Trong sương mờ.
Nàng nhìn thấy một bóng dáng chậm rãi bước ra từ rãnh nứt của Tam Sinh Thạch.
Bóng dáng kia toàn thân ngập tràn tử khí còn có sức mạnh của tín ngưỡng.
Trên tay nâng một gốc cây non Hồng Mông Thụ.
Chính là Hồng Mông Thụ lúc trước Cơ Thái Tuế nắm trong tay.
Nhưng so với trước kia, Hồng Mông Thụ này lại lớn lên không ít, xung quanh được bao bọc bởi Hồng Mông tử khí.
Thấy bóng dáng kia đang từ từ tiến lại gần.
Nguyên Như Ý bỗng có một loại cảm giác ngạt thở. Một loại áp bức và khí chất cách biệt trước nay chưa từng có, nó còn tệ hơn cả Cơ Thái Tuế.
Không, phải nói là, không thể so sánh được.
Ánh sáng thu lại.
Tam Sinh thạch thánh vật của Tam Sinh điện phủ vẫn cung phụng, đã sớm hóa thành hai nửa cự thạch màu xám ro.
Chỉ có một đạo thân hình cả người mờ mịt thần thánh quang huy, đứng ở trước người nàng.
Rồi sau đó mở miệng nói: "Ngươi là... Tư tế Tam Sinh điện phủ?
Thanh âm này, giống như dán vào địa đạo này, khiến những âm thanh xung quanh ù ù.
"Không sai..." Với tính cách của Nguyên Như Ý, giờ khắc này cũng khó lòng mà bình tĩnh được.
"Vất vả rồi."
Bóng dáng kia nhàn nhạt nói, say đó giơ tay chỉ về phía Nguyên Như Ý.
Nhất thời, Nguyên Như Ý cảm giác được khí tức tu vi của bản thân tăng lên.
Trong mơ hồ, giống như đột phá một tiểu cảnh giới.
Điều này làm cho Nguyên Như Ý kinh ngạc, sửng sốt vô cùng.
Tùy ý chỉ một cái, có thể làm cho người ta cơ hồ tăng lên một cái tiểu cảnh giới.
Người này, rốt cuộc là loại tồn tại gì?
Chẳng lẽ, thực sự có một vị thần bị phong ấn trong Tam Sinh thạch. "Đại nhân, ngươi..."
Trong lòng Nguyên Như Ý có gợn sóng.
Loại thủ đoạn này, tuyệt đối không phải người tầm thường có thể làm được.
Nhưng mà nghĩ tới nghĩ lui, sự tôn tại được tạo ra bên trong Tam Sinh thạch thì sao có thể mà bình thường được.
"Cơ Thái Tuế, hắn đã chết rồi."
Bóng người này lên tiếng lần nữa.
Nhưng mà không có cảm xúc tức giận gì, chẳng qua chỉ có chút cảm khái đáng tiếc.
"Đúng vậy, người đánh bại hắn chính là thiếu đế hiện tại của Vân Thánh đế cung, cơ thể là Hỗn Độn Thể - Vân Tiêu." Nguyên Như Ý nói.
Nghe đến tên này, bóng người dường như không bởi vì nghe thấy danh hiệu Hỗn Độn Thể của Quân Tiêu Dao mà có bất cứ dao động nào.
Hắn chẳng qua là thản nhiên nói: "Đáng tiếc, Cơ Thái Tuế hắn cũng được xem như là một tôi tớ trung thành."
"Cái gì..."
Đồng tử của Nguyên Như Ý khẽ run lên.
Tam Sinh điện phủ phong ấn yêu nghiệt tối cường, Cơ Thái Tuế mang Hồng Mông Đạo Thể cũng chỉ là tôi tớ của người này?
"Lúc trước, hắn đứng dưới Tam Sinh thạch thành kính cầu nguyện."
"Ta thấy hắn là người có thể thành tài, bèn ban cho hắn bản nguyên của Hồng Mông, không ngờ tới vẫn là chết đi."
Bóng người này khế thở dài một tiếng.
Nguyên Như Ý càng nghe càng thấy nghẹt thở!
Hồng Mông Đạo Thể của Cơ Thái Tuế lại là được người này ban cho?
Nhưng mà Nguyên Như Ý lập tức nghĩ đến ngay.
Trước đó, khi mà Cơ Thái Tuế đối đầu với Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao cũng từng nói qua, Hồng Mông Đạo Thể của hắn vẫn chưa hoàn chỉnh, không có tư cách làm đối thủ của hắn.
Bây giờ nghĩ lại, Quân Tiêu Dao nói quả thật không sai.
Cơ Thái Tuế này chẳng qua chỉ nhận được bản nguyên của Hồng Mông mà thôi.
Bởi vậy, mới có được một phần sức mạnh của Hồng Mông Đạo Thể.
Thế nên rõ ràng không tài nào có thể so sánh được với Hồng Mông Đạo Thể hoàn chỉnh được.
Như vậy...
Người trước mắt này nếu có thể ban cho Cơ Thái Tuế bản nguyên của Hồng Mông, vậy có phải nói lên hắn...
Trong lòng Nguyên Như Ý càng ngày càng †ò mò.
Cuối cùng, vân không nhịn được mà dò hỏi: "Không biết tục danh của đại nhân là gì?"
"Ta?"
Bóng người này mở miệng, sau đó thản nhiên nói: "Ta là... Tam Sinh Đế Tử."
Nghe thấy bốn chữ này, đồng tử của Nguyên Như Ý Bỗng nhiên co rụt lại, toàn bộ thân thể mềm mại đều không nhịn được run lẩy bẩy.
Thần tâm chấn động!
Tam Sinh Đế Tử!
