Lúc này, âm thanh máy móc của hệ thống vang lên trong đầu Quân Tiêu Dao.
"Đinh, chúc mừng kí chủ, đã kích hoạt đánh dấu mới, mời đánh dấu ở nơi sâu của Giới Uyên!"
Đồng tử của Quân Tiêu Dao lóe lên.
Quả nhiên, một nơi đặc biệt như Giới Uyên có thể kích hoạt đánh dấu.
Vì vậy mà hắn lại có lý do khác để đi vào Giới Uyên.
Không biết đến đúng đó có thể đánh dấu được thứ gì tốt.
Ngoài ra, Quân Tiêu Dao cũng cảm nhận được, dường như bên ngoài Giới Uyên có một loại sức mạnh phong ấn giống như quy tắc.
Chắc hẳn chính là phong ấn do ba vị thủ tọa của Tam Sinh điện phủ bố trí.
"Cái phong ấn này ngược lại thì lại có chút khó giải."
Quân Tiêu Dao nghĩ.
Thực lực của ba vị thủ tọa Tam Sinh điện phủ hiển nhiên là không cần phải bàn cãi.
Pháp thuật phong ấn do bọn họ bố trí, trừ khi là tồn tại cùng cấp với bọn họ, nếu không thì khó có thể công phá được.
Sau đó, cũng phải suy nghĩ vê việc sắp xếp cho Hạ Quỹ Hoạ.
"Tồn tại ở nơi sâu thẳm trong Giới Uyên..."
Quân Tiêu Dao lại nghĩ đến điều này.
Không biết có thể sử dụng sự tồn tại đó làm bước đột phá hay không?
Nếu như những người khác biết được Quân Tiêu Dao đang nghĩ gì, nhất định sẽ trợn mắt há mồm.
Tồn tại bên trong đó là thứ mà ngay cả đám lão đại khổng lồ của vũ trụ Khởi Nguyên cũng không muốn trêu chọc đến.
Quân Tiêu Dao thì lại tự hỏi liệu có thể lợi dụng hay không.
Chuyện này đúng là to gan lớn mật.
Lúc này, thế lực khắp nơi cũng dừng lại trước Giới Uyên.
Các thế lực như Tam Sinh điện phủ, tộc Hiên Viên đều có mặt.
Cơ Thái Tuế chỉ lạnh lùng nhìn Quân Tiêu Dao một cái, không nói gì thêm.
Vấn Tuệ Phật Tử và Nguyên Như Ý ở bên cạnh.
Bên phía tộc Hiên Viên, Hiên Viên tam kiệt đều không có tới, hẳn là đang bế quan khổ tu. Chiến hoàng tử, Dật hoàng tử, còn có Nữ Chiến Thần Hiên Viên Phượng Vũ... đã đến.
Đương nhiên, những tinh anh thiên tài, yêu nghiệt thời cổ này tiến vào Giới Uyên hiển nhiên là không là đi chịu chết.
Mỗi người trong số bọn họ đều đã được ban cho nhiều thứ bảo mệnh.
Tuy không thể đảm bảo đảm bảo một trăm phần trăm là bọn họ sẽ bình an vô sự, nhưng ít nhất tỷ lệ sinh tôn sẽ lớn hơn nhiều.
Ngoài ra, còn có một thế lực khác đã tới đây.
Chính là Thương minh Ngọc Đỉnh.
Ngọc Niệm Quân, hay còn gọi là Đông Phương Ngạo Nguyệt, đang đứng trên boong thuyền của một lâu thuyền, dáng người thướt tha như chim, ánh mắt thản nhiên nhìn vê phía Quân Tiêu Dao. Quân Tiêu Dao cũng âm thầm nhìn qua.
Mạt Pháp Tiên Chu ở trong Giới Uyên, đương nhiên Đông Phương Ngạo Nguyệt sẽ không bỏ qua.
Bọn họ ước định sẽ cùng nhau đi Tìm Mạt Pháp Tiên Chu.
Sau khi thế lực khắp nơi đã tập hợp lại.
Bên phía Tam Sinh điện phủ, một người chủ sự đứng ra nói.
"Chư vị, nói tóm lại, ta nghĩ các ngươi biết nếu để Hạ Quỹ Hoa đó sống sót và dung hòa với di hài Nữ Đế thì hậu quả sẽ như thế nào."
