Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3073 - Chương 3246: Thái Độ Ngang Ngược

Chương 3246: Thái độ ngang ngược Chương 3246: Thái độ ngang ngượcChương 3246: Thái độ ngang ngược

 

 

Nhưng mà...

 

 

Nhìn gương mặt tuấn tú trẻ tuổi được bao phủ bởi ánh sáng thần kỳ mờ ảo

 

 

Liễu Như khó có thể tưởng tượng nổi.

 

 

Đây rõ ràng là một vị nhân vật thế hệ trẻ tuổi mà, sao có thể...

 

 

Lúc này, một vài yêu tu khác may mắn còn sống sót, cũng tỉnh táo lại, tầm mắt nhìn sang chỗ khác.

 

 

Trong ánh mắt hiện lên vẻ sợ hãi và kiêng ky.

 

 

Một giọng nói thờ ơ lạnh lùng vang lên.

 

 

"Dám đụng đến người của Vân Thánh đế cung ta, đám yêu tu các ngươi thật sự tự tìm đường chết đấy!"

 

 

Bóng dáng áo trắng này tất nhiên là Quân Tiêu Dao.

 

 

Trước đó sau khi hắn nghe nói chuyện Vạn Yêu thịnh yến.

 

 

Quân Tiêu Dao cảm thấy nói không chừng có thể phát hiện một vài manh mối gì đó ở đây.

 

 

Nhung không ngờ vừa mới đến gần Thập Vạn yêu sơn, Quân Tiêu Dao đã cảm nhận được loại huyết mạch mơ hồ kia.

 

 

Thực sự đạt được lại chẳng tốn chút công sức nào.

 

 

Nhưng mà sau khi nhìn thấy thiếu nữ có được huyết mạch Vân thị bị Yêu tộc bao vây tấn công.

 

 

Sắc mặt Quân Tiêu Dao trở nên lạnh lùng.

 

 

Không có người nào có tư cách động vào người của Vân Thánh đế cung cả.

 

 

Người nào động, thì người đó chết.

 

 

Cho nên Quân Tiêu Dao ra tay không chút do dự.

 

 

Chỉ một bàn tay mà thôi, đã khiến rất nhiều thiên kiêu của Yêu tộc bỏ mạng.

 

 

Những thiên kiêu của Yêu tộc ở đây đều đưa mắt nhìn sang chỗ khác.

 

 

Sau một lúc lâu mới phản ứng lại.

 

 

"Chiếc thuyền chiến kia là Vân Hải Long Chu của Vân Thánh đế cung!"

 

 

"Là người của Vân Thánh đế cung, bọn họ tới đây làm gì?"

 

 

"Chẳng lẽ vị nam tử áo trắng kia là vị Hỗn Độn Thể trong khoảng thời gian trước đó à?" Sau khi phản ứng lại, đám Yêu tộc còn lại ở đây đều cảm thấy cực kỳ sợ hãi, hồn vía dường như muốn đóng băng.

 

 

Vì sao người của Vân Thánh đế cung lại tới Vạn Yêu thịnh yến?

 

 

Mà theo như lời nói mới vừa rồi, động đến người của Vân Thánh đế cung là tự tìm đường chết.

 

 

Nhưng ai là người của Vân Thánh đế cung?

 

 

Tâm mắt của những yêu tu ở đây đột nhiên nhìn vê phía Ngân Quả.

 

 

Nhưng mà bản thân Ngân Quả cũng hơi choáng váng, khuôn mặt xinh đẹp ngơ ngác, dường như chưa kịp phản ứng.

 

 

Mà lúc này, một bóng dáng áo trắng xuất hiện trước mặt nàng.

 

 

Ngân Quả nhìn qua, càng đơ người.

 

 

Từ trước đến nay, nàng chưa từng nhìn thấy tiểu ca ca nào đẹp mắt như vậy, phong thái như ngọc, dung mạo tuấn †ú như tiên.

 

 

Đẹp trai đến mức khiến người ta rơi vào mơ hồ.

 

 

"Ngươi tên là gì?" Quân Tiêu Dao khẽ mỉm cười.

 

 

"Ta, ta tên là Ngân Quả, ngươi cũng có thể gọi ta là Quả Quả." Ngân Quả trả lời với giọng nói dè dặt.

 

 

Nàng nói xong, đôi mắt to tròn còn thỉnh thoảng nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao.

 

 

"Ngân Quả..." Quân Tiêu Dao thì thào.

 

 

Có vẻ như nàng cũng không biết xuất thân lai lịch của mình.

 

 

"Vị... công tử này, ngươi là Nhân tộc à?” Không biết Ngân Quả lấy can đảm ở đâu, mở miệng hỏi.