Cái tên này đã khiến cho Nguyên Như Ý nghĩ đến người sáng lập ra Tam Sinh điện phủ, đệ tử của Sáng Giới Thiên Hoàng.
Người kia chí cường giả chân chính của vũ trụ Khởi Nguyên.
Tam Sinh Đế Chủ!
Có thể nói, Tam Sinh Đế Chủ là một danh hiệu nổi tiếng không ai không biết của vũ trụ Khởi Nguyên.
Hắn tên lưu danh sử sách, được vô số sinh linh vũ trụ Khởi Nguyên thờ phụng là anh hùng.
Bởi vì ngay khoảnh khắc sau khi Thân Bí Nữ Đế kia phản bội Sáng Giới Thiên Hoàng. Chính Tam Sinh Đế Chủ là người ra †ay trấn áp Nữ Đế kia.
Chỉ tiếc Thần Bí Nữ Đế kia có thân thể quá mức đặc thù, dù là Tam Sinh Đế Chủ cũng không thể hủy diệt.
Cho nên chỉ phong ấn nàng tại Trấn Ma Vực.
Còn Tam Sinh Đế Chủ sau đó chẳng có tin tức gì nữa.
Có người suy đoán, Tam Sinh Đế Chủ cũng đồng thời bị Thân Bí Nữ Đế làm cho trọng thương mà chết đi.
Cũng có người cho rằng, Tam Sinh Đế Chủ được phong ấn tại nơi nào đó không muốn ai biết tới.
Nói tóm lại, sau đó Tam Sinh Đế Chủ đã không còn có xuất hiện trên thế gian nữa.
Thậm chí, ngay cả Tam Sinh điện phủ do một tay hắn sáng lập ra dường như cũng đều không biết tin tức của hắn.
Mà điều khiến Nguyên Như Ý rung động chính là, người trước mắt này là Tam Sinh Đế Tử, chỉ khác một chữ với Tam Sinh Đế Chủ.
Hắn chẳng lẽ là hậu đại của Tam Sinh Đế Chủ?
Nếu thế thì thật sự quá mức kinh khủng.
Này chính xác là người thừa kế nối nghiệp của Tam Sinh Đế Chủ.
"Thế nào, rất kinh ngạc sao?" Tam Sinh Đế Tử thản nhiên nói.
Cơ thể của hắn vẫn được bao phủ trong hào quang rực rỡ vô tận. Cứ y như là một thần linh trẻ tuổi từ Thần Vực đi vào nhân gian.
Với tu vi của Nguyên Như Ý thì không thể xem thấu hình dáng của hắn.
"Không có, chỉ là tên gọi của đại nhân..."
"Rất tò mò ta với Tam Sinh Đế Chủ có quan hệ gì đúng không?”
Tam Sinh Đế Tử nhìn thấu tâm tư của Nguyên Như Ý.
Nguyên Như Ý hơi cúi đầu, không dám nhìn thẳng tâm mắt của Tam Sinh Đế Tử kia.
"Ngươi không cân biết những thứ này."
"Ngươi chỉ cần biết rằng, lần thay đổi đại thế này là thứ ta chờ đợi đã lâu, là sân khấu tốt nhất."
"Thiên hạ cuộn trào, ngoài ta còn ai nữa, nếu người có thể đứng lại cuối cùng trên sân khấu vậy chỉ có thể là ta thôi." Chương 3447
Nghe nói như thế, Nguyên Như Ý càng cảm nhận được một loại ý chí không thể nào làm trái được.
Nàng không còn dám tìm hiểu cái gì.
Chỉ cảm thấy Tam Sinh Đế Tử này có một loại khí tức kinh khủng khiến cho linh hồn của người ta cũng muốn thuần phục.
Ngay cả Cơ Thái Tuế chẳng qua cũng chỉ là tôi tớ của hắn mà thôi.
Thiên phú tu vi thực lực của hẳn khiến cho người khác khó mà suy đoán.
"Đúng rồi, trước mắt, mạnh nhất chỉ có người của Vân Thánh đế cung kia thôi sao?" Tam Sinh Đế Tử thản nhiên nói.
Theo giọng điệu của hẳn là có thể nghe được, hắn thậm chí không thèm nhớ tên của Quân Tiêu Dao.
Những lời này ở một mức độ nào đó thể hiện sự tự tin của hắn và không sợ bất kỳ đối thủ nào.
Nguyên Như Ý suy nghĩ một chút rồi nói: "Ở vũ trụ Khởi Nguyên chính là như thế, không có người cùng thế hệ nào là đối thủ của Vân Tiêu thiếu đế kia."
"Nhưng mà trước đó ta từng có nghe nói qua, ở Giới Hải có một người từng giao chiến qua với Vân Tiêu, cuối cùng kết thúc trong ôn hòa."
"Ồ, người nào?" Tam Sinh Đế Tử nói.
Hắn vừa xuất thế nên muốn khiêu chiến với thế hệ người mạnh nhất.
Vốn dĩ còn tưởng chỉ có một người thôi, chưa từng nghĩ đến còn có một người khác. "Người kia thuộc chủng tộc Hắc Họa, ách kiếp chi tử của Ách tộc, tên là Dạ Quân Lâm, cũng đồng thời là vô địch thiên kiêu quét ngang Giới Hải, chưa bại một lần." Nguyên Như Ý nói.
Tam Sinh Đế Tử mỉm cười.
"Hai đối thủ, thế thì có chút thú vị."
Tam Sinh Đế Tử không dè chừng thứ gì, chỉ cảm thấy đối thủ có thể đánh với hắn một trận, sẽ không khiến cho hắn cảm thấy quá nhàm chán.
Từ nơi này cũng đó có thể thấy được, Tam Sinh Đế Tử cũng có được Vô Địch Đạo Tâm.
