Trước đây khi Vân Khê trở về Vân Thánh đế cung, thực sự khiến cho vô số người kinh ngạc.
Thanh lệ tuyệt trần, e rằng ở trong Vân Thánh đế cung không có nhiều để mà nhìn.
Càng đừng nói thiên phú thực lực của Vân Khê lại mạnh như vậy, là một †rong những người thừa kế địa hoàng.
Có thể nói, người muốn làm quen với nàng, người theo đuổi nàng, nhiều như ca diếc qua sông.
Nhưng Vân Khê, vẫn luôn lấy lý do bế quan tu luyện, cự tuyệt tất cả các sự phiền nhiều.
Cũng không có ai thật sự dám mạo phạm đến Vân Khê, sau này cũng coi như tìm được sự an tĩnh.
Thật không ngờ tên Vân Chiêu này sỉ tình đến mức đó, vậy mà không từ bỏ.
Nghe thấy lời này, sắc mặt Quân Tiêu Dao lộ ra một nụ cười dửng dưng nói.
"Đương nhiên có thể."
Trong mắt Vân Chiêu lộ ra nét vui mừng.
Gương mặt xinh đẹp của Vân Khê vẫn không thay đổi, trong lòng nàng biết rõ, Quân Tiêu Dao rất tôn trọng sự lựa chọn của nàng, sẽ không tùy tiện thay nàng quyết định các việc lớn trong đời nàng.
"Có thể tiếp một chưởng của ta, ngươi sẽ có tư cách để theo đuổi muội muội của ta." Quân Tiêu Dao ôn tồn lễ độ cười nói.
"Chỉ một chưởng thôi ư?"
Nghe thấy Quân Tiêu Dao nói, trong mắt Vân Chiêu lộ ra vẻ nóng lòng muốn thử.
Nếu như nói, cùng Quân Tiêu Dao đấu một trận, vậy Vân Chiêu tuyệt đối không có phần thắng.
Dù sao cũng là Hỗn Độn Thể, lực chiến đấu không giống bình thường.
Nhưng nếu nói chỉ tiếp của Quân Tiêu Dao một chưởng, vậy thì hắn vẫn còn chút hi vọng.
Suy cho cùng cho dù thế nào, tốt xấu gì Vân Chiêu cũng là nhân vật cấp đạo tử.
Tuy không so được với các nhân vật cấp đế tử ở vị trí cao chót vót, nhưng cũng không đến mức một chưởng đã bại.
Bóng dáng hai người bay vọt lên, đứng sừng sững trong không trung.
"Đế tử, xin được chỉ giáo!"
Bóng dáng Vân Chiêu kiên cường mạnh mẽ, mái tóc bồng bênh rực rỡ, toàn thân khí thế hiên ngang, phong thái bất phàm.
Ánh mắt của hắn mang theo vẻ nghiêm trọng.
Tuy chỉ là một chưởng, nhưng cũng không thể xem thường.
Dẫu sao thì đây cũng là một chưởng của Hỗn Độn Thể.
Những người ở đây, cũng chú tâm quan sát.
Suy cho cùng đây cũng coi như lần đầu tiên Quân Tiêu Dao ra tay sau khi trở về Vân Thánh đế cung. Bọn họ đều muốn biết, cái vị vô cùng bí ẩn trong lời đồn này, Vân Tiêu đế tử, người đứng đầu thế hệ trẻ ở Giới Hải, rốt cuộc có năng lực mạnh đến cỡ nào.
"Chuẩn bị tốt rồi chứ?"
Quân Tiêu Dao nhìn Vân Chiêu một cái.
"Mời!"
Vân Chiêu thi triển pháp lực, quanh thân tỏa ra ánh sáng chói lòa, hơi thở đây khí thế, đã hoàn tất việc chuẩn bị.
Quân Tiêu Dao gật đầu nhẹ, sau đó đánh ra một chưởng đầy uy lực.
Nhưng mài!
Điều khiến mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên đó là một chưởng này của Quân Tiêu Dao, không đánh về phía của Vân Chiêu.
Mà lại hướng về một hướng khác trong không trung!
"Đây là chuyện gì vậy?”
Một vài thiên kiêu tu sĩ của hai mạch thiên địa ở đây lộ ra vẻ thắc mắc.
Nhưng cường giả như Vân Cảnh trưởng lão, trong mắt ánh lên một tia sáng, trong lòng đã tường tận.
Âm ầm ầm!
Đại Thủ Ấn được bao quanh bởi khí Hỗn Độn, cắt ngang không trung.
Nhưng trong ánh mắt đầy kinh ngạc của mọi người ở đây, vốn dĩ trong không trung không có gì cả, lại bất ngờ hiện ra một hình bóng.
Chính là Vân Chiêu!
Âm!
Hỗ Đôn Đại Thủ Ấn, mang theo sức mạnh to lớn dường như có thể trấn áp trời xanh, mạnh mẻ đánh xuống. Vân Chiêu cũng lộ ra thân hình cùng sức mạnh khủng bố.
Nhưng vẫn như cũ giống như hầu tử bị Ngủ Chỉ Sơn đè xuống, trực tiếp bị đè trên mặt đất, khói bụi tung mù mịt.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao vẫn chưa sử dụng thực lực thật sự, cũng không làm Vân Chiêu bị tổn thương.
Nhưng Vân Chiêu vẫn có chút nhếch nhác, người đây bụi bẩn, không còn phong độ như trước nữa.
"Khụ khụ..."
Vân Chiêu ngồi dậy, trên mặt hiện lên một nụ cười ảo não, sau đó cung tay nói với Quân Tiêu Dao đang ở trên không trung nói.
"Thật không ngờ đều không thể qua được mắt của đế tử, đa tạ đế tử thủ hạ lưu tình." Một vài thiên kiêu, bây giờ mới ngộ ra chuyện không tưởng này.
Bọn họ nhìn về cái vị "Vân Chiêu" trong không trung kia.
Vân Chiêu đó, bóng hình dân dần tan biến, thế mà lại là một ảo ảnh!
"Sao có thể được, vậy mà là ảo ảnh sao?"
"Vậy mà ta không nhận ra được gì cả"
Xem đến đây, rất nhiêu thiên kiêu đều cực kỳ kinh ngạc.
Vân Chiêu xuất ra ảo ảnh lúc nào vậy?
Tất cả bọn họ đều không chú ý tới.
"Huyễn thân pháp môn này của ngươi thật không tệ, nếu không phải nguyên thân của ta đã mạnh hơn đôi chút, cũng không chắc có thể phát hiện ra."
Quân Tiêu Dao cười thản nhiên nói.
Vân Chiêu nghe thấy vậy, nụ cười càng khổ sở hơn.
Này là mạnh lên một chút sao?
Phải biết rằng, ảo ảnh của hẳn, là do trong lúc hắn rèn luyện ở bên ngoài, một đạo thuật cổ xưa được tìm thấy ở bên ngoài cổ địa.
Có nguồn gốc từ một vị Đại Đế tinh thông huyển thuật thời cổ.
Loại huyễn thân chi pháp này thậm chí ngay cả Chuẩn Đế bình thường, cũng khó mà am hiểu trong một thời gian ngắn.
Thế mà Quân Tiêu Dao chỉ nhìn qua là đã nhận ra được,
Hỗn Độn Thể không phải chỉ là xác thịt có pháp lực khủng bố thôi sao? Sao cả nguyên thần cũng mạnh mẽ kinh người đến vậy?
Vân Chiêu thật sự có chút nghĩ không thông.
Nguyên do có lẽ là vì yêu nghiệt chính là yêu nghiệt.
Toàn diện không góc chết.