"Ngươi sai rồi, cũng chỉ là một nữ nhân thì tính là gì, nàng ta vẫn chưa xứng đáng để ta ghi thù ngươi như vậy."
"Hoặc là nói, ta vẫn nên cảm ơn nàng ta."
"Nếu như không có nàng ta, ta sao có thể gặp được địch nhân giống như ngươi."
"Nếu như không có ngươi, thì làm sao ta có thể từ một tu sĩ nhỏ bé ở thế giới Thanh Dương, một bước nhảy lên có được thân phận như hiện tại."
"Có áp lực, mới có được động lực."
"Ngươi nghĩ rằng ngưỡi vẫn luôn một đường chèn ép được ta, nhưng thật ra, sao lại không phải là đang thành toàn giúp ta cơ chứ?” Trên khóe miệng Sở Tiêu nhếch lên một nụ cười lạnh.
Quân Tiêu Dao hiếm có khi ngoài ý muốn nhìn hắn một cái.
Tên Sở Tiêu này ngược lại cũng nghĩ thông rồi, có thêm chút lề lồi rồi, còn biết nhìn sự việc từ một khía cạnh khác.
Nhưng thực sự, Quân Tiêu Dao đúng là đang thành toàn cho Sở Tiêu.
Không bồi dưỡng được đám rau hẹ Sở Tiêu này lớn lên, Quân Tiêu Dao làm sao thu hoạch được chứ?
Cho nên, Sở Tiêu vẫn nghĩ, Quân Tiêu Dao không ngờ tới, hắn là đang thành toàn cho Sở Tiêu.
Mà hắn tuyệt đối không ngờ tới, Quân Tiêu Dao, đích đích thực thực, chính là đang thành toàn cho hẳn!
Sở Tiêu vẫn đang nghĩ, Quân Tiêu Dao ở tầng thứ nhất, hắn ở tầng thứ hai.
Lại không hề biết, Quân Tiêu Dao vân luôn ở trên tầng đại khí, tiêu dao soái khí cúi đầu nhìn xuống đám rau hẹ mà hẳn nuôi dưỡng bấy lâu, chỉ đợi ngày trường thành để thu hoạch mà thôi.
Có điều Quân Tiêu Dao cũng rất chu đáo, không đem suy nghĩ trong lòng nói ra cho Sở Tiêu biết.
Thôi thì cứ để cho Sở Tiêu lưu lại chút ảo tưởng tốt đẹp cuối cùng này đi.
"Chúng ta liên ở trong Cánh cửa Khởi Nguyên, đem toàn bộ ân oán chấm dứt." Sở Tiêu nói.
"Đương nhiên là được." Quân Tiêu Dao cũng trả lời.
Chủ động đưa lên cửa để hắn thu hoạch, hắn có thể không cắt ư?
Mà một bên khác, Cơ Thái Tuế sắc mặt hơi trì độn.
Có cảm giác thế nào, khi hắn trở thành một vai phụ, một kẻ làm nền?
"Muốn một trận quyết chiến với ngươi lần này, là ta."
Cơ Thái Tuế lên tiếng nói.
Át chủ bài của hắn giờ đây khá nhiều, cũng không yếu hơn Quân Tiêu Dao.
"Cho dù là ai, ta cũng đều tiếp đón đến cùng." Quân Tiêu Dao đáp lại.
Ngay lúc này, trong Cánh cửa Khởi Nguyên, ánh sáng sục sôi, âm thanh ầm vang.
Trong đó một cảnh tượng mơ hồ, bắt đầu hiện rõ.
Trong mơ hồ, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy một tòa thấp màu vàng vô cùng huy hoàng tráng lệ. "Xuất phát!"
Nhìn thấy tòa thấp xuất hiện, thiên tài các thế lực, trong mặt đều xẹt qua ánh sáng, thân hình trong nháy mắt phá không mà đi.
Mấy người Quân Tiêu Dao cũng xuất phát, tiến vào Cánh cửa Khởi Nguyên.
Đây có thể nói là cơ duyên quan trọng nhất trong vũ trụ Khởi Nguyên.
Liên quan đến tốc độ phát triển về sau của họ.
"Không biết lần này, liệu có ai ngôi lên được Vương tọa Khởi Nguyên hay không?"
