Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2921 - Chương 2937: Rau Hẹ Lại Hợp Tác Rồi

Chương 2937: Rau hẹ lại hợp tác rồi Chương 2937: Rau hẹ lại hợp tác rồiChương 2937: Rau hẹ lại hợp tác rồi

 

 

Nên biết là, trước đó Quân Tiêu Dao giết giới linh bảy màu, trong đó cũng chỉ có một dấu ấn giới tâm mà thôi.

 

 

Thế mà giết giới linh chín màu lại có tới hàng trăm cái!

 

 

"Trời ạ, xót thật!"

 

 

"Vãi, nhiều dấu ấn giới tâm như vậy, dù có lấy được một cái thì ta cũng thỏa mãn nữa... !"

 

 

Dưới chân núi, vài thiên kiêu kinh hãi đến mức trồng mắt sắp rớt ra ngoài.

 

 

Sau đó họ lại càng hâm mộ hơn.

 

 

Một số khác lại cảm thán thực lực của Quân Tiêu Dao.

 

 

"Vân thiếu chủ là người ư?" "Hắn không phải người, hắn là thân!"

 

 

"Đúng vậy, dù có bọn thiếu tư mệnh giúp, nhưng giết được giới linh chín màu cũng đủ kinh thiên động địa rồi."

 

 

Rất nhiều thiên kiêu không thể không phục.

 

 

Giới linh chín màu này, tuy là thủ đoạn không nhiều nhưng thực lực của nó thật sự có thể sánh với cường giả cảnh giới Chuẩn Đế.

 

 

Nhưng chắc chắn không phải thứ dưới cảnh giới Chuẩn Đế có thể đối phó được.

 

 

Chỉ có thể nói rằng kỳ tích mà Quân Tiêu Dao tạo ra khiến tất cả bọn họ chết lặng.

 

 

Cùng lúc đó.

 

 

Ở phía xa. Sở Tiêu đang tìm kiếm, dường như cảm nhận được cái gì đó, bỗng nhiên nhìn về hướng đầm cổ Thần Linh.

 

 

Hắn cảm nhận được một làn sóng hủy diệt lớn.

 

 

"Động thủ rồi à, nhưng kẻ xui xẻo rốt cuộc là ai đây?"

 

 

Cảm nhận được chấn động kia, Sở Tiêu không cho rằng nhóm Quân Tiêu Dao chiếm ưu thế.

 

 

Nhưng sau đó.

 

 

Sắc mặt Sở Tiêu bắt đầu thay đổi.

 

 

Bởi vì, hắn phát hiện, chấn động Chuẩn Đế của giới linh chín màu kia đang dần tan biến.

 

 

"Sao có thể..."

 

 

Ánh mắt Sở Tiêu lộ ra vẻ kinh ngạc.

 

 

Hắn có hơi khó tin. "Bọn họ đã sử dụng phương pháp gì đó, hay là do nguyên nhân khác..."

 

 

Sắc mặt Sở Tiêu đanh lại.

 

 

Sở dĩ hắn không muốn tranh đoạt đầm cổ Thần Linh với Quân Tiêu Dao.

 

 

Là vì muốn giữ lại con át chủ bài cho cuộc tranh giành cơ duyên cuối cùng.

 

 

Dùng ở đây không đáng.

 

 

Bây giờ xem ra, Quân Tiêu Dao còn giấu kĩ hơn cả hắn.

 

 

Nghĩ tới đây, sắc mặt Sở Tiêu trở nên ngưng trọng.

 

 

Ngay lúc này.

 

 

Đột nhiên, một giọng nói vang lên.

 

 

"Truyền nhân Nhân Hoàng Sở Tiêu, nghe danh đã lâu."

 

 

"Ajt" Sở Tiêu quay đầu lại, trông thấy một người đang đi tới.

 

 

Người bỗng nhiên xuất hiện này đương nhiên là Đông Phương Hạo.

 

 

"Ngươi là ai?"

 

 

Trông thấy khuôn mặt xa lạ của Đông Phương Hạo, Sở Tiêu khẽ nhíu mày.

 

 

"Tại hạ Đông Phương Hạo." Đông Phương Hạo khẽ mỉm cười nói.

 

 

Ánh mắt Sở Tiêu dò xét nhìn hắn.

 

 

Ở Giới Trong Giới hẳn chưa từng nghe nói đến người này.

 

 

Nhưng điều khiến ánh mắt Sở Tiêu ngưng lại chính là.

 

 

Hắn vậy mà lại lờ mờ cảm nhận được một loại cảm giác uy hiếp từ người này.

 

 

Điều này làm Sở Tiêu hơi kinh nghi. Người có thể khiến hắn sinh ra cảm giác uy hiếp cực kỳ ít.

 

 

"Ngươi có mục đích gì?"

 

 

Đông Phương Hạo lập tức nói: "Sở huynh với Vân Tiêu là sinh tử đại thù đúng không?”

 

 

"Vậy thì sao?" Sở Tiêu nói.

 

 

"Kẻ thù của kẻ thù là bạn, ta cũng có thù với tên Vân Tiêu kia." Trong giọng nói của Đông Phương Hạo mang theo lãnh ý.

