"Ít nhiều cũng nhờ sự sắp xếp của Như Ý tiên tử, ta sống khá tốt" Trần Huyền mỉm cười.
"Vậy là tốt rồi, dẫu sao ngươi cũng là người ta muội muội giới thiệu lại đây, cũng không thể uất ức ngươi." Nguyên Như Ý nói.
Sau đó, nàng hỏi: "Ngươi có chuyện gì à?”
Tâm tính Nguyên Như Ý nhanh nhạy, thông mình, nhìn ra Trân Huyền dường như có việc.
Trân Huyền cũng khựng lại, sau đó mỉm cười nói: "Như Ý tiên tử quả nhiên tâm tư nhạy bén, không thể gạt được ngươi." "Thực ra ta muốn hỏi, sau này tiên tử sẽ đến vùng đất Tiên Di phải không?"
Nguyên Như Ý nghe vậy, đáy mắt có một tia khó hiểu, nhưng vẫn nói: "Đúng Vậy, sao thế?"
"Thực ra..." Giọng điệu Trân Huyền chợt ngưng, cũng nói: "Không biết đến lúc đó Như Ý tiên tử có thể mang ta đi cùng không?"
"Ồ, ngươi cũng muốn đi?" Nguyên Như Ý hỏi.
"Đương nhiên, mở rộng tâm mắt ấy mà, nói không chừng còn có thể có chút thu hoạch nữa." Trần Huyền gãi đầu.
"Nhưng tu vi ngươi đã bị phế hết, đến vùng đất Tiên Di có phải hơi nguy hiểm không."
"Suy cho cùng nơi đó rồi ta cũng không dư sức chiếu cố ngươi." Nguyên Như Ý nói. Vùng đất Tiên Di, cạnh tranh kịch liệt dữ dội.
Sao Nguyên Như Ý có thể mang một tên kéo chân sau chứ.
"Ta biết, đến lúc đó để một mình ta đi thử thời vận thôi, tuyệt đối không làm phiền Như Ý tiên tử" Trần Huyền lập tức nói.
"Vậy cũng được, nếu ngươi đã có ý nguyện này, vây thì có thể cùng nhau đi." Nguyên Như Ý nói.
"Đa tạ Như Ý tiên tử."
Trần Huyền lộ ra vẻ vui sướng, chắp tay bái tạ, sau đó rời đi.
Nhìn bóng lưng Trần Huyền Ly rời đi.
Trong mắt Nguyên Như Ý hiện lên một vệt thâm thúy.
Thực ra nàng biết, Trân Huyền có hơi đặc biệt, sợ là có bí mật của riêng mình.
Chẳng qua ngại là người muội muội nàng Nguyên Linh Huyên giới thiệu tới, nàng cũng không tiện tra xét gì nhiều.
Chỉ là, thực ra Nguyên Như Ý cũng không quá mức quan tâm Trần Huyền.
Bởi vì nàng cứ cảm thấy người này có phần khôn khéo, hơn nữa còn giỏi che giấu.
Ví dụ như nói, chuyện tu vi hắn bị phế.
Nguyên Như Ý mơ hồ có thể cảm giác được, hiện giờ hắn tuyệt đối không phải một phế nhân, sợ là âm thầm có thủ đoạn che giấu nào đó.
"Trần Huyền, muội muội ta có chút tình cảm với ngươi, cho nên ta cũng sẽ không quản ngươi, đến lúc đó ngươi tự mình giải quyết cho tốt đi." Nguyên Như Ý khẽ lắc đầu.
Mà bên kia.
Trần Huyền nhận được sự đồng ý, khóe miệng cũng có ý cười.
Tu vi của hắn thực ra đã sớm khôi phục, thậm chí còn mạnh hơn lúc trước.
Dẫu sao dung hợp giữa hắn và Tam Sinh Luân Hồi Ấn đã càng thêm khắc sâu.
Nhưng hắn tự nhiên sẽ không ngốc đến mức để lộ ra bí mật này.
Hắn trời sinh tính tình đa nghỉ, lòng có cố ky, ngay cả đám người Nguyên Linh Huyên thân cận nhất cũng không nói.
Càng đừng nói nơi này là Tam Sinh điện phủ.
Lỡ như ai đó có thể phá vỡ bí mật của hắn, vậy chẳng phải hắn phải bị coi như chuột bạch rồi à.
Nhưng điều làm Trần Huyền hơi để ý là.
Hắn rất cảm thấy hứng thú với tổ điện lực tín ngưỡng hội tụ.
Cứ cảm giác như có thứ gì đang hấp dẫn hắn.
Nề hà nơi đó hắn căn bản không thể đi vào, đứng xa nhìn cũng không thể.