Tam Sinh Đế Tử rời khỏi tổ điện.
Nhìn cả người Tam Sinh Đế Tử được bao phủ thần huy.
Nguyên Như Ý hơi thất thần.
Nàng thật rất ngạc nhiên, Tam Sinh Đế Tử thật sự chính là hậu đại bị phong ấn của Tam Sinh Đế Chủ sao?
Vậy tại sao, Tam Sinh Đế Chủ phải phong ấn hẳn bên trong Tam Sinh thạch mà lại chưa từng xuất thế?
Nguyên Như Ý rất suy tư, mơ hồ cảm thấy ở trong này e là có chuyện ẩn tình gì đó.
Thế nhưng, nàng không dám suy nghĩ nhiều, cũng không dám truy tìm rốt cuộc là thứ gì.
Người có liên quan đến Tam Sinh Đế Chủ được lưu danh sử sách này.
Nhân quả trong đó cũng không phải là một tế tư không quan trọng có thể đụng đến.
Tam Sinh Đế Tử xuất thế đã định trước ở toàn bộ vũ trụ Khởi Nguyên, thậm chí toàn bộ Giới Hải sẽ nhấc lên sóng to gió lớn trước nay chưa từng có. Nhưng mà tại lúc này.
Quân Tiêu Dao đã ở trên Vân Hải Long Chu rời khỏi vũ trụ Khởi Nguyên trở về tới Giới Hải.
Sau khi trở lại phạm vi Giới Hải.
Bởi vì Đông Phương Ngạo Nguyệt muốn đi tế bái mẫu thân của nàng.
Lê Tiên Dao cũng muốn đi.
Quân Tiêu Dao đương nhiên cũng đi chung theo.
Hắn để đám người Vân Khê lên Vân Hải Long Chu về đế tộc Vân thị trước.
Hắn thì cùng Lê Tiên Dao, Đông Phương Ngạo Nguyệt rời đi chung.
Mộ của mẫu thân Đông Phương Ngạo Nguyệt ở đế tộc Đông Phương tại vũ trụ Nữ Tôn.
Trước đó, bởi vì đế tộc Đông Phương và Mạt Nhật Thần Giáo cấu kết với nhau.
Cho nên của vào của vũ trụ Nữ Tôn cũng bị ẩn giấu, chuyển dời đến chỗ sâu nơi hư không.
Người ngoài không thể nào tìm tới.
Đông Phương Ngạo Nguyệt đương nhiên có khả năng ra vào tự do.
Nàng mang theo Quân Tiêu Dao, Lê Tiên Dao đi vào vũ trụ Nữ Tôn. Một số cường giả của đế tộc Đông Phương bị kinh động.
Sau khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao, các nàng đều kinh ngạc vô cùng.
Những chuyện Quân Tiêu Dao đã làm ở vũ trụ Khởi Nguyên, tuy tạm thời còn chưa lan đến Giới Hải.
Nhưng chỉ riêng thân phận của hắn thôi cũng đã đủ khiến người ta kinh ngạc. Nhưng mà sau khi Đông Phương Ngạo Nguyệt tùy tiện giải thích một phiên.
Đám cường giả đế tộc Đông Phương để lộ ra đôi mắt biết cười.
Thì ra là thết
Đông Phương Ngạo Nguyệt sở dĩ có thể phát triển thuận lợi đến như vậy.
Ngoại trừ thủ đoạn phi phần của bản thân nàng ra.
Vẫn không thể thiếu Quân Tiêu Dao âm thầm giúp đỡ các kiểu.
Cái này khiến Đế tộc Đông Phương, đối Quân Tiêu Dao, không thể nghi ngờ là nhiều hơn một phần cảm kích cùng thân cận.
"Đúng rồi, người này là..."
Một lão giả của đế tộc Đông Phương nhìn về phía Lê Tiên Dao, vẻ mặt có một chút nghi hoặc.
Bởi vì nhìn nàng rất giống chỉ tộc kia.
"Nàng là..."
Đông Phương Ngạo Nguyệt mở miệng, nhưng lời vẫn chưa nói ra.
Lê Tiên Dao đã ngắt lời: "Ngạo Nguyệt là muội muội của ta."
Sau khi biết được thân phận chân chính của Lê Tiên Dao.
Lão bà của đế tộc Đông Phương kia cũng đỏ hết cả hai mắt, nhịn không được cảm khái trong lòng.
"Tốt, tốt, trở về là tốt."
"Nàng cũng rất muốn gặp ngươi."
Sau đó một thiếu nữ thanh lệ chạy đến, chính là Đông Phương Tâm Tỉnh.
Nàng cũng muốn tới đây gặp Đông Phương Ngạo Nguyệt một cái.
Sau khi chào hỏi đơn giản.
Đông Phương Ngạo Nguyệt dẫn theo Quân Tiêu Dao và Lê Tiên Dao đi sâu vào bên trong vũ trụ Nữ Tôn.
Đông Phương Tâm Tinh, còn có những cường giả của đế tộc Đông Phương kia cũng đều hiểu mục đích tới đây của bọn họ, cho nên không quấy rầy bọn họ.
Sâu bên trong vũ trụ Nữ Tôn.
Có một vùng đất cổ xưa, chính là nơi chôn cất mai táng tổ tiên của đế tộc Đông Phương.
Đông Phương Ngạo Nguyệt đi phía trước, dẫn theo Quân Tiêu Dao và Lê Tiên Dao đi vào nơi sâu bên trong.
Mộ phần ngàn dặm, thê lương không lời nói hết. Không khí nơi này có chút tang thương.
Nhưng mà cách đó không xa, có một ngôi mộ nhìn khác hẳn.
