Một bên khác, lâu thuyền của Lê tộc cũng vượt đến.
Đám người Lê Thừa Thiên đều ở đó.
Đây là lần thứ ba gặp phải Quân Tiêu Dao.
Rõ ràng Lê Thừa Thiên đã có kinh nghiệm, cũng không khiêu khích gì mà làm như không nhìn thấy Quân Tiêu Dao.
Nhưng điều này không nói lên rằng hắn đã hoàn toàn từ bỏ.
Chẳng lẽ chỉ tạm thời không dám đối phó với Quân Tiêu Dao mà thôi.
Dù sao đối với người vô cùng kiêu ngạo như Lê Thừa Thiên mà nói, Quân Tiêu Dao cầm chén trà đập vào mắt hắn là sỉ nhục, không thể nói buông xuống là buông được.
Đám người Lê Thừa Thiên ngồi khoanh chân, ngưng tụ nguyên thần, tiến vào trong Ly Hồn Thận Cảnh.
"Chúng ta tiến vào thôi." Quân Tiêu Dao nói.
Bọn họ đi đến trước Ly Hồn Thận Cảnh, tìm một chỗ ngồi xuống khoanh chân.
Lê Tiên Dao, Tô Thiển ngồi hai bên trái phải của hắn.
Xung quanh có rất nhiều cường giả BỈ Ngạn đạo cung bảo vệ.
Dù sao còn có tai họa ngầm là Phù Đồ sát điện nữa.
Bọn họ không thể buông lỏng cảnh giác được.
Thật ra tiến vào Ly Hồn Thận Cảnh có hai lựa chọn. Một là điều động một phần lực nguyên thần tiến vào, hai là tách nguyên thần khỏi cơ thể mà vào.
Loại thứ nhất khá an toàn, tuy nguyên thần tiến vào bên trong có khả năng bị tiêu diệt nhưng vẫn còn tính mạng.
Nhưng phương thức này khó mà đi sâu vào Ly Hồn Thận Cảnh được, dù sao một ít lực nguyên thân cũng khá yếu.
Nếu như vậy thà không tiến vào Ly Hồn Thận Cảnh còn hơn.
Cho nên đa số mọi người đều lựa chọn cách thứ hai, trực tiếp cho nguyên thần rời khỏi cơ thể, tiến vào toàn bộ.
Tuy như vậy có nguy cơ sẽ chết nhưng cũng có thể đi vào sâu hơn, có khả năng lấy được cơ duyên càng lớn hơn, khiến cho nguyên thân càng mạnh.
Dù sao con đường tu hành cũng vô vàn nguy hiểm, cho dù bất cẩn một bước nào cũng có thể ngã xuống.
Nếu sợ này sợ kia, sợ đầu sợ đuôi thì còn tu luyện cái gì nữa?
Đương nhiên Quân Tiêu Dao lựa chọn cho nguyên thân rời khỏi thân thể, tiến vào toàn bộ.
Hắn không cho rằng Ly Hồn Thận Cảnh này sẽ có uy hiếp gì với nguyên thần Tam Thế của hắn.
Nguyên thần rời khỏi cơ thể, ý thức của Quân Tiêu Dao cũng dân mơ hồ.
Ly Hồn Thận Cảnh giống như một cảnh tượng ảo diệu kỳ lạ, nuốt toàn bộ nguyên thần vào trong đó.
Khi tỉnh táo lại, Quân Tiêu Dao đã tiến vào trong Ly Hồn Thận Cảnh.
Nguyên thần của hắn trông cũng không khác gì thực thể, thậm chí mỗi sợi tóc đều vô cùng ngưng tụ.
Điều này đủ để nói lên, nguyên thần của Quân Tiêu Dao mạnh đến mức độ nào.
Đến cả huyết nhục trên cơ thể cũng không có gì khác biệt.
Quân Tiêu Dao nhìn xung quanh cũng không thấy Lê Tiên Dao và Tô Thiển đâu.
Rõ ràng nguyên thần đã tiến vào chỗ ngẫu nhiên bên trong.
Quân Tiêu Dao nhìn trong Ly Hồn Thận Cảnh, phong cảnh rất kỳ dị.
Giống như pha lê vỡ nát, chiết xạ ra rất nhiều không gian.
Nếu lực nguyên thần không mạnh, thậm chí có thể lạc vào trong đó, mãi mãi không có cách nào thoát ra.
Đây cũng là chỗ nguy hiểm của Ly Hồn Thận Cảnh, càng đi vào sâu càng khó thoát ra.
Hệ thống đánh dấu cũng vang lên, rõ ràng Quân Tiêu Dao còn chưa đi vào đủ sâu.
