Nhưng Lê Tiên Dao lại hờ hững với Cơ Thái Tuế.
Lúc sau trở về, khó tránh sẽ có một vài phiên phức.
"Ta không sao, vậy... tạm biệt."
Lê Tiên Dao nắm chặt tay ngọc, xoay người rời đi.
Nàng cảm thấy chính mình có phải bị bệnh rồi không.
Cho dù biết được chân tướng, nàng có thể là thế thân của Khương Thánh Y.
Nhưng vẫn rất muốn rất muốn ở bên Quân Tiêu Dao.
Nhưng một loại cố chấp nào đó dưới đáy lòng lại khiến nàng không thể làm ra hành động như vậy, rối rằm vạn phần. Nhìn bóng lưng nhỏ yếu của Lê Tiên Dao rời đi.
Quân Tiêu Dao không nói gì.
Vẫn cần cho nàng một thời gian để tiêu hóa, làm rõ tâm tư.
Đương nhiên, nếu Lê Thánh muốn ép buộc Lê Tiên Dao.
Vậy Quân Tiêu Dao thề, sẽ làm Lê tộc và Lê Thánh trả giá đại giới không thể tưởng tượng.
Mà sau đó cũng chỉ còn lại đoàn người Vân Thánh đế cung.
"Khê Nhi, tu vi của ngươi bây giờ thực sự có chút sâu không lường được đấy."
Quân Tiêu Dao quay qua nhìn Vân Khê.
Lại phát hiện vành mắt Vân Khê hơi đỏ lên. Quân Tiêu Dao thấy vậy cũng duỗi †ay xoa đầu Vân Khê, ôn nhu nói: "Ngươi khóc cái gì, không phải đã đạt được truyền thừa Địa Hoàng, trở thành truyền nhân duy nhất rồi à?"
Vân Khê cũng giơ tay dụi vành mắt, lúc này mới nói: "Khê Nhi chỉ cảm thấy, cuối cùng cũng có thể đứng trước mặt ca ca, bảo vệ ca ca."
"Giống như ca ca bảo vệ Khê Nhi trước đây."
"Chỉ có điều, thực ra lấy thực lực của ca ca cũng hoàn toàn không cân đâu nhỉ"
Vân Khê biết, thực ra Quân Tiêu Dao không cần nàng bảo vệ.
Quân Tiêu Dao nghe vậy bèn trêu ghẹo nói: "Cần, đương nhiên cần, có cơm mềm ăn không thơm sao?”
Nghe được lời của Quân Tiêu Dao, Vân Khê cũng bật cười.
Đây là vì sao nàng ỷ lại Quân Tiêu Dao như thế.
Luôn có thể cho nàng ấm áp vào lúc nàng cần.
Ca ca nàng là một người ôn nhu như thế.
Ít nhất trong mắt năng là vậy.
"Phải rồi, còn có thứ này cho ngươi."
Quân Tiêu Dao lật tay, lấy ra Tiên Ngục Bảo Tháp.
"Đông Phương Hạo đã giải quyết, ngươi cũng đã không còn nỗi lo về sau."
"Cảm ơn ca" Vân Khê cười ngọt ngào nói.
Rõ ràng vừa rồi ở trong mắt mọi người vẫn là thần nữ phiêu miểu như tiên hồng trần. Nhưng lúc này ở bên cạnh Quân Tiêu Dao lại giống như biến thành một em gái ngọt ngào nhà bên mềm mại đáng yêu.
"Đúng rồi ca, Khê Nhi ở trong tiên cung đạt được..."
Lời Vân Khê còn chưa dứt, Quân Tiêu Dao bèn nói: "Không cần nói nhiều, đó là cơ duyên thuộc vê một mình ngươi."
"Mỗi người đều phải có tiểu bí mật của mình, không phải sao?"
"Vi huynh chỉ cần biết, Khê Nhi ngươi hiện giờ đã rất mạnh, rất tài giỏi là được."
Quân Tiêu Dao biết, Vân Khê sẽ không giấu giếm gì với hắn.
Thậm chí Vân Khê còn muốn chia sẻ thứ tốt bản thân nhận được cho hẳn. Nhưng Quân Tiêu Dao không cần, cũng sẽ không hỏi nhiều.
"Ừm, Khê Nhi sẽ trở nên giỏi giang hơn, một khắc đều không thể lơi lỏng!"
Vân Khê cũng cổ vũ chính mình.
