Sau nhiều lần bị từ chối, Lê Tinh Hà và Lê Bội Ngọc cũng có hơi mất kiên nhân.
Thậm chí Lê Tinh Hà kia còn nói thẳng, nếu như không có Lê tộc bọn họ hỗ trợ.
Thánh triều Đại Hạ sớm muộn gì cũng sẽ bị chiếm đoạt.
Hạ Uyển Họa cũng không để ý tới.
Mà lúc sau, thái tử của Thần Tiêu là Tân Thái Uyên đã tới Khởi Nguyên Học Phủ, đồng thời gia nhập vào Thiên Tự viện.
Chỉ là không có đụng mặt với đám người Quân Tiêu Dao và Hạ Uyển Họa.
Lại qua một quãng thời gian nữa. Có một trưởng lão của học phủ đến nói với đám thiên kiêu, muốn dẫn bọn họ đến Khởi Nguyên chỉ cảnh, quan sát trận tranh phong giữa các thiên kiêu đến từ Giới Hải.
"Các ngươi không nên xem thường những thiên kiêu Giới Hải đó."
"Trong đó có một số người mạnh, thậm chí không yếu hơn thiên kiêu của vũ trụ Khởi Nguyên chúng ta là bao."
"Các ngươi đến quan sát, điều này sẽ có lợi cho các ngươi." Vị trưởng lão này nói như vậy.
Quân Tiêu Dao nghe được tin tức này, cũng lộ ra nụ cười mỉm.
Mục đích hắn tới Khởi Nguyên Học Phủ, không hẳn là vì điều này.
Rất nhanh, một đám thiên kiêu của Khởi Nguyên Học Phủ tụ tập cùng nhau, chuẩn bị xuất phát. Mấy người Quân Tiêu Dao và Hạ Uyển Họa cũng chuẩn bị leo lâu thuyền.
Mà đúng lúc này, trên không xuất hiện một đám người.
Chính là Lê Tinh Hà và Lê Bội Ngọc của Lê tộc.
Thế nhưng, trừ hai người họ ra còn một người nữa, đi cùng bọn họ.
Đó là một nam tử tuấn tú, thân mang áo giáp, thần quang sáng chói như mặt trời.
Chính là Tân Thái Uyên!
Kẻ thù gặp nhau, hừng hực hận thù.
Dung mạo xinh đẹp của Hạ Uyển Họa lạnh lùng như băng.
Nếu như là trước đó, nàng phản cảm với Tần Thái Uyên là vì hắn muốn kết thông gia.
Như vậy bây giờ nàng đã hoàn toàn xem thường và chán ghét Tần Thái Uyên!
Tân Thái Uyên đánh không lại Quân Tiêu Dao, nên âm thầm thuê sát thủ của Thính Tuyết Lâu đến ám sát.
Thủ đoạn bỉ ổi cỡ này, bảo hắn là tiểu nhân cũng đã xem như là khen ngợi hắn rồi.
"Uyển Họa, ngươi cũng tới."
Tần Thái Uyên thấy Hạ Uyển Họa, cười lên một tiếng nói.
"Im miệng, ngươi không có tư cách gọi như vậy."
Hạ Uyển Họa lạnh giọng, ngoại trừ chán ghét còn có khinh thường vô cùng.
"Làm sao vậy?" Tần Thái Uyên nói.
"Thân là thái tử của Thánh triều Thần Tiêu, thế mà làm chuyện tỉ tiện như thuê sát thủ của Thính Tuyết Lâu ám sát ta" Khuôn mặt như ngọc của Hạ Uyển Họa đều là sự lạnh băng.
"Sao có thể, các ngươi bị sát thủ Thính Tuyết Lâu ám sát, người nào làm?" Tần Thái Uyên kinh ngạc nói.
"Ngươi..."
Hạ Uyển Họa nhíu chặt chân mày.
Tần Thái Uyên giả ngu cũng chỉ có một kiểu như vậy.
Lúc này, một bàn tay đè lên vai của nàng.
"Uyển Họa, hà tất phải tranh cãi với loại người này, sẽ hạ thấp đẳng cấp của bản thân."