 

 

Quân Tiêu Dao khế gật đầu.

 

 

"Nhưng mà... vì sao..."

 

 

Ngân Quả hơi nghiêng đầu.

 

 

Rõ ràng tiểu ca ca trước mắt là Nhân tộc.

 

 

Nhưng nàng lại mơ hồ cảm thấy có loại hơi thở cực kỳ quen thuộc.

 

 

Loại cảm giác này khiến nàng không hiểu sao lại thấy thân thiết.

 

 

Nhìn thấy Ngân Quả nghiêng đầu, vẻ mặt khó hiểu.

 

 

Quân Tiêu Dao theo bản năng vươn †ay, xoa đầu nàng.

 

 

"Trong đó có một vài chuyện tương đối phức tạp, vê sau ta sẽ nói với ngươi, nhưng mà ngươi có thể tin tưởng ta" Quân Tiêu Dao nói. Bị Quân Tiêu Dao xoa như vậy, khuôn mặt nhỏ của Ngân Quả lập tức đỏ bừng.

 

 

Nhưng mà nàng lại không hề phản cảm chút nào.

 

 

Nếu là người xa lạ khác mà Ngân Quả gặp lần đầu, thì nàng tuyệt đối không cho phép động tác như vậy, sẽ cảm thấy ghét bỏ.

 

 

Nhưng vị tiểu ca ca áo trắng này thì có thể.

 

 

Ngân Quả thề, tuyệt đối không chỉ bởi vì vị tiểu ca ca này đẹp trai quá mức.

 

 

Mà là một loại cảm giác cực kỳ quen thuộc, cảm giác tin tưởng bắt nguồn từ huyết mạch.

 

 

Một bên khác, Long Thanh Huyền thấy cảnh này cũng là ngơ ngác, trong lòng hơi phức tạp. Hối hận, ghen ghét, chua xót đan xen lẫn nhau.

 

 

Hắn biết rõ từ lúc hắn từ bỏ cứu Ngân Quả.

 

 

Thì mối liên hệ giữa hắn và Ngân Quả cũng hoàn toàn cắt đứt.

 

 

Nhưng mà lúc này, Long Thanh Huyền đột nhiên nhìn thấy vị công tử áo trắng kia nhìn hắn một chút, sau đó thu hồi ánh mắt.

 

 

Tam Sinh Luân Hồi Ấn trong đầu Long Thanh Huyền đột nhiên run lên, dường như là một loại báo nguy trước nào đó.

 

 

"Hắn..."

 

 

Trong lòng Long Thanh Huyền xuất hiện cảm giác khác thường, âm thâm cảnh giác.

 

 

Bên này, Quân Tiêu Dao tùy ý thu hồi tầm mắt, vẻ mặt không thay đổi, khóe môi lại hiện lên đường cong mơ hồ.

 

 

Nhưng mà trước mắt vẫn tập trung vào bên Ngân Quả.

 

 

"Yêu Linh Thể à, khó trách những Yêu tộc này đều giống như phát điên, nhưng mà trong cơ thể còn sót lại lực lượng phong ấn, là đến từ Vân Vong Quy à?”

 

 

Quân Tiêu Dao nghĩ thầm trong lòng.

 

 

"Chẳng lẽ ngươi chính là vị Hỗn Độn Thể kia của Vân Thánh đế cung, Vân Tiêu?

 

 

Trong mắt Phượng Bạch Vũ tràn đầy tơ máu, nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao.

 

 

Lực hấp dân Ngân Quả với hắn thực sự không gì sánh bằng. Huyết mạch Hạo Nguyệt Ngân Hoàng, cũng với Yêu Linh Thể.

 

 

Nếu như hắn có thể đạt được Ngân Quả, tuyệt đối sẽ nhảy lên trở thành sự †ồn tại yêu nghiệt nhất trong Yêu tộc.

 

 

Mà bây giờ, Quân Tiêu Dao xuất hiện, hoàn toàn cắt đứt hy vọng hão huyền của hẳn.

 

 

"Lá gan các ngươi không nhỏ."

 

 

Tâm mắt Quân Tiêu Dao nhìn xung quanh.

 

 

Trong mắt hiện lên vẻ thơ ơ lạnh lùng.

 

 

Giống như đang nhìn một đám tạp chủng.

 

 

"Có vẻ như ngươi thật sự là vị Hỗn Độn Thể kia, nhưng mà ngươi lại có ý gì đây?"

 

 

"Nơi này là tinh giới Yêu Hoang, Vạn Yêu thịnh yến, mà thiếu nữ kia thuộc về Ngân Hoàng Tộc, có quan hệ gì với Vân Thánh đế cung các ngươi chứ?"

