Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3156 - Chương 3388

Chương 3388 Chương 3388Chương 3388

 

 

Biểu cảm của mấy người Gia Tâm, Gia Linh, lúc này có chút phức tạp.

 

 

Ai có thể nghĩ đến, nỗi khiếp sợ sâu trong Giới Uyên, sự tồn tại không thể phỏng đoán.

 

 

Lúc này đây đang được Quân Tiêu Dao xoa đầu vuốt tóc, giống như một chú mèo nhỏ ngoan ngoãn.

 

 

Chỉ có điều, nàng là một chú mèo vô cùng cường hãn.

 

 

Ngay sau đó, Quân Tiêu Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt, cũng chuẩn bị rời đi.

 

 

Ba người Hạ Uyển Họa, Gia Tâm, Gia Linh, sẽ tạm thời ở lại nơi này.

 

 

Những chuyện sau này, Quân Tiêu Dao sẽ lại có kế hoạch sắp xếp. Chí ít trước mắt, cũng sẽ không có chuyện gì ngoài ý muốn.

 

 

Ngay lúc Quân Tiêu Dao rời đi.

 

 

Thiếu nữ gấp thuyền giấy lại lên tiếng nói.

 

 

"Tiêu Dao ca ca..."

 

 

"Ừm?" Quân Tiêu Dao quay lại nhìn.

 

 

"Tiêu Dao ca ca, hiện tại ngươi ở Giới Hải rất có danh tiếng ư."

 

 

"Nhưng mà, vẫn nên cẩn thận một chút."

 

 

"Những thứ đem lại vinh quang cho ngươi, cũng có khả năng sẽ đem đến nguy hiểm cho ngươi."

 

 

Đây có ý nghĩa là...

 

 

Hắn nghĩ một chút, nhẹ nhàng gật đầu cười một cái, ghi nhớ ở trong lòng.

 

 

Quân Tiêu Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt rời đi.

 

 

Còn về những nguy hiểm của Giới Uyên, hiện tại đối với Quân Tiêu Dao mà nói, cũng chỉ là dạng tồn tại trên danh nghĩa mà thôi.

 

 

Hy sinh chiếc thuyền giấy màu đen mà thiếu nữ đã tặng, cho dù là sinh linh khủng bố thế nào cũng đều sẽ rút lui.

 

 

Mà giờ khắc này, ở bên ngoài Giới Uyên.

 

 

Những tu sĩ có thể ra ngoài, toàn bộ đều đã ra ngoài rồi.

 

 

Còn lại những người vẫn chưa ra ngoài, đương nhiên là không bao giờ ra ngoài được nữa.

 

 

Cơ Thái Tuế mấy người bọn họ cũng đều đã ra ngoài, nhưng cũng không lấy được thứ gì từ bên trong cả.

 

 

"Tại sao Vân Tiêu thiếu đế của Vân Thánh đế cung vẫn chưa ra ngoài."

 

 

"Không phải là đã phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn rồi chứ?"

 

 

Rất nhiều người ở hiện trường đang nghị luận.

 

 

Vân Khê, Vân Nhược Thủy, Vân Đạo Nhất những người này, đương nhiên là đã ra ngoài rồi.

 

 

Nghe thấy những lời này, bọn họ vẫn như cũ không quan tâm.

 

 

Ngũ trưởng lão Vân Cảnh Vân Thánh đế cung, sắc mặt cũng điềm tĩnh như không.

 

 

Mệnh bài của Quân Tiêu Dao không có vấn đề gì, chứng tỏ hắn vẫn còn sống rất tốt.

 

 

"Không phải là hắn cậy mạnh, cuối cùng bị nhốt ở bên trong rồi chứ."

 

 

Một số người thậm chí còn đưa ra phỏng đoán.

 

 

Sắc mặt Cơ Thái Tuế điềm nhiên.

 

 

Nếu Quân Tiêu Dao không thể ra ngoài, hắn ngược lại còn cảm thấy có chút tiếc nuối.

 

 

Bởi vì như vậy, hắn sẽ không còn cơ hội, tận tay đánh bại Quân Tiêu Dao nữa.

 

 

"Hừ, Thiếu Đế của Vân Thánh đế cung chúng ta, không phiền các vị nhọc lòng lo lắng."

 

 

"Nếu như hắn thật sự bị nhốt lại ở bên trong, Vân Thánh đế cung chúng ta, cho dù có đem Giới Uyên san bằng, cũng sẽ đem người ở trong cứu ra ngoài."

 

 

Ngũ trưởng lão nghe được lời ra tiếng vào của những người kia, lạnh lùng hừ một tiếng, âm thanh vang vọng khắp đất trời.

 

 

Các thế lực có mặt tại đó, lập tức im bặt.

 

 

Sợ là chỉ có Vân Thánh đế cung, mới có thể nói ra được những lời bá đạo như vậy.

 

 

Dù sao đại khủng bố ở sâu trong Giới Uyên kia, cũng không phải là người mà những thế lực bình thường có thể khiêu khích được đâu.

 

 

Mà ngay lúc này đây, một người trẻ tuổi mặt mũi anh tuấn như ngọc, môi hồng răng trắng, trên thân mặc đạo bào màu đen trắng đột nhiên xuất hiện.

 

 

"Ồ, đó là vị hành tẩu thiên hạ Thần Cơ Lâu kia ư."

 

 

Một số ánh mắt nhìn về phía hắn.

 

 

Người trẻ tuổi này, chính là Dịch Chu trước đây đã từng đến tham gia yến hội Thiếu Đế.

 

 

Dịch Chu đưa mắt nhìn đến Giới Uyên một cái, trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên lên tiếng nói.

