So với mang binh giao chiến, hắn vẫn càng thích cảm giác một mình giết qua chiến trường, nghiền nát tất cả. Chỉ cần hắn ổn định ải Trấn Ma, mục đích của hẳn đã đạt được.
Ải Trấn Ma, trong doanh trại.
Một cảnh tượng khó xử đang diễn ra
"Lúc trước, ta không biết nhất kiến chung tình là cái gì."
"Nhưng bây giờ, ta hiểu rồi."
"Cái gọi là duyên phận, lại đến bất thình lình như thế"
"Cô nương, ngươi ở đây trong lúc không chú ý, thì đã đánh trúng vào trái tim của ta..."
Người nói chuyện là một người bụng phệ mập mạp, ngũ quan nhíu vào nhau. Chính là Ngô Đức đi theo Quân Tiêu Dao.
Sở dĩ Quân Tiêu Dao đưa hẳn đến, chính là bởi vì, hắn là Thiên Trận Thể. Có lẽ có thể giúp Lục Tinh Linh diễn luyện chiến trận.
Mà giờ phút này, trước người Ngô Đức, lông mày Lục Tinh Linh đều có chút giật giật.
Tên béo chết tiệt này, làm sao có thể nói nhảm những thứ này làm cho người ta nổi da gà đầy mình thế?
"Lục cô nương, người có tin cái gọi là duyên phận không, Ngô mỗ tin."
"Giống như ngươi có thiên phú Đế tộc Hoàng Phủ, mà ta là Thiên Trận Thể, đây là duyên phận trời cao bổ nhiệm..." Da mặt Ngô Đức cực dày, giờ phút này thâm tình chân thành. Lục Tinh Linh siết chặt nắm đấm.
Nếu không phải Ngô Đức nói là do Quân Tiêu Dao giới thiệu, nàng thật muốn dùng nắm đấm tiếp xúc thân mật với hai má của hắn.
"Lục cô nương, nếu như ngươi muốn, chúng ta có thể bắt đầu từ bằng hữu..."
"Đủ rồi, muốn giúp diễn luyện chiến trận, thì bắt đầu đi" Lục Tinh Linh có chút không kiên nhân nói. Ngô Đức sờ mặt.
Không đúng.
Hắn đường đường là thiếu chủ Ngô gia, trước đây khi hắn tán gái ở Tây Thiên giới vực đều là tán ai người nấy đổ. Tại sao bây giờ lại không linh nghiệm?
Hắn tự nhận là không phong độ nhẹ nhàng, cũng coi là anh tuấn phóng khoáng. Cũng chỉ kém ức điểm so với Quân Tiêu Dao mà thôi.
Chẳng lẽ.
"Ta hiểu rồi!" Ngô Đức vỗ tay.
"Ngươi hiểu cái gì?" Lục Hinh Linh nhăn lông mày.
"Người có sức hấp dẫn như Ngô mỗ, vậy mà đều không thể rung động Lục cô nương ngươi."
"Vậy thì chứng minh Lục cô nương đã có người trong trái tim rồi, hơn nữa ưu tú hơn Ngô mỗi"
"Là Vân Tiêu thiếu chủ sao?" Đôi mắt nhỏ của Ngô Đức sâu sắc nói.
"Ngươi... Ngươi đang nói cái gì vậy."
"Công tử... Công tử là một tồn tại ta há có thể trèo cao, chỉ cần có thể cả đời dốc sức giúp đỡ công tử thì tốt rồi" Lấy tính cách của Lục Tỉnh Linh, hiếm khi tỏ ra bối rối. "Ây dà, đáng tiếc!" Ngô Đức cảm thán một tiếng.
"Đáng tiếc cái gì?"
Truyền đến một lời nói nhàn nhạt.
Thân ảnh Quân Tiêu Dao xuất hiện, đi đến doanh trại xem xét.
"Công tử..."
Khuôn mặt Lục Tinh Linh thầm đỏ lên, hành lễ nói.
"Ai nha, Vân Tiêu thiếu chủ, Tiểu Ngô đáng tiếc rằng, có ngài ở đây, những nam nhân khác đều không có ý nghĩa tôn tại gì, khó tìm vợ quá đi."
Ngô Đức sâu sắc cảm thán một câu.
Bởi vì ánh mắt của nữ tử đều bị Quân Tiêu Dao thu hút. Trừ hắn ra, bất kỳ nam nhân khác cũng chướng mắt.
"Ngươi..." Quân Tiêu Dao không hiểu tình hình.
Lúc này, Lục Tinh Linh vội vàng qua loa tắc trách nói: "Công tử, để cho cái thằng gia hỏa này giúp đỡ diễn luyện chiến trận đi."
Quân Tiêu Dao hơi gật đầu: "Đúng vậy, tiếp theo thành lũy Tam Hoàng sẽ không yên ổn, nhanh chóng phối hợp với người Hoàng vệ, diễn luyện chiên trận, đến lúc đó cũng là một đòn sát thủ lớn."
"Bây giờ, ta có thể chỉ điểm sơ qua cho các ngươi."
"Đa tạ công tử!"
Con mắt Lục Tỉnh Linh lộ ra vui vẻ.
Quân Tiêu Dao đích thân chỉ điểm, nàng muốn tìm cũng không tìm được! Tiếp theo, dưới sự chỉ điểm của Quân Tiêu Dao.
Lục Tinh Linh và người Hoàng vệ, cũng bắt đầu phối hợp, diễn luyện chiến trận.
Ngô Đức, thì dùng đặc điểm năng lực của Thiên Trận Thể, bắt đầu hoàn thiện chiến trận càng hoàn mỹ hơn.
Thời gian trôi qua.
Trong thời gian tiếp đến, thành lũy Tam Hoàng quả nhiên không yên ổn.
