Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đây chính là sinh linh cấp bậc Thánh Nhân, tinh khí huyết nhục cực kỳ nồng đậm, có thể sánh ngang với đại dược huyết nhục.
Một ít tu sĩ Nhân tộc nhìn thấy mà trợn tròn mắt.
Đây là đám mãnh nhân dạng gì, sinh linh cấm kỵ của Thái Cổ Thần Sơn thuộc đỉnh cấp của hạ giới mà lại trở thành nguyên liệu nấu ăn.
Nhưng bọn họ cũng thực cảm kích, sôi nổi tiến lên nói lời cảm tạ.
“Đa tạ Thần Tử thay tu sĩ Nhân tộc của Vạn Tượng đại lục chúng ta giải quyết một tâm phúc đại họa.”
“Đúng vậy, đàn sinh linh Thái Cổ Thần Sơn này tùy ý tàn sát tộc chúng ta, hôm nay cuối cùng cũng ở ác gặp dữ.”
Những tu sĩ nhân tộc này thật sự đang chân thành nói lời cảm tạ, hành động này của Quân Tiêu Dao quả thực là làm một chuyện tốt thiên đại cho tu sĩ Nhân tộc trên Vạn Tượng đại lục.
“Chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi, không cần cảm kích, ngày sau Vạn Tượng đại lục sẽ do Cổ Thần tộc thống trị, bọn họ sẽ không tùy tiện áp bách thế lực Nhân tộc.” Quân Tiêu Dao nói.
“Vâng, Thần Tử là anh hùng của Nhân tộc Vạn Tượng đại lục chúng ta!” Một vị tu sĩ Nhân tộc kích động nói.
Quân Tiêu Dao không tỏ ý kiến.
Hắn không có ý trở thành anh hùng gì, chỉ là đi đòi một món nợ mà thôi.
Nhưng hiển nhiên những tu sĩ nhân tộc đó sẽ lan truyền tin tức này ra ngoài.
Không chỉ như thế, còn sẽ viết thành sách truyền lại cho đời sau.
Chuyện Quân Tiêu Dao huỷ diệt Thái Cổ Thần Sơn sẽ biến thành truyền thuyết, vĩnh viễn truyền lưu ở Vạn Tượng đại lục!
...
“Tiêu Dao ca ca, thịt nướng xong rồi, mau tới ăn đi, bằng không sẽ bị ta ăn sạch đấy!” Khương Lạc Ly réo gọi Quân Tiêu Dao.
Hồng hạc đã được nướng xong, chất thịt tươi mới, xèo xèo ứa mỡ.
Tinh khí sinh mệnh nồng đậm đang tràn ngập, hương khí bay ra bốn phía, ăn một ngụm vào, quả thực có thể sánh ngang với thánh dược.
Đây chính là huyết nhục của cường giả Thánh Nhân, có giá trị kinh người.
Mà giờ phút này, Khương Lạc Ly đã ăn đến cái miệng nhỏ đầy dầu, gương mặt xinh đẹp trong trẻo cũng biến thành con mèo lem nhem.
Quân Tiêu Dao cười nhạt đi đến.
Thả lỏng một chút sau cuộc đại chiến cũng không tồi.
“Này, Tiêu Dao ca ca, cái đùi gà lớn nhất này, không, là đùi chim, cho ngươi!” Khương Lạc Ly đưa chân hồng hạc lên.
Quân Tiêu Dao cười nhạt, vừa muốn nhận lấy thì bỗng nhìn thấy chỗ chất thịt no đủ nhất trên cái chân chim thiếu mất một miếng thịt, trên đó có một loạt dấu răng nhỏ tinh tế chỉnh tề.
“Cái này...” Quân Tiêu Dao hơi ngơ ra.
“Ai hắc hắc, người ta giúp Tiêu Dao ca ca nếm thử có nướng chín chưa, tuyệt đối không phải muốn ăn chỗ màu mỡ nhất kia đâu.” Khương Lạc Ly đỏ mặt cười cười, cái đầu nhỏ lắc lia lịa như trống bỏi.
Quân Tiêu Dao câm nín.
Sau đó hắn cũng bảo đám người Nghệ Vũ, Yến Thanh Ảnh cùng tới ăn.
Còn về đám người Đông Huyền lão tổ, bọn họ vốn là Thánh Nhân, ăn cái này không có tác dụng quá lớn với bọn họ.
“Tiêu Dao ca ca, ngươi còn muốn ở lại hạ giới này bao lâu?” Khương Lạc Ly vừa ăn thịt nướng, vừa thử hỏi.
Nàng cũng sợ Quân Tiêu Dao lập tức trở về Tiên Vực, hai người ở bên nhau không được bao nhiêu thời gian.
“Còn có chuyện quan trọng nhất chưa làm.” Quân Tiêu Dao nói.