 

 

"Các ngươi cũng quản có hơi quá rộng đấy!" Chương 3247: Thái độ ngang ngược

 

 

Bên này, Ứng Long Tử cũng lạnh lùng nói.

 

 

Nếu như chỉ là Hạo Nguyệt Ngân Hoàng, thì có lẽ hắn không hứng thú gì.

 

 

Nhưng hẳn cực kỳ có hứng thú với Yêu Linh Thể.

 

 

Quân Tiêu Dao không trả lời, chỉ cười nhẹ.

 

 

Nụ cười này có nghĩa là lại có quỷ xui xẻo sắp đi địa phủ báo cáo.

 

 

Quân Tiêu Dao ghép ngón tay thành kiếm, một ngón tay chỉ ra, kiếm quang sáng chói, chiếu rọi đất trời, phản chiếu toàn bộ khắp thế giới.

 

 

Chính là Như Thị Ngã Trảm!

 

 

Ứng Long Tử hét to một tiếng, cũng ra tay, đôi cánh Ứng Long rung động, trong miệng trực tiếp phun ra sấm sét màu vàng kim, sáng chói vô cùng, nổ tung hư không.

 

 

Xet xẹtI

 

 

Nhưng mà một đường kiếm lướt qua, Ứng Long trực tiếp bị chặt đứt một tay!

 

 

Quân Tiêu Dao cất bước, một bàn tay trực tiếp đàn áp, Hỗn Độn Đại Thủ Ấn chồng chất lực lượng của hơn hai mươi triệu thế giới Tu Di.

 

 

Trong nháy mắt trời sụp đất nứt, thiên hạ chấn động sợ hãi, Thập Vạn yêu sơn cũng đang run rẩy, yêu ma khó cản!

 

 

Ứng Long Tử thấy thế, cảm giác được nguy hiểm tử vong.

 

 

Hẳn run sợ vô cùng, trực tiếp biến hóa ra bản thể, một con Ứng Long to lớn màu vàng kim xuất hiện, sấm sét quấn quanh.

 

 

Thế nhưng vẫn bị một bàn tay của Quân Tiêu Dao đập nát, máu bắn tung †oé đầy trời như mưa!

 

 

"Một con Ứng Long lai tạp, hay đúng hơn là một con thắn lằn, cũng dám ồn ào ở trước mặt ta à?"

 

 

Lời nói của Quân Tiêu Dao thản nhiên, hững hờ.

 

 

Không khí toàn trường lúc này ngưng trệ.

 

 

Vô số Yêu tộc đều há hốc mồm.

 

 

Ứng Long Tử là yêu nghiệt đứng đầu Vạn Long Yêu Môn.

 

 

Ngoại trừ yêu nghiệt thượng cổ bị phong ấn, Ứng Long Tử về cơ bản coi như thiên kiêu Yêu tộc thuộc hàng mạnh nhất.

 

 

Vậy mà cứ như vậy, đều chưa đến ba chiêu đã bị Quân Tiêu Dao chém chết.

 

 

Đây quả thực là làm yêu tu ở đây không dám tưởng, muốn hoài nghi nhân sinh.

 

 

Đặc biệt là Long Thanh Huyền, lúc này vẻ mặt dại ra.

 

 

Ứng Long Tử bị hắn nhận định là kẻ địch và mục tiêu.

 

 

Cứ vậy bị Quân Tiêu Dao đập chết như ruồi bọ?

 

 

Đổi lại là ai cũng phải hoài nghỉ nhân sinh.

 

 

Có thể nói, nếu Long Thanh Huyền bỏ qua Tam Sinh Luân Hồi Ấn và hũ Luyện Yêu không nói.

 

 

Hắn muốn dựa vào chính mình nghiền áp Ứng Long Tử cũng không phải chuyện đơn giản.

 

 

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao lại đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn.

 

 

Thậm chí, đây căn bản không thể coi như một chuyện.

 

 

Mục tiêu bản thân nỗ lực muốn vượt qua lại là con kiến người khác đập phát là có thể đập chết.

 

 

Điều này đối với đạo tâm của Long Thanh Huyền không thể nghi ngờ là một đả kích to lớn.

 

 

"Dám giết đại nhân, ngươi càn rỡ!"

 

 

Các yêu tu Vạn Long Yêu Môn thấy thế, da đầu đều muốn nổ tung.

 

 

Lúc này mới mấy chiêu, Ứng Long Tử đã ngỏm mất, đây cũng không khỏi quá nhanh rồi, khiến bọn họ không kịp có thời gian phản ứng.

 

 

"Dám kêu gào với đế tử đại nhân, các ngươi mới tự tìm đường chết!" Trên Vân Hải Long Chu có cường giả Chuẩn Đế Vân Thánh đế cung hiện thân, trực tiếp xuất thủ, đánh tới yêu tu Vạn Long Yêu Môn nọ.