"Ba vị thủ tọa đã phong tỏa toàn bộ phạm vi bên ngoài của Giới Uyên, ngay cả một con rưồi cũng không thể bay ra ngoài." "Mà tinh anh hào kiệt khắp nơi chỉ cần tiến vào Giới Uyên, giết chết Hạ Uyển Họa kia là được."
"Với thủ đoạn của bọn Hạ Uyển Họa, hẳn là bọn họ cũng sẽ không thể tiến vào nơi đặc biệt sâu trong Giới Uyên."
"Vì vậy, xin làm phiền chư vị."
Người chủ trì của Tam Sinh điện phủ nói xong.
Tu sĩ từ các thế lực khắp nơi cũng lao nhao hưởng ứng.
Thần Bí Nữ Đế hồi sinh không có lợi cho tất cả mọi người.
Quân Tiêu Dao chỉ im lặng theo dõi tất cả.
Hầu hết mọi người không nghĩ rốt cuộc thì ở phía sau có chuyện bí ẩn hay ẩn tình gì hay không.
Bọn họ chỉ biết rằng Thân Bí Nữ Đế đã gây hại vũ trụ Khởi Nguyên, gây ra họa kiếp huyết nguyệt, như vậy là đủ rồi.
Cái thứ gọi là một đám ô hợp chính là như vậy.
Rất nhiều sự thật cũng bị chôn giấu theo nó.
Quân Tiêu Dao không phải là hộ đạo sĩ quân tử gì đó, cũng lười chỉ trích người khác.
Hắn chỉ biết rằng bản thân nhất định phải biết sự thật đằng sau chuyện này.
Bao gồm cả bí mật Tam Sinh Luân Hồi Ấn, hắn cũng muốn hiểu rõ.
"Được rồi, nếu đã chuẩn bị đầy đủ thì đi vào thôi." Người quản sự Tam Sinh điện phủ nói.
Tỉnh anh nhân kiệt của các thế lực khắp nơi cũng chuẩn bị bước vào. "Các ngươi nhất định phải cẩn thận”"
Bên phía Vân Thánh đế cung, ngũ trưởng lão Vân Cảnh nói.
Vân Thánh đế cung đương nhiên cũng đã ban cho đám Quân Tiêu Dao rất nhiều thủ đoạn để phòng thần
Ít nhất thì ở trong Giới Uyên có sự bảo đảm rất lớn.
"Đã hiểu." Đám Vân Đạo nói.
Ngược lại thì Quân Tiêu Dao không hề có vẻ kiêng ky gì, ánh mắt bình tĩnh.
Mọi người bắt đầu bước vào Giới Uyên.
Rất nhiều người dè dặt, thậm chí còn không dám thở mạnh, sợ làm phiền đến tồn tại nào đó trong bóng tối.
Tinh anh nhân kiệt của thế lực khắp nơi thành lập các đội ngủ nhỏ, nhưng không ở cách nhau quá xa nhau.
Giữ trạng thái đội ngũ lớn rời rạc để đi vào.
Lúc này, đám người mới có thể mang lại cảm giác an toàn.
Bên trong Giới Uyên, sương mù tràn ngập, không có tác dụng gì đặc biệt, nhưng lại khiến người ta cảm thấy sợ hãi không thể giải thích được.
Tất cả xung quanh đều tối đen như mực.
Sơn thể đen nhanh, những ngôi sao bị tàn phá ảm đạm, bầu trời không ánh sáng, sương mù nặng nề.
Bọn họ cũng không biết mình sẽ đến nơi nào, chỉ có thể tiến lên một cách thận trọng.
Trên đường đi, có rất nhiều hài cốt, có nhân tộc, cũng có các loại Thú tộc, chủng tộc kỳ dị.
Có thể nói rằng nếu người bình thường nhìn thấy cảnh này thì cũng cần phải có dũng khí mới bước lên phía trước được.
May là những người có thể tiến vào Giới Uyên đều là tinh anh của các thế lực khắp nơi, tuy trong lòng có kiêng dè kiêng ky.
Nhưng tâm tình cũng không mong manh đến mức không chịu nổi.
Mà sau khi đi vào một khoảng thời gian.