Có lẽ là bởi vì Ách kiếp chi tử của Ách tộc Dạ Quân Lâm giúp thêm uy danh của chủng tộc Hắc Hoạ. Làm cho bọn họ nhiều lần khiêu chiến ở chiến trường Tứ Đại.
Đặc biệt, còn sử dụng trận pháp kỳ dị trên chiến trường. Chính là cái gọi là Ách Phệ đại trận.
Đại trận kỳ dị này, có thể ăn mòn nguyên thần thân thể của tu sĩ Giới Hải, áp chế tu vi. Thậm chí trực tiếp biến nó thành máu đặc, huyết hồn sẽ được tinh luyện ra.
Mà sau khi nhận được tin tức này, Quân Tiêu Dao cau mày. Hắn cảm thấy, Ách tộc có lẽ là có âm mưu nào đó. Mà sau đó, Quân Tiêu Dao cũng xuất chiến.
Cả đám Hoàng vệ của ải Trấn Mà, Trấn Giới quân cùng nhau xuất phát, tiến về trước chiến trường.
Gần đây, ải Trấn Ma tất nhiên đã trở thành một tồn tại bị nhìn chăm chú vì hàng loạt sự kiện. Nhất cử nhất động, đều tác động đến thần kinh của mọi người.
Mà lần này, Quân Tiêu Dao và mọi người ải Trấn Ma ra trận, chắc chắn hấp dẫn ánh mắt khắp nơi. Nhưng mà sự thật, cũng không có phụ lòng kỳ vọng của mọi người.
Trấn Giới quân của ải Trấn Ma và người Hoàng vệ, chiến lực phi thường. Đủ để áp chế quân đội của Bạt tộc Phệ tộc.
Trong đó biểu hiện của Lục Tinh Linh cực kỳ nổi bật, phối hợp với một đám người Hoàng vệ, thi triển chiến trận.
Thậm chí còn phá vỡ một chỗ Ách Phệ đại trận, chém giết rất nhiều tu sĩ mạnh mẽ của Ách tộc. Tin tức này, chắc chắn là phấn khởi lòng người.
Xuất hiện của người Hoàng vệ, khích lệ rất lớn cho Trần Giới quân của Giới Hải. Đặc biệt là biểu hiện của Quân Tiêu Dao, càng thêm kinh người.
Khoảng thời gian trước, Ách kiếp chỉ tử của Ách tộc, giết xuyên chiến trường, không người có thể đối địch. Bây giờ, Quân Tiêu Dao cũng là như thế.
Cũng từng có một số thiên kiêu trên bảng giải thưởng Hắc Hoạ, muốn vây săn Quân Tiêu Dao. Kết quả bị giết lại, mà lại không có lực phản kháng. Thậm chí có Chuẩn Đế đích thân ra tay cũng bị Quân Tiêu Dao xé rách, máu tươi đầy trời, vô cùng thê lương. Truyền thuyết vô địch của khoảng thời gian trước, lại trình diễn.
Chỉ là lần này, nhân vật chính không phải là Ách kiếp chi tử của Ách tộc, mà là Quân Tiêu Dao. Cũng chính là do vậy.
Trước kia, tỉnh thần bị Ách kiếp chỉ tử chèn ép, cũng bởi vì Quân Tiêu Dao, mà lại bắt đầu phấn khởi. Tất cả mọi người, dường như đều đang mong đợi cái gì đó.
Không sai, bọn họ đang mong đợi một trận đại chiến kia! Mà trong tình huống như vậy.
Một tin tức đủ để kinh động cho toàn bộ thành lũy Tam Hoàng thậm chí Giới Hải, cuối cùng cũng đến từ phía khu Vô Nhân. Đó chính là, Dạ Quân Lâm - Ách kiếp chi tử của Ách tộc, muốn hẹn chiến Quân Tiêu Dao. Chương 3040: Trận chiến rúng động thế giới
Tuy tất cả mọi người đều biết rằng, trận chiến này chắc chắn sẽ tới.
Nhưng thật sự không ngờ, nó sẽ tới nhanh đến như vậy.
Biểu hiện của Dạ Quân Lâm - Ách kiếp chi tử của Ách tộc là không cần phải bàn cãi.
Chỉ có một câu có thể hình dung.
Vô địch tung hoành ở chiến trường, hỏi trời dựa vào đâu có thể đánh bại!
Từ khi hắn sinh ra, chưa một lần bại trận, đánh đâu thắng đó.
Không biết như thế nào gọi là đối thủ.
Vậy Quân Tiêu Dao thì sao? Công trạng cùng chiến tích của hắn còn cần phải lắm lời sao?
Chỉ nguyên hành động giết chuẩn đế đã đủ khiến cho tất cả thiên kiêu phải ngưỡng vọng.
Càng đừng nói đến chiến tích của hắn, nhiều không đếm xuể.
Cái gọi là kỳ tích ấy, đặt ở trên người Quân Tiêu Dao cũng chỉ là chuyện xảy ra như cơm bữa.
Mà Quân Tiêu Dao cũng chưa từng bại trận, thậm chí còn được xưng là người mạnh nhất thế hệ trẻ ở Giới Hải!
Hai đại nhân vật đụng nhau, cục diện chiến đấu thực sự khó có thể tưởng tượng nổi.
Tuyệt đối chính là cấp bậc thần tiên đánh nhau.
Ách tộc ước chiến, lấy tính mạng của Vân Anh Lạc ra làm điều kiện.
Địa điểm chính là nằm sâu trong chiến trường Hằng La.
Có thể nói, một trận chiến này, chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của vô số người.
Ở sâu trong đại điện chính là ải Trấn Ma.
Quân Tiêu Dao tạm thời trở lại ải Trấn Ma điều tức, ngồi ở nơi cao nhất.
Bên cạnh, người của đế tộc Vân thị cũng có mặt.