Ca ca nàng quá yêu nghiệt, nếu nàng muốn tiếp tục đi theo, còn cần phải nỗ lực hơn mới được.
Đúng lúc này, Vân Nhược Thuỷ bên cạnh mỉm cười nói.
"Không phải muốn quấy rây huynh muội các ngươi giao lưu tình cảm, nhưng chuyện nơi này đã xong, có lẽ chúng ta cũng nên rời vùng đất Tiên Di."
"Ngoài ra, danh sách của bảng vàng Khởi Nguyên hẳn cũng sẽ có biến hóa không nhỏ."
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, sau đó chắp tay với hai người. "Lần này thật sự đa tạ hai vị tộc huynh tộc tỷ."
"Nào có, bọn ta toàn bộ hành trình đều chỉ bàng quan xem náo nhiệt thôi mà." Vân Đạo Nhất cũng không để ý mỉm cười.
"Không có tộc huynh chấn nhiếp, những người khác cũng sẽ không thành thật như vậy." Quân Tiêu Dao nói.
"Nói thật ra thì, ta cũng có hơi ngứa †ay, muốn giao lưu với ngươi một tí." Vân Đạo Nhất nói.
"Rất sẵn lòng." Quân Tiêu Dao nói.
"Tốt, mọi chuyện sau khi trở về trong tộc lại nói" Vân Nhược Thuỷ đưa tay ngọc đỡ trán.
"Được."
Kế tiếp, đoàn người Vân Thánh đế cung cũng rời khỏi Thánh sơn. Theo truyền thừa Địa Hoàng bị Vân Khê đạt được.
Hồi hộp lớn nhất của cả vùng đất Tiên Di cũng hoàn toàn hạ màn.
Mà ngoại trừ truyền thừa Địa Hoàng.
Nơi khác tuy vẫn có một vài cơ duyên.
Nhưng đám người Quân Tiêu Dao hiển nhiên đã không hề để ý.
Cho nên bọn họ cũng chuẩn bị rời đi.
Nhưng rời đi trước, núi Cổ Bằng chỗ Bằng Phi Dương, còn có Tử Lôi Vũ Tộc.
Và một số thế lực còn lại của vùng đất Tiên Di cũng tìm đến Vân Thánh đế cung.
Hoặc là nói, chủ yếu là muốn tìm Vân Khê. Bởi vì những thế lực bản thổ của vùng đất Tiên Di bọn họ bị ảnh hưởng của quy tắc vùng đất Tiên Di, không cách nào rời đi.
Mà sau khi Vân Khê kế thừa đạo thống Địa Hoàng Tiên Linh Đế, cũng đã có năng lực cởi bỏ gông cùm xiềng xích của vùng đất Tiên Di.
Đối với thỉnh cầu của những thế lực này, Vân Khê tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
Trước đó Quân Tiêu Dao cũng đã đáp ứng sẽ để núi Cổ Bằng chỗ Bằng Phi Dương rời khỏi vùng đất Tiên Di.
Điều này khiến rất nhiều thế lực bản thổ đều cảm kích Vân Khê đến cực điểm, †ôn nàng làm Tiên Linh thần nữ.
"Nếu sau này thần nữ có yêu cầu gì, bọn ta tuyệt đối bất chấp gian nguy!"
Đám sinh linh thế lực bản thổ Tử Lôi Vũ Tộc, núi Cổ Bằng nói. Có thể nói, Vân Khê về cơ bản đã gián tiếp nắm giữ vùng đất Tiên Di thế lực.
Cũng không nên xem thường những thế lực bản thổ này, nếu liên hợp lại, cũng tuyệt đối là một lực lượng không thể bỏ qua.
Dĩ nhiên không phải tất cả thế lực của vùng đất Tiên Di đều có thể rời đi.
Ví dụ như đám thế lực Kim Xà Tộc, tộc Nguyên Ma, Địa Linh Tộc từng nảy sinh xung đột với Quân Tiêu Dao, Vân Khê thì không thể rời đi.
Điều này làm cho bọn họ hối hận không thôi.
Nhưng trong thiên hạ không có thuốc hối hận để uống, ai bảo bọn họ chọn sai trận doanh, lựa chọn Đông Phương Hạo.
Bọn họ cũng chỉ có thể ở yên trong vùng đất Tiên Di.
Ngoài ra, trước khi rời khỏi vùng đất Tiên Di.
Quân Tiêu Dao còn đi gặp một người.