Nhìn chung thì cũng không có chuyện gì xảy ra, trong lòng rất nhiều người âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, tiếng nước chảy ở phía trước càng ngày càng rõ ràng.
"Là Sông Tam Đồi" Có người nói.
Trong làn sương mù mịt mờ ở phía trước, có thể mơ hồ nhìn thấy một con sông vô cùng rộng lớn, xuôi theo thượng ngưồn đổ xuống.
Gọi là sông nhưng lại rộng như đại dương mênh mông. Chương 3377
"Cẩn thận một chút."
Nhiều người thận trọng.
Sông Tam Đồ này chính là sự tồn tại quỷ dị ở bên trong Giới Uyên.
Tu sĩ của thế lực khắp nơi đều lấy đủ loại chiến thuyền, cổ thuyền, bắt đầu vượt Sông Tam Đồ.
"Hạ Uyển Họa kia, rất có thể là đang di chuyển trên Sông Tam Đồ." Cơ Thái Tuế thản nhiên nói.
Hắn liếc nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao vẻ mặt bình tĩnh, không để ý tới, cũng ngồi lên cũng một chiếc chiến thuyền với những người khác của Vân Thánh đế cung, bắt đầu băng qua sông. Mà ngay khi bước chân vào phạm vi của Sông Tam Đồ.
Rất nhiều người lập tức cảm thấy có gì đó không được bình thường.
Dường như bị một nỗi bi thương ưu tư không thể giải thích được bao phủ, đây là một kiểu ảnh hưởng đến tâm cảnh, khiến trong lòng người ta cảm thấy bất an.
Một số cường giả có nguyên thần mạnh hơn một chút hoặc người có tâm tính hòa hợp hoàn mỹ thì tạm thời vẫn ổn không bị gì.
Tuy nhiên, một số người bắt đầu bị ảnh hưởng, không hiểu tại sao lại rơi nước mắt.
"Cẩn thận, Sông Tam Đồ này còn được gọi là dòng sông bi thương, có thể ảnh hưởng tâm cảnh của người ta một cách vô tri vô giác!" Có người nhắc nhở. Bên phía Vân Thánh đế cung, mấy vị thiên kiêu cũng không xuất hiện vấn đề dì.
Quân Tiêu Dao thì càng không cần phải nhắc đến, bản thân có nguyên thần vô song, cộng thêm việc tu luyện Hữu Thần Chỉ Tội thông qua hoa Thất Tội.
Loại ảnh hưởng đến tâm cảnh ở trình độ này, đối với hắn mà nói thì căn bản là không có tác dụng.
Nhưng vào lúc này.
Quân Tiêu Dao mơ hồ nghe được tiếng nức nở bên tai.
Âm thanh đó là của một nữ tử, lạnh lẽo rét buốt, khẽ khóc nước nở, mang đến cho người ta cảm giác bi thương cũng như cô đơn khó nói nên lời.
"Âm thanh này..."
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao hướng về một hướng xa xôi trên Sông Tam Đồ.
"Chuyện gì?"
Đám Vân Khê ở bên cạnh nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
"Các ngươi không nghe thấy sao, tiếng nức nở của nữ tử ấy?"
Quân Tiêu Dao hỏi.
"Không có." Vân Đạo Nhất và Vân Nhược Thủy nói.
"Ca, ngươi nghe nhầm rồi sao?”
Vân Khê cũng mở to hai mắt.
Chẳng lẽ ca ca của nàng cũng bị Sông Tam Đồ ảnh hưởng?
Nhưng mà không thể nào.
Ca ca của nàng là nhân vật nào, làm sao có thể bị ảnh hưởng như thế này?
Quân Tiêu Dao dừng một chút, sau đó nói: "Có lẽ là ta nghe lầm rồi."
Trong mắt của hắn có chút suy tư.
Có thể khẳng định một chuyện, hắn chắc chắn không bị ảnh hưởng bởi Sông Tam Đồ.
Với thân hồn của hắn, cho dù tất cả mọi người đều bị ảnh hưởng, hắn cũng không thể bị ảnh hưởng.
Khả năng duy nhất là chỉ có mình hắn mới có thể nghe thấy âm thanh này.
Nhưng mà...
Tại sao lại vậy?