"Thiếu chủ đại nhân, trận chiến này thật không đơn giản." Vân Ngọc Sênh nói.
Tuy rằng, sự tin tưởng cùng tự tin của bọn họ dành cho Quân Tiêu Dao chưa bao giờ bị lay động.
Nhưng nam tử Ách tộc này cũng xác thực không thể khinh thường, chiến tích của hắn ta quá kinh người, thậm chí còn chưa từng bị đánh bại.
Quân Tiêu Dao thản nhiên nói: "Bất luận như thế nào, trận chiến này có liên quan đến an nguy của a di, ta chắc chắn phải đi."
Vân Anh Lạc tuy là nghĩa muội của phụ thân đón về, lại không có quan hệ huyết thống.
Nhưng đối với Quân Tiêu Dao, đó vân là sự tồn tại mà hắn coi trọng.
Trước kai khi ở vũ trụ Huyền Hoàng, Vân Anh Lạc cũng đã giúp hắn không ít.
Sự quan tâm của nàng đối với hắn, chính là toàn tâm toàn ý.
Hiện giờ Vân Anh Lạc gặp nạn, Quân Tiêu Dao thực sự không thể khoanh tay đứng nhìn.
Hơn nữa, cái tên Dạ Quân Lâm kia... Quân Tiêu Dao quả thật cũng muốn diện kiến một chút.
Xem xem có giống như hắn suy nghĩ hay không.
"Thiếu chủ đương nhiên không có vấn đề gì." Lý do đám người Vân Huyền Hư tin tưởng Quân Tiêu Dao chính là tài năng của hắn.
"Tốt lắm, tự chuẩn bị chút đi, chúng †a đi đến chiến trường Hằng LaI"
Quân Tiêu Dao phẩy tay một cái.
Ở Ách tốc bên kia hạ chiến thư.
Quân Tiêu Dao bên này cũng đáp lời.
Bảy ngày sau, trên chiến trường Hằng La sẽ diễn ra trận chiến!
Không thể nghi ngờ, điều này đã làm cho cảm xúc cả hai phe sôi sục.
Đây tuyệt đối là một cuộc đại chiến kinh thiên động địa, khó bề tưởng tượng.
Thậm chí còn có thể được ghi vào sử sách!
"Đi, trận này chắc chắn phải đi xem mới được!"
Toàn bộ Cửu đại quan trong thành lũy Tam Hoàng, ngoại trừ ải Trấn Ma, các †u sĩ thiên kiêu từ những quan ải khác cũng đều chuẩn bị xuất phát, muốn tận mắt chứng kiến trận đại chiến này!
"Một trận chiến với Dạ Quân Lâm à... Nhưng lại cực kì hợp ý ta."
"Vừa hay có thể phỏng đoán được thực lực thật sự của Vân Tiêu cùng Dạ Quân Lâm, ngày sau nếu có chút cơ hội, †a muốn làm gì đó cho y..."
Trong cung điện ở ải Dương Cốc, Hoàng Phủ Thuần Quân nghe được tin tức, ánh mắt cũng lộ ra vẻ cân nhắc. Điều này vừa vặn đúng với mong muốn của hắn.
Cho dù là Quân Tiêu Dao hay Dạ Quân Lâm, chắc chắn là đối thủ lớn nhất của hẳn vào lúc này.
Trong lúc hai người bọn họ chiến đấu, vừa hay lại cho hắn một cơ hội để dò xét.
Ở ải Long Môn, Hồng Trần Đế Tử cũng muốn đi quan sát cuộc chiến.
Phụ thân Hồng Trần Đại Đế của hắn đích thân ra tay, tái tạo lại thân thể, nuôi dưỡng nguyên thần của hẳn.
Nhưng dù vậy, Hồng Trần Đế Tử cũng đại thương nguyên khí, phải thoái lui không ít.
Có thể nói, hắn đã hoàn toàn mất đi sức lực cạnh tranh.
Nhưng mà Hồng Trần Đế Tử vẫn muốn đi.
Hắn muốn tận mắt chứng kiến, Quân Tiêu Dao có thể đối phó con quái vật vô địch Dạ Quân Lâm kia hay không.
Nếu Quân Tiêu Dao cũng bị đánh bại, ít nhất hắn cũng không bị quá mất mặt.
Cả Cửu đại quan Tam Hoàng thành lũy đều xôn xao, vô số người đều muốn đến chiến trường Hằng La cho bằng được.
Mà chủng tộc Hắc Họa bên kia cũng vậy.
Đừng nói đến tứ mạch Ách Tộc, ngay cả vô số thiên kiêu ở Bạt tộc cùng Phệ Tộc cũng xốn xang chuẩn bị đi xem trận chiến.
Dù sao trước đó không lâu, Quân Tiêu Dao mới ở vũ trụ Huyền Hoàng cho Bạt tộc cùng Phệ Tộc một bài học sâu sắc.
"Ta thực sự muốn tận mắt nhìn xem Vân Tiêu kia rốt cuộc là loại người như thế nào!"
"Đúng vậy, chẳng qua hắn mưu mô thâm độc, lợi dụng lúc thiên kiếp suy yếu mới khiến cho Khấu Liệt Đại Đế ngã xuống."
"Vậy mà Giới Hải bên kia, mọi người đều coi hắn là sự tồn tại của một vị thần đấy"
"Hừ, vậy lần này, Ách kiếp chỉ tử của Ách Tộc sẽ gặp thần sát thần!"
Một số tộc nhân Bạt tộc lạnh giọng nói.
Tuy rằng phía chủng tộc Hắc Họa bên này, số ít tộc mạch cũng không phải hợp tác khăng khít hoàn toàn.
Nhưng sự thật là chính Quân Tiêu Dao đã mang đến cho Bạt tộc không ít tổn thất, khiến Bạt tộc trở thành một trò cười.
