Đối với kiếp Hắc Họa, thái độ của các thế lực chung cực ở vũ trụ Khởi Nguyên đều không giống nhau.
Có người mong muốn viện trợ, có nơi thì cảm thấy mình không cần phải trả giá đắt.
Địa mạch thì cho rằng, toàn bộ lực lượng của vũ trụ Khởi Nguyên nên liên hiệp với các lực lượng ở Giới Hải, giải quyết triệt để Hắc Họa.
Tuy là vậy, có thể phải trả giá rất lớn.
Nhưng Thiên mạch cho rằng, làm như vậy khó tránh khỏi có chút cấp tiến.
Hơn nữa nếu chỉ có Vân Thánh đế cung bọn họ làm như vậy, các thế lực chung cực khác không tham dự vào thì cũng rất khó hoàn thành.
Tuy tộc Hiên Viên đã có một người là Hiên Viên Đại Đế nhưng cũng không có nghĩa là toàn bộ tộc Hiên Viên toàn †âm toàn ý bảo vệ Giới Hải.
Cái thế giới này vẫn luôn thực dụng, dựa trên lợi ích.
Các thế lực chung cực sợ dao động căn cơ của mình nên sẽ không dễ dàng đưa ra quyết định quan trọng như vậy.
Cũng bởi vì những suy nghĩ này chia rẽ nên đã khiến Địa mạch rời khỏi.
Đương nhiên cũng chỉ bởi vì suy nghĩ khác biệt cho nên hai mạch cũng không có xung đột mâu thuẫn nào.
Chỉ đưa ra lựa chọn khác nhau mà thôi.
Sau khi đế tộc Vân thị chia cắt, còn lại một số tộc nhân của Địa mạch cũng suy thoái.
Nhưng bởi vì đều là người của Vân Thánh đế cung cho nên không có chuyện máu chó như chèn ép nội bộ.
Hai mạch thiên đại đều là một nhà, chỉ là lại cạnh tranh nhau.
"Nhưng nói đến điều này, cho dù tách khỏi mạch chính nhưng cũng có một số nhân tài Địa mạch xuất hiện."
"Ví dụ một người nổi tiếng nhất đã từng mà nhân vật cấp đạo tử của mạch nhánh, tên là Vân Vong Quy, tuy không yêu nghiệt như huynh muội các ngươi nhưng lúc đó cũng là nhân kiệt một đời." Đại trưởng lão Vân Thiên nói đến đây thì cảm thán.
"Vậy hiện giờ vị kia ở đâu?" Quân Tiêu Dao thờ ơ hỏi.
Đại trưởng lão Vân Thiên nghe vậy thì sắc mặt thay đổi, thở dài nói: "Hiện giờ Vân Vong Quy đã không còn ở Vân Thánh đế cung nữa."
"Tại sao?"
Quân Tiêu Dao không biết rõ.
Đại trưởng lão Vân Thiên nói tiếp.
"Vân Vong Quy kia đúng là một người tài, trời sinh trong cơ thể có kiếm ý Tuế Nguyệt cực kỳ hiếm thấy, đó là một sức mạnh cực kỳ kinh khủng. Thậm chí ở thời đại đó, dựa vào kiếm ý tuyết nguyệt, Vân Vong Quy có thể chiến đấu với đế tử Thiên mạch, chính là Vân Đạo Nhất cũng đến ngàn chiêu không bại."
Nghe vậy, Quân Tiêu Dao cảm thấy khá hứng thú.
Đây không lần đầu tiên hắn nghe thấy cái tên Đạo Nhất đế tử, Vân Đạo Nhất.
Xem ra vị đế tử Thiên mạch này cũng không đơn giản.
Cho dù là Vân Vong Quy có kiếm ý tuế nguyệt hiếm thấy cũng chỉ có thể đấu với hắn ngàn chiêu không bại.
"Lúc trước, Địa mạch chúng ta cảm thấy Vân Vong Quy có thể trở thành một vị nhân cấp độ đế tử. Nhưng đáng tiếc..."
Đại trưởng lão Vân Thiên nói đến đây cũng thở dài, như thể vẫn còn tiếc hận.
"Không ngờ sau này Vân Vong Quy lại kết nhân duyên với một nữ tử Yêu tộc ở tinh giới Yêu Hoang."
"2" Quân Tiêu Dao càng tò mò hơn.