Hơn nữa, ở nơi sâu trong cấm khu tuyệt đối, không ai dám bước vào này, lại có một nữ tử đang khóc?
Chuyện này không khỏi có chút hoang đường.
Thậm chí còn mang đến cho người †a cảm giác kinh hãi. Nhưng cho dù thế nào đi chăng nữa, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không lùi bước vì điều này.
Ngược lại, chuyện này càng khơi dậy sự tò mò trong lòng hẳn.
Rốt cuộc thì sâu trong Giới Uyên tôn tại thứ gì?
Mọi người tiếp tục vượt qua Sông Tam Đồ.
Bây giờ bọn họ đang ở vị trí hạ lưu.
Mà thượng nguồn Sông Tam Đồ chính là nơi sâu nhất của Giới Uyên.
Không ai có thể đến được nơi đó.
Vì vậy, mọi người đều tin rằng Hạ Uyển Họa cũng không thể thật sự đi sâu vào Giới Uyên.
Từng chiếc từng chiếc chiến thuyền, thuyền cổ, phá vỡ mặt sông, đi sâu vào trong. Mà khi mọi người càng đi vào sâu hơn thì ảnh hưởng của tâm trạng bi thương đó càng ngày càng rõ ràng.
Một số thiên kiêu không thể chịu được thậm chí ngồi chồm hổm trên mặt đất khóc lóc.
"Những người bị ảnh hưởng, không thể tiến lên nữa thì nên quay về đi." Quân Tiêu Dao đột nhiên nói.
Chỉ sợ là cho dù bọn họ có đi vào sâu nữa thì cũng sẽ chết vô ích mà thôi.
Tiếp theo, một số ít người rút lui.
Hầu hết mọi người vẫn có thể chịu đựng được.
Mà khi bọn họ đi vào sâu hơn.
Trên dòng Sông Tam Đồ yên tĩnh bỗng xuất hiện một xoáy nước.
Một lực hút đáng sợ xuất hiện.
Bên cạnh xoáy nước, có một số cổ thuyền chở theo một số thiên kiêu của các thế lực.
Xoáy nước không ảnh hưởng gì đến cổ thuyền chút nào.
Nhưng mà, nguyên thần của những thiên kiểu đó lần lượt rời khỏi cơ thể một cách quỷ dị, bị cuốn vào trong xoáy nước.
"Cẩn thận, đó là xoáy nước Phệ Hồn!"
Một số thiên kiêu không khỏi thay đổi sắc mặt.
Trước khi bọn họ bước vào Giới Uyên, một số nhân vật thuộc thế hệ trước cũng đã cảnh báo bọn họ về một số nguy hiểm ở trong đó.
Ví dụ như xoáy nước Phệ Hồn trên Sông Tam Đồ, đặc biệt hút đi nguyên thần linh hồn.
Có tin đồn rằng những linh hồn bị chôn vùi dưới Sông Tam Đồ đang tìm kiếm thức ăn.
"Đi nào!"
Một số thiên kiêu ở xung quanh kinh hãi.
Những thiên kiêu bị cuốn đi nguyên thần đứng yên tại chỗ, giống như bị hóa đá, cực kỳ quỷ dị.
Điều này khiến cho rất nhiều thiên kiêu sợ hãi, tăng tốc độ.
Tuy nhiên, sự quỷ dị của Sông Tam Đồ không chỉ có nước xoáy Phệ Hồn.
Trên đường tiếp tục đi về phía trước.
Bọn họ gặp phải Vong Linh bất tử trôi nổi trên mặt sông.
Có một chút âm thanh quỷ dị vang lên, khiến một số thiên khiêu tâm thần mê loạn.
Có thể nói, Sông Tam Đồ này tràn ngập đủ loại quỷ dị.
Mà trên đường đi, cũng có rất nhiều thiên kiêu rơi vào đủ các kiểu quỷ dị khác nhau.
E rằng cho dù có có pháp bảo hộ thân do thế lực sau lưng đưa cho thì cũng khó mà bảo toàn được tính mạng.
Bởi vì các kiểu quỷ dị kéo đến, đều đến rất nhanh mà không kịp chuẩn bị gì.
Cuối cùng, chỉ có tỉnh anh thực sự mới vượt qua được đoạn đường này.