ngươi Dạy Bảo Sao?

Chương 2871 - Tam điện chủ can thiệp, bổn thiếu chủ cần ngươi dạy bảo sao?
Chương 2871 - Tam điện chủ can thiệp, bổn thiếu chủ cần ngươi dạy bảo sao?

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cảnh tượng này khiến rất nhiều người sởn hết cả da gà!

Kiếm khí Nhân Hoàng sắc bén đến mức không gì mà không thể chém đứt đã bị bàn tay của Quân Tiêu Dao nghiền nát!

Tròng mắt của Sở Tiêu cũng ngưng đọng, thân thể cũng chấn động.

Kiếm khí Nhân Hoàng này, hắn đã cô đọng rất lâu rồi, vậy mà lại bị Quân Tiêu Dao tiện tay tiêu diệt như vậy.

Loại cảm giác thất bại quen thuộc đó lại ập lên não!

Cùng lúc đó, Quân Tiêu Dao trở tay, đánh một quyền xuống, năm trăm vạn lực thế giới Tu Di dâng trào như thủy triều cuồn cuộn.

Ánh sáng luân hồi đi kèm với lục đạo luân hồi quyền.

Như thể có cửa vào của lục đạo luân hồi được mở ra, đồng loạt đánh xuống, tưởng chừng như muốn xóa sổ hoàn toàn Nhật Nguyệt Càn Khôn.

Sở Tiêu huýt sáo, bên ngoài cơ thể lại sáng lên, có Thần Vân màu vàng kim nổi lên.

Đó chính là tinh túy của Hoàng Nhân Đạo Kinh, một loại thân thể vô địch pháp.

Nhưng Sở Tiêu hiển nhiên là còn chưa hoàn toàn tu luyện đến cùng.

Theo việc chiêu thức của Quân Tiêu Dao đánh xuống.

Hắn chỉ cảm thấy có thế giới vô tận, liên tục không nghiền áp hắn

Đồng thời, cánh cổng lục đạo đứng sừng sững, trấn áp xuống, như thể muốn kéo mình vào vòng luân hồi.

Trong lúc nhất thời, thân thể Sở Tiêu chấn động, Thần Vân màu vàng kim trên người đều như thể sắp bị xóa bỏ.

Hắn hoàn toàn không ngờ rằng, chỉ mới không tiếp xúc không bao lâu mà thực lực của Quân Tiêu Dao đã mạnh hơn rất nhiều.

Trong cơ thể của hắn thậm chí còn có một loại chấn động như sấm sét, lục phủ ngũ tạng, cơ bắp xương cốt đều đang cố gắng hết sức chống cự.

Mà đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng lạnh nhạt vang lên.

“Một trò hề mà thôi, cũng không xê xích gì nhiều!”

Người lên tiếng chính là Tam Điện chủ.

Hắn vung tay áo một cái, Đế uy mênh mông đánh xuống, xóa tan mọi chiêu thức, khiến hai người tách ra.

Cơ thể của Quân Tiêu Dao bất động.

Thậm chí, hắn chỉ sử dụng một tay.

Tay còn lại vẫn ôm Vân Khê.

Cô nàng này còn đang dựa vào trong lòng ngực của hắn.

Mà Sở Tiêu thì lại lùi về phía sau mấy bước, vẻ mặt có chút thất thần.

Trong mắt có sự ngạc nhiên sâu sắc và không cam lòng.

Chính xác, nhìn qua thì hắn dường như cũng không quá chật vật, chẳng qua chỉ là lùi về phía sau mấy bước.

Nhưng trong cơ thể hắn thì đã xuất hiện vết thương.

Tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng đối với hắn thì đó là một loại đả kích.

Bởi vì Sở Tiêu cho rằng chính mình đã khắc khổ tu luyện lâu như vậy, còn chiếm được nhiều cơ duyên như vậy, cũng như có tài nguyên của Nhân Hoàng điện hỗ trợ.

Hắn của hiện tại, không nói là có thể đánh bại Quân Tiêu Dao, nhưng ít nhất đánh ngang tay cũng không thành vấn đề.

Nhưng bây giờ thì sao?