Cho nên, nếu Dạ Quân Lâm của Ách Tộc kia có thể chấm dứt được truyền thuyết về Quân Tiêu Dao, Bạt tộc đương nhiên cũng rất vui vẻ.
Tuy rằng điều này sẽ khiến cho uy vọng của Ách Tộc càng ngày càng lớn mạnh hơn.
Thời gian thấm thoát trôi qua.
Bảy ngày trôi qua trong chớp mắt.
Mà ngày hôm đó, tận sâu trong chiến trường Hằng La rộng lớn.
Phóng tầm mắt nhìn lại, mọi thứ trước mắt đều xác xơ tiêu điều.
Mặt đất nứt ra thành những khe rãnh chẳng chịt, hố lửa rải rác khắp nơi, đó chính là dấu vết do vô số cuộc đại chiến lưu lại.
Bùn đất ở đó thấm đẫm máu tươi, theo thời gian trở thành màu đỏ sậm của máu.
Vô số bộ bạch cốt bị vùi lấp ngay bên dưới chiến trường.
Một ngọn gió thổi qua. Chương 3041: Vô địch chiến vô địch!
Trong không khí, ngoại trừ sương mù, còn có cát trăng.
Đó thực chất là tro cốt sau khi phong hóa.
Cho dù là cường giả, chỉ cần không tu luyện đến Đế Cảnh trở lên, sau khi chết hài cốt sẽ dễ dàng trở nên xám xịt.
Mà ngay tại khung cảnh xơ xác tiêu điều này.
Có một cây cột đá, dựng đứng tại trung tâm chiến trường.
Phía trên cột đá.
Có một hình bóng xinh đẹp, bị Pháp Tắc Thần Liên trói buộc, buộc chặt ở trên cột đá.
Đó là Vân Anh Lạc! Nàng, một thân bạch y, mái tóc như mực, cho dù có đang là tù nhân đi chăng nữa, cũng có thể trở thành một mỹ cảm đặc biệt.
Y phục nàng sạch sẽ, nhìn qua có lế không chịu ảnh hưởng gì.
Có lẽ là do mệnh lệnh của Dạ Quân Lâm, hoặc cái gì khác.
Vân Anh Lạc không hề bị tổn hại gì.
Nhưng hiện tại, một loại biểu cảm bi thương khó có thể hình dung lại xuất hiện trên gương mặt của nàng.
Và khi thời gian trôi qua.
Tận bên trong chiến trường, có càng ngày càng nhiều nhân vật tụ tập xung quanh.
Có đội ngũ Cửu đại quan thành lũy Tam Hoàng, cũng có cả phe cánh của chủng tộc Hắc Họa. Hơn nữa, số lượng tu sĩ đến chiến trường Hằng La để xem trận chiến quả thật là rất đông, khiến xung quanh chiến trường đều chật kín.
Chỉ là họ cách rất xa, không muốn dính vào trận đại chiến này.
Bên phía thành lũy Tam Hoàng, đám người Hồng Trần Đế Tử, Hoàng Phủ Thuần Quân đều xuất hiện đủ cả.
Còn có người có đế tộc Vân thị, nhìn thấy Vân Anh Lạc, trong lòng căng thẳng.
Nhưng khi thấy nàng không bị tổn hại cái gì, trong lòng thở ra một hơi nhẹ nhõm.
Bọn họ đều tin tưởng Quân Tiêu Dao chắc chắn có thể cứu Vân Anh Lạc ra ngoài.
Mà chủng tộc Hắc Họa bên kia, những nhân tài hiếm có trong bảng treo giải đều xuất hiện. Thậm chí ở bên Ách Tộc, còn xuất hiện ba bóng dáng mơ hồ.
Đó chính là ba vị uy danh hiển hách của Ách Tộc.
Huyết Bồ, Hình Minh, Tà Ảnh!
Bọn họ lân lượt đến từ mạch Chú, mạch Qủy, mạch Ảnh của Ách Tộc.
"Ta rất muốn nhìn thử xem, rốt cuộc thực lực của Dạ Quân Lâm liệu có đủ tư cách trở thành Ách kiếp chi tử hay không..."
Bóng dáng Huyết Bồ ẩn hiện trong huyết quang, người khác khó có thể nhìn rõ.
Nhưng khí tức của hắn tản mạn ra xung quanh, hiển nhiên chính là cấp bậc Chuẩn Đế.
"Vân Tiêu kia, hẳn là một viên đá mài không tồi đấy, vốn định chiến với hắn một trận, không ngờ lại bị cái tên Dạ Quân Lâm này giành trước." Hình Minh lạnh nhạt nói.
Trước kia, La Già thuộc mạch của hẳn suýt chút nữa đã bị Dạ Quân Lâm giết chết.
Hắn đối với Dạ Quân Lâm cũng có chút thành kiến.
Mà đúng lúc này.
Bỗng nhiên có tiếng bước chân vang lên.
Còn có âm thanh của kim loại ma sát phát ra tiếng sàn sạt.
Đó là âm thanh của mũi thương kéo lê trên mặt đất.
"Hắn tới rồi!"
Huyết Bồ và những người khác cùng nhau nhìn lại.
Vô số ánh mắt, đặc biệt là ở phía Giới Hải, đồng thời phóng sang.
Vị này được xưng là vương giả bóng đêm, Ách kiếp chỉ tử, từ khi xuất thế, bất khả chiến bại, cuối cùng cũng hiện thân!
Ở phần cuối chiến trường, sương mù mịt mờ, gió cát phần phật.
Mà trong cảnh tượng xơ xác tiêu điều như này.
Một bóng dáng chậm ïãi đi tới.
Tóc trắng như sương, áo đen như mực!
Trên mặt đeo mặt nạ bạch cốt màu trắng toát.