Hóa ra là như vậy.
"Vào lúc đó, chuyện này đối với Vân Thánh đế cung ta là điều tối ky. Dù sao mạch tộc cường thịnh nên càng coi trọng huyết mạch của mình hơn. Kết hợp với Yêu tộc là chuyện không thể nào chấp nhận được với Vân Thánh đế cung, cho dù là về huyết mạch hay là về ảnh hưởng."
"Cho nên Vân Thánh đế cung bắt Vân Vong Quy cắt đứt với nữ tử Yêu tộc kia nhưng hắn không muốn. Cuối cùng hắn tức giận nên đã dẫn theo một số tộc nhân của hắn rời khỏi Vân Thánh đế cung. Địa mạch ta cũng vì vậy mà mất đi một nhân kiệt." Đại trưởng lão Vân Thiên thở dài nói.
"Sau này không đi tìm lại sao?" Quân Tiêu Dao hỏi.
Đại trưởng lão Vân Thiên nói: "Khi đó, bởi vì chuyện của hắn đã truyền đi khiến Vân Thánh đế cung mất thể diện nên không đi tìm nữa."
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì trong lòng cũng hiểu.
Nói trắng ra là, tuy thiên tư của Vân Vong Quy không tệ, nhưng Vân Thánh đế cung dù sao cũng là thế lực chung cực, mất đi một hai thiên kiêu cũng không ảnh hưởng gì, dù sao cũng chỉ là mạch nhánh, mà không phải mạch chính như đế tộc Vân thị.
"Nói như vậy cũng đáng tiếc, nếu như có thể tìm ông ấy trở về thì cũng xem như bù đắp tiếc nuối cho Địa mạch." Quân Tiêu Dao nói.
Đại trưởng lão Vân Thiên khẽ lắc đầu nói: "Nào đơn giản như vậy, chuyện đã qua lâu rồi."
Quân Tiêu Dao suy nghĩ rồi nói: "Sau này nếu vãn bối rảnh sẽ thử một chút."
"Hả?"
Đại trưởng lão Vân Thiên đưa mắt nhìn Quân Tiêu Dao.
Sau đó nghĩ đến điều gì đó mà mắt bỗng nhiên phát sáng.
"Ngươi muốn nhờ vào đó để củng cố uy danh của Vân Thánh đế cung sao?"
Quân Tiêu Dao chỉ mỉm cười, hắn đúng là có ý này.
Dựa vào thiên phú và thực lực tuyệt đối hoàn toàn có thể khiến người ta kính nể.
Nhưng thật sự muốn người ta tin phục từ tận đáy lòng thì còn cần phải làm một số chuyện.
Tuy Quân Tiêu Dao không quan tâm đến uy danh này nhưng củng cố địa vị ở Vân Thánh đế cung cũng có lợi có kế hoạch sau này của hẳn.
Mà nếu như hắn có thể đưa Vân Vong Quy kia về thì đối với hắn chính là chuyện tốt để củng cố uy danh.
Mà nói không chừng, dùng khí vận của hắn còn có thể gặp được cơ duyên tốt ở tinh giới Yêu Hoang.
Sau khi biết được ý tưởng của Quân Tiêu Dao, Vân Thiên đại trưởng lão ngược lại không cảm thấy đây là tính kế.
Hoặc nói cách khác là, đây cũng là tâm thuật đế vương. Người có địa vị cao đều sẽ có loại lòng dạ này.
Ý tưởng này của Quân Tiêu Dao ngược lại làm cho Vân Thiên đại trưởng lão rất yêu thích. Chỉ có sức mạnh không thì cũng là kẻ lỗ mãng mà thôi.
Thực lực cùng sánh vai với mưu trí, mới có thể trở thành kiêu hùng.
"Nếu ngươi có thể mang người của mạch Vân Vong Quy trở về thì đúng là xem như giải quyết xong một khúc mắc của Địa mạch." "Uy danh cũng sẽ tăng lên lại nữa, có điều việc này không đơn giản như vậy." "Tinh giới Yêu Hoang, cũng không phải dễ thăm dò lắm đâu." Vân Thiên đại trưởng lão nói.
Tỉnh giới Yêu Hoang chính là địa bàn của Yêu tộc.
Bất kỳ thế lực chủng tộc nào khác đi vào, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ chịu xa lánh, thậm chí uy hiếp vê sinh mệnh.