Chương 3335 tới 3337: Hiên Viên Tung Hoành xuất hiện
Ban đầu, Vân Chiêu và các thiên kiêu của Vân Thánh đế sững sờ, sau đó trong mắt đột nhiên xuất hiện vẻ vừa kinh ngạc vừa vui mừng.
Ánh mắt bọn họ nhìn qua.
Cách đó không xa tràn ngập hơi nước.
Mà trong hơi nước mịt mù.
Có một vị nữ tử cầm chiếc ô giấy dầu xuất hiện.
Vị nữ tử kia mặc váy dài tơ lụa, thanh cao thoát tục, vẻ đẹp yêu kiều vô Song.
Khuôn mặt như tranh vẽ, mắt như ngọc lưu ly, răng môi như ngọc, vẻ đẹp xúc động lòng người. Đường cong thân thể của nàng cũng không quá mảnh mai, nhưng dưới sự nổi bật của váy dài tơ lụa, có vẻ rất có khí chất.
Khiến người khác chú ý nhất vẫn là nước da của nữ tử, trắng nõn mịn màng, dường như chỉ vừa véo nhẹ là đã có thể chảy nước.
Vị nữ tử này nhìn qua giống như là nữ tử vùng sông nước Giang Nam, dịu dàng uyển chuyển, hiền lành như nước.
"Là đế nữ đại nhân!"
Nhìn thấy vị nữ tử cầm chiếc ô giấy dầu.
Bên Vân Thánh đế cung, còn có Đạo Tử Đạo Nữ Thiên mạch không nhịn được mà lên tiếng, lộ ra vẻ mừng rỡ.
Vị nữ tử này chính là yêu nghiệt phong ấn ở vùng đất Tiên Di của Vân Thánh đế cung, đế nữ Thiên mạch, Vân Nhược Thủy!
Vân Nhược Thủy, người cũng như tên, nàng thực sự là nữ tử như nước.
Lúc này, nàng cầm chiếc ô giấy dầu xuất hiện ở đây, cùng với mưa bụi lất phất quanh người, trông nhã nhặn vô cùng.
"Vân Nhược Thủy..."
Bên này, Dật hoàng tử và các thiên kiêu của tộc Hiên Viên đều cau mày lại.
Cũng đừng cảm thấy Vân Nhược Thủy nhìn qua giống như là một tiểu nữ nhân dịu dàng hiền lành.
Nàng là đế nữ Thiên mạch của Vân Thánh đế cung, tu vi của nàng tuyệt đối không thể khinh thường.
Nghe đồn lúc nàng được sinh ra, có kinh văn cổ xưa xuất hiện từ xương trán, là công pháp bản mệnh trời cao ban cho nàng.
Công pháp trời cao ban cho tên là Nhược Thủy Băng Tâm Quyết.
Tên Vân Nhược Thủy cũng bắt nguồn từ đó.
Nhược Thủy Băng Tâm Quyết có một loại năng lực đặc biệt, đó chính là có thể luyện hóa đủ loại sương nước hiếm thấy kỳ lạ khắp thiên hạ.
Mà chỉ cần Vân Nhược Thủy luyện hóa sương nước hiếm thấy kỳ lạ, thì có thể trực tiếp nâng cao tu vi.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Vân Nhược Thủy có thể được phong làm đế nữ Thiên mạch.
Tốc độ tu luyện của nàng quá nhanh.
Với nội tình thế lực chung cực của Vân Thánh đế cung, thì cũng đủ để giúp Vân Nhược Thủy tìm thấy đủ loại sương nước hiếm thấy kỳ lạ.
Cho nên tốc độ tu luyện của Vân Nhược Thủy cực nhanh, cho dù đưa mắt nhìn khắp toàn bộ Vân Thánh đế cung, nàng cũng là số một số hai.
Cũng chỉ đứng sau Đạo Nhất đế tử mà thôi.
