Khi đó Yêu Thần cung cũng đã sụp đổ. Hồng Hồ Tộc cũng thiếu một chỗ dựa mới. Nên Thính Tuyết Lâu này có thể trở thành chỗ dựa cho họ. Cộng thêm việc lâu chủ Thính Tuyết Lâu vừa mới cứu mạng Thiên Hương Yêu Tôn, thế là nàng và Hồng Hồ Tộc cứ thế mà gia nhập vào Thính Tuyết Lâu.
Nghe xong câu chuyện từ thời xa xưa, Quân Tiêu Dao gật đầu.
"Ra là vậy. Lâu chủ Thính Tuyết Lâu là ân nhân cứu mạng ngươi."
Nghe xong, trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trân của Thiên Hương Yêu Tôn nở một nụ cười mập mờ. Nàng quyến rũ nói: "Lâu chủ không chỉ là ân nhân của Thiên Hương không đâu, mà còn là chủ nhân của Thiên Hương nữa."
Quân Tiêu Dao nghe thấy vậy thì sửng sốt. Lời này của Thiên Hương Yêu Tôn hình như không đúng lắm.
Nàng lại cười, rồi nói: "Thật ra thiếp thân cũng cảm thấy thật kỳ lạ."
"Vì sao chủ nhân lại lập Vân Tiêu thiếu chủ ngài lên làm chủ nhân của Thính Tuyết Lâu nhỉ?"
"Chủ nhân không thích nam nhân mà? Thậm chí có thể nói ghét ấy chứ."
"Mà ngài, lại được chọn làm chủ nhân của Thính Tuyết Lâu, kể ra cũng kỳ lạ thật đấy."
Thiên Hương Yêu Tôn vừa nhìn Quân Tiêu Dao vừa nói. Chẳng lẽ là vì Quân Tiêu Dao quá đẹp trai à? Quân Tiêu Dao cũng mỉm cười. Hắn có chút tò mò về vị lâu chủ Thính Tuyết Lâu kia. Một ngày nào đó sau này, hẳn là họ có thể gặp nhau.
"Được rồi. Thiên Hương, ngươi chủ động muốn gặp ta, có lẽ ki chỉ để gặp mặt." Quân Tiêu Dao nói.
"Đúng thế. Thiếp thân có chuyện quan trọng muốn nói với Thiếu Lâu chủ." Thiên Hương đáp.
Quân Tiêu Dao mỉm cười, nói: "Hừm, chờ chút, để ta đoán nhé. Chẳng lẽ là Long Thanh Huyền tìm ngươi, nói với ngươi hắn là Yêu Thần chuyển thế?"
"Hả?" Gương mặt xinh đẹp kia lộ ra chút kinh ngạc."Thiếu lâu chủ, ngài biết lâu chưa?"
"Ta đoán thôi." Quân Tiêu Dao đáp.
"Đoán ư?" Thiên Hương Yêu Tôn chớp chớp đôi mắt.
Đương nhiên nàng sẽ không tin những lời này.
Nhưng Quân Tiêu Dao đúng là đã trở nên thần bí hơn một chút trong mắt Thiên Hương Yêu Tôn.
Quân Tiêu Dao quả thật là chỉ đoán, nhưng cũng đã chắc chắn bảy tám phần.
Hắn biết tên Long Thanh Huyền đó có ấn ký cùng cấp bậc với những người như Lục Nguyên, Trần Huyền ngày trước.
Mà ở tinh giới Yêu Hoang, cường giả có tiếng tăm nhất đương nhiên là Yêu Thần.
Sau đó, sự mất tích bí ẩn của Yêu Thần cũng rất giống với Thái Nguyên Đại Đế và Huyền Nhất Đế Sư.
Vậy nên điều này cũng không khó đoán.
"Quả thực Long Thanh Huyền đó có khả năng là Yêu Thần chuyển thế."
"Ngay cả Thanh Ngưu Yêu Tôn cũng đi theo hắn."
"Về sau, hắn nói sẽ nghĩ cách vào cấm địa Yêu Gổ, tìm ra di vật trong phần mộ Yêu Thần."