Hiện giờ những mục tiêu hắn đã hoàn thành được là giải quyết thập đại tội tộc, tìm ra muội muội được Quân Vạn Kiếp.
Nhưng còn một chuyện quan trọng khác nữa.
Một trong Cửu Đại Thiên Thư - quyển hạ của Thể Thư, kẽ nứt thập địa, tế đàn anh linh, và những căn nguyên thế giới khác.
Quân Tiêu Dao mơ hồ có dự cảm, sợ là các Nghịch Thiên chi Tử đại lục khác đã xảy ra tranh đấu, bắt đầu cắn nuốt cơ duyên và khí vận của nhau rồi.
Cứ như dưỡng cổ, cuối cùng nhất định sẽ xuất hiện một trùng vương.
Cũng chính là Nghịch Thiên chi Vương!
Nghe Quân Tiêu Dao trả lời như vậy, Khương Lạc Ly thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi trong lòng.
Ít nhất nàng còn có thể nghỉ ngơi một đoạn thời gian với Tiêu Dao ca ca yêu nhất.
Tin tức Thái Cổ Thần Sơn bị huỷ diệt cũng truyền ồn ào huyên náo trên toàn bộ Vạn Tượng đại lục.
Tất nhiên Thái Cổ hoàng tộc trên Hoang Thiên Tiên Vực cũng đã biết tin này.
Nghe đồn, có mấy mạch Thái Cổ hoàng tộc sinh ra xôn xao, có âm thanh phẫn nộ truyền ra.
Nhưng cũng không gây ra động tĩnh quá lớn.
Bởi vì tình cảnh của Chí tôn Đọa Thần Cung lần trước còn rõ ràng trước mắt.
Nói không chừng ngươi phẫn nộ rống một tiếng là lão tổ Quân gia lập tức chém một kiếm qua.
Nhưng hiển nhiên, hành động huỷ diệt Thần Sơn của Quân Tiêu Dao cũng khiến Thái Cổ hoàng tộc phẫn nộ, chẳng những tổn thất quân cờ có giá trị, còn mất hết thể diện.
Nhưng chưa được mấy ngày thì phía Tổ Long Sào đã truyền đến động tĩnh.
Long Cát công chúa mà trước đó đối chiến với Trọng Đồng Giả Quân Lăng Thương - Đệ Nhất Tự Liệt Quân gia sau một hồi bế quan, rốt cuộc cũng xuất thế lần nữa.
Mà lần xuất thế này, khí tức của Long Cát công chúa đã tương hợp với thiên địa thời đại này, sẽ bộc phát ra thực lực khủng bố nhất.
Đến lúc đó, Long Cát công chúa với hình thái đầy đủ tất nhiên sẽ ra tay với Thần Tử của Quân Gia.
Đây không chỉ là ý của một mình Long Cát công chúa.
Cũng là ý của Tổ Long Sào.
Đây là sự trả thù của Tổ Long Sào đối với hành động huỷ diệt Thái Cổ Thần Sơn của Quân Tiêu Dao ở hạ giới.
Nếu Quân Tiêu Dao tránh chiến thì thần thoại vô địch sẽ tự động sụp đổ, tất cả quang hoàn cũng ảm đạm đi.
Điều này là một đả kích to lớn đối với danh vọng của Quân Tiêu Dao.
Mà nếu nghênh chiến, vậy Quân Tiêu Dao sắp sửa phải đối mặt với một Long Cát công chúa thực lực hoàn chỉnh.
Long Cát công chúa của hiện giờ mạnh hơn lúc trước đối mặt với Quân Lăng Thương quá nhiều quá nhiều lần.
Thần thoại về quái thai cổ đại không dễ dàng tan biến như vậy.
Đến lúc đó tất nhiên lại là một hồi long tranh hổ đấu.
Ở Tiên Vực, việc này đã bắt đầu truyền lưu ra ngoài.
Rất nhiều người đều đang ngẩng đầu chờ đợi, sau khi Quân Tiêu Dao trở về Tiên Vực, sẽ triển khai đại chiến chấn động nhân tâm thế nào với Long Cát công chúa?
Mà Quân Tiêu Dao dưới hạ giới cũng không biết việc này.
Mặc dù biết, phỏng chừng hắn cũng chỉ cười cho qua.
Trong mắt hắn, Long Cát công chúa cũng chỉ như vậy thôi.
Nếu không thì lúc trước hắn cũng sẽ không làm lơ khiêu chiến của Long Cát công chúa.
Hiện tại thứ Quân Tiêu Dao để ý nhất là quyển hạ của Thể Thư, căn nguyên thế giới, và tế đàn anh linh trong kẽ nứt thập địa.
Sau khi huỷ diệt Thần Sơn, đám người Quân Tiêu Dao đã về tới nơi Cổ Thần tộc đóng quân.
Quân Tiêu Dao cũng không vội, lẳng lặng chờ đợi cơ duyên tiến đến.