"Làm càn!"
Nữ Đế giận dữ, thiên địa biến sắc, hư không đều đang chấn động.
Khóe miệng Tân Thái Uyên thì lại kéo lên nụ cười mỉm, không thèm có chút để ý nào.
Hắn đoán, Hạ Chiếu Tuyết không dám động đến hắn.
Tuy Hạ Chiếu Tuyết cũng là một Nữ Đế nhưng thực lực vẫn còn kém xa phụ thân Tân Tiêu Đại Đế của hắn.
Nếu Hạ Chiếu Tuyết dám động đến hắn ở hoàng thành Đại Hạ thì Thánh triều Thần Tiêu sẽ lập tức xua binh xuất phát.
"Đúng, bệ hạ trước đừng nóng giận, thật ra thì vẫn còn một chuyện muốn nói với ngài."
"Đó chính là, thánh triều Thiên Linh đã quyết định muốn hợp tác kết đồng minh với Thần Tiêu ta, cùng tiến cùng lùi."
Tân Thái Uyên thong dong nói.
"Cái gì?"
Hạ Chiếu Tuyết biến sắc.
Đúng lúc này, hư không ầm vang, một đoàn người ngựa đi tới.
Chính là người thánh triều Thiên Linh.
Một vị nam tử trung niên hiện thân, chính là một vương hầu của thánh triều Thiên Linh.
"Không sai, thánh triều Thiên Linh ta đã quyết định kết minh với Thánh triều Thần Tiêu."
"Vì sao?" Hạ Chiếu Tuyết trừng mắt lạnh lùng nhìn, cảm thấy một sự áp lực trước đó chưa từng có.
"Hiện tại họa kiếp huyết nguyệt hiển hiện, Giới Hải cũng dấy lên điềm báo hắc họa diệt thế"
"Đại loạn ban đầu, phân thì diệt, hợp tác tôn."
"Chỉ có tái hiện vinh quang của Thánh triều Thượng Cổ thì mới có thể bình yên trong trận đại kiếp lân này. Tam đại thánh triều tách rời lâu như vậy, cũng nên thống nhất rồi" Vương hâu của thánh triều Thiên Linh nói.
Vẻ mặt Nữ Đế Hạ Chiếu Tuyết lạnh lùng.
Tam đại thánh triều thống nhất là xu thế tất yếu.
Nhưng điều quan trọng là ai sẽ đứng đầu. Hiện tại xem ra đã không còn nghi ngờ gì nữa, Thánh triều Thần Tiêu đang muốn trở thành vị trí người đứng đầu đó.
Chỉ là Thánh triều Đại Hạ các nàng cũng không muốn khuất phục trước Thánh triều Thần Tiêu.
Chứ đừng nói đến cha con Tân Tiêu và Tần Thái Uyên vẫn luôn mơ ước có được mẹ con bà.
Nếu như Thánh triều Đại Hạ cũng phục tùng bọn họ.
Vậy thì kết cục của mẹ con bà chắc chắn không mấy khả quan.
Thế nên điều đó là tuyệt đối không thể.
"Thánh triều Thần Tiêu các ngươi còn không có thực lực như thế lực chung cực, vậy mà lại tham lam như thế sao?" Hạ Chiếu Tuyết nói với giọng lạnh lùng. "Chính vì thế nên mới cần phải thống nhất Tam đại thánh triều, mới có thể ứng phó với tình hình sau này tốt hơn." Tần Thái Uyên cười nhẹ.
Hắn đã đoán chắc rằng, Thánh triều Đại Hạ không dám ngang nhiên phản kháng.
Nếu không thì Thánh triều Đại Hạ sẽ phải đối mặt với sự áp bức của hai thánh triều. Hạ Chiếu Tuyết ánh mắt lạnh lùng.
Khuôn mặt xinh đẹp thanh tú của Hạ Uyển Họa cũng có chút lạnh lùng.
Nàng vốn không có chút cảm tình nào với Tân Thái Uyên.
Hiện tại chỉ còn sự chán ghét và ác cảm đối với Tần Thái Uyên.
"Nhân tiện, ta muốn hỏi ý trung nhân của nàng đang ở đâu, có dám xuất hiện?" Tần Thái Uyên lộ ra vẻ mặt giễu cợt.
