Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3199 - Chương 3474

Chương 3474 Chương 3474Chương 3474

 

 

"Vậy nên chỉ có Thần Thoại Đế mới có năng lực thúc đẩy Diệt Thế Đại Ma, chôn vùi thế gian."

 

 

"Cái Diệt Thế Đại Ma này cũng là Đầu nguồn Hắc Họa, sát khí khủng bổ nhất ngầm chiến Giới Hải."

 

 

Nghe thế, Quân Tiêu Dao suy tư một lát, nói: "Vậy... Không có cách phá hủy Diệt Thế Đại Ma sao?"

 

 

Vân Mặc Cổ Tổ khẽ thở dài nói: "Thật ra Giới Hải cũng đã nghiên cứu ra cách tiến vào trong không gian Diệt Thế Đại Ma."

 

 

"Nhưng điều đó thì có các dụng gì chứ?"

 

 

"Diệt Thế Đại Ma do Thần Thoại Đế quản lý, trừ khi là cường giả đồng cấp, bằng không thì không cách nào tiến vào Diệt Thế Đại Ma được."

 

 

"Mà bây giờ, Đế Nữ Bạt sống lại, có lẽ nàng chính là Hắc Họa tiên phong, chấp chưởng Diệt Thế Đại Ma, hoành suy Giới Hải."

 

 

Quân Tiêu Dao nghe vậy, ánh mắt lóe lên.

 

 

Sau đó hắn lên tiếng: "Không, có lẽ †a có cách."

 

 

Nghe thấy Quân Tiêu Dao nói vậy, Vân Mặc Gổ Tổ có chút sững sờ.

 

 

Nguyệt Chỉ Lam bên cạnh biến sắc nói: "Tiêu Nhi, con định làm gì, con đừng làm chuyện điên rồ."

 

 

"Ca..."

 

 

"Tiêu Dao..."

 

 

Vân Khê với Lê Tiên Dao cũng tỏ ra lo lắng. Tuy các nàng rất tin tưởng sức mạnh cùng với năng lực của Quân Tiêu Dao.

 

 

Nhưng dù sao đó cùng là Thần Thoại Đế chấp chưởng Diệt Thế Đại Ma, chôn vùi thế gian.

 

 

Dù hiện tại Quân Tiêu Dao có tài năng thế nào đi nữa thì sao có thể ngăn cản được loại sức mạnh tối cao đó chứ?

 

 

Dù nghịch thiên cũng không thể làm được.

 

 

"Mọi người đừng kích động như vậy, †a nói có cách tất nhiên là có cách."

 

 

"Nhưng cách của ta là phải gọi Y Y về, cũng chỉ như vậy thôi."

 

 

Diệt Thế Đại Ma là đại sát khí Đầu nguồn Hắc Họa làm mai một Giới Hải, không thể phá hủy đơn giản như vậy được. Nhưng mục đích của Quân Tiêu Dao không phải là phá hủy Diệt Thế Đại Ma.

 

 

Mà là nghĩ cách lôi Đế Nữ Bạt ra khỏi phe Hắc Họa.

 

 

Đế Nữ Bạt, vốn là con gái của Hiên Viên Đại Đế, Hiên Viên Thanh Tiêu.

 

 

"Chuyện đó... Thật sự có khả năng sao?"

 

 

Cho dù là Vân Mặc Cổ Tổ cũng phải khẽ nhíu mày.

 

 

"Ta muốn thử một lần." Quân Tiêu Dao nói.

 

 

"Vân Tiêu, ngươi phải biết rằng, Đế Nữ Bạt đã là tồn tại cấp bậc Thần Thoại Đế"

 

 

"Tuy bởi vì nàng vừa mới thức tỉnh nên có thể tạm thời vẫn chưa khôi phục lại được thực lực thời kỳ đỉnh phong."

 

 

"Nhưng chắc chắn nàng vẫn là một †ồn tại không thể đối địch."

