Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3057 - Chương 3216: Tâm Trạng Khác Thường Của Lê Tiên Dao

Chương 3216: Tâm trạng khác thường của Lê Tiên Dao Chương 3216: Tâm trạng khác thường của Lê Tiên DaoChương 3216: Tâm trạng khác thường của Lê Tiên Dao

 

 

Nghe Ma Thiên tổ sư nói xong, Lê Thừa Thiên rơi vào trầm tư.

 

 

Quả thật hắn cũng biết, chỉ dựa vào mình hắn mà muốn đánh bại Quân Tiêu Dao trong thời gian ngắn, rửa sạch nhục nhã gần như là chuyện không thể.

 

 

Nếu có thể dễ dàng đánh bại Hỗn Độn Thể như vậy, thì nó cũng là thể chất đứng số một số hai trong ba ngàn thể chất.

 

 

Tuy hắn cũng có thiên phú thần thông, nhưng so với Hỗn Độn Thể rõ ràng còn kém cạnh.

 

 

Nhưng nếu lấy được bí quyết của Ma Thai Ký Sinh Quyết, hắn có thể tu luyện một cách thần tốc, trong thời gian ngắn thực lực sẽ tăng vọt. Khi đó có thể đạt được mạnh, chưa kể đến có lẽ còn có sức mạnh của Ngự Ma điện, sau này còn có di tàng Ma Quân đầy mê hoặc.

 

 

Đứng trên góc độ lợi ích suy xét, không có bất cứ vấn đề gì.

 

 

Nhưng điều duy nhất khiến Lê Thừa Thiên do dự, đó chính là hợp tác với Ma Thiên tổ sư thật sự là bảo hổ lột da.

 

 

Hơn nữa nếu Ma Thiên tổ sư tiết lộ ra ngoài, chắc chắn hắn sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn, thậm chí cả Lê tộc sẽ phải chịu chỉ trích.

 

 

Dù sao thì Ma Thiên tổ sư cũng làm đủ việc xấu, đắc tội với rất nhiều thế lực.

 

 

"Thế nào, còn do dự à, nếu ngươi không chịu hợp tác thì cứ để cả đời bị Hỗn Độn Thể kia chà đạp dưới chân đi." Giọng điệu Ma Thiên tổ sư lạnh lùng nói.

 

 

Trong mắt Lê Thừa Thiên loé lên vẻ lạnh buốt.

 

 

Hắn phong ấn trong khoảng thời dài đằng đẵng, kiếp này mới phá vỡ phong ấn bước ra để leo lên đỉnh cao, nắm lấy cơ duyên thay đổi thời đại.

 

 

Bắt hắn phải quỳ dưới chân Quân Tiêu Dao là chuyện không thể nào!

 

 

"Được." Lê Thừa Thiên nói.

 

 

Không vào hang cọp sao bắt được cọp con.

 

 

Trên thế gian này làm gì có lợi ích nào không phải mạo hiểm?

 

 

"Tốt lắm." Hồn Ma Thiên tổ sư cũng ở lại trong cơ thể Lê Thừa Thiên.

 

 

Sau đó Lê Thừa Thiên cảm thấy như có một loạt thông tin chảy vào trong thần hồn hắn.

 

 

Đó chính là một phần bí quyết của Ma Thai Ký Sinh Quyết. "Đây là Ma Thai Ký Sinh Quyết à, quả nhiên vô cùng huyền diệu." Lê Thừa Thiên không kìm được khẽ cảm thán.

 

 

Tuy Lê tộc là Đế tộc Thượng Cổ, cũng có rất nhiều Thiên Công cổ thuật. Nhưng công pháp nghịch thiên như Ma Thai Ký Sinh Quyết quả thực không có.

 

 

"Vân Tiêu, mọi chuyện sẽ không kết thúc như vậy đâu..."

 

 

Bên ngoài Ly Hồn Thận Cảnh, từng người lần lượt ngồi xếp bằng dần dần thức tỉnh.

 

 

Cũng còn nhiều người chưa thức tỉnh, cơ thể từ từ lạnh đi.

 

 

Một vài tu sĩ hô to, sắc mặt thay đổi.

 

 

Điều này có nghĩa nguyên thần của một vài thiên kiêu đã biến mất tại Ly Hồn Thận Cảnh. Hoặc là bị ăn mòn sa ngã, vĩnh viễn không có cách nào ra ngoài.

 

 

Bên này đã sớm Tô Thiển tỉnh lại.

 

 

Dù sao nàng cũng không nắm chắc cách vào bên trong huyền cảnh Tâm Ma, vì vậy cũng không vào quá sâu.

 

 

Qua một lúc sau.

 

 

Lê Tiên Dao đang ngồi xếp bằng, nguyên thần cũng đã quay về, đôi mắt xinh đẹp chầm chậm mở ra.

 

 

"Tiên Dao cô nương, cô cũng tỉnh lại rồi."

 

 

Tô Thiển đi đến bên cạnh Lê Tiên Dao.

 

 

Lúc này Lê Tiên Dao đang ngồi xếp bằng, vẻ mặt ngơ ngẩn, ý thức dường như rời rạc thoát ra bên ngoài.

 

 

"Tiên Dao cô nương?”

 

 

Nhận thấy tâm trạng của Lê Tiên Dao có gì đó không đúng, Tô Thiển có hơi kinh ngạc.

 

 

"Ta không sao."

 

 

Lê Tiêu Dao lấy lại tinh thân, sau đó đứng dậy, khuôn mặt vẫn bình tính, ít nhất nhìn sơ qua là như thế.

