Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3007 - Chương 3129: Bí Mật Phía Sau, Lục Nguyên Chết Đi

Chương 3129: Bí mật phía sau, Lục Nguyên chết đi Chương 3129: Bí mật phía sau, Lục Nguyên chết điChương 3129: Bí mật phía sau, Lục Nguyên chết đi

 

 

Nhưng vào lúc này, chuyện ngoài ý muốn đã xảy ra.

 

 

Chỉ thấy Tam Sinh Luân Hồi Ấn trên mi tâm của Lục Nguyên trực tiếp rời khỏi cơ thể hắn, giống như tất cả ký ức của hắn cũng bỏ hắn mà đi.

 

 

Vẻ mặt của Lục Nguyên hung dữ vô cùng, phát ra một tiếng gào thét điên cuồng.

 

 

"Quân Tiêu Dao, ngươi chờ đấy, đây chưa phải là kết thúc, mà là bắt đầu."

 

 

"Lai lịch của ta vượt xa tưởng tượng của ngươi!"

 

 

Vừa dứt lời, Lục Nguyên trực tiếp bị Quân Tiêu Dao giết chết ngay tại chỗ, Tam Sinh Luân Hồi Ấn tan biến, không rõ tung tích.

 

 

Quân Tiêu Dao đứng tại chỗ, trong mắt có vẻ suy ngẫm.

 

 

Tuy hắn đã thi triển Giá Y Ma Quyết, nhưng cũng tìm được bất kỳ manh mối gì từ trên người Lục Nguyên.

 

 

"Mấu chốt thật sự là nằm ở chỗ ấn ký của Luân Hồi chi ý à?" Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.

 

 

Trước đó, hắn còn thắc mắc không biết liệu Lục Nguyên có liên quan tới †ruyền nhân của Thiên Hoàng hay không.

 

 

Nhưng mà bây giờ xem ra, Lục Nguyên này quả thật có hơi kém cỏi.

 

 

Thái Nguyên Đại Đế tuy cũng rất mạnh đấy, nhưng rõ ràng vẫn có cách biệt rất lớn với Sáng Giới Thiên Hoàng kia.

 

 

Cho nên Lục Nguyên nhìn kiểu nào cũng khó mà là truyền nhân của Thiên Hoàng.

 

 

Nhưng câu vừa nãy hắn nói ra.

 

 

Bí mật đằng sau hẳn là ẩn giấu bên trong Tam Sinh Luân Hồi Ấn.

 

 

Đáng tiếc, Tam Sinh Luân Hồi Ấn kia như có linh tính vậy, thế mà tự động biến mất.

 

 

Cho nên Quân Tiêu Dao cũng không nắm giữ được bao nhiêu manh mối cả.

 

 

"Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, như này thế mà cũng có chút thú vị:

 

 

Quân Tiêu Dao không hề có chút kiêng dè hay e ngại gì, vì người có thể làm đối thủ của hắn vốn dĩ đã rất ít.

 

 

Người thật sự có thể đối chiến cùng hẳn, Quân Tiêu Dao sẽ rất vui mừng thay vì e dè. Tạm thời không nghĩ tới những chuyện chẳng có đầu mối gì cả này.

 

 

Tâm mắt của Quân Tiêu Dao di chuyển đến Thái Nguyên Thần Phủ này.

 

 

Bút Thái Nguyên có cấp bậc Chuẩn tiên khí kia dường như trở về với vẻ trâm lặng ban đầu vì mất đi khí tức của chủ nhân.

 

 

"Chuẩn tiên khí, được đấy."

 

 

Quân Tiêu Dao đánh giá bút Thái Nguyên.

 

 

Nếu là bình thường người, có thể lấy được Chuẩn tiên khí, đây tuyệt đối là cơ duyên kinh động trời đất.

 

 

Nhưng đối kiểu người ngay cả Tiên Khí cũng đã thấy qua không ít như Quân Tiêu Dao đây. Chuẩn tiên khí chẳng hề mang đến cho hắn chút sung sướng đến tận trời gì. Nhưng ở trong mắt Quân Tiêu Dao, nó vẫn có giá trị rất lớn.

 

 

Quân Tiêu Dao sẽ không lấy bút Thái Nguyên này làm vũ khí, bởi vì hắn không thiếu vũ khí.

 

 

Nhưng là Chuẩn tiên khí, giữ lại dù sao vẫn sẽ có chỗ hữu dụng.

 

 

Ngay sau đó, ánh mắt Quân Tiêu Dao lại rơi vào trên lò luyện đan.

 

 

Hắn tiến lên mở ra lò luyện đan.

 

 

Có đan vụ mãnh liệt bay ra, sục sôi như đại dương mênh mông.

 

 

Trong đan vụ thậm chí mịt mờ ra đủ loại cảnh tượng tường thụy, lộ ra vẻ cực kỳ thần dị.