Vân Nhược Thủy cầm chiếc ô giấy dâu đứng một mình ở nơi đó, thân thể mảnh khảnh thon dài.
Váy dài tơ lụa mơ hồ để lộ đường cong yểu điệu nhẹ nhàng như nước.
Ai có thể tưởng tượng được một vị nữ tử đứng ở chỗ này, lại khiến thế lực khắp nơi ở đây cũng không dám hành động liều lĩnh.
"Đế Nữ đại nhân..."
Bên Vân Thánh đế cung, Vân Chiêu và các thiên kiêu đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Không hổ là vương giả phong ấn, yêu nghiệt thời cổ.
Lực áp chế không tâm thường.
Ngay cả đám người Dật hoàng tử của tộc Hiên Viên cũng cau mày lại, cảm thấy hơi kiêng kị.
Nhưng vào lúc này.
Một giọng nói trầm đột nhiên truyền đến.
"Nhược Thủy, chúng ta lại gặp mặt rồi."
"Nhưng mà, những lão già: phong ấn giống như chúng ta cũng không cần so đo với những thiên kiêu đương thời này."
Nghe thấy giọng nói này, Vân Nhược Thủy khẽ cau lông mày tỉnh tế. Mà trong mắt đám người Dật hoàng tử chợt lóe sáng, nhìn về phía trời xa.
Một Đại Đạo tỏa ra ánh sáng màu vàng trải rộng ra.
Một bóng dáng cao ngất đạp lên Đại Đạo xuất hiện ở nơi này.
Đó là một vị nam tử, phong thái xuất chúng như long phượng, uy phong khiến người khiếp sợ, mái tóc dày xõa tung.
Hắn mặc một bộ áo giáp sáng chói màu vàng, trải rộng phù văn cổ xưa.
Giữa mày có một hoa văn chữ thập thần bí màu vàng.
Thậm chí trong đôi mắt màu vàng cũng có vết nứt chữ thập, vừa nhìn thoáng qua, dường như có thể cắt chém ánh mắt người khác.
Có thể nói, đây tuyệt đối là một nam tử cực kỳ mạnh mẽ.
"Hóa ra là Tung Hoành tộc huynh."
Đám người Dật hoàng tử vui vẻ nói.
Vị nam tử này chính là một trong Hiên Viên tam kiệt bị phong ấn, Hiên Viên Tung Hoành!
Là vương giả của tộc Hiên Viên, Hiên Viên Tung Hoành người cũng như tên, khí phách hiên ngang, có loại xu thế tung hoành thiên hạ.
Hoa văn chữ thập màu vàng giữa mày hắn là bí lực trời xanh ban cho hắn.
"Thật đúng là vừa xuất quan đã gặp được người không muốn nhìn thấy."
Giọng điệu Vân Nhược Thủy thản nhiên nói.
Tướng mạo nàng xinh đẹp dịu dàng, nhưng lời nói lại hơi sắc bén.
"Nhược Thủy, nàng vẫn cách xa người ngàn dặm trước sau như một."
Hiên Viên Tung Hoành nhìn Vân Nhược Thủy, cũng không có mùi thuốc súng kia, ngược lại là trong mắt lại chứa một loại cảm xúc đặc biệt.
Bên Vân Thánh đế cung, có một vài thiên kiêu không hề biết rõ tình hình có hơi bối rối.
Nhưng mà một vài người biết chuyện lại chợt sáng mắt, sau đó tiết lộ.
Hóa ra đây là Hiên Viên Tung Hoành đã từng theo đuổi Vân Nhược Thủy!
Tộc Hiên Viên và Vân Thánh đế cung đều là hai thế lực mạnh, tuy là mối quan hệ cạnh tranh.
Nhưng lại không có mối tử thù nào.
Vân Nhược Thủy lại là một cô nương xuất chúng như vậy.
Bởi cái gọi là yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.