Hắn cũng cất bước đi, xuyên vào bên trong.
Cũng không lâu sau, phía trước bỗng nhiên có một đám người đánh giết đến, mang theo gợn sóng mạnh mẽ.
Đó là một hung thần, toàn thân tràn ngập khí tức tím đen, khi lao đến mang theo ý âm u lạnh lếo và điêm xấu.
Ấn đường của Quân Tiêu Dao lấp lánh thần hoa, thôi thúc lực nguyên thần Tam Thế.
Một tượng phật màu vàng nổi lên, phật quang chiếu khắp nơi.
Đó chính là thân thông nguyên thân, pháp tướng Đại Nhật Như Lai.
Theo tượng phật vàng kim trấn áp xuống, hung sát chỉ linh kia cũng bị tiêu diệt trong nháy mắt.
"Chắc là từng tiến vào Ly Hồn Thận Cảnh nhưng không thoát ra được nên cuối cùng biến thành hung sát chỉ linh." Quân Tiêu Dao thì thầm nói.
Sau đó, hắn tiếp tục đi lên, lại đụng phải một số hung sát chỉ linh và các hồn ma oán niệm khác.
Đều bị Quân Tiêu Dao tiện tay xóa sổ.
Lúc này ở một chỗ phía trước bỗng nhiên truyền đến giọng nữ.
"Ai tới cứu tiểu nữ tử với, giải thoát nguyên thần cho tiểu nữ với..."
Nghe thấy giọng nói này, Quân Tiêu Dao nhíu mày. Hắn khẽ lắc đầu, cất bước đi.
Sương mù phía trước tản ra.
Một nữ tử tuyệt mỹ mê người bất ngờ bị một gốc ma đằng cổ quái quấn lấy.
Thấy Quân Tiêu Dao đến, trên mặt nữ tử kia lộ ra vẻ mừng rỡ.
"Công tử, cầu xin công tử mau cứu nô gia!"
Nữ tử nói xong, thân thể mềm mại vặn vẹo giãy giụa, trông có loại gợi cảm kỳ lạ vô cùng.
Quân Tiêu Dao mỉm cười, khẽ gật đầu, sau đó tiến lên.
Ngay khi hắn đến gần nữ tử trong phạm vi một trượng.
Bỗng nhiên có một lực lượng giam cầm mạnh mẽ bao phủ xuống, áp chế thần hồn của quân Tiêu Dao. Trước mặt hắn, nữ tử xinh đẹp kia, dung nhan tuyệt mỹ bỗng nhiên vặn vẹo, cuối cùng biến thành mặt quỷ đáng sợt
Nhìn lại, làm gì còn nữ tử tuyệt đẹp nữa.
Rõ ràng là một đóa hoa quỷ dị to đùng.
Trong đóa hoa còn có một mặt quỷ đáng sợi
"Hoa Mệnh Hồn Mặt Quỷ, quả nhiên loại cây này có thuộc tính linh hồn kỳ dị." Quân Tiêu Dao thản nhiên nói.
Lúc này, mặt quỷ của hoa Mệnh Hồn Mặt Quỷ bỗng nhiên há miệng ra, muốn nuốt Quân Tiêu Dao vào.
Hoa Mệnh Hồn Mặt Quỷ dùng linh hồn nguyên thần làm thức ăn!
Quân Tiêu Dao thúc dục lực lượng cấp Hằng Sa đại viên mãn. Đồng thời, đủ các loại thủ đoạn Luân Hồi Kiếp, Bỉ Ngạn Hồn Kiều đều thi triển ra, cùng nhau trấn áp xuống.
Giam cầm xung quanh lập tức bị phá vỡ, hoa Mệnh Hồn Mặt Quỷ kia cũng bị trấn áp không thể nhúc nhích được.
"Không ngờ lại thấy loại thực vật có thuộc tính linh hồn hiếm thấy như vậy, bên ngoài khó mà tìm được, trong này lại có. Không hổ là Ly Hồn Thận Cảnh" Quân Tiêu Dao nói.
Hoa Mệnh Hồn Mặt Quỷ này chính là một thực vật rất kỳ lạ, có được sức mạnh thuộc tính linh hồn.
Nó sẽ biến ảo thành nữ tử xinh đẹp, hấp dẫn tu sĩ, sau đó nuốt chửng nguyên thần của hắn chuyển hóa thành năng lượng linh hồn thuần khiết nhất.
Sau khi tích lũy lâu ngày, năng lượng linh hồn góp nhặt được sẽ rất tốt. Cũng bởi vì thế, hoa Mệnh Hồn Mặt Quỷ này bị cho rằng là thứ đại hung, chỉ cần phát hiện sẽ bị tiêu diệt.