Trong tay kéo theo Luyện Ngục chi Thương đen kịt nhuốm máu.
Mũi thương huyết quang lay động.
Giống như phong ấn vô số oan hồn, phát ra tiếng gào thê lương khàn khàn. Mà sự thật cũng đúng là như thế.
Khoảng thời gian gần đây, cây thương này có thể nói là ác mộng của thiên kiêu tu sĩ bên Giới Hải.
Không biết đã có bao nhiêu sinh linh Giới Hải vân lạc dưới mũi cây thương này!
Người tới đúng là Dạ Quân Lâm!
"Hắn là... Ách kiếp chi tử của Ách tộc, Dạ Quân Lâm..."
rất nhiều sinh linh tu sĩ bên Giới Hải nhìn thấy Dạ Quân Lâm hiện thân, tâm thân từng người đều không nhịn được chấn động.
Luồng khí thế lạnh lẽo như hắc ám ấy quá kinh khủng.
Cho người ta một loại cảm giác uy áp cực kỳ đáng sợ.
"Dạ Quân Lâm, quả thực bất phàm..."
Dù là con nối dòng của người thủ quan sâu không lường được như Hoàng Phủ Thuần Quân, lúc nhìn thấy Dạ Quân Lâm, trong mắt cũng hiện lên một vệt nghiêm trọng.
Tu vi của hắn quả thực thâm tàng bất lộ.
Nhưng Dạ Quân Lâm này vẫn mang lại cho hắn một loại cảm giác nguy cơ gần kề sinh tử.
Mà bên, Hồng Trân Đế Tử đã tái tạo thân thể nhìn thấy Dạ Quân Lâm hiện thân, càng như chuột thấy mèo.
Bước chân cũng không nhịn được lui về sau mấy bước.
Đến bây giờ hắn đều không quên được, lúc trước Dạ Quân Lâm làm sao hành hạ đến chết đám người bọn họ. Gia hỏa này, là quái vật.
Sau khi Dạ Quân Lâm đến, hắn không nói gì, chỉ là ánh mắt liếc qua Vân Anh Lạc bị thần liên pháp tắc cột vào trên cột đá.
Lúc này.
Chân trời bên khác, lần nữa có một nhóm bóng dáng đạp không mà đến.
Người dẫn đầu áo trắng tung bay, thần tư tuấn tú, có tư thái thiên nhân, như một thần minh áo trắng chắp tay sau lưng bước tới!
Đúng là Quân Tiêu Dao!
"Hắn chính là thiếu chủ Vân thị ba lần bốn lượt làm Bạt tộc chịu thiệt!"
"Quả thực khí thế bất phàm, khí tức làm người ta có loại sợ hãi trong lòng!"
Giống như lúc Dạ Quân Lâm hiện thân, làm bên Giới thán phục. Quân Tiêu Dao hiện thân cũng làm bên chủng tộc Hắc Hoạ xuất hiện rối loạn.
Thiên kiêu bảng giải thưởng Ách tộc đám Huyết Bồ, Hình Minh, Tà Ảnh ngay lập tức nhìn qua, ánh mắt nghiêm trọng.
"Thân thể Chuẩn Đế sao, nhưng làm sao cảm giác khí tức đó cũng không kém gì Chuẩn Đế chân chính?" Huyết Bồ lẩm bẩm nói.
Theo lý thuyết, thân thể Chuẩn Đế †uy mạnh nhưng cũng giữa sàn sàn cảnh giới Chuẩn Đế chân chính mà thôi.
Quan trọng hơn là, trên phương diện lực pháp tắc, thân thể Chuẩn Đế hiển nhiên vẫn không cách nào so sánh với cảnh giới Chuẩn Đế chân chính.
Nhưng lúc này, tuy cảnh giới của Quân Tiêu Dao còn chưa đột phá Chuẩn Đế. Nhưng lại cho bọn họ cảm giác, uy áp kia thậm chí còn mạnh hơn Chuẩn Đế bình thường.
Chuyện này rất kỳ lạ.
"Bất kể thế nào, chúng ta ngược lại có thể chứng kiến người được gọi là truyền kỳ của thế hệ trẻ tuổi Giới Hải, này rốt cuộc có mấy phần bản lĩnh" Tà Ảnh nói. Chương 3042: Sự đối lập của ánh sáng và bóng tối
Theo Dạ Quân Lâm và Quân Tiêu Dao đều hiện thân.
Cả chiến trường Hằng La, hai phương trận doanh đều có xôn xao.
Trận chiến nà, có lẽ có thể gọi là trận chiến đỉnh phong thế hệ trẻ tuổi của hai phương trận doanhI
Quân Tiêu Dao đứng trong hư không, vạt áo phấp phới, như tiên áp đảo trên trần thế.
Dạ Quân Lâm kéo thương mà đi, tóc trắng bay múa, như ma từ trong Cửu U luyện ngục đi ra.
Một trắng, một đen.
Một sáng, một tối.
Một tiên, một ma. Khoảnh khắc này, cả chiến trường dường như ngừng lại.
Tất cả ồn ào náo động đều giống như bị rút ra.
Quân Tiêu Dao nhìn Dạ Quân Lâm, ánh mắt trầm tĩnh, hơi loé lên, không biết đang tự hỏi điều gì.
Trên mặt Dạ Quân Lâm đeo mặt nạ bạch cốt, càng làm cho người không cách nào nhìn thấy vẻ mặt của hắn.
Chỉ là ánh mắt dưới mặt nạ bạch cốt thâm thúy ám trầm.
Nhất thời, im lặng.
Một lát sau, ánh mắt Quân Tiêu Dao chuyển tới Vân Anh Lạc.
Vân Anh Lạc dường như không chịu thương tổn gì.
