Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3085 - Chương 3264: Giải Quyết Vấn Đề Thể Chất Của Ngân Quả

Chương 3264: Giải quyết vấn đề thể chất của Ngân Quả Chương 3264: Giải quyết vấn đề thể chất của Ngân QuảChương 3264: Giải quyết vấn đề thể chất của Ngân Quả

 

 

"Cha, có thứ tốt!"

 

 

Tiểu Hắc Tử bây giờ tuy vẫn là hình thái quạ đen nhưng đôi mắt lại sáng như đèn pha.

 

 

Nó cảm giác đã tới một nơi bảo tàng.

 

 

Đầu tiên là nhìn thấy trái tim Yêu Thần, muốn lao qua.

 

 

Nhưng trong trái tim Yêu Thần, kén trùng thần bí thoáng rung lên.

 

 

Dường như đang biểu đạt ý hộ thực, không cho Tiểu Hắc Tử tới gần.

 

 

Tiểu Hắc Tử cảm giác được khí tức siêu nhiên trong kén trùng thần bí.

 

 

Tuy nàng là loài chim, mà kén trùng là loài sâu, nhưng nó cứ có cảm giác không thể trêu vào sinh linh trong đó.

 

 

"Cha, nó ăn mảnh kìa..."

 

 

Tiểu Hắc Tử tủi thân bay về bên cạnh Quân Tiêu Dao.

 

 

Quân Tiêu Dao cũng có phần không nhịn được mà cười lên.

 

 

Tiểu Hắc Tử này thật đúng là tiểu tham tiền, bảo bối gì cũng muốn.

 

 

Bất chấp huyết mạch Kim Ô của nàng không thấp, còn được Hỗn Độn Chân Hoả của hẳn tôi luyện.

 

 

Thành tựu tương lai không thể hạn lượng.

 

 

Nhưng dù vậy, nó lại vẫn mang theo kiêng dè với sinh linh trong kén trùng.

 

 

Điều này đủ để chứng minh, sinh linh trong kén trùng tuyệt đối phi phàm.

 

 

"Cái này cho ngươi." Quân Tiêu Dao đưa lát cắt đồng xanh ghi lại Yêu Thần Cổ Kinh cho Tiểu Hắc Tử.

 

 

Tiểu Hắc Tử hiện tại tuy tu luyện Thái Dương Tiên Kinh hắn ban cho.

 

 

Nhưng Yêu Thần Cổ Kinh này cũng có trợ giúp đối với nó.

 

 

"Đa tạ cha."

 

 

Tiểu Hắc Tử bay trên lượn dưới, hoan hô nhảy nhót.

 

 

"Đừng vội, phía sau còn nữa."

 

 

Ánh mắt Quân Tiêu Dao lại nhìn về phía Thái Dương Phần Kim thảo và Thái Âm Hướng Nguyệt Quỳ.

 

 

Hai cây cổ dược gần tiên dược này, giá trị cũng phi phàm.

 

 

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao, thay vì để bản thân luyện hóa, chẳng bằng cho Tiểu Hắc Tử và Ngân Quả. Quân Tiêu Dao vẫy tay, bắt hai cây cổ dược vào trong tay.

 

 

Tiểu Hắc Tử nhìn thấy Thái Dương Phần Thiên thảo, trực tiếp khó mà dịch mắt.

 

 

Nó có thể cảm giác được, nếu nó có thể luyện hóa Thái Dương Phần Thiên thảo này.

 

 

Tu vi thực lực thậm chí thiên phú của nó sẽ tiến bộ vượt bậc.

 

 

Thậm chí có thể hóa thành hình người!

 

 

"Yên tâm, đây là cho ngươi." Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười.

 

 

"Cảm ơn cha!"

 

 

Tiểu Hắc Tử lần nữa nhảy nhót, phấn khích không thôi, lông chim cả người đều dựng hết lên.

 

 

Có người cha tốt đúng là đỉnh của chóp, kinh văn vô thượng, cổ dược hi thế gì đó đều có thể hưởng thụ.

 

 

Khó trách đều nói, nỗ lực không bằng đầu thai, phấn đấu không bằng đầu thai.

 

 

Có người cha lợi hại, điểm đầu khi ngươi nằm thẳng đều là điểm cuối người khác nhìn cũng không thấy.

 

 

Liền hỏi có ai có thể tùy tiện đạt được kinh văn vô thượng, cổ dược hi thế?

 

 

"Ta nhất định phải nỗ lực lấy lòng cha, toàn lực dựa cha, về sau sẽ không thiếu thứ tốt..."

 

 

Tiểu Hắc Tử thầm thề trong lòng, trực tiếp ít đi không biết bao nhiêu đường vòng.

