Là thiên nữ của Phong tộc, cũng là một trong các thiên kiêu xuất chúng nhất của Phong tộc.
Tiệc sinh thân Phong Lạc Hạm, mức độ phô trương hiển nhiên sẽ không thấp, cũng sẽ mời rộng rãi thế lực các phương.
Thông thường mà nói, loại tiệc sinh thần này đều là cơ hội dễ dàng nhất để quen biết bắt chuyện, lôi kéo làm quen với Phong Lạc Hạm.
Bởi vì loại thiên nữ này trong tình huống bình thường đều sẽ không rêu rao trước mặt thế nhân.
Mà sẽ chuyên tâm tu hành.
Đặc biệt là những người theo đuổi Phong Lạc Hạm, tuyệt đối sẽ nắm chắc cơ hội này.
Tuy nghe nói Phong Lạc Hạm và thiếu chủ ngu dại của cổ tộc Lục thị có liên hôn.
Nhưng thực ra rất nhiều người đều cảm thấy, đây chỉ là mượn danh nghĩa mà thôi.
Là Phong Lạc Hạm vì cự tuyệt người khác theo đuổi, kéo tới một tấm bia đỡ đạn.
Lục Nguyên chính là khổ chủ chặn đao kia.
Cho dù thật sự liên hôn ở rể, phỏng chừng Lục Nguyên cũng chỉ có thể một mình núp trong một góc Phong tộc.
Cho nên, rất nhiều thiên kiêu của tỉnh giới Sơn Hải không hề từ bỏ.
Ngược lại đều hao hết tâm tư, bắt đầu chuẩn bị quà sinh thần tặng cho Phong Lạc Hạm, đến lúc đó một tiếng gáy ai nấy đều kinh ngạc, lấy được trái tim giai nhân.
"Nghe nói Phong thiên nữ thích cầm khúc âm luật, đến lúc đó có nên tặng nàng một cây đàn cổ hiếm không nhỉ?"
"Hay là tặng mấy món thực dụng, ví dụ như Bất Tử dược, mấy đồ vật như thiên địa thần gì đó..."
Rất nhiều thiên kiêu tỉnh giới Sơn Hải đều đang chuẩn bị.
Bên kia, cổ tộc Lục thị, Lục Nguyên cũng một mình lên đường.
Hắn nhìn không trung nơi xa, vẻ mặt khó hiểu.
Theo tu luyện gia tăng, khống chế của hẳn đối với Tam Sinh Luân Hồi Ấn cũng bắt đầu dân thuần thục.
Một vài ký ức mơ hồ cũng bắt đầu hiện lên.
Địa vị của hắn tuyệt đối không nhỏ.
Điều này mang cho hắn tự tin cực độ.
"Tiệc sinh thần lần này chắc hẳn sẽ có một vài con sâu kiến không có mắt muốn khiêu khích ta."
"Nhưng không sao, vừa hay giết gà dọa khỉ, chấn nhiếp một nhóm người, đồng thời còn có thể được Phong tộc coi trọng, giành được tài nguyên tu luyện của bọn họ."
Trong lòng Lục Nguyên đã tính toán kỹ càng.
Tuy rằng hắn lai lịch phi phàm, nhưng bởi vì một số ký ức chưa hoàn toàn thức tỉnh.
Cho nên cũng không cách nào đạt được quá nhiều trợ lực. Không bột đố gột nên hồ.
Chỉ có thể tạm thời mượn dùng tài nguyên Phong tộc giúp hắn tu luyện.
Về phần Phong tộc muốn dò xét bí mật của hắn?
Tam Sinh Luân Hồi Ấn không phải thứ dễ dàng dò xét như vậy.
Lục Nguyên hờ hững cười, điều khiển phi chu đi Phong tộc. ...
Một khoảng thời gian qua đi, bên Hoả tộc.
Hạch tâm Liệt Diễm thánh thụ.
Một đóa Hỗn Độn Thanh Liên lơ lửng trong Cổ Hỏa thánh thụ.