Chỉ là trong ánh mắt nàng mang theo một loại bi thương khó mà nói rõ. Nàng lắc đầu với Quân Tiêu Dao, giọng nói nghẹn ngào, lại nói không ra lời, cũng không thể truyền thần niệm.
Mắt Quân Tiêu Dao lộ ra dị sắc.
Dạ Quân Lâm thì lạnh nhạt cất tiếng nói: "Hình như nàng bị người trong tộc thiết hạ phong ấn, không cách nào mở miệng, nhưng yên tâm, nàng không chịu thương tổn gì đâu."
Quân Tiêu Dao khế gật đầu nói: "Vậy thì bắt đầu thôi."
Không có bất kỳ lời vô nghĩa dư thừa nào.
Điều người ở đây muốn chứng kiến không ngoài trận chiến giữa người yêu nghiệt nhất hai phương trận doanh.
Âm!
Không có mảy may thời gian giảm xóc, Dạ Quân Lâm trực tiếp đâm thương, bàn chân bước tới, thân hình vọt lên trời cao.
Cả chiến trường giống như đều bị một chân này của Dạ Quân Lâm đạp rung ba hồi.
Thân hình hắn nháy mắt xé rách hư không, thương ra như rồng, đâm xuyên mà đi!
Quân Tiêu Dao cũng vươn tay ra, muốn bắt lấy một thương này của Dạ Quân Lâm.
"Đối mặt với Dạ Quân Lâm còn dám khinh địch như thế?"
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao muốn tay không ngăn chặn một thương của Dạ Quân Lâm, bên Giới Hải, ánh mắt một số thiên kiêu cũng lộ vẻ kinh ngạc.
Nhưng mà...
Leng keng! Mũi thương đen nhánh nhuộm máu va chạm với bàn tay Quân Tiêu Dao.
Phải biết rằng, Luyện Ngục chỉ Thương này là lấy Hắc Ám Tiên Kim luyện thành, đã được tôi luyện vô số năm tháng trong cấm địa Luyện Ngục của Ách tộc.
Có thể nói là tuyệt thế hung binh.
Nhưng bàn tay của Quân Tiêu Dao lại như tạo vật của thần, không khuyết không bẩn, trong suốt vô cùng, trực tiếp nằm lấy mũi thương.
Có phù văn pháp tắc không ngừng nổ tung.
Quân Tiêu Dao bây giờ là thân thể Chuẩn Đế nhị kiếp.
Trên phương diện thân thể, không có đồng đại nào có thể so sánh.
Dạ Quân Lâm thấy thế, ánh mắt không hề dao động.
Thân thương của hắn chấn động.
Tức khắc, một ngọn lửa đen nhánh lượn lờ dấy lên, dọc theo cán thương bốc tới Quân Tiêu Dao!
"Cẩn thận!"
Bên Giới Hải có tu sĩ hét lớn.
Ngọn lửa đen nhánh này cũng là một loại thủ đoạn chiêu bài, thậm chí là tượng trưng của Dạ Quân Lâm.
Hắn dùng ngọn lửa này, không biết đã đốt cháy bao nhiêu yêu nghiệt Giới Hải.
"Lửa Minh Thần, quả nhiên..."
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một vệt dị sắc.
Lửa Minh Thân là kỳ hỏa hiếm thấy trên thế gian, không hề nóng rực, trái lại cực kỳ lạnh băng. Nghe đồn đây là lửa của địa ngục Cửu U.
Mà có một loại yêu nghiệt thể chất có thể sử dụng lực lượng của lửa Minh Thần.
Đó chính là...
Minh Vương Thểt
Đây là thể chất đối lập với Thần Vương Thể của phụ thân hắn Quân Vô Hối.
Thân Vương và Minh Vương, ánh sáng và bóng tối.
Lúc này, lửa Minh Thần men theo Luyện Ngục chi Thương, trực tiếp nhằm vào thân thể cánh tay Quân Tiêu Dao.
Có thể nói, bị lửa Minh Thần lây dính, khó mà xoay chuyển trời đất!
Mà vẻ mặt Quân Tiêu Dao không mảy may dao động. Bên ngoài cơ thể hắn nở rộ quang minh.
Có hoa văn Chuẩn Đế huyền ảo lan tràn ở mặt ngoài da thịt.
Đây là vân thân thể Chuẩn Đế ngưng tụ sau khi đột phá thân thể Chuẩn Đế.
Vân thân thể Chuẩn Đế này vừa ra, khí huyết trào dâng, hư không đều như sụp đổ, không chịu đựng được lực thân thể kia.
Mà lửa Minh Thần rơi trên người Quân Tiêu Dao, tuy rằng có đủ uy lực để đốt trời thiêu đất lại không thể mang đến tí thương tổn nào cho hắn.
Quân Tiêu Dao là tồn tại lấy thân thể cứng rắn chống đỡ Hỗn Độn Lôi Kiếp.
Lửa Minh Thân này tuy là kinh khủng, nhưng nói muốn thiêu rụi thân thể vô địch của Quân Tiêu Dao vẫn là có chút chưa đủ.
Một tay Quân Tiêu Dao kéo Luyện Ngục chi Thương qua, một tay khác hóa chưởng thành quyền, lấy một quyền ấn sụp trời đánh tới ngực Dạ Quân Lâm!
"Không ổn!"
Nhìn thấy một màn như vậy, bên chủng tộc Hắc Hoạ, mí mắt rất nhiều người đều nhảy dựng.
Cận chiến chém giết với người thân thể Chuẩn Đế như Quân Tiêu Dao, tuyệt đối không phải lựa chọn tốt lành gì.
Tịch Dạ Thánh Nữ mạch Dạ Ách tộc lại càng căng thẳng vô cùng, tim đều sắp nhảy khỏi cổ họng.
Mà dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người.