"Nếu như có thể ngồi lên vị trí đó, vậy thì sẽ có thể nắm giữ vô tận bản nguyên vũ trụ, đột phá lên Đế cảnh cảnh giới cũng không còn là chuyện xa vời nữa." "Ta có cảm nhận, lần này chính là tranh phong, giữa Vân Tiêu thiếu đế và Cơ Thái Tuế rồi."
"Còn có Vân Đạo Nhất, cũng không thể xem thường."
"Vân Khê đế nữ, là truyên nhân của Địa Hoàng, cũng không thể xem nhẹ."
"Tuy Hiên Viên tam kiệt bại trong tay Vân Tiêu thiếu đế, nhưng họ vẫn có sức chiến đấu."
"Nhưng ta lại thấy rằng, Sở Tiêu truyền nhân của Nhân Hoàng kia, có lẽ sẽ có biểu hiện ngoài ý muốn đấy..."
Tất cả các thế lực vẫn đang nhiệt Tình thảo luận, suy đoán.
Có thể tượng tưởng được, đợi sau cơ duyên Cánh cửa Khởi Nguyên này qua đi.
Đại khái có thể suy đoán được, ai mới thật sự là người, chân chính đột phá trùng vây, đứng trên đỉnh điên phong.
Tất cả những thiên kiêu có tên trên bảng vàng Khởi Nguyên, lúc này đều đang nhốn nháo đùn đẩy trốn vào trong cánh cửa Khởi Nguyên.
Cánh cửa Khởi Nguyên được bao phủ bởi ánh sáng kim sắc thần thánh rực rỡ.
Tất cả thiên kiêu tiến vào trong cánh cửa Khởi Nguyên.
Từng người bọn họ đều bị ánh sáng kim sắc này chiếu vào và không thể mở mắt nổi.
Phải mất một lúc lâu sau họ mới có thể nhìn rõ những gì đang diễn ra trước mắt mình.
Trước mặt bọn họ là một tòa Kim Sắc Bảo Tháp đứng sừng sững vươn tới tận trời cao. Tòa Bảo Tháp nguy nga này vừa thần thánh, rực rỡ, vừa có chút cổ lão, tang thương chỉ ý.
Thậm chí còn có thể nhìn thấy từng đạo giống như thực chất khí vận, như là kim sắc Chân Long, quấn quanh Kim Sắc Bảo Tháp.
Cả tòa bảo tháp cao tới chín mươi chín tâng, nó sừng sững giữa khoảng không, tựa như Viễn Cổ Kim Sắc Cự Nhân.
"Ý này xem ra là muốn xông vào tháp rồi."
"Lực lượng bản nguyên của Vũ Trụ Khởi Nguyên ở trong đó."
"Nếu muốn lấy hạt giống bản nguyên, xem ra phải xông đến tâng cao nhất."
"Vậy vương tọa Khởi Nguyên có lẽ ở tầng cao nhất của Kim Sắc Bảo Tháp, từ trước đến nay chưa từng có ai lên được đến đó."
"Mà trên thế giới rộng lớn này, không biết ai có thể ngồi lên đó?"
Mọi thiên kiêu ở đó đều đang ngẩng đầu nhìn tòa Kim Sắc Bảo Tháp nguy nga, hùng vĩ; trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc và thán phục.
Quân Tiêu Dao cũng đang quan sát tòa Kim Sắc Bảo Tháp này.
Hắn cũng cảm nhận được trong tòa bảo tháp có một lực lượng bản nguyên tràn đầy trong đó.
Đương nhiên, mỗi một cửa ải chắc chắn đều có đủ các loại khảo nghiệm.
Không phải dễ dàng liền có thể đạt được cơ duyên như vậy.
Lúc này, một vài thiên kiêu đã không kiềm được nữa, nóng lòng muốn thử thách.
Bọn họ trực tiếp bước tới trước.
Ngay khi bọn họ bước vào một phạm vi nhất định của Kim Sắc Bảo Tháp.
Đột nhiên, cả tòa bảo tháp hiển hóa điềm lành, các dị tượng khác nhau xuất hiện, phù văn hiện lên.
Có tiên vận uốn lượn, đạo âm vang vọng.
Sau đó, một chút hào quang rực rỡ dâng lên và rơi trên thân thể của những thiên kiêu vừa bước vào phạm vi nhất định đó.
Trên thân thể của những thiên kiêu đột nhiên có thêm hào quang.