Quân Tiêu Dao không ngờ lại phát hiện ra một cây trong Ly Hồn Thận Cảnh.
Giờ phút này, hoa Mệnh Hồn Mặt Quỷ như có nhân tính mà run rẩy.
Quân Tiêu Dao trấn sát xuống, giết chết nó.
Trong đó nổi lên một ít tinh thể, vô cùng sáng chói, trong đó như có vô số sương mù quay cuồng.
"Đây là... hồn nguyên?" Chương 3209: Huyễn cảnh Tâm Ma, Lê Tiên Dao gặp tâm ma sỉ
Đối với tu sĩ mà nói, đôi khi tu luyện pháp lực cần đến tiên nguyên.
Mà hồn nguyên này, tên có ý nghĩa là linh hồn chỉ nguyên.
Đây là tỉnh thể do linh hồn lực của hoa Mệnh Hồn Mặt Quỷ ngưng kết thành sau khi nuốt chửng vô số nguyên thần, tích lũy lâu ngày.
Có thể nói là muốn ngưng kết ra một hồn nguyên, không biết phải luyện hóa bao nhiêu nguyên thần.
Trong đó ẩn chứa năng lượng linh hồn cũng khó mà tưởng tượng nổi.
Cho nên hồn nguyên này vô cùng quý giá, thậm chí có tiền cũng không mua được. Đối với tu sĩ chuyên tu đạo nguyên thần và linh hôn mà nói là chí bảo tu luyện.
"Không tệ, khá được." Quân Tiêu Dao nhặt hồn nguyên lên.
Tuy số lượng không nhiều cũng không to.
Nhưng mỗi một hồn nguyên đều ẩn chứa sức mạnh linh hồn rất lớn.
Giờ lại hời cho Quân Tiêu Dao.
Nếu hắn luyện hóa cũng rất có ích cho việc tu luyện nguyên thân.
Nhưng bởi vì có cảnh giới hạn chế, hiện giờ Quân Tiêu Dao tạm thời còn chưa thể đột phá nguyên thần đến cấp Không Kiếp.
Nhưng có hồn nguyên này, cũng xem như một phần nội tình và quân lương. Dù sao nguyên thân cấp Hằng Sa và cấp Không Kiếp là một bước nhảy vọt lớn, có biến hóa về chất.
Cần phải tiêu hao sức mạnh linh hồn cực kỳ khủng bố.
Chứ đừng nói nguyên thân Tam Thế của Quân Tiêu Dao rất đặc biệt, đột phá đến cấp Không Kiếp, cần phải tiêu hao sức mạnh linh hồn càng lớn hơn.
Bởi vậy từ bây giờ, Quân Tiêu Dao muốn bắt đầu tích lũy nội tình.
Sau khi giải quyết hoa Mệnh Hồn Mặt Quỷ xong, hắn vẫn tiếp tục tiến sâu vào.
Ngoại trừ hoa Mệnh Hồn Mặt Quỷ ra, hắn còn tìm được một ít bảo bối thuộc tính linh hồn trong Ly Hồn Thận Cảnh.
Như Địa Hồn Liên, Thất Hoan Thanh Linh Tiên, Tử Ngọc nguyên hồn Thảo vân vân. Có thể nói thu hoạch rất khá.
Chỉ là những bảo bối thuộc tính linh hồn này đều không uổng công Quân Tiêu Dao đến đây.
Nhưng cũng không hẳn là mục tiêu quan trọng của hắn.
Theo Quân Tiêu Dao tiếp tục đi sâu vào.
Hắn cuối cùng đã tới chỗ sâu nhất trong Ly Hồn Thận Cảnh.
Trước mắt khói đen mờ mịt, trong đó như có một quỷ vực khủng khiếp.
"Đằng trước là nơi sâu nhất trong Ly Hồn Thận Cảnh, huyền cảnh Tâm Ma."
Quân Tiêu Dao nhìn khói đen mông lung trước mắt, nói thầm.
Khi đến Ly Hồn Thận Cảnh, Tô Thiển đã nói với hắn.
Nơi sâu nhất trong Ly Hồn Thận Cảnh chính là huyền cảnh Tâm Ma.
Trong đó hội tụ ác niệm của lòng người, sinh ra cái gọi là tam đại tâm ma.
Cũng chính là tham, giận, sỉ.
Tam đại tâm ma này thể hiện cho ba tâm trạng tiêu cực của lòng người.
Trong Phật môn gọi là tam độc.
Có thể nói, nguyên thần của cường giả Đế Cảnh tiến vào, nếu tu vi nguyên thân không đủ thì sẽ sa đọa vào tâm ma.