 

 

Trong lò luyện đan nằm mấy viên đan dược tròn trịa tuyết trắng, mặt ngoài lượn lờ đế văn Đan đạo, châu tròn ngọc sáng, tựa như ngọc thạch. "Thái Nguyên Đại Đế này cũng là một nhân vật, thủ đoạn luyện đan không tệ."

 

 

Quân Tiêu Dao có thể cảm giác được, đan dược này ẩn chứa năng lượng dược tính kinh khủng cỡ nào.

 

 

Đây cũng là Thiên Nguyên Đế Đan Thái Nguyên Đại Đế luyện chế.

 

 

Mà đúng lúc này.

 

 

Trong cơ thể Quân Tiêu Dao vụt ra một cái bóng.

 

 

Chính là Kim Ô Tiểu Hắc Tử.

 

 

"Cha, đan dược!"

 

 

Âm thanh mềm mại kiều manh vang lên trong đầu Quân Tiêu Dao.

 

 

Quân Tiêu Dao cũng bất đắc dĩ bật cười.

 

 

Tiện tay ném một viên Thiên Nguyên Đế Đan vào trong miệng Tiểu Hắc Tử.

 

 

Nếu thiên kiêu bình thường đạt được Thiên Nguyên Đế Đan này, sợ rằng sẽ phải coi như chí bảo, lúc đột phá cảnh giới mới nỡ sử dụng.

 

 

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao, hắn trái lại không quan tâm lắm.

 

 

Sau khi nuốt một viên Thiên Nguyên Đế Đan, trong cơ thể Tiểu Hắc Tử lần nữa truyền đến tiếng chấn động.

 

 

Lông quạ đen như mực bên ngoài cơ thể nó cũng có càng nhiều lông tơ màu vàng hiện lên.

 

 

Cho Tiểu Kim Ô này ăn, cảm giác như đang cho nữ nhi ăn.

 

 

Nhưng sau này vũ trụ bên trong của Quân Tiêu Dao lột xác còn cân lưu chuyển của lực Nhật Nguyệt Âm Dương biến thiên. Sau này Tiểu Kim Ô có thể trở thành mặt trời trong vũ trụ bên trong của hắn.

 

 

Cho nên vẫn nên nuôi cho kỹ.

 

 

"Cha thật tốt."

 

 

Tiểu Kim Ô vui sướng nói.

 

 

"Ngươi trưởng thành nhanh lên, hóa thành hình người, đến khi đó đặt lại tên cho ngươi lần nữa." Quân Tiêu Dao dửng dưng mỉm cười.

 

 

"Vâng!"

 

 

Tiểu Kim Ô như gà con mổ thóc gật đầu, vội vàng trả lời.

 

 

Nàng cực kỳ có oán niệm với cái tên Tiểu Hắc Tử Quân Tiêu Dao đặt cho nàng.

 

 

Nàng không phải Tiểu Hắc Tử, mà là kim ô nương đáng yêu.

 

 

"Trong này có đủ loại tài nguyên bảo bối, ngươi có cần thì lấy mà dùng." Quân Tiêu Dao nói.

 

 

Tiểu Kim Ô nhận được cho phép cũng vui vẻ lục lọi tìm kiếm trong Thái Nguyên Thần Phủ.

 

 

Có thể nói, ngoại trừ bút Thái Nguyên và Thiên Nguyên Đế Đan.

 

 

Cũng chỉ có đế khí không gian Thái Nguyên Thần Phủ miễn cưỡng có thể vừa mắt Quân Tiêu Dao.

 

 

Tài nguyên bảo bối còn lại đều không thể vừa mắt Quân Tiêu Dao.

 

 

Nhưng cái này đối với bồi dưỡng tông phái, thuộc hạ, tài nguyên tuyệt đối phong phú.

 

 

Lục Nguyên chắc hẳn cũng muốn mượn tài nguyên của Thái Nguyên Thần Phủ, xây dựng lại Thái Nguyên Thánh Môn.

 

 

Tuy rằng Quân Tiêu Dao chướng mắt những tài nguyên này, nhưng cũng sẽ không lãng phí.

 

 

Ngày sau có thể lấy ra bồi dưỡng thu nạp thủ hạ.

 

 

Sau đó, Quân Tiêu Dao cũng xuất thủ, bắt đầu luyện hóa cả Thái Nguyên Thần Phủ.

 

 

Thái Nguyên Thân Phủ là đế binh không gian, có rất nhiều cấm chế pháp trận.

 

 

Trước đó vì Lục Nguyên còn chưa kịp luyện hóa, cho nên không cách nào sử dụng cấm chế trận pháp đối phó Quân Tiêu Dao.

 

 

Quân Tiêu Dao tìm được hạch tâm của Thái Nguyên Thân Phủ, trong đó có để lại lạc ấn của Thái Nguyên Đại Đế.
Bình Luận (0)
Comment