"Thôi, chuyện quan trọng nhất của †a bây giờ là đi vùng đất Tiên Di."
"Nói cho cùng, một món thân vật khác của ta lúc trước, Vạn Pháp Thần Thư đang ở trong vùng đất Tiên Di." Trần Huyền nói thầm.
Sau khi rời Khởi Nguyên Học Phủ.
Trần Huyền cũng thu thập được một số tin tức.
Pháp khí thần vật đã từng của hắn, ngoài pháp trượng Thiên Đạo ra còn có Vạn Pháp Thần Thư.
Mà Vạn Pháp Thần Thư, lúc trước được hắn ban cho một đệ tử dưới toạ, để hẳn khải linh cho vạn vật, tu được đại đạo.
Cuối cùng chỉ biết, đệ tử đó đã vào vùng đất Tiên Di vẫn chưa ra ngoài.
Cho nên, Vạn Pháp Thần Thư của hắn hẳn là đánh rơi trong vùng đất Tiên Di.
Trần Huyền vì để cởi bỏ bí mật của bản thân, cần tìm vê Vạn Pháp Thần Thư.
Cho nên hắn mới phải nhờ Nguyên Như Ý mang hắn cùng vào vùng đất Tiên Di.
"Vân Tiêu, chờ sau khi ta hoàn toàn cởi bỏ bí mật của bản thân, một lần nữa khôi phục thân phận Huyền Nhất Đế Sư." "Nhất định phải kéo ngươi xuống thần đàn!"
Ánh mắt Trần Huyền lạnh thấu xương.
Tỉnh giới Tam Sinh, là địa bàn và đại bản doanh của Tam Sinh điện phủ.
Nhưng không đồng nghĩa với việc, toàn bộ tinh giới Tam Sinh này chỉ có một thế lực là Tam Sinh điện phủ.
Ở khu vực phía đông của tinh giới Tam Sinh, còn có một thế lực vô cùng lớn mạnh sừng sững ở đây.
Nhìn qua, đây là một đô thành vô cùng rực rỡ, tráng lệ, lơ lửng trên biển Sao.
Phạm vi của nó to lớn, rộng rãi, có thể so sánh với một ngôi sao.
Tòa Thánh thành rực rỡ, hoa lệ này giống như được làm từ vàng, nơi này được gọi là Thánh đô Tam Hoàng.
Chỉ cần nghe tên cũng đã có thể biết được, tòa Thánh thành này, thuộc về thế lực nào.
Đó chính là nơi trú quân của thế lực Tam Hoàng tại vũ trụ Khởi Nguyên.
Trụ sở của thế lực Tam Hoàng, tuy là ở Giới Trong Giới.
Nhưng điều này không đồng nghĩa với việc, bọn họ không có thực lực tại vũ trụ Khởi Nguyên này.
Nếu không vì thế, thì những nhân vật trong vũ trụ Khởi Nguyên như Lê Thánh, cũng sẽ không có khả năng trở thành các chủ của Thiên Hoàng Các.
Thánh đô Tam Hoàng, chính là trụ sở của thế lực Tam Hoàng, tại vũ trụ Khởi Nguyên.
Và cũng vì nguyên do, thế lực Tam Hoàng và Tam Sinh điện phủ có giao tình tốt.
Vậy nên cũng đã đem nơi trú quân, bố trí tại tinh giới Tam Sinh.
Mà lúc này đây, sâu trong Thánh đô Tam Hoàng, trong một tòa đại điện nguy nga.
Một đạo thân hình như được bao phủ trong sương mờ, dáng người uy nghiêm, khí chất mạnh mẽ, đang ngồi ở vị trị thượng tọa.
Không ai khác chính là Lê Thánh!
Đứng ở bên dưới Lê Thánh, một nữ tử mặc xiêm y trắng, mặt che khăn tơ mỏng, như một vị tiên tử đẹp không tì vết, đứng nghiêm ở đó.
Không phải là Lê Tiên Dao còn có thể là ai nữa.
Trước đó, ở Tinh giới Hỗn Khư, sau khi nàng biết được chân tướng từ chỗ Quân Tiêu Dao.
Tâm trạng của Lê Tiên Dao rất hoảng loạn.
Nàng cũng không dám đi gặp Quân Tiêu Dao nữa.
Thay vào đó, nàng vẫn luôn bế quan tu luyện, hy vọng dùng việc tu luyện làm tê liệt bản thân, để bản thân được thả lỏng.
Nhưng trong tâm trí nàng, vẫn không thể quên được hình ảnh của Quân Tiêu Dao, mà sau khi bảng vàng Khởi Nguyên hiện thế.