 

 

Máu tươi bắn tung toé đầy trời!

 

 

Cái gì kêu bá đạo?

 

 

Đây là bá đạo!

 

 

Vẻ mặt Quân Tiêu Dao lạnh nhạt, không để bụng.

 

 

Đám thế lực Vạn Long Yêu Môn, Cửu Phượng Tộc ở tỉnh giới Yêu Hoang có lẽ là bá vương một cõi, trùm sò.

 

 

Nhưng Vân Thánh đế cung sẽ để ý chắc?

 

 

Ánh mắt hắn ngược lại nhìn qua Phượng Bạch Vũ.

 

 

Sắc mặt Phượng Bạch Vũ lúc này cũng tái nhợt.

 

 

Hắn không nói thêm lời hung ác nào.

 

 

Bởi vì hắn biết, nếu Quân Tiêu Dao dám giết Ứng Long Tử, tự nhiên cũng dám giết hẳn.

 

 

Không nói hai lời, Phượng Bạch Vũ vây cánh, hóa thành một luồng thân hồng muốn trốn đi xa.

 

 

Tuy Ngân Quả có lực hấp dẫn trí mạng với hắn.

 

 

Nhưng so với bỏ lại mạng nhỏ, hắn vân lựa chọn chạy là thượng sách.

 

 

Nhưng Quân Tiêu Dao tự nhiên không thể dễ dàng thả bọn họ đi.

 

 

"Yêu tu xuất thủ với Ngân Quả đều phải chết."

 

 

Quân Tiêu Dao vươn ra một tay, vậy mà cách không gian rất xa công sát tới Phượng Bạch Vũ.

 

 

Đây là vận dụng của hắn đối với Không Thư, thông hiểu đạo lí đối với lực không gian.

 

 

Quân Tiêu Dao thi triển Cổ Thần Diệt Giới Chỉ.

 

 

Ở ngoài vạn dặm, hư không vặn vẹo, một ngón tay giống như từ viễn cổ vươn tới mang theo ý Hồng Hoang vô lượng nghiền áp xuống Phượng Bạch Vũ!

 

 

Trong phút chốc, ngón tay Cổ Thần †o lớn thật sự giống như nghiền chết một con muỗi hoặc là ruồi bọ, nghiền chết Phượng Bạch Vũ, ngay cả thần hồn đều không thể trốn thoát!

 

 

"Công tửi"

 

 

Yêu tu Cửu Phượng Tộc cũng run lẩy bẩy.

 

 

Nhưng Vạn Yêu thịnh yến lần này đều là thế hệ trẻ tuổi tham gia, không hề có cường giả thế hệ trước đến. Những yêu tu này căn bản không dám ló đầu nữa.

 

 

Nhưng không quan trọng, cho dù bọn họ không ló đầu cũng đều phải chết.

 

 

Bởi vì vừa rồi, bọn họ và Phượng Bạch Vũ cùng nhau liên thủ bày trận, muốn trấn áp Ngân Quả.

 

 

Nếu Quân Tiêu Dao không tới, hậu quả có thể nghĩ đến.

 

 

Ánh mắt Quân Tiêu Dao quét qua một vòng, bản thân không xuất thủ nữa mà hờ hững nói.

 

 

"Tất cả yêu tu xuất thủ với Ngân Quả, đều diệt đi."

 

 

"Vâng, đế tử đại nhân!"

 

 

Trên Vân Hải Long Chu, cường giả Vân Thánh đế cung chắp tay lĩnh mệnh, sau đó bắt đầu xuất thủ trấn sát.

 

 

Đầu óc Ngân Quả lúc này có phần choáng váng.

 

 

Mới khoảnh khắc trước nàng còn đang rơi vào nguy cơ.

 

 

Vào khoảnh khắc này, những người muốn thương tổn nàng, từng người đều phải mạng về Hoàng Tuyên.

 

 

Chênh lệch này hơi lớn quá rồi.

 

 

"Công tử, các ngươi đến từ... Ngân Quả nói.

 

 

"Vân Thánh đế cung, ta tên Vân Tiêu, người thân của ngươi đâu?” Quân Tiêu Dao mỉm cười hỏi.

 

 

"Bọn họ ở Ngân Nguyệt cốc, ta là cùng một người khác lén chạy ra." Ngân Quả nói.

 

 

"Ngân Nguyệt cốc."

 

 

Quân Tiêu Dao thầm nghĩ, đó hẳn là tộc duệ chỗ nữ tử Yêu tộc Vân Vong Quy yêu mến.
Bình Luận (0)
Comment