 

 

"Tồn tại như vậy, thậm chí chỉ cần một ánh mắt hay một suy nghĩ cũng có thể khiến ngươi vẫn lạc ngay lập tức." Vân Mặc Cổ Tổ nghiêm túc nói.

 

 

Không phải hắn không tin Quân Tiêu Dao.

 

 

Mà là vì Quân Tiêu Dao quá mức quan trọng với Đế tộc Vân thị, với Vân Thánh đế cung.

 

 

Vậy nên hắn mới không thể để xảy ra chút sơ suất, sai lâm nào.

 

 

"Tâ cũng không chắc chăn 100% nhưng ta có thể đảm bảo được an toàn của bản thân." Quân Tiêu Dao khế mỉm cười nói.

 

 

Hắn có pháp thân Thần Linh.

 

 

Cũng từng đối mặt với Thân Thoại Đế, ví dụ như Trường Sinh Đế Tôn. Thậm chí là Tứ Ky Sĩ Khải Huyền khủng bố hơn còn đã đối mặt.

 

 

Nhưng cuối cùng luôn luôn là Quân Tiêu Dao thắng.

 

 

Hắn có Vô Địch Đạo Tâm nên mới có tự tin như vậy.

 

 

"Việc này vẫn nên cẩn thận bàn bạc lại" Vân Mặc Cổ Tổ cũng không dám trực tiếp đưa ra quyết định.

 

 

Quân Tiêu Dạo lại nói: "Trừ cái đó ra thì có lẽ đây còn là kế một mũi tên trúng hai con nhạn."

 

 

"Có ý gì?" Vân Mặc Cổ Tổ hỏi.

 

 

"Có lẽ đây cũng chính là thời cơ tốt để bắt nội gián đế tộc."

 

 

Ánh mắt Quân Tiêu Dao hiện lên vẻ thâm sâu.

 

 

"Tên tiểu tử ngươi..."

 

 

Vân Mặc Cổ Tổ cũng phải bó tay luôn rồi.

 

 

Có phải Quân Tiêu Dao có tám trăm cái tâm nhãn hay không mà sao lòng dạ lại thâm hiểm như vậy?

 

 

Nhưng quả thực nếu Quân Tiêu Dao có thể thành công.

 

 

Vậy thì đối với Giới Hải mà nói, đây không thể nghi ngờ chính là công trạng lớn nhất và đồng thời sẽ kích thích tinh thần chiến đối của Giới Hải.

 

 

Sau đó Vân Mặc Cổ Tổ rời đi, bàn bạc với một vài nhân vật cấp cao của Đế tộc Vân thị.

 

 

Đồng thời thế lực khắp mọi nơi trên Giới Hải cũng bắt đầu hành động.

 

 

Dù sao Dế Nữ Bạt sống lại, Diệt Thế Đại Ma hiện thế.

 

 

Không có bất kỳ một phe phái thế lực có thể không quan tâm. Thậm chí liền ngay cả vũ trụ Khởi Nguyên siêu nhiên cũng không khỏi chú ý tới tình huống này.

 

 

Trong lúc nhất thời, cường giả của các thế lực khắp nơi đều hội tụ tới chín đại quân của thành lũy Tam Hoàng.

 

 

Gió thổi tưởng hạc kêu, cây cỏ bình thường cũng trông thành lính.

 

 

Tất cả mọi người đều đang đợi.

 

 

Tâm trạng thấp thỏm không yên hoặc là vô cùng lo lắng không thì cũng là sợ hãi hoặc tuyệt vọng.

 

 

Hắc Họa kiếp này cuối cùng cũng bắt đầu.

 

 

Vô số sinh linh Giới Hải đều đang chờ đợi phán quyết cuối cùng giáng xuống.

 

 

Cuối cùng, trong một khoảnh khắc nào đó. Sâu trong khu Vô Nhân truyền đến âm thanh chấn động. Một cơn chấn động kinh khủng cuồn cuộn vô biên như thân thoại, cuốn sạch trời đất mênh mông.