Tự nhiên là Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Hóa thân Nguyệt Niệm Quân của nàng hiện tại là đại tiểu thư một phương thế lực dẫn đầu của Thương minh Ngọc Đỉnh.
Quân Tiêu Dao cũng trao đổi với nàng một số chuyện, chủ yếu là trao đổi chuyện về Mạt Pháp Tiên Chu của Giới Uyên sau này. Chương 3364
"Sau khi vùng đất Tiên Di kết thúc, vũ trụ Khởi Nguyên sẽ không yên ổn, sợ rằng sẽ có cơn sóng lớn hơn."
"Ngoài ra, Cơ Thái Tuế cũng có thể gây chuyện."
"Chẳng qua loại tình huống này cũng là một loại cơ hội." Quân Tiêu Dao nói.
"Vậy ngươi nhất định phải cẩn thận." Đông Phương Ngạo Nguyệt nói.
Quân Tiêu Dao hơi ngây ra.
Đông Phương Ngạo Nguyệt và Lê Tiên Dao không hổ là tỷ muội, ngay cả lời quan tâm cũng đều giống nhau.
Quân Tiêu Dao biết, giữa tỷ muội bọn họ nhất định có giao lưu.
Tuy không thể hóa giải khúc mắc ngay lập tức, nhưng chỉ cân không sinh tử tương hướng, cũng đã coi như là có tiến bộ.
"Ngươi cũng phải cẩn thận, suy cho cùng vị tiểu thư của Thương minh Ngọc Đỉnh cũng đã chết." Quân Tiêu Dao nói.
Vùng đất Tiên Di lần này, người chết có hơi nhiều.
"Ngươi vẫn chưa tin tưởng thủ đoạn của ta hả?" Khóe môi Đông Phương Ngạo Nguyệt gợi lên một độ cong.
Luận thủ đoạn, đừng nói trong nữ tử, dù là trong nam tử cũng ít có người có thể so sánh với Huyết Công Chúa nàng.
"Được, ngoài ra sau khi giải quyết Đông Phương Hạo cũng không ai có thể vạch trần thân phận của ngươi."
"Sau này giữ liên lạc, có tình huống gì ta sẽ báo lại cho ngươi." Quân Tiêu Dao nói.
Hắn và Đông Phương Ngạo Nguyệt, một người ngoài sáng, một người trong tối, trái lại cũng tiện làm việc.
Sau khi gặp Đông Phương Ngạo Nguyệt xong, Quân Tiêu Dao và đoàn người Vân Thánh đế cung cũng rời vùng đất Tiên Di.
Có thể nói, vùng đất Tiên Di lần này, Quân Tiêu Dao coi như đã giải quyết không ít chuyện.
Trần Huyền, Lê Thừa Thiên và Ma Thiên tổ sư, còn có Lý Vô Song, Đông Phương Hạo.
Trong mấy người này, có mấy người là rau hẹ hắn chăm rất lâu, có mấy người là rau hẹ mới trồng.
Trực tiếp bị hắn thu hoạch một đợt.
Thu hoạch cũng rất phong phú, Vạn Pháp Thần Thư, bản nguyên Tam giáo cùng với đủ loại tài nguyên bảo bối khác.
Kết tinh thần lực Đại Đế, thậm chí còn có tiên dược, Vũ Hóa Tiên Liên, vân vân.
Lần này trở về, Quân Tiêu Dao lại có thể mặc sức tiêu hóa một phen.
Mà sau khi rất nhiều thiên kiêu rời khỏi vùng đất Tiên Di.
Danh sách của bảng vàng Khởi Nguyên cũng đã xảy ra biến hóa.
Đám người bao gồm Quân Tiêu Dao, Vân Khê, Cơ Thái Tuế đều ở hàng đầu danh sách.
Đương nhiên còn có thiên kiêu như Vân Đạo Nhất, Vân Nhược Thuỷ, Nguyên Như Ý, Hiên Viên tam kiệt, vân vân đứng hàng sau, nhưng cũng chênh lệch không xa. Nhìn thấy danh sách, vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn lạnh nhạt.
Nhưng hắn như chợt nhớ tới gì đó, hỏi Vân Đạo Nhất bên cạnh.
"Đạo Nhất tộc huynh, lúc trước Cơ Thái Tuế có nói, ngồi trên vương toạ Khởi Nguyên, chấp chưởng bản nguyên vũ trụ vô tận, ý là..."