Cho nên huyễn cảnh Tâm Ma này căn bản không phải nơi người bình thường có thể tiến vào.
Những thiên kiêu đến đây thí luyện kia càng không tiến vào bên trong.
Trừ phi phải rất tự tin với tu vi nguyên thần của mình.
Nếu không đi vào chẳng khác nào tự sát. Quân Tiêu Dao không hề kiêng ky thứ này.
Đừng quên, hắn có hạt giống Thất Tội, sau này biến thành nhụy hoa Thất Tội hấp thu lực Thất Tội đã biến thành hoa Thất Tội.
Tam tộc tham, giận, si, trình độ nào cũng tương đương với lực Thất Tội.
Đều là tâm trạng tiêu cực của lòng người.
Thậm chí Quân Tiêu Dao còn nghĩ đến, liệu hắn có thể sử dụng sức mạnh của nhụy hoa Thất Tội, đồng thời lần lượt hấp thu sức mạnh của tam độc này không?
Cứ như vậy, cũng có thể bồi dưỡng nhụy hoa Thất Tội, hóa thành hoa Thất tội.
Hắn cũng có thể nhờ vào đó mà lĩnh ngộ bản nguyên đại đạo thần thông, tạo ra chiêu thức mới của Sáng Thế Kỷ.
Quả là một công đôi việc.
Cho nên đối với những người khác mà nói, có thể nói là sẽ phải chết ở huyễn cảnh Tâm Ma này.
Đối với Quân Tiêu Dao mà nói, đơn giản chỉ là một bảo địa thăng cấp.
Hắn không do dự, trực tiếp tiến vào trong huyền cảnh Tâm Ma.
Trong đó có thể nói, cho dù là đạo nữ Tô Thiển của Bỉ Ngạn đạo cung cũng khó mà tiến vào được.
Nhưng trừ Quân Tiêu Dao ra còn có ba người có thể bước vào.
Đó là Lê Thừa Thiên, Lê Tiên Dao và Phù Đồ đế tử hay chính là Ma Thiên tổ sư.
Ở một hướng khác của huyễn cảnh Tâm Ma, một nữ tử áo trắng như tuyết, mặt che lụa mỏng, dáng người thướt tha bước vào trong huyễn cảnh Tâm Ma.
Chính là Lê Tiên Dao.
Nàng có Thái Thượng Đạo Thể đặc biệt, nguyên thân cũng không đơn giản, bên trong có lực Thái Thượng.
Cái này khiến nguyên thần của nàng cũng mạnh lên dị thường.
Lê Tiên Dao hiểu sự khủng bố của huyền cảnh Tâm Ma, nhưng vẻ mặt nàng không e ngại chút nào.
Lê Tiên Dao tự hỏi, tâm tính nàng hoa hợp như nước Thái Thượng, đám người An Nhiên thường xuyên nói tính cách nàng cứng nhắc.
Nhưng với một mức độ nào đó mà nói, cứng nhắc này cũng đại diện cho tâm tính của Lê Tiên Dao, cứng cỏi mạnh mẽ hơn nữ tử bình thường. Cho nên Lê Tiên Dao không sợ hãi huyễn cảnh Tâm Ma này.
Sau khi bước vào, nàng ngưng thần lại.
Tuy không sợ nhưng nàng cũng không coi thường.
Tam đại tâm ma tham giận si chắc chắn không giải quyết đơn giản được như vậy.
Đúng lúc này, bước chân Lê Tiên Dao bỗng dừng lại.
Bởi vì nàng thấy phía trước có một bóng người mờ mờ, như có như không, như quỷ mị chập chờn.
Còn có âm thanh sâu thẳm vọng đến.
"Hỏi thế gian tình là gì cứ khiến người ta thê nguyện sống chết."
"Cả đời si tâm khổ sở, cuối cùng nước chảy về đông..."
Sắc mặt Lê Tiên Dao cứng lại, nói: "Người chính là sỉ trong tham giận si."
Ngược được lời của u ảnh cũng biết, nó hẳn là sỉ trong tam độc tham giận si.
"Người sỉ tâm trong thiên hạ, kết cục đều hối hận."
Lê Tiên Dao khẽ lắc đầu: "Ngươi không làm ta dao động được."
"Ngươi không có si sao?" Tâm ma sỉ kia nói.
Sắc mặt Lê Tiên Dao ngưng lại, nghĩ đến Quân Tiêu Dao nhưng sắc mặt nàng vẫn bình thản.
"Nếu như ta là hắn, ta tình nguyện làm kẻ sỉ"
"Phải không, vậy thì đến xem, sự thật phản chiếu trong nguyên thân của ngươi..."