Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3117 - Chương 3316: Giết Bào Đệ Của Bọn Họ Thì Phải Đền Tiền

Chương 3316: Giết bào đệ của bọn họ thì phải đền tiền Chương 3316: Giết bào đệ của bọn họ thì phải đền tiềnChương 3316: Giết bào đệ của bọn họ thì phải đền tiền

 

 

Lúc này, tiên mang dâng lên, đế khí tràn ngập bên trong vết nứt lớn.

 

 

Bỗng nhiên có rất nhiều luồng sáng thoát ra.

 

 

Bên trong những luồng sáng đó rõ ràng là từng chiếc bảo vật, ánh sáng long lanh.

 

 

Đao thương kiếm kích, búa rìu câu xiên, còn có rất nhiều bí bảo, cổ vật... biến thành từng chùm sáng, bắn về phía bốn phương tám hướng.

 

 

Một số tu sĩ thiên kiêu của thế lực ở đây có chút không kìm nén được, trực tiếp đuổi về phía các bảo bối đó.

 

 

Nhưng một số nhân vật quan trọng của các thế lực đỉnh cấp như đám người Nguyên Như Ý của Tam Sinh điện phủ, Chiến hoàng tử của tộc Hiên Viên, đám người Nữ Chiến Thần, còn có đám người Vân Khê của Vân Thánh đế cung thì đều rất bình tĩnh.

 

 

Thứ nhất là tâm mắt bọn họ đều rất cao, những bảo bối này còn không vào được mắt bọn họ.

 

 

Thứ hai, bọn họ biết cơ duyên chân chính nằm ở bên trong Táng Đế lăng viên.

 

 

Những bảo bối bay ra ngoài trước mắt này chẳng qua là đầu thừa đuôi thẹo mà thôi.

 

 

Nếu đi đuổi theo những cơ duyên này mới là bỏ gốc lấy ngọn, nhặt hạt mè mà bỏ dưa hấu.

 

 

Ngay khi một số thiên kiêu đuổi theo những bảo khí đó.

 

 

Bên trong Tinh hà Thiên Hải, không gian rốt cuộc bước đầu ổn định xuống, cảnh tượng mông lung trong đó, cũng dần dần rõ ràng.

 

 

"Xuất phát!"

 

 

Giờ khắc này, nhóm thiên kiêu của các thế lực Tam Sinh điện phủ, tộc Hiên Viên, Vân Thánh đế cung, Khởi Nguyên Học Phủ đều không hẹn mà cùng đồng thời nhằm vào bên trong Táng Đế lăng viên.

 

 

Còn có một số yêu nghiệt đứng đầu các thế lực bản thổ, ví dụ như đám người Tứ lang quân Kim Xà cũng đồng thời nhảy vào trong đó.

 

 

Bên trong Táng Đế lăng viên, phạm vi diện tích rộng lớn, từng ngọn núi mồ nhô lên, còn có các kiến trúc sụp đổ...

 

 

Có rất nhiều cái đã bị người đào ra, hoặc là đã bị người khác chiếm được truyền thừa. Chỉ là ở sâu bên trong của Táng Đế lăng viên còn có một số ngôi mộ lớn, một ít truyền thừa Đế cảnh chưa bị người chiếm được.

 

 

Có rất nhiều cái đều phải yêu cầu duyên phận, không phải dựa vào sức mạnh cưỡng chế là có thể lấy được.

 

 

Hơn nữa cũng có rất nhiều hung hiểm.

 

 

Bên trong những ngôi mộ lớn lưu lại rất nhiều trận pháp, cấm chế, thậm chí thú canh mộ... CHúng đều sẽ mang đến uy hiếp rất lớn.

 

 

Cho nên theo tình huống thông thường thì một số thiên kiêu chỉ sẽ đi thăm dò những ngôi mộ lớn ẩn ẩn có thể sinh ra cộng minh.

 

 

Trừ phi là thật sự là không có duyên phận gì thì mới lựa chọn xông vào một số ngôi mộ lớn. Sau khi tiến vào Táng Đế lăng viên, các thế lực khắp nơi cũng nhanh chóng phân tán ra.

 

 

Rốt cuộc ai cũng không muốn khi vừa mới tiến vào đã đấu đến ngươi chết †a sống, đó chỉ là là mất công lãng phí cơ hội thôi.

 

 

Phía bên Vân Thánh đế cung.

 

 

Vân Khê cũng nói với mọi người: "Các vị, bên trong Táng Đế lăng viên diện tích rộng lớn, chúng ta chia ra, từng người tìm kiếm cơ duyên."

 

 

Thân phận của Vân Khê chính là đế nữ Địa mạch.

 

 

Không có Quân Tiêu Dao, thân phận của nàng là tối cao nhất.

 

 

Sở dĩ chia ra là bởi vì diện tích Táng Đế lăng viên rộng lớn, nếu bọn họ cùng nhau hành động, xác suất đạt được cơ duyên sẽ nhỏ hơn rất nhiều. Chỉ bằng từng người hành động, giăng lưới rộng, vớt nhiều cá.

 

 

"Được."

 

 

Mọi người khẽ gật đầu.

 

 

"Đế nữ Vân Khê, có cần ta đi theo ngươi hay không, đến lúc xảy ra chuyện gì cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau."

 

 

Đạo tử Địa mạch Vân Chiêu mở miệng nói.

 

 

Tuy hắn không thông qua khảo nghiệm của Quân Tiêu Dao, được đến khả năng theo đuổi Vân Khê.