Chung quanh cả ngôi mộ kia đều trông đây những đóa hoa đua nhau khoe sắc.
Sự khác biệt này khiến ngôi mộ khác hẳn với những ngôi mộ ở nơi này.
Đông Phương Ngạo Nguyệt đi tới trước ngôi mộ kia im lặng đứng ngây người.
Quân Tiêu Dao nhìn đến nơi này cũng im lặng.
Ngôi mộ này chính là mộ của mẫu thân Đông Phương Ngạo Nguyệt và Lê Tiên Dao.
Không phải lăng mộ to lớn gì, cũng không phải phân mộ rộng rãi gì. Chẳng qua là một ngôi mộ rất giản dị đơn sơ.
Chôn cất một nữ tử có số mệnh thăng trầm.
Những đóa hoa chung quanh đây hiển nhiên là do tự tay Đông Phương Ngạo Nguyệt gieo xuống.
E là có người vẫn không ngờ rằng người được coi là Huyết Công Chúa có hung danh lan xa Giới Hải, hung danh truyền xa, là một nữ ma đầu lãnh khốc đến tuyệt tình.
Nội tâm cũng sẽ có chỗ mềm mại như vậy.
Trước phần mộ của mẫu thân trồng thật nhiều hoa tươi.
Chỉ có Quân Tiêu Dao và Lê Tiên Dao biết được phần con người này.
"Mẫu thân..." Chương 3448
Lê Tiên Dao đi lên trước, ngắm nhìn ngôi mộ này.
Trong mắt có một loại cảm xúc nào đó, có một chút óng ánh lấp lánh.
Sau đó trực tiếp quỳ xuống cúi dập đầu.
Đất cát dính lên vầng trán trắng nõn và mái tóc đen của nàng.
Nàng cũng không thèm để ý chút nào.
Đông Phương Ngạo Nguyệt ở bên cạnh thấy cảnh này cũng không nói gì.
Nhưng chỗ sâu bên trong đồng tử đen dường như cũng có một loại suy nghĩ nào đó đã âm thầm thay đổi.
"Mẫu thân, Ngạo Nguyệt đến thăm ngài." "Hôm nay, đại thù đã báo, Ngạo Nguyệt lấy hồn phát của kẻ thù thắp sáng Thiên Đăng, dùng để an ủi mẫu thân trên trời có linh thiêng."
Đông Phương Ngạo Nguyệt nói xong, lấy ra pháp khí linh hồn.
Lấy nguyên thần của đám người Lê Thánh, Lê Hành, Ân Ngọc Dung ra.
Ở trong đó, cho dù là Lê Thánh thì nguyên thần cũng bị trọng thương suy yếu tới cực điểm, cho nên không cần quan tâm sẽ phản công gì.
Chớ nói chỉ là còn có Quân Tiêu Dao ở đây.
"Đáng chết, nữ nhân chết tiệt này..."
Nguyên thần của Lê Thánh tản ra năng lượng kinh khủng, muốn trốn thoát.
Quân Tiêu Dao thấy thế, tâm niệm vừa động. Lực linh hôn mạnh mẽ như như thủy triều khuếch tán mà đi, áp chế thần hồn của ba người.
Lúc này, Đông Phương Ngạo Nguyệt ngược lại nhìn về phía Quân Tiêu Dao nói: "Tiêu Dao, có thể mượn Hỗn Độn Chi Hỏa của ngươi được không?"
Quân Tiêu Dao sững sờ, sau đó gật đầu nói: "Dĩ nhiên."
Không thể không nói, Đông Phương Ngạo Nguyệt đối xử với kẻ địch rất tàn nhãn.
Đây chính là Hỗn Độn Chi Hỏa đấy.
Đốt cháy linh hồn, loại đau khổ này khó mà diễn tả bằng ngôn từ được.
Quân Tiêu Dao cũng lấy ra Hỗn Độn Chi Hỏa.
Sau đó, Đông Phương Ngạo Nguyệt lấy ra ba món pháp khí hình đèn lồng. Đây là thứ nàng đã chuẩn bị từ lâu.
Chỉ đợi đến lúc ba kẻ thù này gánh chịu hậu quá.
Đông Phương Ngạo Nguyệt lấy nguyên thần của ba người Lê Thánh, Lê Hành, Ân Ngọc Dung lần lượt bỏ vào bên trong ba món pháp khí hình đèn lồng.
Sau đó Quân Tiêu Dao chỉ trong nháy mắt, ba ngọn lửa Hỗn Độn Chi Hỏa rơi vào bên trong đèn lồng. Đèn lồng trong nháy mắt được thắp sáng, tỏa ra ánh sáng.
Trong đó cũng là truyền đến dao động gào thét thê lương!
Loại cảm giác đau đớn dày vò linh hồn này, thậm chí ngay cả Lê Thánh cũng khó mà chịu đựng!
Đèn này lồng có ánh sáng phát ra chính là dùng nguyên thân của bọn họ, thay dầu thắp sáng! Ba chiếc đèn lồng lơ lửng giữa không trung ngay trước phần mộ.
Trong đó chỗ truyền ra tiếng gào thét thê lương, kéo dài không dứt, quanh quẩn bên trong nghĩa địa.
Rõ ràng nguyên thần của ba người Lê Thánh, Lê Hành, Ân Ngọc Dung sau khi chịu đựng đau khổ thì mới có thể hòa toàn bị giết.
"Mẫu thân, Ngạo Nguyệt đã thành công..."
Đông Phương Ngạo Nguyệt thầm thì hít thật sâu một hơi.
Nỗ lực nhiều năm như vậy vì mạnh lên, không từ bất kỳ thủ đoạn nào.