 

 

Hơi thở kia chạy dọc theo khu Vô Nhân, một đường quét ngang đến Giới Hải.

 

 

Giống như một Ma Thần ngủ say đang sống lại.

 

 

"Ta, Đế Nữ Bạt, là Hắc Họa đời này, vén lên bức màn..."

 

 

Một giọng nữ ma mị cực hay vang lên.

 

 

Nhưng lại mang theo sự lạnh lão chưa từng có trước đó, giọng vang vọng toàn bộ khu Vô Nhân cùng với Giới Hải.

 

 

Bức màn Hắc Họa diệt thế, vén lên!

 

 

Giọng nói của Đế Nữ Bạt, trong lạnh lùng còn mang theo cảm giác êm tai. Khó có thể tưởng tượng được một giọng nói tuyệt vời như vậy lại là khúc dạo đầu của Hắc Họa ở thế giới này.

 

 

Giọng nói lạnh lùng động lòng người này, xuyên qua khu Vô Nhân, truyền tới thành lũy Tam Hoàng, truyền khắp Giới Hải, vọng vào tai của mọi sinh linh trong Giới Hải!

 

 

Vô số sinh linh, đều trở nên hốt hoảng lúng túng!

 

 

Ngay sau khi giọng nói này vừa dứt.

 

 

Bên phía khu Vô Nhân, có sương đen cuồn cuộn lao tới, giống như thủy triều đen, bao phủ trời đất.

 

 

Mọi người đều biết, khu Vô Nhân được phân thành khu Sương Trắng, khu Sương Xám, khu Sương Đen, và khu Sương Máu.

 

 

Nhưng bây giờ, làn sương đen cuồn cuộn đó, lan ra từ sâu trong khu Vô Nhân, cuộn về phía thành lũy Tam Hoàng.

 

 

Và ở trong làn sương đen đó, có rất nhiều bóng dáng xuất hiện.

 

 

Đó là đại quân của Bạt tộc.

 

 

Tuy số lượng vẫn chưa thể so với Phệ tộc, nhưng nhìn qua thì cũng khá ấn tượng. Chương 3475

 

 

Bạt tộc, trở thành người tiên phong của Hắc Họa ở thế giới này.

 

 

Cùng lúc đó, Diệt Thế Đại Ma ở sâu trong khu Vô Nhân, cũng bắt đầu di chuyển.

 

 

Chuyển động này mang theo sức mạnh không gì sánh được, nghiền ép hư không, khiến không gian xung quanh cũng sụp đổ.

 

 

Hiển nhiên, Đế Nữu Bạt đã nắm giữ Diệt Thế Đại Ma, bắt đầu di chuyển về phía Giới Hải.

 

 

Uy lực của Diệt Thế Đại Ma, đương nhiên không cần nói nhiều, khuyết điểm duy nhất, chính là tốc độ không được nhanh lắm.

 

 

Dù sao thì thứ này, cũng là vũ khí sát thương lớn có thể hủy diệt thế giới này, để cử động thân mình, cũng cần phải có sức mạnh tối cao.

 

 

Chỉ có cường giả cấp Đế, mới có thể nằm giữ, phát huy được uy lực của nó.

 

 

Toàn bộ khu Vô Nhân, sương đen cuộn tới, đại quân của Bạt tộc cũng xuất hiện.

 

 

Diệt Thế Đại Ma cũng dần ép tới.

 

 

Bên phía cửu đại quan của thành lũy Tam Hoàng, đương nhiên là như gặp phải kẻ địch lớn.

 

 

Trấn Giới quân của các đại quan ải, và đại năng cường giả của các thế lực ở Giới Hải, đều tụ họp lại.

 

 

Trận pháp phòng ngự của thành lũy Tam Hoàng, cũng đồng loạt xuất hiện, chiếu sáng thế giới.