Hiên Viên Tung Hoành từng theo đuổi nàng, đây cũng không phải chuyện gì đáng ngạc nhiên.
Trên thực tế, cho đến tận bây giờ, Hiên Viên Tung Hoành cũng chưa từng từ bỏ.
Nghe thấy lời của Hiên Viên Tung Hoành, Vân Nhược Thủy thản nhiên nói: "Đừng gọi ta như vậy, chúng ta rất thân quen à?”
"Nhược Thủy, thái độ của nàng vẫn lạnh lùng như vậy."
"Hay là nói, trong lòng nàng chỉ có Vân Đạo Nhất?" Hiên Viên Tung Hoành nói.
"Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta đối với Đạo Nhất huynh chỉ có sự tôn kính, không hề có ý khác." Sắc mặt Vân Nhược Thủy vẫn không gợn sóng, giống như mặt hồ mênh mông yên tĩnh.
"Vậy sao nàng luôn đối với nam tử không khách khí như vậy?"
"Không hợp khẩu vị của tiểu nữ tử, câu trả lời này hài lòng không?" Vân Nhược Thủy thờ ơ nói.
Hiên Viên Tung Hoành khẽ cau mày. Chương 3336: Vị ca ca này là ai đây
"Đến ta cũng không lọt vào mắt của nàng ư?" Hiên Viên Tung Hoành cau mày nói.
"Sao ngươi lại có loại tự tin này?" Vân Nhược Thủy hỏi ngược lại.
Một câu này, có chút giết chết lòng người.
Cho dù là liếm cẩu, nghe nói như thế cũng sẽ bị thương.
Huống hồ Hiên Viên Tung Hoành là loại người kêu ngạo này.
"Thôi vậy, nhưng gốc Vũ Hóa Tiên Liên này quá mức trân quý, Vân Thánh đế cung các ngươi muốn độc chiếm dường như có chút khó khăn"
Hiên Viên Tung Hoành trầm giọng nói.
Vân Nhược Thủy này, chỗ nào cũng tốt.
Nhan sắc, khí chất, dáng vẻ, thiên phú, thực lực đều không cần bàn cãi.
Nhưng có chút độc miệng, từ vẻ ngoài tao nhã dịu dàng, không thể nào nhận ra nàng là một nữ tử lời lẽ sắc bén, cay độc như vậy.
Hoặc có lẽ đây là một kiểu đáng yêu tương phản.
"Nhiều lời như vậy, cuối cùng cũng lộ bộ mặt thật."
"Muốn đánh thì đánh, Vũ Hóa Tiên Liên này không thể nhường cho các ngươi."
Vân Nhược Thủy lạnh nhạt nói.
Hiên Viên Tung Hoành này, bị nàng nói đến mức hóa thẹn. "Aiza, vậy thì đành đắc tội rồi." Hiên Viên Tung Hoành thở dài.
Hắn thực ra không hề muốn động thủ với Vân Nhược Thủy.
Nếu như là cơ hội khác, cho dù là Bán Tiên Dược.
Nói không chừng Hiên Viên Tung Hoành cũng sẽ không cùng Vân Nhược Thủy tranh đoạt.
Nhưng đây là tiên dược a, quá mức trân quý, phóng tâm mắt ra cả vũ trụ thậm chí đến biển biên giới cũng khó mà tìm được mấy cọng.
Nếu như hắn trực tiếp chắp tay nhường, khi quay về tộc nhất định sẽ gây ra sự chỉ trích.
Ngay khi Hiên Viên Tung Hoành muốn ra tay.
Đột nhiên, trong hư không, một chưởng giáng xuống, giống như bầu trời lật ngược, ép về phía Hiên Viên.
Một tia sáng sắc bén lóe lên trong đồng tử chữ thập vàng của Hiên Viên Tung Hoành.