Lê Thánh lại gọi nàng đến Thánh đô Tam Hoàng.
"Phụ thân, người cho gọi nữ nhi đến là có việc gì sao?” Chương 3282: Kế hoạch vùng đất Tiên Di
Sắc mặt của Lê Tiên Dao bình tĩnh, đôi mắt như bích thủy. Từ bên ngoài nhìn, khiến cho người khác nhìn không ra được sự biến đổi gì ở nàng.
Nhưng chỉ có Lê Tiên Dao biết, hiện †ại trong lòng nàng hỗn loạn như thế nào. Chân tướng của mẫu thân thân sinh nàng.
Chân tướng về lai lịch của nàng.
Tất cả những điều này giống như một tảng đá lớn đè ép trong tim nàng. Mà hiện tại, Lê Thánh lại cho tìm nàng đến đây.
"Tiên Dao, dạo này con ở Lê tộc vẫn luôn bế quan tu luyện, thật là rất khắc khổ đấy." Lê Thánh nhìn Lê Tiên Dao nói. "Đây là điều con nên làm mà thôi." Lê Tiên Dao cung kính nói.
Thần sắc Lê Thánh hơi khựng lại, sau đó nói: "Lần này ta tìm con đến đây, là vì liên quan đến chuyện của bảng vàng Khởi Nguyên giáng thế, và vùng đất Tiên Di sắp được mở ra."
"Nghe nói, truyền nhân của Thiên Hoàng, có khả năng sẽ xuất hiện ở vùng đất Tiên Di."
"Hơn nữa, chính là vị vương giả bị phong ấn ở Tam Sinh điện phủ."
"Đương nhiên, có phải là thật hay không, hiện tại vẫn chưa thể xác nhận được."
"Dù sao, cái gọi là thiên mệnh này, ai có thể đoán chuẩn được cơ chứ?"
"Nhưng cho dù thế nào đi nữa, điều này cũng không phải là chuyện vô căn cứ, bởi vì dù sao vị vương giả bị Tam Sinh điện phủ phong ấn kia, cũng đích thực là có được loại thể chất kia."
Nghe được lời của Lê Thánh nói.
Lê Tiên Dao hơi hạ mi mắt, nói: "Vậy ý của phụ thân là..."
Lê Thánh nói: "Về sau con tiến vào vùng đất Tiên Di, có lẽ con có thể tiếp xúc với người kia một chút, tìm hiểu tình hình"
"Nếu như chuyện đúng là như thế, thì đương nhiên là rất tốt, nếu như không phải, kết giao được một mối quan hệ cũng không tôi."
"Dù sao có thể hợp tác với Tam Sinh điện phủ, cũng không phải là một chuyện xấu." Lê thánh nói.
Lê Tiên Dao nghe vậy, đồng tử nàng khẽ run rẩy.
Đây là Lê Thánh xem nàng thành công cụ rồi sao? Muốn nàng kết giao với ai, nàng nhất định phải kết giao với người đó ư?
Nghĩ đến đây, Lê Tiên Dao nhịn không được nói: "Nếu đã có thể hợp tác cùng Tam Sinh điện phủ, vậy thì tại sao lại không thể hợp tác với Vân Thánh đế cung?"
Lê Tiên Dao nghĩ không thông chuyện này.
Nếu như nói đến nền tảng và tâm ảnh hưởng, Vân Thánh đế cung không hề thua kém Tam Sinh điện phủ. Vậy tại sao Lê Thánh lại luôn cản trở nàng và Quân Tiêu Dao như vậy?
Lẽ nào chỉ là vì những chuyện Quân Tiêu Dao đã làm với Ân Ngọc Dung và Lê Hằng ư?
Lê Thánh nghe nàng nói vậy, đáy mắt toát lên một tia hàn ý, nhưng lại không để lộ ra ngoài, hắn đột nhiên thở dài nói: "Tiên Dao, nếu như con đã muốn biết nguyên do, vậy thì phụ thân liền nói cho con biết."
"Thật ra lúc đầu, một vị tiên nhân bên mạch của phụ thân, cũng giống như con, có được Thái Thượng Đạo Thể"
"Vị tiên nhân kia, vốn dĩ có thể đột phá, có năng lực đạt tới đỉnh điên phong, có thể dẫn dắt Lê tộc chúng ta, bước lên thời kì hưng thịnh."
"Nhưng cuối cùng, lại bị một vị khác của Vân Thánh đế cung đánh bại, hào quang biến mất, sau đó lại cưỡng chế đột phá, càng tạo nên tổn hại nghiêm trọng, sau đó liền tẫn quy trầm tịch."