 

 

Thành lũy Tam Hoàng được xây dựng, trong đó có một nguyên nhân, chính là để ngăn chặn sự tấn công của Diệt Thế Đại Ma.

 

 

Bên phía ải Trấn Ma.

 

 

Trấn Nhạc Đại Đế đứng sừng sững trong hư không, chắp tay nhìn về phía xa, trên nét mặt mang theo vẻ ngưng trọng.

 

 

Còn có đám người Thái Cổ Vân Mặc của đế tộc Vân thị, bóng dáng cũng xuất hiện trong hư không.

 

 

Trước đó, gia tộc đã đồng ý với kế hoạch của Quân Tiêu Dao.

 

 

Kế hoạch của hắn cũng rất đơn giản.

 

 

Chính là những người khác, giữ chân Diệt Thế Đại Ma.

 

 

Quân Tiêu Dao thì tập hợp một nhóm người, lén đi vào bên trong Diệt Thế Đại Ma thông qua phương pháp đặc biệt.

 

 

Còn đối phó với Đế Nữ Bạt như thế nào, thì đó là chuyện của Quân Tiêu Dao.

 

 

Kế hoạch này, rất điên cuồng.

 

 

Thậm chí có thể cho rằng, Quân Tiêu Dao là đang tự tìm đường chết.

 

 

Nhưng dưới kiên trì quyết liệt của Quân Tiêu Dao, đế tộc Vân thị cũng hết cách với hắn.

 

 

Chỉ là kế hoạch này, không hề được tiết lộ ra ngoài.

 

 

Còn Quân Tiêu Dao lúc này, đã rời khỏi ải Trấn Ma.

 

 

Hắn tới ải Dương Cốc, một trong cửu đại ải.

 

 

Và người thủ ải của ải Dương Cốc, chính là Huyền Dương Đại Đế, Hoàng Phủ Huyền Dương.

 

 

Người thừa kế của hắn, Hoàng Phủ Thuần Quân, cũng ở lại đây.

 

 

Trong cửu đại ải, có truyền tống trận có thể nhanh chóng liên hệ với nhau, cũng là phương tiện trợ giúp trong thời chiến.

 

 

Khi Quân Tiêu Dao đi ra từ truyên tống trận của ải Dương Cốc, đã lập tức thu hút sự chú ý của người thủ ải trong ải Dương Cốc.

 

 

"Vị kia là, Vân Tiêu thiếu chủ?"

 

 

"Hắn tới ải Dương Cốc của ta làm gì?"

 

 

"Trước đây quan hệ giữa Hoàng Phủ thiếu chủ và hắn cũng có tốt đẹp gì đâu..."

 

 

Ải Dương Cốc, chính là nơi do Hoàng Phủ Huyền Dương thống lĩnh.

 

 

Đương nhiên bọn họ sẽ nghiêng về phía đế tộc Hoàng Phủ. Trước đây ở ải Trấn Ma, Hoàng Phủ Thuần Quân muốn để cha của hắn tiếp quản ải Trấn Ma.

 

 

Kết quả lại xảy ra xung đột với Quân Tiêu Dao.

 

 

Cho nên dẫn tới lúc này, những người ở ải Dương Cốc, đều hơi có thành kiến với Quân Tiêu Dao.

 

 

Đương nhiên, thành kiến thì thành kiến.

 

 

Bây giờ địa vị thân phận, tu vi sức mạnh của Quân Tiêu Dao vẫn còn ở đó.

 

 

Chưa kể còn đường đường là Chuẩn Đế.

 

 

Đương nhiên chẳng có tên muốn tìm chết nào dám lên châm biếm khiêu khích.

 

 

"Đây chính là đạo đãi khách của ải Dương Cốc các ngươi sao?" Nhìn thấy những bóng dáng săm soi này, khóe miệng Quân Tiêu Dao mang theo ý cười nhàn nhạt.

 

 

Cùng lúc đó, một tiếng cười khế vang lên.