Quả nhiên có một đạo tia sáng màu vàng đáng sợ từ trong đó bay ra, cực kỳ rực rỡ, hướng về phía lòng bàn tay mà bắn ra.
Nhưng điều khiến Hiên Viên Tung Hoành lộ ra một tia kinh ngạc đó chính là.
Bí pháp đồng thuật của hắn vậy mà không thể phá vỡ.
Hắn đánh ra một quyền, pháp lực sục sôi, khí tức Chuẩn Đế cuộc trào mạnh mẽ.
Âm thanh trời đất nổ tung, như thể một quả bom hạt nhân đã phát nổ. Hiên Viên Tung Hoành lùi về vài bước, khuôn mặt mang theo vẻ nghiêm trọng.
"Lẽ nào là Vân Đạo Nhất."
Trong lòng Hiên Viên Tung Hoành, lập tức xuất hiện một bóng người.
Có thể khiến hắn lùi bước, nhìn khắp cả thiên hạ cũng chỉ có vài người ít ỏi.
Bao gôm Tam Sinh điện phủ Cơ Thái Tuế, còn có Vân Đạo Nhất đám người Vân Thánh đế cung.
Cho nên Hiên Viên Tung Hoành theo bản năng cho rằng, là Vân Đạo Nhất đến.
Lúc này, một giọng nói ôn nhuận như ngọc bỗng nhiên vang lên.
"Là một nam tử, liếm cẩu đã đủ mất mặt rồi, không nghĩ tới còn đạo đức giả như vậy."
"Ngươi muốn theo đuổi Nhược Thủy tỷ, đúng là có chút ý nghĩ viễn vong."
Cùng với lời vừa truyền ra.
Một vị công tử áo trắng phong thần tú dật, không nhiễm bụi trần khoan thai chắp tay bước đến.
"Đế Tử đại nhân."
Khi vừa nhìn thấy vị công tử này, đám người Vân Chiêu trên mặt càng lộ ra vẻ vui mừng.
Người đến, đương nhiên là Quân Tiêu Dao.
Sau khi hắn bước vào phạm vi Thánh Sơn, cũng bắt đầu thản nhiên tản bộ, thần hồn tản ra, xem có thể gặp được cơ duyên gì hay không.
Sau đó, chính là cảm ứng được một cỗ tiên vận đặc biệt.
Loại tiên vận này Quân Tiêu Dao trước đó cũng từng cảm nhận ở Vân Thánh đế cung Tổ giới.
Biết được đây là khí tức của tiên dược.
Không có gì bàn cãi về sự quý giá của tiên dược.
Vì vậy Quân Tiêu Dao liền không chút do dự trực tiếp đuổi đến đây.
Sau đó hắn nhìn thấy cục diện trước mắt.
"Là hẳn!"
Thiên kiêu tộc Hiên Viên kể cả Dật hoàng tử, vẻ mặt ai nấy đều cứng lại.
Đặc biệt là lúc trước, tại Táng Đế lăng viên, Thần Lực đại đế lăng tẩm bên trong đã cùng Quân Tiêu Dao tiếp xúc qua.
Trong ánh mắt lưu lại một tia kiêng dè sâu thẳm.
Đây chính là nhân vật tàn nhẫn mà hoàng tử và Nữ Chiến Thần Hiên Viên Phượng Vũ đều không giải quyết được a.
Tuy là thực lực của đám người Hiên Viên Tung Hoành đều không tâm thường.
Nhưng lai lịch của Quân Tiêu Dao, ai biết được chứ?
Giới hạn của hắn ở đâu, không ai biết rõ.
"Ngươi chính là Thánh Thể Hỗn Độn đó của Vân Thánh đế cung ư."
Hiên Viên Tung Hoành nhìn về hướng Quân Tiêu Dao.
Tuy hắn không rõ "liếm cẩu" trong lời của Quân Tiêu Dao có ý gì.
Nhưng hiển nhiên không phải lời khen ngợi gì.