Dù cho bị người ngoài gọi là nữ ma đầu, Huyết Công Chúa, thanh danh bị hủy hết cũng không quan trọng.
Nàng chỉ muốn thay mẹ ruột của mình báo thù.
Mà bây giờ, nàng cuối cùng cũng hoàn thành mục tiêu và lời hứa của mình.
Nhưng sau khi làm xong rồi, Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng không có cảm giác dễ chịu.
Nàng chỉ cảm thấy trống rỗng.
Nàng bỗng nhiên rơi lệ.
Huyết Công Chúa sẽ không dễ dàng rơi lệ.
Nhưng cuối cùng sau khi hoàn thành tất cả những thứ này, Đông Phương Ngạo Nguyệt lại có cảm giác trống rỗng và bi thương.
Đúng vậy, nàng hoàn thành báo thù.
Nhưng dù vậy, mẹ ruột của nàng cũng sẽ không trở lại.
Lúc trước vẫn luôn có mục tiêu phải báo thù khiến Đông Phương Ngạo Nguyệt kiên cường.
Mà bây giờ, mục tiêu này đã đạt thành, Đông Phương Ngạo Nguyệt lại là cảm nhận được sự trống rỗng trước nay chưa từng có.
Quân Tiêu Dao nhìn đến đây cũng khe khẽ thở dài, tiến lên phía trước nói.
"Ngạo Nguyệt, lúc trước cuộc đời của nàng bị gánh nặng báo thù đè quá nặng."
"Hiện tại, nàng hoàn thành mục tiêu báo thù."
"Tiếp theo, cuộc đời của nàng sẽ sống vì chính nàng, không phải là vì cứ ai hoặc chuyện gì nữa."
"Chắc hẳn mẫu thân của nàng cũng hy vọng nàng có thể có được cuộc sống thuộc về mình." Nghe thấy lời Quân Tiêu Dao nói, Đông Phương Ngạo Nguyệt nhìn về phía hắn, đôi mắt mông lung.
Nàng trực tiếp nhào vào lòng Quân Tiêu Dao khóc òa lên.
Nữ nhân cường thế này sau khi hoàn thành mọi thứ cuối cùng đã lộ ra được con người yếu ớt nhất của mình.
Nàng cũng chỉ là một nữ tử mà thôi!
Không phải là Huyết Công Chúa chân chính vô tình lạnh lùng.
Nàng chẳng qua là dùng vô tình che giấu hữu tình.
Dùng lãnh khốc che giấu đi yếu ớt.
Hiện tại, Đông Phương Ngạo Nguyệt cuối cùng cũng để lộ ra phần yếu đuối nhất của bản thân trước mặt Quân Tiêu Dao.
Lê Tiên Dao ở bên cạnh cũng lẳng lặng đứng nhìn, bàn tay nắm chặt.
Muội muội của nàng, một thân một mình đã phải gánh chịu rất nhiều!
Giờ phút này, Lê Tiên Dao âm thầm thê trong lòng.
Cho dù ngày sau có ra sao.
Đông Phương Ngạo Nguyệt nhất định phải có được nơi thuộc về mình.
Nơi trở về của nàng chính là Quân Tiêu Dao.
Sau đó ba người bọn họ đứng ở trước mộ hồi lâu.
Đông Phương Ngạo Nguyệt cuối cùng cũng mở rộng tấm lòng.
Nàng không còn là Huyết Công Chúa kia nữa, mà chỉ là một nữ tử bình thường thôi.
Đối mặt với Lê Tiên Dao, tuy bây giờ Đông Phương Ngạo Nguyệt vẫn không có thân thiết gì, nhưng cũng không còn lạnh như băng nữa.
Đôi tỷ muội Đông Phương Ngạo Nguyệt, Lê Tiên Dao và ân oán khúc mắc với Lê Thánh.
Đến đây xem như đã hạ màn hoàn toàn.
Ba ngày sau đó.
Quân Tiêu Dao và Lê Tiên Dao cũng chuẩn bị rời đi.
Bọn họ phải trở về đế tộc Vân thị.
Còn Đông Phương Ngạo Nguyệt, bởi vì thân phận của nàng nên hiện tại không cách nào quang minh chính đại ở bên cạnh Quân Tiêu Dao được.
Với lại nàng cũng còn chuyện của Mạt Nhật Thần Giáo phải xử lý.
Dù sao, nàng đã lấy được Mạt Pháp Tiên Chu. Sau khi từ biệt nhau xong.
Quân Tiêu Dao và Lê Tiên Dao cũng rời khỏi vũ trụ Nữ Tôn đi tới đế tộc Vân thị. Chương 3449
Trên đường trước khi đến đế tộc Vân thị.
Quân Tiêu Dao đã nhận ra Lê Tiên Dao ở bên cạnh dường như có tâm sự.
"Tiên Dao, làm sao vậy?"
Lê Tiên Dao rủ mắt xuống, sau đó suy nghĩ một lát, rồi nói với Quân Tiêu Dao: "Tiêu Dao, ta nói như vậy, có lẽ sẽ khiến ngươi cảm thấy khó xử."
"Chuyện gì, nói đi, giữa chúng ta bây giờ còn có gì e ngại sao?" Quân Tiêu Dao nói.
Lúc này Lê Tiên Dao mới nói: "Nếu như sau này ta thật sự trở về Khương Thánh Y, mất đi ý chí của bản thân."
"Ngạo Nguyệt sẽ không còn người thân chân chính nữa." "Có lẽ, quả thực nàng sẽ không quá để tâm đến người tỷ tỷ là ta đây, nhưng ít ra..."
"Ta hi vọng, sau này nàng có thể sống thật tốt, cho nên..."
