Sau mấy ngày, Quân Tiêu Dao ngồi khoanh chân điều tức, thế giới Tu Di trong cơ thể tuôn trào, thân thể nổ vang như sấm.
Cổ Tiểu Ngọc thì tò mò ở bên cạnh xem, Quân Tiêu Dao cũng không keo kiệt, thỉnh thoảng dạy bảo vài câu.
Tuy Vân Khê đưa cho hắn Vô Cấu Tiên Linh Thân, không thể truyền cho Cổ Tiểu Ngọc bởi vì đó là pháp môn hạch tâm của Địa Hoàng Tiên Linh Đế.
Vân Khê cũng chỉ cho mình hắn.
Nhưng trước đó Quân Tiêu Dao cũng đã đổi được các pháp môn Kim Thân Quyết, Kình Thiên Kinh trong điện Công Huân ở thành lũy Tam Hoàng.
Những cái này cũng có thể dạy dỗ được.
"Đây là pháp môn thân thể Đại Đế, thiếu chủ cứ cho ta như vậy sao?"
Dù là Cổ Tiểu Ngọc cũng giật mình bất ngờ.
Dưới cái nhìn của nàng, Quân Tiêu Dao có thể tùy tiện chỉ dạy nàng hai câu đã tốt lắm rồi.
Vậy mà hẳn lại truyền thụ cho nàng pháp môn thân thể Đại Đế. Tuy đế tộc Cổ Thần cũng có phương pháp này nhưng pháp môn luyện thể Đại Đế, mỗi một môn đều vô cùng hiếm hoi, là bí mật bất truyền.
Những người khác đều xem như bảo vật giữ gìn.
Quân Tiêu Dao lại tùy tiện lấy ra, mà một lần lại là hai cái.
Quá ngang ngược rồi. "Pháp môn thân thể Đại Đế hiếm lạ lắm sao?"
Quân Tiêu Dao xem thường.
Đối với Thể Thư như hắn mà nói những pháp môn này cũng chỉ trợ giúp tham khảo mà thôi, không được xem là rất quý giá.
Cổ Tiểu Ngọc bó tay rồi.
Quả nhiên chênh lệch giữa người với người có đôi khi sẽ thể hiển ở phương diện này.
Nhưng Quân Tiêu Dao đối xử tốt với nàng như vậy lại khiến nha đầu Cổ Tiểu Ngọc có hơi ngượng ngùng.
Khuôn mặt nhỏ của nàng đỏ lên, mấy ngón tay xoắn xít lại: "Thiếu chủ, ngươi đối xử với ta như vậy là vì..."
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao cứng lại.
Nha đầu này nghĩ gì vậy? Với thân thể nhỏ bé này, ngươi có thể đừng suy nghĩ linh tinh không.
"Tiểu Ngọc cô nương nghĩ nhiều rồi."
Quan Tiêu Dao lộ ra nụ cười không mạo phạm.
Tuy Cổ Tiểu Ngọc đã trưởng thành nhưng dáng vẻ vẫn còn nhỏ.
Tuy Khương Lạc Ly thấp nhưng dáng người không tệ. Mà sau một thời gian thì thân hình Khương Lạc Ly sẽ còn cao hơn.
Cổ Tiểu Ngọc à một tiếng.
Nhưng sao nàng lại có cảm giác mình bị xem thường vậy?
Thật ra mục đích Quân Tiêu Dao làm vậy là để đầu tư.
Cổ Tiểu Ngọc là thế hệ trẻ tuổi có huyết mạch thiên phú mạnh nhất trong đế tộc Cổ Thần. Nếu lần này thành công, nàng sẽ trở thành Hoàng tộc Cổ Thần.
Sau này, Cổ Tiểu Ngọc chưa chắc là tộc trưởng đế tộc Cổ Thần nhưng chắc chắn là người cầm lái, là người có quyền lực. Cho nên đầu tư sớm vào nàng thì tương lai có được báo đáp cũng không nhỏ.
Quân Tiêu Dao cũng không tự nhiên đối xử tốt với một nữ nhân, đâu phải lão bà của hắn.
Mấy ngày sau đó, thân thể và lực lượng của Cổ Tiểu Ngọc lại tiến bộ lần nữa.