Theo hắn, Thánh triều Đại Hạ chẳng qua là muốn tìm một cái cớ để cản trở mối liên hôn này mà thôi.
Bây giờ thì sao?
Ai dám cùng lúc đắc tội cả Thánh triều Thân Tiêu và Thánh triều Thiên Linh?
Ai dám làm cái bia đỡ đạn vào thời điểm này chứ, ngay cả Thánh triều Đại Hạ cũng chưa chắc đã bảo vệ được hẳn.
Ngay lúc này, một bàn tay pháp tắc đầy uy nghiêm, bao quanh ý hỗn độn.
Dường như muốn áp chế cả bầu trời rộng lớn, với sức mạnh vô song làm chấn động cả Hoàng thành Đại Hạ.
"Ai"
Tân Thái Uyên ánh mắt lạnh lẽo, toát ra khí tức Chuẩn Đế. Tu vi của hắn, chẳng qua cũng chỉ là Chuẩn Đế nhất kiếp mà thôi.
Hơn nữa khi độ kiếp, phụ thân hắn Tần Tiêu Đại Đế đã chuẩn bị các loại phương pháp cho hắn.
Vì vậy, Tân Thái Uyên mới có thể trở thành yêu nghiệt cấp Chuẩn Đế.
Nghiêm túc mà nói, Tần Thái Uyên vẫn có chút đốt cháy giai đoạn.
Nhưng Chuẩn Đế dù sao vẫn là Chuẩn Đế.
Sức mạnh của Tân Thái Uyên bạo phát, pháp tắc Chuẩn Đế vọt thẳng lên trời, hắn đánh ra một quyền, chặn đánh bàn tay pháp tắc.
Song, sắc mặt Tần Thái Uyên đột nhiên thay đổi sau một quyền này.
Hắn phát hiện ra, bàn tay pháp tắc kia vẫn sừng sững bất động sau một quyền đầy uy lực của Chuẩn Đế.
"Sao có thể?"
Thần sắc Tần Thái Uyên hoàn toàn thay đổi.
Hắn thậm chí cho rằng, có phải là vị Thiên Hậu của Thánh triều Đại Hạ đã ra tay hay không.
Vị Thiên Hậu kia chính là phụ thân của Hồng Tụ quận chúa, và cũng chính là cường giả Đế cảnh danh tiếng lẫy lừng của Thánh triều Đại Hạ.
Chẳng qua chỉ trong phút chốc.
Tân Thái Uyên đã bị bàn tay pháp tắc đánh bay xuống đất, bắn tung sỏi đá bụi bay mịt mù.
Cũng may đây là hoàng cung Đại Hạ, có trận pháp bảo vệ, nên mới có thể khiến nơi đây không bị phá hủy.
Đều khiến mọi người đều ngỡ ngàng trước cảnh tượng bất ngờ này.
Thậm chí người của Thánh triều Thần Tiêu và Thánh triều Thiên Linh trong giây lát đều không có phản ứng.
Bởi lẽ bọn họ đều không tới Thánh triều Đại Hạ sẽ ngu ngốc đến mức ra tay với bọn họ.
Sau khi phản ứng lại.
Người của Thánh triều Thần Tiêu tức khắc tức đến điên người.
"Hỗn xược, Thánh triều Đại Hạ các ngươi muốn làm gì!"
"Dám ngang nhiên ra tay với Thái tử thánh triều ta, không sợ Tần Tiêu bệ hạ phân nộ sao?"
Đối mặt với lời quát hỏi của người Thánh triều Thần Tiêu.
Mọi người bên Thánh triều Đại Hạ bên này cũng sững sờ. Không có mệnh lệnh của Nữ Đế Hạ Chiếu Tuyết ai dám ngang nhiên ra tay với Tần Thái Uyên?
Ngay cả bản thân Hạ Chiếu Tuyết cũng sửng sốt.
Đây là tình hình gì thế?
"Khu khụ..."
Từ trong đám bụi mịt mù truyền đến tiếng ho của Tần Thái Uyên.
Bóng dáng hắn lơ lửng trong không trung, mái tóc phủ đầy bụi, trông có vẻ hơi chật vật.
"Kẻ nào dám âm thầm hãm hại bổn Thái tử!"
Ánh mắt Tần Thái Uyên nhìn quanh.