Lê Tiên Dao ngừng nói, nhìn vê phía Quân Tiêu Dao, lông mi thon dài, đồng tử mang theo sự nghiêm túc nhìn đến.
"Tiêu Dao, chàng có thể đồng ý với †a rằng sau này sẽ chăm sóc Ngạo Nguyệt thật tốt, trở thành nơi nàng có thể trở về được không?”
Theo lý thuyết mà nói, chỉ cân là nữ tử thì sẽ có cảm giác chiếm hữu tự nhiên với người mà mình yêu thích.
Đó cũng không phải là suy nghĩ u ám gì cả, mà là phản ứng hết sức tự nhiên.
Nhưng Lê Tiên Dao lại muốn Quân Tiêu Dao chăm sóc cho Đông Phương Ngạo Nguyệt thật tốt.
Sao nàng có thể không yêu Quân Tiêu Dao.
Nhưng Đông Phương Ngạo Nguyệt quả thật là người nàng không thể nào bỏ mặc được.
Nếu như hai người có thể bên nhau, Lê Tiên Dao cũng yên tâm được.
Nghe thấy những lời Lê Tiên Dao nói, Quân Tiêu Dao yên lặng.
"Yên tâm, tất cả đã có ta, nàng cũng không cần nghĩ nhiều như vậy."
Quân Tiêu Dao nhẹ nhàng ôm lấy eo của Lê Tiên Dao.
Một phen dịu dàng thắm thiết qua đi.
Sau đó hai người cũng về tới đế tộc Vân thị ở vũ trụ Vân Hải.
Bọn họ hạ xuống Vân Thánh Tỉnh. Mà giờ phút này Vân Thánh Tinh đã có vô số người ở đây nghênh đón rồi.
Quân Tiêu Dao vừa giáng lâm, đã có một bóng người xinh đẹp nhào đến lao ngay vào trong lòng hắn.
“Tiêu Nhi!"
Bóng dáng xinh đẹp này dĩ nhiên chính là Huyền Thiên Nữ Đế Nguyệt Chỉ Lam.
"Nương..."
Quân Tiêu Dao cũng mỉm cười.
"Quá tốt rồi, Tiêu Nhi..."
Nguyệt Chỉ Lam thân làm một đời Nữ Đế, bình thường vui buôn không hiện ra trên mặt.
Nhưng giờ phút này, bà chẳng qua chỉ là một mẫu thân, đối với nhi tử mất đi rồi lại có được, đương nhiên là xúc động khó mà kiềm chế được. Sự yêu chiều Quân Tiêu Dao của bà là không cần bàn cãi.
Lúc trước đó khi Quân Tiêu Dao ở bên trong Chiết Tiên Chú, bà thậm chí muốn trực tiếp giết tới chỗ sâu khu Vô Nhân, tính sổ với đám Ách tộc, nhưng lại bị đám người Cổ Tổ Vân Mặc ngăn cản.
Dung nhan trắng nõn hoàn mỹ kia của Nguyệt Chỉ Lam giờ phút này đều toàn là nước mắt.
Quân Tiêu Dao có thể cảm nhận được tình cảm thuần khiết của Nguyệt Chỉ Lam.
Hắn cũng cười một tiếng nói: "Nương, hài nhi đã không sao rồi."
"Không có việc gì là tốt, không có việc gì là tốt..."
Bàn tay ngọc của Nguyệt Chỉ Lam ôm lấy mặt của Quân Tiêu Dao, cẩn thận ngắm nghía. B à đã quá lâu không gặp Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao cũng bất đắc dĩ.
B
"Cal"
Vân Khê cũng tới.
Còn có gia gia hắn Vân Hồng Ba.
Thậm chí, Cổ Tổ Vân Mặc cũng hiện thân, đến nhìn Quân Tiêu Dao rồi vuốt râu cười một tiếng. Thấy không khí hòa hợp như này, trong mắt của Lê Tiên Dao đứng ở bên cạnh cũng thấy hâm mộ.
Đây là nàng chưa bao giờ cảm nhận được tình cảm gia đình ấm áp.
"Tiêu Nhi, người này là..."
Sau khi gặp lại kích động xong, lòng của mọi người cũng tạm ổn định trở lại.
Tâm mắt của Nguyệt Chỉ Lam không khỏi nhìn tới Lê Tiên Dao.
Nói thật dung mạo của Lê Tiên Dao khiến cho rất nhiều tu sĩ của đế tộc Vân thị ở đây đều nín hơi.
"Nàng là Lê Tiên Dao." Quân Tiêu Dao nói.
"Bá mẫu..."
Lê Tiên Dao cúi đầu hành lễ với Nguyệt Chỉ Lam, giờ phút này dáng vẻ có hơi rụt rè.
Đâu còn là tiên tử thanh lảnh trước kia, ngược lại thấy có chút đáng yêu.
Ánh mắt Nguyệt Chỉ Lam chuyển sang nhìn về phía Quân Tiêu Dao nói: "Ánh mắt của con ta quả nhiên không tệ chút nào." Tuyệt sắc thế này, đưa mắt nhìn khắp Giới Hải cũng khó tìm ra.
"Được rồi, yến hội đã bày xong, chúc mừng trước cái đã." Vân Hồng Ba cười nói.
Sau đó, cả Vân Thánh Tinh náo nhiệt tận trời.
Quân Tiêu Dao trở về chính là chuyện vui to lớn của đế tộc Vân thị.
Mà hiện tại chuyện của Quân Tiêu Dao ở vũ trụ Khởi Nguyên tuy vẫn chưa truyền đến Giới Hải.
Nhưng đế tộc Vân thị tin tức linh thông, đương nhiên biết Quân Tiêu Dao ở vũ trụ Khởi Nguyên đã làm đủ chuyện mở đầu.