Mà so sánh với trước đó, quang diễm của Cổ Hỏa thánh thụ đã ảm đạm không ít.
Giống như bị tiêu hao lượng lớn năng lượng. Nếu Hoả Súng trưởng lão tiến vào, tuyệt đối sẽ đau lòng.
Cho dù là Đại Đế Hoả tộc tu luyện ở đây cũng không tiêu hao nhiều năng lượng như vậy.
Đương nhiên, chỉ cần hoả chủng của Cổ Hỏa thánh thụ không có vấn đề, năng lượng sớm hay muộn sẽ bổ sung trở lại.
Hoả tộc cũng thường xuyên thu thập một vài hoả chủng hi hữu, dung nhập vào trong Cổ Hỏa thánh thụ.
Đúng lúc này, lá sen của Hỗn Độn Thanh Liên trong Cổ Hỏa thánh thụ hơi run lên.
Lập tức, sương mù hỗn độn như thủy triều cuộn trào.
Thậm chí đều áp chế cả Cổ Hỏa thánh thụ.
Bán tiên hỏa đúng là rất mạnh. Nhưng lực Hỗn Độn là một trong những năng lượng kinh khủng nhất thế gian.
Dù là bán tiên hỏa cũng phải lui tránh!
Mà theo lá sen mở ra, bóng dáng Quân Tiêu Dao từ trong xuất hiện.
Cơ thể hắn lưu chuyển tỉnh tế ánh sáng, giống như tiên ngọc, thân hình cân xứng thon dài.
So sánh với trước đó, hình như không có biến hóa quá lớn.
Đó là vì thân thể Quân Tiêu Dao đã cực kỳ tỉnh túy, không chứa tí tạp chất nào.
Tôi luyện của bán tiên hỏa, cũng chỉ gia tăng thế giới Tu Di trong thân thể hắn mà thôi.
Mà hiệu quả cũng đúng là khá tốt. Tuy kém tiên hỏa chân chính.
Nhưng cũng để Quân Tiêu Dao lại diễn hóa ra mấy chục vạn thế giới Tu Di trong thời gian ngắn như vậy.
Song đối với người hiện tại đã có hai ngàn vạn thế giới Tu Di như Quân Tiêu Dao.
Tăng trưởng này không tính là nhiều, chủ yếu là do thời gian quá ngắn.
Nếu ở thêm ít lâu, diễn hóa trăm vạn không thành vấn đề.
Nhưng Quân Tiêu Dao không để ý cái này.
Bởi vì mục đích chủ yếu nhất của hắn không phải là tu luyện thế giới Tu Di, mà là... Hỗn Độn Chân Hoả!
Quân Tiêu Dao châm chậm nâng lên tay.
Từng tỉa từng sợi sương mù Hỗn Độn lưu chuyển, phù văn Hỗn Độn loé lên lạc ấn trên hư không.
Đến cuối cùng, hỗn độn diễn sinh, hoả quang hiện lên.
Một ngọn lửa Hỗn Độn hình sen xanh xuất hiện trong lòng bàn tay Quân Tiêu Dao.
Lúc hoả diễm này xuất hiện.
Toàn bộ không gian bên trong thánh thụ đều nổi lên dao động.
Cổ Hỏa thánh thụ cấp bậc bán tiên hỏa lại càng như gặp phải đại địch, trực tiếp tản ra, cách xa xa.
Tiên hỏa có linh.
Dù là bán tiên hỏa cũng có đôi phần ý thức bản năng.
Cổ Hỏa thánh thụ đã nhận ra, ngọn hoả diễm trong tay Quân Tiêu Dao này †ạo thành uy hiếp lớn đến nó. Thậm chí có thể cắn nuốt nó.
Bởi vậy mới có thể lộ ra loại sợ hãi này.
Nếu để người Hoả tộc nhìn thấy, ắt hẳn sẽ kinh ngạc vô cùng.
Vậy mà có thể có hoả diễm khiến bán tiên hỏa đều sợ hãi lui tránh!