"Là Vân Thánh đế cung, đánh áp tộc chúng ta, chặt đứt con đường quật khởi của Lê tộc chúng ta, cũng khiến nhất mạch của phụ thân, ở Lê tộc không thể ngẩng cao đầu."
"Vẫn là dựa vào phụ thân, chịu đựng tủi nhục, một ngày quật khởi, mới có thể có được địa vị như bây giờ."
"Đây cũng là nguyên nhân vì sao, phụ thân không muốn con, có tiếp xúc nhiều với Vân Tiêu kia."
"Con đã hiểu rõ chưa?”
Lê Thánh rất ít khi nói nhiều như vậy với Lê Tiên Dao.
Nhưng giờ phút này, lúc Lê Thánh lên tiếng, lời nói vang vọng, mang theo hàn ý và sự không cam lòng. Sự thất thế của vị tiên tổ kia, đối với dòng dõi bọn họ, tạo thành rất nhiều ảnh hưởng? Dã tâm của Lê Thánh, cũng không phải tự nhiên mà có.
Lê Tiên Dao nắm chặt bàn tay, im lặng không lên tiếng. Nghe được lời này của Lê Thánh, có cảm giác thật khiến người khác bi phẫn.
Nhưng thế nào lại có cảm giác, Lê Thánh đổ mọi trách nhiệm về phía Vân Thánh đế cung? Họ sẽ cố ý đàn áp Lê tộc ư2
Lê tộc tuy không được tính là loài giun dế, nhưng cùng lắm cũng chỉ được tính là một con mãnh thú. Mà thực lực Vân Thánh đế cung, mới là con rồng thật sự.
Lê Tiên Dao thật sự cảm thấy, là dòng tộc phía bên Lê Thánh có trí tưởng tượng quá phong phú, tự mình bi phẫn mà thôi.
Hơn nữa nàng cũng rất muốn hỏi, thủ đoạn của Lê Thánh thì có bao nhiêu huy hoàng? Những gì ông ta đã làm với mẫu thân ruột của nàng lại có bao nhiêu đạo đức cơ chứ. Hiện tại lại quay qua chỉ trích người khác, khiến Lê Tiên Dao cảm thấy có chút buồn cười.
Nàng chỉ thản nhiên nói: "Nữ nhi đã biết rồi, con về sau sẽ chú ý." Nói xong, nàng xin cáo lui rồi rời đi.
Lê Thánh hơi nheo mắt, nhìn thân hình Lê Tiên Dao biến mất.
"Tiên Dao, có phải là con đã biết được điều gì rồi hay không?"
Mà ngay lúc này, bên cạnh Lê Thánh đột nhiên xuất hiện hai thân hình mơ hồ, đó không phải là chân thân, mà chỉ là hình chiếu.
Một trong số đó, thân hình mơ hồ mông lung, mơ hồ có thể nhìn thấy là một lão giả mặc kim bào, tràn ngập uy nghiêm của bậc đế vương.
Người này chính là Tam điện chủ của Nhân Hoàng Điện, Minh Hồng! Đã từng xuất hiện ở yến hội Nhân Hoàng Điện của Giới Trong Giới.
Còn một hình chiếu khác, dáng người uy nghiêm, khí chất bá đạo, mắt như tử nguyệt, thân mặc chiến giáp giao lân màu tím.
Hắn chính là một trong ngũ tọa Thánh Vương của Địa Hoàng Cung, Tử Võ Thánh Vương!
Lê Thánh của Thiên Hoàng Các, Tử Võ Thánh Vương của Địa Hoàng Cung, Tam điện chủ Minh Hồng của Nhân Hoàng Điện.
Ba vị cự đầu của ba thế lực Tam Hoàng Thiên Địa Nhân, giờ đây tụ hợp!
"Lê Thánh, kế hoạch đã sắp xếp ổn thỏa rồi chứ?" Tử Võ Thánh Vương lên tiếng hỏi.
"Đã sắp xếp ổn thỏa." Lê Thánh thản nhiên trả lời. "Hừ, vị Hỗn Độn Thể của Vân Thánh đế cung kia, không thể tiếp tục tồn tại nữa."
"Truyền thừa của Địa Hoàng rất có khả năng chính là ở vùng đất Tiên Di, đệ tử của bổn vương Đông Phương Hạo, đang chuẩn bị đi Tiên Di tranh đoạt truyền thừa."
"Nếu như Vân Tiêu bởi vì muội muội của hắn mà đến ngăn cản, vậy thì có chút phiên phức." Đông Phương Hạo đã bái nhập vào môn hạ của Tử Võ Thánh Vương.
Đương nhiên Tử Võ Thánh Vương, không muốn Vân Khê có thể nhận được truyền thừa chân chính của Địa Hoàng đạo thống.