 

 

"Dựa vào tu vi của Tiên Dao cô nương chắc hẳn đã tiến sâu vào huyễn cảnh Tâm Ma của Ly Hồn Thận Cảnh đúng không?" Tô Thiển thản nhiên hỏi.

 

 

Lê Tiêu Dao khẽ cụp mắt, môi mi dài khẽ run lên.

 

 

"Không sai, ta đã gặp phải tâm ma sỉ"

 

 

"Tâm ma sỉ à..."

 

 

Tô Thiển không nói gì.

 

 

Nàng cũng không ngốc, hơn nữa còn là nữ nhân.

 

 

Đương nhiên có thể thấy được tình cảm của Lê Tiên Dao dành cho Quân Tiêu Dao.

 

 

Tuy vô cùng hâm mộ, nhưng nàng cũng biết rằng nam tử tuyệt thế như Quân Tiêu Dao cũng chỉ có nữ tử tuyệt thế như Lê Tiên Dao mới xứng đôi.

 

 

Lại qua một lúc nữa.

 

 

Nguyên thân của Quân Tiêu Dao cũng quay về.

 

 

Hắn đứng dậy, tinh thần sảng khoái.

 

 

Dù sao thì lần này cũng kiếm được rất nhiều, tất cả mục đích cũng đã hoàn thành.

 

 

"Tiên Dao, các ngươi có gặp phải chuyện gì không."

 

 

Quân Tiêu Dao nhìn về phía đám người Lê Tiên Dao gì hỏi.

 

 

Lê Tiên Dao cụp mắt xuống, không nhìn thẳng vào Quân Tiêu Dao. Hay phải nói là không dám nhìn.

 

 

Bây giờ nàng hơi sợ hãi, khuôn mặt kia giống y hệt trong huyễn cảnh.

 

 

"Hửm?"

 

 

Thấy được tâm trạng của Lê Tiên Dao không đúng lắm, ánh mắt của Quân Tiêu Dao khẽ thay đổi.

 

 

Có điều hắn không nói gì nhiều, bây giờ cũng không phải lúc để nói chuyện.

 

 

Sau một lúc lâu, bên phía Lê Thừa Thiên cũng đã khôi phục.

 

 

Hắn đứng dậy, ánh mắt lạnh nhạt khó hiểu liếc nhìn Quân Tiêu Dao.

 

 

Dựa vào thần hồn nhạy bén Quân Tiêu Dao hiển nhiên cũng đã nhận ra.

 

 

Từ trong ánh mắt của Lê Thừa Thiên không chỉ có thấy được sự lạnh lẽo, còn thấy được sự tự tin.

 

 

Làm sao đi dạo một vòng quanh Ly Hồn Thận Cảnh trở về, Lê Thừa Thiên bỗng dưng lại có được sự tự tin?

 

 

Bởi vì lấy được bảo bối?

 

 

Hay là bởi vì...

 

 

Nhận được trợ lực?

 

 

Hơn nữa trước đó trong Tiên Đỉnh chưa từng chủ động xoá đi ấn ký.

 

 

"Ma Thiên tổ sư quả là lão cáo già, còn dám để lại tay trong à."

 

 

"Nhưng mà Lê Thừa Thiên, ngươi đúng là không sợ mình chết sớm nhỉ..."

 

 

Quân Tiêu Dao thầm lắc đầu.

 

 

Lê Thừa Thiên còn cho rằng mình có được trợ lực, lại không hề biết đã tự đào hố chôn mình.

 

 

Nếu mọi chuyện lộ ra ngoài thì thanh danh của Lê Thừa Thiên coi như triệt để xấu đi, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được. Thậm chí cả Lê tộc cũng xảy ra chuyện.

 

 

Nhưng dĩ nhiên bây giờ Quân Tiêu Dao sẽ không vạch trần.

 

 

Hắn muốn biết nếu Ma Thiên tổ sư và Lê Thừa Thiên hợp tác với nhau sẽ gây ra được động tĩnh gì.

 

 

Ngược lại hắn đã biết địa điểm của di tàng Ma Quân, không sợ Ma Thiên tổ sư kiểm soát trước.

 

 

Lê Thừa Thiên cũng không có cái năng lực vào sâu trong thế giới.

 

 

"Chúng ta đi."

 

 

Lê Thừa Thiên lặng lẽ thu hồi tâm mắt, chuyện Ma Thiên tổ sư không thể dễ dàng lộ ra.

 

 

Vì tránh để Quân Tiêu Dao nghi ngờ, hẳn cũng trực tiếp rời đi với mọi người ở Lê tộc. Mà ở bên kia Quân Tiêu Dao cũng không mấy để tâm.

 

 

Lê Thừa Thiên là thằng hề, Ma Thiên tổ sư cũng là một thằng hề.

 

 

Hai thằng hề ở chung một chỗ, cùng lắm cũng chỉ là hai thằng hề dựng đài hát hí khúc thôi, chẳng làm được trò trống gì.

 

 

Hiện tại điều mà Quân Tiêu Dao để ý chính là tâm trạng khác thường của Lê Tiên Dao.

 

 

"Chẳng lẽ là..."

 

 

Quân Tiêu Dao nhớ tới huyền cảnh Tâm Ma, nhớ tới sỉ trong tham sân sĩ.

 

 

Có lẽ Lê Tiên Dao đã gặp phải tâm ma sỉ trong huyền cảnh Tâm Ma.

 

 

Nghĩ như vậy Quân Tiêu Dao hiểu ra, có lẽ Lê Tiên Dao biết được vài chuyện.

 

 

Sau đó Quân Tiêu Dao cùng với đám người rời khỏi Ly Hồn Thận Cảnh, trở về Bỉ Ngạn đạo cung.
Bình Luận (0)
Comment