 

 

Nhưng chỉ cần có cơ hội, hắn vẫn muốn biểu hiện một chút.

 

 

Vân Khê khẽ lắc đầu nói: "Không cần, chỉ có ca ca của ta có thể chiếu cố ta"

 

 

"Còn ngươi, nếu thật sự gặp chuyện gì còn không biết là ai chiếu ứng ai đâu." Vân Khê vốn không xem thường Vân Chiêu, mà thật sự là như thế.

 

 

Vân Khê trông giống như em gái dễ bắt nạt, nhưng thực lực của nàng thì lại không phải vậy, Phi Tiên Chi Quang vừa ra, thiên địa đều tịch diệt.

 

 

Vân Chiêu cũng lộ ra sắc mặt xấu hổ.

 

 

Hình như đúng là vậy thật.

 

 

Một mình Vân Khê một người rời đi, lướt trên không mà đi.

 

 

Nàng có được hai bảo vật Tiên Linh, có thể cảm ứng được bên trong Táng Đế lăng viên không có truyền thừa của Tiên Linh Đế.

 

 

Nhưng chắc là cũng có bảo tàng truyền thừa làm nàng cảm thấy hứng thú.

 

 

Sau đó không lâu, Vân Khê trong mắt lộ ra một tia ánh sáng.

 

 

Nàng đã nhận ra một chút khí tức, phát hiện một Đế mộ có khả năng có duyên với nàng.

 

 

Mà đúng lúc này.

 

 

Trong không gian bỗng nhiên có trận văn màu vàng áp xuống hướng về phía nàng.

 

 

Trận văn kia vặn vẹo quay cuồng, giống như hình rắn, mang theo lực lượng phong trấn vô cùng cường đại.

 

 

Vân Khê thấy thế, không chút hoang mang, cũng nhanh chóng ra tay, trên người tiên khí bừng bừng, thần hi kích động.

 

 

Nàng nâng chưởng ngăn cản, mà chung quanh không gian, hiện ra bốn bóng dáng.

 

 

Đúng là bốn vị lang quân của Kim Xà Tộc.

 

 

"Kim Xà Tộc?"

 

 

Nhìn đến bốn người này, Vân Khê hơi hơi nhíu mày.

 

 

Nàng cũng nghe nói qua về Kim Xà Tộc, xem như bá chủ một phương trong Tiên Di.

 

 

Nhưng vậy thì tính sao?

 

 

Có lẽ một số thế lực bản thổ bên trong Tiên Di không để bụng thế lực thứ chung cực.

 

 

Nhưng đối mặt với thế lực chung cực chân chính, những thế lực bản thổ vẫn có chút cố ky.

 

 

"Các ngươi làm vậy là có ý gì?"

 

 

Mặt đẹp của Vân Khê lạnh lẽo.

 

 

Bốn người này ngược lại cũng khôn khéo, trực tiếp dùng trận pháp bao vây nàng. Hơn nữa tu vi của bốn người đều không yếu. Trận pháp bọn họ thi triển ra, Chuẩn Đế sơ cấp bình thường khó có thể bỏ chạy trong khoảng thời gian ngắn.

 

 

"A, chỉ là là gậy ông đập lưng ông thôi."

 

 

Kim Xà đại lang quân nhìn về phía Vân Khê, trong mắt lạnh lẽo đến cực điểm.

 

 

"Không sai, huynh trưởng của ngươi giết năm bào đệ của ta, đây có được tính là nợ máu không?" Kim Xà nhị lang quân nói.

 

 

"Ca của ta tới ư?"

 

 

Mắt cười của Vân Khê sáng ngời, căn bản không có để ý đến chuyện khác.

 

 

Nàng biết, Quân Tiêu Dao nhất định sẽ đến.

 

 

"Ngươi..." Nhìn thấy Vân Khê căn bản là không để ý chuyện Quân Tiêu Dao làm, sắc mặt của bốn người đều biến xanh mét.

 

 

Mạng của Kim Xà Tộc bọn họ không phải mạng à?

 

 

Ngay cả tư cách bị để ý đều không có ư?

 

 

"Các ngươi tránh ra, ta muốn đi tìm ca ca của ta."

 

 

Thần hi trên người Vân Khê mờ mịt, có quang vũ rơi xuống.

 

 

"A, thật ra một tiểu mỹ nhân tuyệt thế, đáng tiếc là người của Vân Thánh đế cung."

 

 

Bốn vị lang quân Kim Xà nhìn chằm chằm Vân Khê, âm thầm đáng tiếc.

 

 

Nếu Vân Khê không phải người của Vân Thánh đế cung, bọn họ sợ là đã nhịn không được ra tay trấn áp trước. Cô em này quá ngon miệng, quá xinh đẹp.

 

 

Đáng tiếc là người của Vân Thánh đế cung, nếu thật sự làm ra việc gì với nàng, vậy thì hậu quả thật sự là quá khủng bố.

 

 

Nhưng bọn họ lại không cam lòng nuốt xuống ngụm ác khí này.

 

 

Cho nên muốn vây khốn Vân Khê, một mặt làm cho nàng không thể đoạt được cơ duyên.

 

 

Về mặt khác, nếu Quân Tiêu Dao tới, không nói đến giết hẳn, ít nhất cũng phải làm hắn đổ máu, trả giá gì đó.

 

 

Giết bào đệ của bọn họ, vậy thì phải trả tiền!
Bình Luận (0)
Comment