Dạ Quân Lâm cũng đánh ra một quyền, kèm theo Hỗn Độn Khí cuồn cuộn dâng trào!
"Hồn Độn Thểt"
Bên Giới Hải, một đám sinh linh thất thanh!
Tuy trước đó đã từng có tin tức truyền ra.
Ách kiếp chi tử của Ách tộc, người mang hai loại thể chất đặc biệt.
Nhưng phần lớn người vẫn không quá tin tưởng.
Suy cho cùng chuyện này cũng quá khó bề tưởng tượng.
Một loại thể chất cũng đã đủ nghịch thiên.
Càng đừng nói hai loại thể chất thêm hết lên người, điều này có hơi ảo ma.
Nhưng trước mắt, nhìn Dạ Quân Lâm đánh ra một quyền, Hỗn Độn Khí dâng trào.
Bên Giới Hải, vô số tu sĩ đều nói không nên lời.
Minh Vương Thể thì cũng thôi, vậy mà còn là Hỗn Độn Thể.
"Đó thật sự là Hỗn Độn Thể ư?"
Tuy rằng như thế, nhưng vẫn có rất nhiều người không tin.
Hỗn Độn Thể và Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai giống như nhau, đều là thể chất vạn cổ khó xuất hiện.
Sao có thể dễ dàng xuất hiện như vậy được.
Hơn nữa tuy Hỗn Độn Khí là một trong các tiêu chí của Hỗn Độn Thể.
Nhưng cũng không đại biểu, có Hỗn Độn Khí thì nhất định là Hỗn Độn Thể. Chương 3043: Tam Tai Đại Kiếp Nạn Thuật
Ầm!
Vào lúc rất nhiều tu sĩ toàn trường đều đang nghị luận.
Quân Tiêu Dao và Dạ Quân Lâm cũng đã bắt đầu cận chiến đánh tay không.
Quân Tiêu Dao tất nhiên không cần nhiều lời, thân thể vô song, một quyền một chưởng đều đủ làm cho hư không sụp đổ.
Các loại vết nứt lớn hư không tràn ngập.
Mà Dạ Quân Lâm, bản thân là Minh Vương Thể, còn có Hỗn Độn Khí thêm thân, thân thể cũng đã cường hãn tới cực hạn. Đấu quyền với Quân Tiêu Dao, thế mà không rơi vào thế hạ phong như người khác.
"Ấy, không đúng, đúng là có một phần uy năng của Hỗn Độn Thể, nhưng cũng không giống hoàn chỉnh."
Bên Giới Hải, một số cường giả tu vi tương đối cao thâm quan sát tỈ mỉ, lẩm bẩm tự nói.
Theo lý thuyết, Hỗn Độn Thể chân chính hẳn đủ để sánh ngang với Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.
Nhưng trước mắt, Dạ Quân Lâm xuất thủ, không chỉ Hỗn Độn Khí dâng trào, còn phải sử dụng một phần lực lượng của Minh Vương Thể.
Nói cách khác, Dạ Quân Lâm quả thực có lực lượng của Hỗn Độn Thể, nhưng lại không phải Hỗn Độn Thể hoàn chỉnh. "Đây rốt cuộc là chuyện thế nào, chẳng lẽ là Hậu Thiên Hỗn Độn Thể, hoặc là đạt được bản nguyên Hỗn Độn nào đó?"
Một vài cường giả Giới Hải đều phỏng nói.
Nhưng bất kể kết quả chân tướng rốt cuộc ra sao.
Điều không hề nghi ngờ là, thực lực của Dạ Quân Lâm mạnh đến đáng sợ.
Cận chiến với Quân Tiêu Dao, thân thể va chạm đều không rơi vào thế hạ phong rõ ràng.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao cũng chưa dùng hết toàn lực.
Mà trước mắt, trong trận chiến cùng Dạ Quân Lâm, đôi mắt Quân Tiêu Dao càng thêm thâm thúy.
Trong lòng hắn đã có suy đoán nào đó.
"Lại đến!"
Quân Tiêu Dao lại xuất thủ, lần này hẳn đã thôi động lực lượng Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.
Khí huyết hùng hồn, rực rỡ vô cùng, chí thần chí thánh dâng trào lưu chuyển trong thân thể hắn.
Hai tay hắn đồng thời trấn áp mà ra, một tay Thần Ma Đại Lực Thần Thông, một tay Côn Bằng Đại Thần Thông.
Hai loại pháp môn lực cực cảnh, lại chồng thêm lực lượng kinh khủng tới cực điểm của bản thân Thánh Thể Đạo Thai, lại chồng thêm lực lượng thân thể Chuẩn Đế.
Chiêu này trấn áp xuống, thiên địa đều muốn sụp đổ, hư không như thuỷ tỉnh vỡ nát trực tiếp bị chấn nứt thành vô số mảnh! Mà Dạ Quân Lâm thấy thế, ánh mắt cũng chợt lóe.
Hắn đánh ra một chưởng!
Hỗn Độn Đại Thủ Ấn!
Đây là triển hiện của uy năng Hỗn Độn Thể.
Lúc trước Quân Tiêu Dao thân Hỗn Độn cũng từng thi triển thủ đoạn thần thông giống vậy.
Nhưng mà.
Âm!
Chiêu thức của Quân Tiêu Dao quá mức khủng bố, trực tiếp đánh xuyên Hỗn Độn Đại Thủ Ấn.
Dạ Quân Lâm đưa ngang thương chặn lại, nhưng cũng bị luồng lực lượng này đẩy lui hơn trăm bước.
Tu sĩ bên Giới Hải nhìn thấy một màn như vậy, sôi nổi kích động hò hét. "Quả nhiên vẫn là Vân Tiêu thiếu chủ vô địch!"
"Không sai, Ách kiếp chỉ tử vô địch Ách tộc gì đó vẫn không phải địch thủ của Vân Tiêu thiếu chủ!"