 

 

"Ta lại cảm thấy rằng, Vân Tiêu thiếu đế, chính là người có vận may lớn, thậm chí có khả năng là nhân vật chính của kiếp này, hắn có lẽ không dễ dàng bị Giới Uyên trói buộc."

 

 

Nghe thấy lời của Dịch Chu.

 

 

Rất nhiều người ở hiện trường, trong mắt vô thanh vô thức lộ ra sự chấn kinh.

 

 

"Đây có nghĩa là, Thân Cơ Lâu rất xem trọng Vân Tiêu thiếu đế?"

 

 

"Đến nhân vật chính của kiếp này những lời như vậy cũng có thể nói ra được, xem ra thiên mệnh, tất cả thật sự phải thuộc về Vân Tiêu thiếu đế rồi."

 

 

Rất nhiều người mang tâm lý kinh SỢ.

 

 

Mà Cơ Thái Tuế nghe được lời này, ánh mắt nhất thời trầm xuống.

 

 

Chính ngay lúc này, một giọng nói điềm nhiên, từ bên trong Giới Uyên truyền ra.

 

 

"Dịch huynh bình luận về ta thế này, đúng là có chút nói quá rồi."

 

 

"Tại hạ tâm thường vô vị, có tài đức gì, lại có thể trở thành nhân vật chính của kiếp này?"

 

 

Cùng với lời nói truyền ra, thân hình của Quân Tiêu Dao cũng xuất hiện.

 

 

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao xuất hiện, hiện trường dâng lên huyên náo.

 

 

Tuy bọn họ đều biết, Quân Tiêu Dao chắc là sẽ không xảy ra chuyện gì.

 

 

Nhưng chỉ dựa vào sức lực một người có thể lang bạt khắp Giới Hải, bình yên mà ra ngoài, trông còn có vẻ không có chút hao tổn gì. Thế này thật sự là không dễ dàng.

 

 

Cho dù là mấy người Cơ Thái Tuế, cũng phải trải qua một trận chiến đấu hung hiểm, mới có thể rời khởi Giới Uyên được.

 

 

"Thiếu Đế thật sự quá khiêm tốn rồi."

 

 

Dịch Chu cũng hơi mỉm cười.

 

 

Quân Tiêu Dao cười nhạt.

 

 

Nhớ đến lời của thiếu nữ gấp thuyền giấy.

 

 

Vinh quang có đôi lúc cũng là một loại nguy hiểm.

 

 

Mà Thần Cơ Lâu này, vì sao lại không tiếc công sức giúp đỡ hắn?

 

 

Hay chỉ đơn thuần là phủng sát?

 

 

Hay là muốn kích động mâu thuần càng sâu giữa hắn và Cơ Thái Tuế? Quân Tiêu Dao biết mình là nhân vật chính của kiếp này, thậm chí là vĩnh viễn là nhân vật chính.

 

 

Nhưng bản thân hắn, có thể khoe khoang chính mình đến thế sao.

 

 

Nếu là những người khác khoe khoang hắn, vậy thì phải xem dụng tâm của họ là gì rồi.

 

 

Cho dù thế nào đi nữa, Thân Cơ Lâu này, đúng là có chút thú vị.

 

 

"Sau này, hi vọng có thể cùng với Thiếu Đế giao lưu nhiều hơn, dù sao, Cánh cửa Khởi Nguyên cũng đã sắp mở ra rồi." Dịch Chu nói.

 

 

"Được giao lưu với Dịch huynh, thật là điều Vân mỗ có cầu cũng không được."

 

 

Quân Tiêu Dao cũng lịch sự cười đáp lại lời của Dịch Chu. Nhìn thấy Quân Tiêu Dao và Dịch Chu nói chuyện qua lại.

 

 

Cơ Thái Tuế một lời không nói, dẫn theo người của Tam Sinh điện phủ rời đi.

 

 

Phía bên tộc Hiên Viên, sắc mặt của rất nhiều người cũng ngưng trọng.

 

 

Ai cũng muốn tranh đoạt thiên mệnh đời này.

 

 

Mà lời của Dịch Chu nói, hình như đã chú định, Quân Tiêu Dao mới là nhân vật chính của đời này.

 

 

Những người khác cũng chỉ là nhân vật phụ.

 

 

Ai nghe được cũng đều có tâm trạng phức tạp.

 

 

"Sở Tiêu kia, thật sự muốn cùng hắn đấu sao?"

 

 

Hiên Viên Phượng Vũ tự lẩm bẩm.

 

 

Nàng cũng đã nghe nói đến, Sở Tiêu ở trong Tổ Địa của tộc Hiên Viên, hình như gặp được cơ duyên lớn và nhận được đại truyền thừa.

 

 

Nhưng lại nghe nói, hắn và Quân Tiêu Dao ân oán sâu đậm, e là sau này cũng sẽ đối đầu với nhau.

 

 

Lúc này, Quân Tiêu Dao hơi chắp tay trước mặt mọi người, có chút tiếc nuối nói.

 

 

"Nhưng rất tiếc là không tìm thấy tung tích của Hạ Uyển Họa, khiến các vị thất vọng rồi."

 

 

Quân Tiêu Dao thở dài một hơi.

 

 

Diễn xuất bậc này lấy một cái giải thưởng tiểu kim nhân tuyệt đối không có vấn đề gì.

 

 

"Không có, Thiếu Đế có thể mạo hiểm tiến vào Giới Uyên, đã là có dũng khí rất lớn rồi." "Đúng vậy, đúng vậy, chuyện này cũng không vội vàng được."
Bình Luận (0)
Comment