 

 

Chưa nói đến việc hẳn và Vân Khê là đối thủ của nhau.

 

 

Mối thù cắt tay lúc trước với Quân Tiêu Dao đã là một sự sỉ nhục đối với hắn.

 

 

"Hả?"

 

 

Sở Tiêu híp mắt.

 

 

Có tư cách đối đầu với Quân Tiêu Dao đều không phải người bình thường.

 

 

Cơ mà Sở Tiêu cũng không phải người nhẹ dạ cả tin.

 

 

"Lời nói vô căn cứ, ngươi có gì chứng minh không?"

 

 

Đông Phương Hạo nghe vậy, mỉm cười, nâng tay lên.

 

 

Một tòa bảo tháp lưu ly tiên ngọc hiện lên.

 

 

"Đây là...

 

 

Đồng tử Sở Tiêu khế co lại.

 

 

Hắn đương nhiên biết đây là cái gì.

 

 

"Một trong Tiên Linh tam bảo, Tiên Ngục Bảo Tháp, khó trách, ngươi chính là..."

 

 

Sở Tiêu lập tức hiểu ra.

 

 

Không ngờ vị nam tử thanh thú ở trước mắt lại có lai lịch như vậy. "Khó trách sao ngươi lại muốn tranh phong với Vân Tiêu." Sở Tiêu xem như đã rõ.

 

 

Không nói những cái khác.

 

 

Đông Phương Hạo và Vân Khê chắc chắn là đối thủ một mất một còn.

 

 

Bởi vì, vị trí truyền nhân Địa Hoàng chỉ có một.

 

 

Nói cách khác, Đông Phương Hạo này nhất định sẽ đối nghịch với huynh muội Quân Tiêu Dao và Vân Khê.

 

 

Ánh mắt Sở Tiêu lộ vẻ thâm sâu.

 

 

Nếu như có người có thể gây ra chút phiền toái cho Quân Tiêu Dao, hắn tất nhiên sẽ vui vẻ đứng nhìn.

 

 

"Thế nào, tình hình hiện tại ngươi cũng biết đó, chỉ có chúng ta hợp tác mới có thể đối phó hắn."

 

 

"Ai trong chúng ta khi đơn độc chống lại cũng không nắm chắc được."

 

 

"Hơn nữa, ta còn có cái này..."

 

 

Đông Phương Hạo hạ giọng, xung quanh thân hắn xuất hiện một con rồng đỏ.

 

 

"Rồng đỏ khí vận?”

 

 

Sở Tiêu lại bất ngờ lần nữa.

 

 

Xem ra tên Đông Phương Hạo này giấu rất kĩ, ngay cả khí vận chỉ long cũng tìm được.

 

 

Chứng tỏ hẳn đã có âm mưu từ trước.

 

 

Người này cũng rất mưu mô.

 

 

"Sở huynh có rồng vàng khí vận, ta có rồng đỏ khí vận, hai chúng ta liên thủ, chắc chắn có thể đối phó với Vân Tiêu, đạt được cơ duyên cuối cùng."

 

 

Ánh mắt Sở Tiêu lóe lên. Đây không phải lần đầu hắn hợp tác với người khác.

 

 

Trước đó hắn đã từng hợp tác với Sở Phi Phàm.

 

 

Hắn biết rõ loại hợp tác này mong manh đến mức nào, thật ra hai bên đều có tâm tư riêng.

 

 

Nhưng Sở Tiêu không để tâm lắm.

 

 

Hiện tại hắn có thực lực, trái lại không sợ Đông Phương Hạo sẽ có thủ đoạn gì.

 

 

"Có thể." Sở Tiêu khẽ gật đầu.

 

 

"Tốt lắm, vậy hợp tác vui vẻ." Đông Phương Hạo cười.

 

 

Hai người trông như đã đạt được thỏa thuận nhưng thực ra ai cũng có tâm tư riêng.

 

 

Nhưng dù thế nào đi nữa, với tình hình hiện tại, hợp tác là việc có lợi cho cả hai.

 

 

Bên kia.

 

 

Quân Tiêu Dao đương nhiên không hề hay biết.

 

 

Hai bó rau hẹ đang hợp tác với nhau.

 

 

Nhưng mà có biết thì cùng lắm hắn sẽ cảm thấy buồn cười cùng cảm giác đã từng gặp qua chuyện này rồi.

 

 

Dù sao lúc trước Sở Tiêu cũng đã từng hợp tác với Sở Phi Phàm.

 

 

Sự hợp tác giữa hai bó rau hẹ chắc chắn là bi kịch.

 

 

Hiện tại, sau khi tiêu diệt giới linh chín màu.

 

 

Bọn họ bắt đầu phân chia vật phẩm.

 

 

Nhưng chuyện khiến người ta bất ngờ là. Chỉ thấy Quân Tiêu Dao phất tay, đưa mấy trăm mảnh dấu ấn giới tâm cho những người xung quanh.

 

 

"Những thứ này, các ngươi cầm rồi chia nhau đi."

 

 

"Cái gì, thiếu chủ ngươi không cần sao?"

 

 

An Nhiên ngạc nhiên nói.
Bình Luận (0)
Comment