Trở thành thiếu đế của Vân Thánh đế cung.
Có thể nói, Quân Tiêu Dao của đế thị Vân thị đã trở thành hạch tâm chân chính duy nhất của Vân Thánh đế cung, là người không thể thay thế được
Trên yến tiệc, rất nhiêu tộc nhân của Vân thị cũng hưng phấn mà mời rượu kính trà Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao tuy vẫn không thích ồn ào náo nhiệt.
Nhưng sự ồn ào ngay lúc này khiến hẳn hưởng thụ.
Đây mới thực sự gia tộc đoàn kết và Vui Vẻ.
Quân Tiêu Dao tuy xuân thân từ Quân gia.
Nhưng đối với đế tộc Vân thị và Vân Thánh đế cung, Quân Tiêu Dao đã thật sự xem bọn họ là tộc thứ hai của mình.
Tính cách của Quân Tiêu Dao chính là như vậy.
Nếu không phụ hắn, hắn nhất định báo đáp gấp bội.
Đại yến kéo dài ba ngày.
Sau đó Quân Tiêu Dao cũng về tới Thiếu Đế Cung quen thuộc của hắn.
Tuy tất cả mọi người, thậm chí bao gồm cả Nguyệt Chỉ Lam và Vân Hồng Ba đều rất tò mò, hai loại thể chất của Quân Tiêu Dao rốt cuộc là tu luyện từ khi nào.
Nhưng bọn họ cũng biết, mỗi người đều có bí mật của mình.
Cho nên cũng không hỏi đến tận cùng.
Chỉ cần Quân Tiêu Dao bình yên vô sự, với bọn họ mà nói đã là sự vui mừng lớn nhất rồi.
Sau khi trở lại Thiếu Đế Cung, Quân Tiêu Dao hiếm khi ngâm mình một lần.
Cho tới nay, mọi việc diễn ra liên tiếp khiến hắn không thể nào nghĩ ngơi thoải mái.
Xém xíu nữa đã quên việc tắm rửa yêu thích này của bản thân. Quân Tiêu Dao có thể nói là tên cuồng ngâm bồn.
Người có thể không tu luyện, nhưng không thể không ngâm bồn!
Người có thể không tiến bộ, nhưng không thể không mát sa!
Với lại Quân Tiêu Dao cũng không ngâm bồn một mình.
Lê Tiên Dao mặc một bộ đồ mỏng như cánh ve áo trong, lúm đồng tiền thanh tú, ở sau lưng Quân Tiêu Dao bóp vai cho hắn.
Phần lưng của Quân Tiêu Dao cũng phải được xoa bóp.
Nếu để cho bên ngoài biết tiên tử được người đời trong thế giới thờ phụng này lại đang bóp vai cho Quân Tiêu Dao, không biết sẽ khiến cho bao nhiêu nam nhân ghen ty đến phát điên. Chương 3450
Còn trong lòng Lê Tiên Dao tuy có ngượng ngùng.
Nhưng nàng hiểu rõ, đây phần thưởng nên có cho Quân Tiêu Dao.
Nam nhân này đã trả giá nhiều vì nàng và Ngạo Nguyệt rồi.
Tuy bản thân Quân Tiêu Dao có lẽ cũng không thèm để ý loại trả giá này, nhưng Lê Tiên Dao, không thể bỏ qua.
Thời khắc này nàng thậm chí có thể vì Quân Tiêu Dao dâng hiến tất cả những gì nàng có. Chỉ có xoa bóp như này thôi thì đáng là gì đâu?
Thấy vẻ mặt Quân Tiêu Dao để lộ vẻ mặt thư giản lâu rồi không thấy.
Lê Tiên Dao cảm giác rất thỏa mãn.
Hưởng thụ kiểu này kéo dài mấy ngày.
Quân Tiêu Dao một hơi bù: lại khoảng thời gian trước không có ngâm bồn.
Sau đó có người tìm đến Quân Tiêu Dao.
Nói là Cổ Tổ Vân Sơ Âm muốn gặp hắn.
Quân Tiêu Dao cũng đi gặp mặt thiếu nữ Cổ Tổ này.
Vân Sơ Âm mặc một bộ váy ngắn màu vàng nhạt, bên ngoài vây quanh bởi lớp mây.
Tóc buộc đuôi ngựa, mái thẳng.
Dáng người xinh xắn lanh lợi, giống như một búp bê sứ xinh đẹp không tỳ vết.
Thấy Quân Tiêu Dao đến, đối mắt to của nàng đánh giá Quân Tiêu Dao. Khuôn mặt nhỏ nhắn ban đầu có chút nghiêm túc.
Nhưng sau một khắc lại là lộ ra một nụ cười mỉm.
"Được, rất được, Vân Tiêu, ngươi không để cho bản tổ thất vọng."
"Còn trở thành Vân Thánh thiếu đế, đoán chừng khiến cho đám già Vân Thánh đế cung kia mở to con mắt ra nhìn"
Vân Sơ Âm lộ ra nụ cười hài lòng.
"Sơ Âm tiền bối quá khen rồi, vãn bối cũng chỉ làm chút chuyện nên làm thôi." Quân Tiêu Dao nói.
Hắn cũng không quan tâm hơn thua.
Vân Sơ Âm nói: "Ừm, không nghĩ tới ngươi lại tu luyện song thân, một thân khác chính là Hỗn Độn Thể." "Nhưng mà ngươi yên tâm, bản tổ cũng sẽ không tìm tòi nghiên cứu cái gì, hậu bối có thủ đoạn, là bản lĩnh của các ngươi."
"Chẳng qua nếu như Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai kia của ngươi có thể khôi phục lại, đây mới thực sự là đứng trên đầu vinh quang."