Vân Đạo Nhất giải thích: "Thực ra cái đó liên quan đến một cơ duyên chung cực của vũ trụ Khởi Nguyên, cánh cửa Khởi Nguyên."
"Trong đó có bản nguyên, hạt giống, vân vân nguyên thủy nhất của vũ trụ Khởi Nguyên."
"Hạch tâm nhất trong này chính là vương toạ Khởi Nguyên."
"Nhưng chỉ có người bước lên bảng vàng Khởi Nguyên, sau này mới có tư cách đi vào cánh cửa Khởi Nguyên." "Cho nên bây giờ ngươi cũng hiểu, vì sao rất nhiều thiên kiêu đều muốn bước lên bảng vàng Khởi Nguyên chưa, chính là vì cái này đó."
Nghe xong lời của Vân Đạo Nhất, Quân Tiêu Dao như suy tư gì đó.
Xem ra bảng vàng Khởi Nguyên này, kể cả Thần Cơ Lâu kia, quyền hành đúng thật là không nhỏ.
"Thần Cơ Lâu rốt cuộc là một thế lực ra sao?" Quân Tiêu Dao lẩm bẩm nói.
"Ha ha, mỗi lần Thần Cơ Lâu xuất thế đều sẽ có một người hành tẩu thiên hạ xuất hiện, đến lúc đó hẳn sẽ gặp được." Vân Đạo Nhất nói.
Quân Tiêu Dao gật đầu.
Hắn luôn cảm thấy, mọi chuyện đều không đơn giản như vậy.
Sau khi rời vùng đất Tiên Di, đám người đại trưởng lão Vân Thiên cũng ngay lập tức nghênh đón.
Sau khi biết được tình huống trong đó, đám người Vân Thiên đại trưởng lão cười to, vui mừng đến cực điểm.
"Tốt, tốt lắm, thu hoạch của Vân Thánh đế cung ta lần này có thể nói viên mãn"
"Đương nhiên, biểu hiện của Vân Tiêu ngươi cũng không làm người khác thất vọng."
"Yên tâm, ngươi không cần lo lắng giết những người đó sẽ rước lấy phiên phức gì, Vân Thánh đế cung ta không để bụng." Đại trưởng lão Vân Thiên phóng khoáng cười.
Cũng chỉ có Vân Thánh đế cung mới dám bày ra thái độ này.
Nếu không, đổi thành thế lực khác, sợ rằng phải đau đầu kế tiếp nên xử lý những phiền phức thế nào.
Nhóm người Quân Tiêu Dao trở lại Vân Thánh đế cung.
Tranh phong tại vùng đất Tiên Di cũng cứ vậy kết thúc.
Song cơn sóng lớn hơn chỉ vừa dấy lên.
Đủ loại sự tích của Quân Tiêu Dao ở trong vùng đất Tiên Di cũng lấy tốc độ cực kỳ kinh khủng truyền khắp toàn bộ mười phương tinh giới của vũ trụ Khởi Nguyên.
Một thiên kiêu đương đại lấy một địch tám, chiến tám vương giả thời cổ phong ấn.
Kết quả lại là năm người bị giết, ba người bại trận.
Mà ba người bại còn là ba nhân kiệt của thế lực chung cực, tộc Hiên Viên. Liền hỏi chiến tích này có khủng khiếp không?
Quả thực có thể nói là xưa nay chưa từng có.
Ngay khi mọi người nghe được tin tức này đều không nhịn được mà bật cười.
Cảm thấy lời đồn này bị thổi phồng hơi quá mức, hoàn toàn không phù hợp với sự thật khách quan.
Sau đó, sau khi biết chuyện này là thật.
Biểu cảm của mọi người đều cực kỳ xuất sắc.
"Vãi, đây là thực lực chân chính của Hỗn Độn Thể ư, khó trách loại thể chất này lại có danh khí lớn như vậy."
"Ta cảm thấy vân là có quan hệ với người, thể chất chỉ là một phương diện." "Đừng quên Cơ Thái Tuế của Tam Sinh điện phủ cũng có Hồng Mông Đạo Thể, tuy cũng cường thế vô song, nhưng cũng đâu có chiến tích như Vân Tiêu đế tử"
"Ta lại rất mong chờ hai người này đại chiến chân chính, nói không chừng hai đại thể chất này có thể quyết ra cao thấp ở đời này."
"Không sai, nếu Cơ Thái Tuế thật sự là Thiên Hoàng truyền nhân, ta cho rằng, thiên mệnh một đời này hẳn sẽ sinh ra giữa Cơ Thái Tuế và Vân Tiêu đế tử."