Giọng nói ôn hòa của Quân Tiêu Dao vang lên. Nghe thấy lời Quân Tiêu Dao nói, Hạ Uyển Họa cũng hít thở sâu một hơi, rồi gật đầu nhẹ một cái.
Tân Thái Uyên nhìn thấy cảnh này, đáy mắt lóe lên tia lạnh lẽo.
Hắn không tài nào hiểu được, Thính Tuyết Lâu là bá chủ thế giới ngầm của vũ trụ Khởi Nguyên, có danh xưng kiếm đã rút ra nhất định phải thấy máu.
Sao lần này lại lỡ tay như vậy.
Nếu như là Đại Đế thì cũng thôi đi, có lẽ là chuyện ngoài ý muốn.
Nhưng Tần Thái Uyên không cho rằng chuyện ám sát Quân Tiêu Dao là lỡ tay.
Cho nên những uẩn khúc trong lòng hắn không ai giải đáp.
Dường như nhận thấy điều ẩn giấu dưới nét mặt của Tần Thái Uyên, khóe môi Quân Tiêu Dao cong nhẹ lên.
Nếu như Tần Thái Uyên biết, bây giờ hắn đang nắm giữ Thính Tuyết Lệnh, không biết sẽ kinh ngạc đến cỡ nào. Lúc này, Lê Tinh Hà bỗng nhiên mở miệng nói: "Tân huynh, đừng nhiệt tình với kẻ hay ngó lơ người khác này chi, trữ đế của Đại Hạ này cao ngạo lắm đấy."
Lời này của hẳn có thâm ý riêng.
Hiển nhiên là bất mãn với việc Hạ Uyển Họa từ chối bọn họ.
"Chỉ là ta cảm thấy, bây giờ loạn thế mà mở màn, ba đại thánh triều được thống nhất, chuyện này sẽ giúp ích cho việc ổn định vũ trụ Khởi Nguyên chúng ta." Lê Bội Ngọc nói ra.
"Ha ha, nếu được Lê tộc hỗ trợ, Thánh triều Thần Tiêu ta đương nhiên vô cùng cảm kích."
Tần Thái Uyên cũng mỉm cười.
"Ha ha, nói hay lắm, chúng ta đi thôi." Lê Tinh Hà cười nói.
Ba người bọn họ cùng lúc đi lên lâu thuyền.
"Người gì vậy chứ, đây là..." Hồng Tụ quận chúa khinh bỉ nói.
Khuôn mặt Hạ Uyển Họa lạnh như băng, thản nhiên nói: "Bọn họ đây là đang tạo áp lực cho ta."
"Nếu như ta không đồng ý với điều kiện của bọn họ, thì chúng sẽ quay ra chọn trợ giúp Thánh triều Thần Tiêu."
"Thật quá hèn hạ!" Hồng Tụ quận chúa mắng chửi.
"Hết cách rồi, sự mê hoặc của Tiên Đỉnh quá lớn." Hạ Uyển Họa khẽ thở dài một cái.
"Nếu như Lê tộc thật sự chọn trợ giúp Thánh triều Thần Tiêu, vậy Thánh triều Đại Hạ chúng ta sẽ..."
Hồng Tụ quận chúa lo lắng đến rơm rớm nước mắt. Hạ Uyển Họa im lặng, nhưng khóe mắt nàng liếc nhìn qua Quân Tiêu Dao.
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao vân bình thản không gợn sóng.
Hắn chỉ nói: "Được rồi, chúng ta cũng đừng lo lắng những chuyện nhỏ nhặt này." Hạ Uyển Họa nghe vậy, chẳng biết tại sao, trong lòng có thêm dũng khí.
Giống như chỉ cần có Quân Tiêu Dao ở đây, tất cả vấn đề đều không là gì cả.
Dù sắc mặt Quân Tiêu Dao chẳng chút biến đổi nào.
Nhưng trong mắt mang theo sự lạnh lùng mơ hồ.
Thánh triều Thần Tiêu, Lê tộc, hắn cần quan tâm sao?
Vừa hay về sau, nếu có thể gặp đám người Vân Khê, hắn còn phải đi Vân Thánh đế cung.
Đến lúc đó, hắn có chút tò mò, đám người Tần Thái Uyên và Lê Tinh Hà sẽ có sắc mặt gì?