Với tầm nhìn của Vân Sơ Âm cũng không thể không thừa nhận, nếu như Quân Tiêu Dao Tiên khôi phục Thiên Thánh Thể Đạo Thai, cộng thêm Hồn Độn Thể.
Vậy đơn giản!
"Vấn bối cũng đang có ý này, về sau sẽ đi một chuyến đến thành lũy Tam Hoàng."
"Đến lúc đó có lẽ sẽ bế quan một khoảng thời gian." Quân Tiêu Dao nói.
Vân Sơ Âm tiếp tục nói: "Ừm, nhưng mà lần này gọi ngươi tới còn có một chuyện khác."
Quân Tiêu Dao nghe vậy, nói thẳng: "Xin hỏi tiền bối, hẳn là chuyện liên quan tới Y Y, hay nói đúng hơn là Đế Nữ Bạt đi."
Vân Sơ Âm liếc nhìn qua Quân Tiêu Dao.
"Không sai, chính là chuyện liên quan đến nữ oa kia."
"Lúc trước, cuộc chiến vũ trụ Huyền Hoàng, ngươi ra sức bảo vệ nữ oa kia."
"Nữ oa kia cũng là người trọng tình trọng nghĩa, vì thay ngươi báo thù mà không tiếc đến động Bất Tử Luân Hồi của Bạt tộc làm thức tỉnh sức mạnh Đế Nữ Bạt."
"Huyết Vu Ách Đế kia cuối cùng cũng ngã xuống."
"Nhưng thành lũy Tam Hoàng truyền đến tin tức, Đế Nữ Bạt có lẽ thật sự sắp thức tỉnh."
"Thức tỉnh loại nhân vật này sẽ tạo thành sức phá hoại không cách nào tưởng tượng, sẽ uy hiếp đến được toàn bộ thành lũy Tam Hoàng."
"Đến lúc đó, Đế Nữ Bạt sẽ hủy hoại Giới Hải."
"Các sinh linh thế lực còn lại ở Giới Hải tất nhiên sẽ chỉ trích đế tộc Vân thị ta"
Vân Sơ Âm chính là một trong những người dẫn dắt đế tộc Vân thị, không thể không cân nhắc nhiều hơn.
Quân Tiêu Dao cũng khẽ gật đầu nói: "Chuyện này vãn bối hiểu rõ."
"Cái gọi là ai làm nấy chịu."
"Lúc trước, là ta ra sức bảo vệ Y Y, hiện tại Đế Nữ Bạt sắp thức tỉnh, đương nhiên cũng phải nhận lấy trách nhiệm."
"Đây chính là Đế Nữ Bạt, ngươi có cách gì?"
Vân Sơ Âm nghiêng đầu qua nhìn chằm chằm Quân Tiêu Dao.
"Thuyên đến đâu cầu tự nhiên thẳng, luôn sẽ có cách, không phải sao?"
Quân Tiêu Dao cũng không có lo lắng gì, mà là cười nhạt một tiếng.
Hắn đã nói hắn muốn gọi Y Y quay về thì nhất định phải làm được.
"Được thôi, đến lúc đó cho dù như thế nào, đế tộc Vân thị ta sẽ không ngoài cuộc quan sát."
"Chớ nói chi là ngươi bây giờ còn là Vân Thánh thiếu đế, cho dù cuối cùng thật sự không thể thành công thì cũng không ai dám nói gì về ngươi."
Đế tộc Vân thị có thể là bao che khuyết điểm đến cùng.
Không có khả năng bởi vì chuyện này mà để Quân Tiêu Dao một mình đối mặt.
"Đa tạ Sơ Âm tiền bối, vậy vãn bối cáo lui trước."
Quân Tiêu Dao chắp tay rời đi.
Hai tay của Vân Sơ Âm nâng má lên, bàn chân nhỏ đong đưa.
"Loại tính cách không thèm hơn thua, núi thái sơn có sụp đổ cũng mặt không đổi sắc này mới rất được lòng bản tổ"
Khóe miệng của Vân Sơ Âm lộ ra nụ cười vui vẻ...
Sau khi đi ra từ chỗ Vân Sơ Âm.
Quân Tiêu Dao cũng chuẩn bị lên đường, đi tới ải Trấn Ma của thành lũy Tam Hoàng. Kỳ thật, Quân Tiêu Dao tuy nói thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.
Nhưng nói thật hiện tại hắn quả thật không có manh mối gì.
Nhưng Quân Tiêu Dao không có tính cách mặc cho số mệnh kia.
Hắn là Vận Mệnh Hư Vô Giả.
Hẳn khống chế vận mệnh mà không phải là hắn bị vận mệnh khống chế.
Sau khi sắp xếp xong, Quân Tiêu Dao lên đường đi tới thành lũy Tam Hoàng.
Lần này là một mình hắn.
Còn Lê Tiên Dao ở lại với đám người Nguyệt Chỉ Lam, Vân Khê.
Thành lũy Tam Hoàng là tiền tuyến của Giới Hải chống lại Hắc Họa tộc ở khu Vô Nhân, kéo dài rất nhiều khu vực.
Chín cửa ải, giống như chín thành lũy phòng ngự, đan xen với những cửa thành là hàng rào rộng lớn.
Ải Trấn Ma, thành lũy Tam Hoàng.
Một chiếc thuyền cổ bạ xuống nơi này, có bóng dáng Quân Tiêu Dao xuất hiện.
Bởi vì là hắn một thân một mình đến đây, cho nên cũng không có dùng đến Vân Hải Long Chu.
Tường thành cao ngất che đi trời đất.
Mây trời mênh mông nằm giữa các tường thành.
Ải Trấn Ma như một tòa thành của Thần Ma tản ra khí tức mạnh mẽ.