Các phương tỉnh giới của vũ trụ Khởi Nguyên đều đang nghị luận chuyện vùng đất Tiên Di.
Người được nhắc tới nhiều nhất tự nhiên là Quân Tiêu Dao.
Tiếp đó còn có Vân Khê cũng làm người ta để ý. Suy cho cùng nàng đã trở thành truyền nhân Địa Hoàng duy nhất, mà Đông Phương Hạo cũng đã bay màu. Chương 3365
Ngoài ra còn có Cơ Thái Tuế cũng rất hấp dẫn sự chú ý của người khác.
Tuy chưa thật sự đánh với Quân Tiêu Dao.
Nhưng cũng từng giao thủ, lại không rơi vào thế hạ phong.
Chỉ riêng điểm này cũng đã đủ chứng minh thực lực của Cơ Thái Tuế.
Bây giờ dù là chỉ có thể giao thủ Quân Tiêu Dao cũng đã là một loại chứng minh thực lực.
Đương nhiên, mấy nhà vui mừng mấy nhà sâu.
Cũng cũng có thế lực tức giận không thôi.
Ví dụ như Vạn Long Yêu môn và Cửu Phượng Tộc của Yêu tộc. Còn có cả Lê tộc.
Những người Lê tộc đều không cách nào tin tưởng.
Lê tộc bọn họ vậy mà tổn thất thảm trọng như thế.
Không chỉ có Lê Thừa Thiên chưa ra, ngay cả đám người Lê Ngân Hà, Lê Bội Ngọc cũng chưa ra.
Người bình yên vô sự duy nhất chỉ có Lê Tiên Dao.
Nhưng nghiêm khắc mà nói, Lê Tiên Dao vẫn chưa chân chính dung nhập vào Lê tộc.
Cho nên Lê tộc lúc này có thể nói thua hết bàn cờ.
Ngoài ra, bên Thánh đô Tam Hoàng cũng có tiếng phân nộ truyền ra.
Tam nguyên tử Thiên Địa Nhân vẫn lạc là một tổn thất rất lớn đối với Thánh đô Tam Hoàng.
Ngoài ra, Đông Phương Hạo vẫn diệt khiến cho người bên Địa Hoàng cung, Tử Võ Thánh Vương phẫn hận không thôi.
Mà người bên Phù Diêu Thánh Vương lại vui sướng.
Tinh giới Tam Sinh, chỗ sâu Thánh đô Tam Hoàng, trong một đại điện rộng lớn.
Lê Thánh ngồi trên ghế trên, mặt không cảm xúc.
Hắn không ngờ tới, kế hoạch dày công như thế trước đó, cuối cùng vẫn không thể giải quyết Quân Tiêu Dao.
Không chỉ vậy, ngược lại bản thân còn chịu tổn thất rất lớn.
Loại tổn thất này không chỉ là Đông Phương Hạo, hoặc là tam nguyên tử Thiên Địa Nhân. Ánh mắt Lê Thánh hờ hững nhìn về phía nữ tử áo trắng bên dưới.
"Tiên Dao, con có biết huynh trưởng con Lê Hành, hắn chưa từ vùng đất Tiên Di ra ngoài không."
Giọng điệu Lê Thánh lạnh lùng hỏi.
Phía dưới, Lê Tiên Dao nghe được lời này, cúi thấp trán.
Nàng tự nhiên biết đã xảy ra chuyện gì.
Lê Hành bị Đông Phương Ngạo Nguyệt bắt được, thiên đao vạn quả lăng trì, hủy diệt thân thể.
Sau đó nguyên thần bị Đông Phương Ngạo Nguyệt giam cầm.
Nhưng tất cả những chuyện này, Lê Tiên Dao đều không thể nói ra.
Nàng lòng có áy náy với Đông Phương Ngạo Nguyệt, càng có tự trách. "Nhưng mệnh bài của hắn lại chưa vỡ, ngươi có biết gì đó không?”
Ánh mắt Lê Thánh nhìn chăm chăm Lê Tiên Dao.
"Con không rõ."
Lê Tiên Dao lấy giọng điệu bình tĩnh nói.
Lê Thánh im lặng.
Sau đó hắn lại nói: "Việc này tạm thời không nói, vi phụ đã nói với ngươi, ở trong vùng đất Tiên Di cần làm gì."