Quân Tiêu Dao thậm chí chỉ chiến đấu với hắn bằng một tay, hơn nữa cũng không lùi lại bước nào, lại càng không có bất kỳ vết thương nào.

Bề ngoài hắn không tính là chật vật, nhưng thực ra thì đã bị tổn thương.

Sự đối lập này khiến trong lòng Sở Tiêu đột nhiên sinh ra một loại uất ức không cam lòng.

Tất nhiên, nếu như hắn biết, Quân Tiêu Dao thậm chí cũng chưa tính là đã nghiêm túc, chỉ muốn kiểm tra thử năng lực hiện tại của hắn mà thôi.

Vậy thì đoán chừng tâm lý Sở Tiêu sẽ càng suy sụp hơn.

“Làm sao có thể vậy?”

Tay của Sở Tiêu siết chặt.

Tuy hắn chưa hoàn toàn liều mạng, còn có một số chiêu thức át chủ bài vẫn chưa thi triển.

Nhưng còn Quân Tiêu Dao thì sao?

Hắn lại là tùy ý ra hai chiêu.

Mà át chủ bài của hắn sẽ chỉ nhiều hơn Sở Tiêu chứ không có ít hơn!

Lần này hai người đều đang thử dò xét lẫn nhau.

Nhưng thật ra thì đã có kết quả rồi!

Quân Tiêu Dao vẫn là Quân Tiêu Dao vô địch kia!

Mà Sở Tiêu vẫn là Sở Tiêu bị kinh ngạc kia!

Tuy phần lớn tu sĩ ở đây chỉ có thể nhìn thấy Sở Tiêu chỉ bị thiệt một chút.

Nhưng thật ra, một số cường giả tu vi thâm hậu cũng đã phát hiện một ít manh mối.

Nếu như Tam điện chủ không ngăn cản, để trận chiến này tiếp tục, kết quả có thể tưởng tượng được!

Sở Tiêu, sợ là sẽ thành trò cười cho thiên hạ!

Cũng chính vì đoán trước được kết quả này, vậy nên Tam điện chủ mới ra tay đúng lúc, ngăn cản hai người tiếp tục chiến đấu.

“Lão hồ ly này...”

Quân Tiêu Dao nhìn Tam điện chủ cao tọa Vân Thiên kia, trong lòng cười lạnh một cái.

Quả nhiên, là điện chủ một phương, tâm tư cũng không đơn giản như vậy.

Nếu Sở Tiêu làm trò cười cho thiên hạ trong đại yến Nhân Hoàng này, vậy thì uy danh của Nhân Hoàng điện sẽ bị mất sạch.

Chẳng qua là, tuy bị ngăn cản, nhưng bây giờ.

Một số cường giả có mặt ở đây thật ra đã nhìn ra được việc Sở Tiêu chịu không nổi.

Hắn thực sự không hề yếu.

Chỉ tiếc là gặp phải Quân Tiêu Dao, thiên kiêu vạn cổ gì đó cũng phải cúi đầu.

Nhưng thật ra thì Quân Tiêu Dao cũng không quan tâm.

Hắn cũng chỉ tùy tiện ra tay thử dò xét mà thôi, tiện tay chèn ép một chút.

Hơn nữa Tam Điện chủ có thể ngăn cản được lần này, lần sau có thể ngăn cản được sao?

Chỉ cần Sở Tiêu vẫn còn ôm hận với hắn, còn muốn đánh bại hắn.

Vậy thì sớm muộn gì hắn cũng có lúc phải sẽ rơi vào tình cảnh chật vật, sẽ bị mình nghiền nát thành chó chết.

Mà lần này Quân Tiêu Dao chỉ là dạy cho Sở Tiêu một bài học.

Dám để ý đến người bên cạnh hắn, đó là đang tìm cái chết.

“Điện chủ không có niềm tin vào cái người gọi là truyền nhân của Nhân Hoàng sao?”

Quân Tiêu Dao cười lạnh nói.

Những lời này vừa nói ra, ánh mắt của rất nhiều tu sĩ có mặt đều thay đổi.

Sắc mặt của một số tu sĩ bên phía Nhân Hoàng điện đều xanh mét như ăn phải ruồi, cực kỳ khó coi.

Bình Luận (0)
Comment