 

 

Bên kia, người một nhà Vân Vong Quy sau khi đoàn tụ hàn huyên một phen cũng đi tới bên Quân Tiêu Dao. "Không nghĩ tới đế tử Địa mạch lại tự mình đến đây, lần này đa tạ."

 

 

Vân Vong Quy nói.

 

 

Tuy thời trẻ ông giận dõi rời nhà.

 

 

Nhưng tính tình bây giờ đương nhiên đã khác trước.

 

 

Hơn nữa hắn cũng nghe nói từ chỗ Ngân Phi.

 

 

Quân Tiêu Dao đã giúp đỡ bọn họ rất nhiều.

 

 

Không chỉ cứu Ngân Quả ở Vạn Yêu thịnh yến.

 

 

Bây giờ còn cứu ông, để một nhà bọn họ đoàn tụ.

 

 

Vân Vong Quy cũng là người ân oán phân minh.

 

 

"Vong Quy tộc huynh khách khí, đầu là người một nhà, hà tất khách khí như thế.” Quân Tiêu Dao cũng mỉm cười nói.

 

 

Nghe được lời của hắn, trên mặt Vân Vong Quy lộ ra vẻ phức tạp.

 

 

Rời khỏi Vân Thánh đế cung rất lâu, nỗi oán giận của ông đối với Vân Thánh đế cung đã sớm biến thành một loại cảm xúc phức tạp.

 

 

Chỉ là lúc trước trong lòng có loại bướng bỉnh và cố chấp, cho nên mới khăng khăng không sinh ra liên hệ gì với Vân Thánh đế cung.

 

 

"Nơi này không phải chỗ nói chuyện, còn có Yêu tộc khác ở bên trong, chúng †a về Ngân Nguyệt cốc trước rồi lại nói." Quân Tiêu Dao nói.

 

 

"Được."

 

 

Tiếp đó, Quân Tiêu Dao cất kỹ hai cây cổ dược, tiện đà thu hồi luôn trái tim Yêu Thần thêm cả kén trùng. Sau đó cùng nhau rời cung điện Yêu Thần.

 

 

Dọc đường tuy đụng phải Yêu tộc khác.

 

 

Những Yêu tộc đó cũng hoài nghi có phải Quân Tiêu Dao đã đạt được bảo bối gì không.

 

 

Nhưng có mấy lời tàn nhẫn của Quân Tiêu Dao trước đó, bọn họ cũng không dám tùy ý cản đường.

 

 

Bên kia, Thiên Hương Yêu Tôn cũng giải quyết xong Thanh Ngưu Yêu Tôn.

 

 

Nếu là một chọi một công bằng, Thiên Hương Yêu Tôn tự nhiên không thể dễ dàng đối phó với Thanh Ngưu Yêu Tôn.

 

 

Nhưng Thanh Ngưu Yêu Tôn trước bị một chiêu toàn lực của nàng tập kích, sau lại bị Vân Hải Long Chu nã một pháo. Vì thế đã cho Thiên Hương Yêu Tôn cơ hội.

 

 

Thiên Hương Yêu Tôn cũng không hề trò bắt chuyện với Quân Tiêu Dao ngay trước mặt mọi người.

 

 

Nói cho cùng nàng cảm thấy, có thể bây giờ Quân Tiêu Dao không muốn để lộ thân phận thiếu lâu chủ Thính Tuyết Lâu của mình.

 

 

Cho nên, sau khi giải quyết Thanh Ngưu Yêu Tôn, Thiên Hương Yêu Tôn cũng một mình rời đi.

 

 

Đám người Quân Tiêu Dao ngồi lên Vân Hải Long Chu, trở về Ngân Nguyệt cốc.

 

 

Chuyện bên cung điện Yêu Thần liên tục lên men, cũng có càng ngày càng nhiều Yêu tộc đến tâm bảo.

 

 

Một Long Thanh Huyền chết không hề dấy lên một gợn sóng, giống như đá chìm đấy biển, không cút tiếng động.

 

 

Sau khi trở về Ngân Nguyệt cốc.

 

 

Vân Vong Quy cũng đơn giản kể lại sự tình.

 

 

Ông muốn tìm được cung điện Yêu Thần, lấy được cổ dược trong đó điều trị Yêu Linh Thể của Ngân Quả.

 

 

Sau khi hao hết rất nhiều công sức tìm được.

 

 

Lại bị trận pháp trong đất Âm Dương áp chế, sau đó trái tim Yêu Thần chui vào thân thể hắn.

 

 

Vân Vong Quy cũng một mực lấy ý chí của bản thân chống cự, chưa từng bị ma diệt tâm trí hoàn toàn.

 

 

Nhưng cũng không cách nào thoát ra.
Bình Luận (0)
Comment