Không chỉ như vậy, nàng còn đưa pháp môn Quân Tiêu Dao tặng cho Cổ Kình Thiên tu luyện.
Thân thể lực lượng của tỷ đệ hai người đều tiến bộ không tâm thường.
Cuối cùng ngày Cổ Hoàng lăng mở ra cũng đến. Mấy người Quân Tiêu Dao, Cổ Tiểu Ngọc, Cổ Kình Thiên đều rời khỏi cung điện. Mà Cổ Cụ Cơ và Trác Cốc Đại Đế cũng hiện thân.
Thấy khí tức của hai tỷ đệ Cổ Tiểu Ngọc và Cổ Kình Thiên lại tăng lên thì CỔ Cụ Cơ lộ ra vẻ bất ngờ.
Mới chỉ có mấy ngày mà tu vi của hai tỷ đệ lại tăng lên nữa.
Trác Cốc cũng thở dài nói: "Vân Tiêu tiểu hữu, không chỉ tự sáng tạo ra nhiều kỳ tích mà còn có thể thay đổi cả người bên cạnh nữa."
Đương nhiên Trác Cốc nhìn ra hai tỷ đệ này vô cùng bái phục Quân Tiêu Dao.
"Làm gì có, chỉ là trao đổi chút ý kiến mà thôi." Quân Tiêu Dao xua tay nói.
Sau đó Trác Cốc dẫn theo Quân Tiêu Dao và đoàn người đế tộc Cổ Thần đến sâu trong tinh cầu tổ. Sau đó có vài vị đại nhân vật của đế tộc Cổ Thần hiện lên, cầm một chiếc ấn ngọc của riêng mình.
Hư không lập tức nứt ra, một tiểu thế giới xuất hiện.
Nó toát ra bâu không khí hoang dã cổ xưa, như thể trở về lúc khai thiên lập địa.
"Cổ Hoàng lăng ở trong đó." Trác Cốc mỉm cười nói.
Một số đại nhân vật của đế tộc Cổ Thần, bao gồm cả hắn đều đi đầu tiến vào.
Cổ Tiểu Ngọc, Cổ Kình Thiên và thiên kiêu của đế tộc Cổ Thần cũng lần lượt đi vào.
Trong tiểu thế giới, trời quang mây †ạnh, khí hồng hoang lưu chuyển.
Mỗi ngọn núi như người cổ đại khổng lồ vô cùng hoang dã, cao lớn mấy vạn trượng. Mà bên trong tiểu thế giới này cũng có rất nhiều bảo bối cổ dược hiếm thấy bên ngoài.
Nhưng đương nhiên Quân Tiêu Dao không để ý đến.
Hắn tới đây chỉ vì chân huyết Hoàng tộc Cổ Thần.
Nhưng đi một hồi lâu họ đã tới sâu trong tiểu thế giới.
Cuối cùng Quân Tiêu Dao cũng thấy được tòa Cổ Hoàng lăng kia.
Đó là một hoàng lăng vô cùng lớn, sáng chói như được làm bằng vàng.
Lại giống một tòa kim tự tháp cao mấy vạn trượng, ngay phía trước là cổng lớn vàng óng. Kiến trúc bên ngoài điêu khắc đủ loại hoa văn phù điêu.
Có cảnh tượng sự hy sinh của tổ tiên, hồng hoang tỉnh thân các loại, nhìn qua cổ xưa trang nghiêm, hùng mạnh.
Như thể trong đó có một vị thần khai thiên đang ngủ say.
Trong mắt Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ kỳ dị.
Đế tộc Cổ Thần này có nội tình.
"Tiểu hữu, đây Cổ Hoàng lăng của tộc ta, với quy tắc đặc biệt, nó là sân thí luyện cho thân thể thế hệ trẻ."
"Tiếp theo xin nhờ vào tiểu hữu."
Trác Cốc trịnh trọng nói.
Thân là nhân vật cấp cổ tổ của đế tộc Cổ Thần lại lịch sự vô cùng với Quân Tiêu Dao như vậy.
Chủ yếu là chân huyết của Hoàng tộc Cổ Thần này quá quan trọng với đế tộc Cổ Thần bọn họ, không thể có sơ suất.