Mà về chuyện Quân Tiêu Dao, lúc trước đã có người của tộc Hiên Viên nói với hắn. Những thứ khác tạm thời không nói, thể chất Hỗn Độn Thể đích thực đáng để Hiên Viên Tung Hoành coi trọng.
Hơn nữa Quân Tiêu Dao vậy mà có thể khiến hắn lùi bước, tuy chỉ là thăm dò.
Nhưng cũng đã đủ chứng minh, chắc chắn không yếu hơn những con yêu nghiệt cổ xưa bị phong ấn này.
Quân Tiêu Dao đi tới bên người Vân Thánh đế cung.
Vân Nhược Thủy nhìn về phía Quân Tiêu Dao, chớp chớp đôi mắt mờ mịt của mưa bụi.
Vị ca ca anh tuấn này là ai vậy?
Nghe Hiên Viên Tung Hoành nói, vẫn là một Hỗn Độn Thể sao?
Vân Nhược Thủy một mình phá phong ấn đi đến đây, cục diện bây giờ của Vân Thánh đế cung cũng không có người nào nói cho nàng biết.
Lập tức, bên cạnh có một vị đạo nữ Thiên mạch truyền âm với Vân Nhược Thủy, giải thích tình huống.
Vân Nhược Thủy một mình phá phong ấn đi đến đây, cục diện bây giờ của Vân Thánh đế cung cũng không có người nào nói cho nàng biết.
Sau khi biết được tình hình, đồng tử Vân Nhược Thủy cũng hiện lên vẻ kinh ngạc.
Không ngờ đến Giới Hải Vân tộc, Đế tộc, Nhân tộc đã trở về.
Hơn nữa còn có một thiếu chủ yêu nghiệt như vậy, có Giới Hải thế hệ trẻ tuổi đệ nhất danh xưng.
Còn có Hỗn Độn Thể vô địch.
Cho dù là ở Vũ trụ Khởi Nguyên, hắn cũng chưa từng thất bại, uy danh rất lớn.
Hiện giờ ở Vân Thánh đế cung, danh tiếng của hắn ngang hàng với con trai của Thiên mạch Hoàng, Vân Đạo Nhất.
Không, không chừng đã ngồi ngang hàng.
"Ở trong tộc, thường xuyên nghe được tên Nhược Thủy tộc tỷ, hôm nay là lần đầu tiên được gặp."
Quân Tiêu Dao khẽ mỉm cười. Chương 3337: Chiến Hiên Viên Tung Hoành
"Không nghĩ tới Địa mạch có thể xuất hiện nhân vật tuyệt thế như Vân Tiêu tộc đệ, cũng là may mắn của Vân Thánh đế cung ta."
Vân Nhược Thủy duỗi bàn tay như ngọc của mình ra, Quân Tiêu Dao cũng theo đó bắt lấy.
Bàn tay của Vân Nhược Thủy mềm mại và mịn màng đến mức có thể bị gãy khi bị đánh, giống như được làm từ nước, mềm mại như không xương.
Quân Tiêu Dao thậm chí cảm thấy, nếu như dùng lực một chút thì sẽ vỡ ra.
Hắn cũng nhìn thoáng qua Vân Nhược Thủy.
Vị nữ tử này, lẽ nào là luyện hóa quá nhiều dị thủy, thân thể đều biến thành nước rồi ư?
Có điều Quân Tiêu Dao vân rất khéo léo, nhẹ nhàng nắm một cái liền buông ra.
Điêu này không khỏi khiến cho Vân Nhược Thủy trong mắt lộ ra một tia hứng thú.
Đệ đệ anh tuấn này này có chút quá mức đẹp này, hành vi cử chỉ lễ phép khéo léo, nhìn qua thậm chí có chút ngoan ngoãn.
Điêu này không khỏi khiến cho Vân Nhược Thủy trong mắt lộ ra một tia hứng thú.