"Còn về việc có thể tìm thấy hay không, hiện tại vẫn chưa thể xác định chắc chắn." Thiên Hương Yêu Tôn nói.
"Hắn nhất định có thể tìm thấy."
Quân Tiêu Dao cười.
Vừa nấy hắn còn sầu não, không biết sau khi vào cấm địa Yêu Cổ phải làm thế nào để tìm thấy tung tích của Vân Vong Quy.
Bây giờ, Long Thanh Huyền đó lại rất tha thiết muốn trở thành con chuột đào kho báu cho hắn.
"Nếu như về sau hắn liên hệ với ngươi, ngươi có thể truyền tin cho ta" Quân Tiêu Dao nói.
"Được." Thiên Hương Yêu Tôn đáp.
Nhưng ánh mắt nàng hơi xao động, rồi lại nói: "Nhưng mà, thiếu lâu chủ hồi đáp lại thiếp thân bằng cách nào?"
Nếu là nam tử bình thường, chắc chắn đã bị lời trêu chọc lúc này của Thiên Hương Yêu Tôn làm cho luống cuống.
Quân Tiêu Dao lại bật cười nói: "Chẳng phải ngươi nói ngươi là người của lâu chủ Thính Tuyết Lâu à?"
Thiên Hương Yêu Tôn che miệng cười: "Không sai, thiếp thân quả thực là người của lâu chủ Thính Tuyết Lâu."
"Nhưng nếu chủ nhân đã phong người làm thiếu lâu chủ, chứng tỏ trong lòng lâu chủ, người không giống những nam tử phàm tục khác."
"Nói không chừng đến lúc đó, có thể ba người cùng đồng hành, đàm đạo chuyện nhân sinh và lý tưởng..."
"Dừng lại, đùa đến đây là được rồi. Sau này có tin tức thì thông báo cho ta biết là được."
Quân Tiêu Dao chen miệng nói.
Tuy mỹ nhân đằm thắm trước mắt rất xinh đẹp, nhưng hắn không phải loại người tùy tiện như vậy.
Huống chi, nếu hắn đoán không lâm, thân phận của vị lâu chủ Thính Tuyết Lâu kia có lẽ là...
"Haiz, thôi được, vậy đến lúc đó, thiếp thân sẽ thông báo cho công tử."
Thiên Hương Yêu Tôn khe khế thở dài, nhưng vẫn liếc nhìn Quân Tiêu Dao một ánh mắt mê hoặc quyến rũ, rồi thân hình mới hóa thành một làn khói xanh rời đi.
"Cuộc đời đúng là nhiều sự trùng hợp."
Quân Tiêu Dao có chút cảm thán, cũng cảm thấy trùng hợp đến kì diệu.
Người Long Thanh Huyền nhờ vả, Thiên Hương Yêu Tôn, vừa hay cũng chính là người của Thính Tuyết Lâu.
Đây rõ ràng là tự chui đầu vào lưới mà.
Như vậy, hắn có thể nắm bắt được động thái của Long Thanh Huyền bất cứ lúc nào.
Đã là duyên phận thì có chạy cũng chạy không thoát.
Quân Tiêu Dao cũng rời đi. Tiếp theo, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là được.
Sau lần chạm mặt này,
Quân Tiêu Dao vẫn luôn ở trong Ngân Nguyệt cốc chờ đợi tin tức.
Mà ở bên phía Hồng Hồ Tộc, chẳng qua bao lâu.
Long Thanh Huyền và Thanh Ngưu Yêu Tôn lại tìm đến cửa.
Long Thanh Huyền báo với Thiên Hương Yêu Tôn, hắn đã nắm chắc phần thắng rồi.
Có thể tiến vào cấm địa Yêu Cổ.
"Ngươi chắc chắn chứ? Cấm địa Yêu Cổ đó cũng không đơn giản." Thiên Hương Yêu Tôn nói.
"Chắc chắn" Long Thanh Huyền đáp.
Khoảng thời gian này, hắn đã nhờ vào Tam Sinh Luân Hồi Ấn và hũ Luyện Yêu để cảm nhận di vật Yêu Thần trong cấm địa Yêu Cổ.
Mà hắn đột nhiên lại có một loại cộng hưởng nào đó.