Nhìn đến đây, sinh linh bên Giới Hải đều phấn chấn vô cùng.
Kể từ lúc Dạ Quân Lâm xuất thế, quét ngang thế hệ trẻ tuổi Giới Hải, không người có thể địch, chưa từng thua một trận.
Mà hiện tại, Quân Tiêu Dao tự mình xuất thủ, cuối cùng đánh lui ma chủ bách chiến bách thẳng ấy.
Nhưng cũng có người khẽ lắc đầu nói: "Còn sớm lắm, bây giờ chẳng qua là bước thử nhau mà thôi."
Nếu Dạ Quân Lâm có thể bị đánh bại đơn giản như vậy, vậy cũng hổ thẹn với thanh danh tung hoành chiến trường vô địch của hắn lúc trước.
"Thú vị..."
Thân hình Dạ Quân Lâm tuy bị đánh lui, nhưng cũng không xuất hiện thương thế gì, chỉ là thân thể đang chấn động, đang dỡ xuống dư kình.
Nói nghiêm khắc, cận chiến với Quân Tiêu Dao là bất lợi với Dạ Quân Lâm.
Hắn không phải Hỗn Độn Thể hoàn chỉnh, ở phương diện thân thể vẫn kém hơn phần nào.
Tuy Minh Vương Thể cũng cực độ kinh khủng nghịch thiên, thân thể cũng rất mạnh, nhưng đem so với Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, thân thể không phải Sở trường của Minh Vương Thể.
"Dạ Quân Lâm, thi triển ra năng lực chân chính của ngươi, phải xứng đáng với cái tên Quân Lâm." Quân Tiêu Dao vung tay áo, vẻ mặt lạnh nhạt.
"Như ngươi mong muốn..."
Dưới mặt nạ bạch cốt của Dạ Quân Lâm truyền đến giọng nói u lãnh.
Một tay hắn câm Luyện Ngục chỉ Thương, một tay khác trực tiếp bắt lấy hư không.
Trong phút chốc, trời sụp đất nứt, pháp tắc đặc biệt chuyên hữu của Ách tộc hiện ra, phù văn đen nhánh lạc ấn thiên địa.
Lập tức, một loại khí tức tai ách họa kiếp hiện ra, tràn ngập chiến trường.
"Đó là..."
Sinh linh bên Giới Hải, từng người đồng tử co lại.
Ách tộc, sở dĩ là Ách tộc.
Chính là vì bọn họ có một loại lực lượng tai kiếp ách nạn đặc thù.
Mà trước mắt, Dạ Quân Lâm thi triển ra đúng là một loại vận dụng thần thông đối với lực tai ách của Ách tộc.
"Tam Tai Đại Kiếp Nạn Thuật, Đại Bi Phong Tai!"
Giọng điệu Dạ Quân Lâm hờ hững.
Trong phút chốc, một luồng lực lượng tai ách vô biên bộc phát.
Trong thiên địa đều nổi lên gió lớn đen như mực.
Cuồng phong đó như lưỡi dao sắc bén, tê thiên liệt địa, dường như muốn chôn vùi tất cả sinh linh, kết thúc thế gian!
"Là Tam Tai Đại Kiếp Nạn Thuật của Ách tộc!"
Nhìn chiêu này, vẻ mặt các Giới Hải †u sĩ đều hơi trắng bệch. Đây chính là vận dụng lực tai ách Ách tộc, điều động tai kiếp thiên địa, tẩy lễ tất cả, chôn vùi tất cả.
Có thể nói, tu sĩ dưới Chuẩn Đế rơi vào trong Đại Bi Phong Tai này, thân thể nháy mắt sẽ bị vô số lưỡi dao gió chém thành bột mịn.
Mà Quân Tiêu Dao, vòng thần miễn dịch pháp lực bên ngoài thân thể khuếch tán mà ra.
Ước chừng hơn trăm tầng vòng thần bao phủ Quân Tiêu Dao, làm hẳn giống như một Bất Động Minh Vương.
Đứng sừng sững không ngã trong đại tai thiên địa này.
Không thể không nói, chiêu này của Dạ Quân Lâm rất kinh khủng, gió lớn gào thét, thậm chí ngay cả đại tỉnh thiên ngoại đều bị thổi tan chôn vùi.
Nhưng lại không cách nào dao động Quân Tiêu Dao.
"Ám Nhật Hoả Tai!"
Dạ Quân Lâm tiếp tục xuất thủ.
Trong hư không chợt hiện ra một vâng thái dương.
Nhưng không phải là diệu dương đỏ thãm, mà là một vâng ám dương màu đen!
Ngọn lửa đen nhánh từ trong ám dương dâng lên mà ra!
Ám Nhật Hoả Tai cũng là một trong Tam Tai Đại Kiếp Nạn Thuật, đốt thiên diệt địa, đốt sạch càn khôn!
Càng thêm đáng sợ là, chiêu này dung nhập thêm lửa Minh Thần Dạ Quân Lâm.
Uy lực của lửa Minh Thần và Ám Nhật Hoả Tai cộng lại, uy năng càng thêm đáng sợ. Mà gió trợ thế lửa.
Đại Bi Phong Tai gào thét, lần nữa làm uy năng của Ám Nhật Hoả Tai tăng lên một cấp bậc!
Trong phút chốc, khắp chiến trường Hằng La đều chìm trong đại kiếp phong hỏa vô tận, cảnh tượng đáng sợ tới cực điểm.
Thực lực Dạ Quân Lâm bày ra, thủ đoạn thi triển ra quả thực cường đại đến mức khiến người ta thán phục!
Thậm chí ngay cả mọi người vây xem đều lui rất xa, hơi bị chút lan đến thì có thể thân tử đạo tiêu!