Làm cho Vân Nhược Thủy nhịn không được dâng lên một tia tâm tư trêu chọc.
Nàng bỗng nhiên nói: "Vân Tiêu tiểu đệ đệ, nam nhân này quấy rầy ta, muốn ra tay với ta, làm sao bây giờ?"
Vân Tiêu tiểu đệ đệ?
Đây là xưng hô gì thế, Quân Tiêu Dao cũng cạn lời luôn.
Cảm giác rất không quen.
"Tộc tỷ, ta không nhỏ nữa."
"Không nhỏ?"
Vân Nhược Thuỷ đưa mắt quan sát Quân Tiêu Dao, hơi xoa cằm, lộ ra vẻ ý vị thâm trường.
Quân Tiêu Dao càng thêm cạn lời.
Vân Nhược Thuỷ nhìn qua thì giống nữ tử vùng sông nước Giang Nam thanh lệ dịu dàng, che ô giấy, ưu nhã vô cùng.
Nhưng làm sao cảm giác, tư duy bay xa như vậy chẳng ăn khớp với khí chất tí nào.
Đây là tương phản gì? "Nhược Thuỷ tộc tỷ, các ngươi đi phá vỡ trận văn của Vũ Hoá Tiên Liên."
"Còn chuyện khác, cứ giao cho ta."
Quân Tiêu Dao rất khôn khéo dời đi đề tài.
Vân Nhược Thuỷ thanh nhã mỉm cười, răng như hạt bầu.
Sau đó, đám người Vân Nhược Thuỷ cũng xuất thủ, bắt đầu phá vỡ trận văn thiên nhiên của Vũ Hoá Tiên Liên.
Có đế nữ Thiên mạch Vân Nhược Thuỷ xuất thủ, tốc độ tự nhiên nhanh lên rất nhiều.
Mà bên này, sắc mặt Hiên Viên Tung Hoành sớm đã mang theo vẻ u ám.
Hắn trước nay đều chưa từng nhận được sắc mặt tốt từ chỗ Vân Nhược Thuỷ.
Nhưng Vân Nhược Thuỷ lại nhiệt tình với tên Vân Tiêu lần đầu gặp mặt như thế.
Dù là vì cùng tộc, nhưng trong lòng Hiên Viên Tung Hoành vân khó chịu.
Lại còn dâng lên cảm giác uy hiếp.
Tuy nói là cùng tộc, nhưng kết hôn cùng tộc lại là chuyện thường thấy.
Huống chỉ Quân Tiêu Dao và Vân Nhược Thuỷ thực ra cách khá xa, một bên là người Thiên mạch, một bên là người Địa mạch, huyết thống cũng không gần.
Lúc trước Hiên Viên Tung Hoành cũng cho rằng, Vân Nhược Thuỷ khuynh mộ đế tử Thiên mạch Vân Đạo Nhất.
Nhưng bây giờ xem ra, Vân Nhược Thuỷ hẳn quả thực chỉ có ý tôn kính đối với hắn.
Ngược lại là Quân Tiêu Dao, cho dù lấy ánh mắt Hiên Viên Tung Hoành cũng không thể không thừa nhận.
Là một tên tiểu bạch kiểm có thể được nữ nhân thích.
"Hậu sinh vãn bối, ngược lại có chút cuồng, nhưng Vũ Hoá Tiên Liên này, tộc Hiên Viên ta không định chắp tay nhường lại."
"Huống chỉ trước đó ở nghĩa trang Táng Đế, ngươi cũng đã cướp cơ duyên của tộc Hiên Viên ta."
Khí tức trên người Hiên Viên Tung Hoành bốc lên, sợi tóc tung bay, vận sức chờ phát động.
"Vấn bối? Ở trước mặt thực lực, chỉ phân kẻ mạnh và kẻ yếu."
"Hiện tại có hai con đường bày ra trước mặt các ngươi."