"Mà con lại xử lý quan hệ với Cơ Thái Tuế thế nào?"
Lê Tiên Dao hơi trầm mặc, sau đó nói: "Xin lỗi, loại chuyện nịnh nọt a dua này, con không làm được."
"Cho nên, con có thể nịnh nót Vân Tiêu, không biết xấu hổ xáp lên à?"
"Không phải..." Lê Tiên Dao nắm chặt tay ngọc.
Nàng đối với Quân Tiêu Dao mới không phải lấy lòng nịnh nọt gì.
Là thích, là luyến mộ, là coi hắn thành người trong lòng.
"Được rồi, Tiên Dao, lần này con khiến vi phụ rất thất vọng."
"Kế tiếp con về Lê tộc bế quan tu hành một thời gian đi, đừng ra ngoài nữa." Lê Thánh xua tay nói.
Lê Tiên Dao không nói chuyện, xoay người rời đi.
Mà chờ sau khi Lê Tiên Dao đi.
Trong mắt Lê Thánh lạnh nhạt không có một tia cảm tình.
"Là người đế tộc Đông Phương à, Hành Nhi không chết, đại biểu hắn còn ở trong tay người nọ."
"Đây tính cái gì, một loại trả thù sao?"
Khóe miệng Lê Thánh nhếch lên một nụ cười mỉa.
Thật sự cho rằng dựa vào một Lê Hành là có thể trả thù hắn, làm hắn đau lòng ư?
Vậy cũng không khỏi suy nghĩ ngây thơ quá mức rồi!
"Tiên Dao, vi phụ đã cho con lựa chọn, hơn nữa không chỉ một lần."
"Nhưng con cứ một lần lại một lần làm ta thất vọng, cho nên đừng trách 1a..."
Lê Thánh chậm rãi nhắm mắt, sau đó mở ra là một mảnh lạnh nhạt.
Cho dù Lê Tiên Dao không nghe lời hẳn, khiến hẳn thất vọng.
Nhưng Thái Thượng Đạo Thể của nàng dù sao vẫn có tác dụng. ... Tỉnh giới Vân Thánh.
Vân Hải Long Chu to lớn buông xuống hành tinh tổ trung tâm.
Đám người Quân Tiêu Dao trở về tộc.
Ở cửa sơn môn.
Có chỉ chít, rất nhiều tộc nhân Vân Thánh đế cung nghênh đón tại đây.
Trong mắt từng người đều mang vẻ ngạc nhiên vui mừng lẫn sùng kính.
Đặc biệt là thế hệ trẻ tuổi, sự cuồng nhiệt trong ánh mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao như muốn hòa tan người ta.
Thật sự là vì Quân Tiêu Dao đã phá vỡ kỷ lục, sáng tạo ra chiến tích kinh thiên xưa nay chưa từng có.
"Cung nghênh Vân Tiêu đế tử hồi tộc!"
Vô số người chắp tay với Quân Tiêu Dao, sùng bái mà cuồng nhiệt.
Còn có Vân Khê cũng được vô số người ngưỡng mộ.
Dĩ nhiên bọn họ cũng đón chào nhóm yêu nghiệt thời cổ phá phong ấn Vân Đạo Nhất, Vân Nhược Thuỷ.
Nhưng nói thật, so với Quân Tiêu Dao và Vân Khê, thanh thế hơi yếu hơn một xíu.
Về chuyện này, Vân Đạo Nhất cũng không có cảm giác gì.
"Giang sơn đại hữu tài nhân xuất, các lĩnh phong tao sổ bách niên."
"Đạo Nhất tộc huynh, ngươi nên quen đi, trở thành hoa tươi cạnh lá xanh mới tốt."
Bên cạnh, Vân Nhược Thuỷ trêu ghẹo nói với Vân Đạo Nhất.
"Ha ha, còn may ngươi nói là lá xanh, nếu nói là cặn bã hoa tươi, vậy ngược lại là làm ta có phần muốn độn thổ luôn cho xong."
Vân Đạo Nhất không để ý mỉm cười, có loại hài hước lạnh lùng.
Nhưng bất kể ra sao, ở Vân Thánh đế cung, tinh thân quân chúng phấn khởi, bầu không khí thật tốt.
Theo sau, Vân Thánh đế cung cũng làm tiệc rượu lớn, thay đám người Quân Tiêu Dao và Vân Khê tổ chức tiệc mừng công.
Một phen ăn uống linh đình, tất nhiên không cần nói nhiều.