"Con đường thứ nhất, cút." "Con đường thứ hai, dạy các ngươi làm người, sau đó cút."
Quân Tiêu Dao thờ ơ nói.
Nghe được lời này, Vân Nhược Thuỷ cũng không nhịn được lộ ra một nụ cười mỉm.
Tiểu tộc đệ này đúng thật là có phần khí phách.
"Ha..."
Hiên Viên Tung Hoành cũng bật cười, giận quá thành cười.
Vân Đạo Nhất đều không cuồng như vậy.
Hậu sinh bây giờ lại là một người biết xạo hơn một người.
Hiên Viên Tung Hoành cũng không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp xuất thủ.
Năm ngón tay hắn nắm chặt, một quyền đánh ra, kim quang cuồn cuộn, hư không sôi trào.
Hiên Viên Tung Hoành vừa xuất thủ, dao động đó vô cùng cường đại.
Còn hơn cả Chiến hoàng tử lúc trước.
Dù sao cũng là vương giả phong ấn, yêu nghiệt thời cổ, thực lực của hắn quả thực không phải là để trưng.
Quân Tiêu Dao thấy thế, cũng thường thường vô kỳ đánh ra một chưởng.
Thế giới Tu Di trong thân thể hắn đã diễn hóa tới bốn ngàn vạn.
Tới mức độ này, bản thân Quân Tiêu Dao thậm chí đều không cần phải phát ra thần lực gì.
Trong cái giơ tay nhấc chân là đều có được vô lượng uy năng.
Quyền chưởng chạm nhau, tiếng nổ vang của năng lượng vang lên.
Hiên Viên Tung Hoành chỉ cảm thấy một luồng vô thần năng cùng kinh khủng đè ép tới.
Làm cho xương cánh tay hắn đều chấn động, như có vết nứt lan ra.
Hiên Viên Tung Hoành lui lại mấy bước.
Sau đó, giáp trụ màu vàng trên người hắn bỗng hiện ra phù văn cổ xưa.
Chỉ một thoáng, một luồng bí lực thêm vào trên người Hiên Viên Tung Hoành.
Để hắn miễn cưỡng tiếp được một chưởng của Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao nhìn thoáng qua.
Bảo giáp này của Hiên Viên Tung Hoành hiển nhiên cũng rất có lai lịch, không tầm thường, có thể thêm vào lực lượng.
Lúc này, dù là Hiên Viên Tung Hoành, trong ánh mắt cũng mang theo vẻ nghiêm trọng.
Tuy nói Quân Tiêu Dao là Hỗn Độn Thể.
Nhưng Hiên Viên Tung Hoành cho rằng, dù là Hỗn Độn Thể, ở giai đoạn này, lực lượng cũng không thể cường đại đến mức này.
Ngoại trừ Quân Tiêu Dao là thân thể Chuẩn Đế, phỏng chừng còn có thủ đoạn khác.
Nhưng bất kể ra sao.
Hắn sẽ không coi thường Quân Tiêu Dao thêm nữa.
Quyền phong của Hiên Viên Tung Hoành lần nữa chấn động mà ra, trong hư không, quyền quang khủng bố hóa thành thần quang chữ thập, trấn áp mà đi.
Đúng là thần thông độc môn của Hiên Viên Tung Hoành, Tung Hoành Vương Quyền!
Một quyền này ra, mang theo ý vương đạo.
Giống như tên của Hiên Viên Tung Hoành, tung hoành thiên hạ, duy ngã độc tôn.
Quyền pháp này đã không đơn giản là quyền pháp.
Mà đã hiện ra một loại quyên ý.
Quyền ý Tung Hoành!
"ð2"
Lúc này trong mắt Quân Tiêu Dao mới lộ ra một tia cảm thấy hứng thú.
Chính cái gọi là kiếm có kiếm ý. Quyên pháp tự nhiên cũng có quyền ý.