 

 

"Không ngờ đấy, đường đường Vân Tiêu thiếu chủ, mà cũng giá lâm tới ải Dương Cốc, đúng là khiến người khác bất ngờ”

 

 

Một nam tử trẻ tuổi mặc hoa phục màu vàng xuất hiện, mái tóc trong suốt, ngũ quan tuấn tú, khí chất xuất chúng.

 

 

Trong tròng mắt màu đồng như lúc nào cũng có thần hỏa đang lưu chuyển.

 

 

Chính là Hoàng Phủ Thuần Quân.

 

 

"Hoàng Phủ thiếu chủ, không chuyện không đăng điện tam bảo, hôm nay ta tới đây, đương nhiên cũng có việc."

 

 

Nhìn thấy Hoàng Phủ Thuần Quân xuất hiện, Quân Tiêu Dao bình tĩnh nói.

 

 

"Hả?"

 

 

Hoàng Phủ Thuần Quân nhìn Quân Tiêu Dao, trong mắt thoáng qua vẻ bất ngờ và suy tư.

 

 

Sau đó, hắn khẽ gật đầu nói: "Được, Vân Tiêu thiếu chủ, mời..."

 

 

Hoàng Phủ Thuần Quân tạo thủ thế mời, dẫn Quân Tiêu Dao vào tẩm cung riêng của hắn.

 

 

Thấy bóng lưng của Hoàng Phủ Thuần Quân, trong mắt Quân Tiêu Dao cũng lóe lên một tia sáng u ám.

 

 

Tên Hoàng Phủ Thuần Quân này quả nhiên là khẩu phật tâm xà.

 

 

Tuy trước đó ở ải Trấn Ma, hắn đã bị làm nhục trong tay Quân Tiêu Dao.

 

 

Bây giờ, vẫn có thể cười nói vui vẻ với hắn, như không hề bận tâm tới xung đột trong quá khứ vậy.

 

 

Nhân vật cấp bậc này, thực ra mới là người phiền toái nhất.

 

 

Rất nhanh, Hoàng Phủ Thuần Quân đã dẫn Quân Tiêu Dao vào trong cung điện, sau đó đuổi những người khác đi.

 

 

"Vân Tiêu thiếu chủ, mời."

 

 

Hai người ngồi đối diện trước án.

 

 

Hoàng Phủ Thuần Quân pha một bình trà, rồi rót cho Quân Tiêu Dao.

 

 

Quân Tiêu Dao nhận lấy, liếc nhìn nước trà.

 

 

"Sao vậy, Vân Tiêu thiếu chủ sợ ta hạ độc sao?"

 

 

Thấy vậy, Hoàng Phủ Thuần Quân mỉm cười, nói tiếp.

 

 

"Nhưng, Vân Tiêu thiếu chủ đến cả Chiết Tiên Chú cũng có thể giải được, cho dù ta đã hạ độc thật, thì cũng chẳng giải quyết được gì đâu nhỉ."

 

 

Quân Tiêu Dao lại mỉm cười nói: "Hoàng Phủ thiếu chủ đúng là hài hước."

 

 

"Nước trà này được lấy từ suối Băng Tâm vạn năm, pha với lá trà Huyền Cổ cấp bán tiên dược, còn cho thêm mười tám loại nguyên liệu phụ cấp thánh dược."

 

 

"Không hổ là thiếu chủ của đế tộc Hoàng Phủ, trình độ này đúng là khá cao."

 

 

Quân Tiêu Dao nói xong, cũng một hơi uống hết chén trà.

 

 

Sắc mặt Hoàng Phủ Thuần Quân đông cứng lại, sau đó bật cười.

 

 

"Vân Tiêu thiếu chủ cũng là một người yêu trà hiểu trà."

 

 

Quân Tiêu Dao đặt chén trà xuống, cười nhạt nói: "Vân mỗ không có nhiều sở thích, uống trà tắm rửa xoa bóp, chỉ như vậy mà thôi."

 

 

"Được rồi, rốt cuộc Vân Tiêu thiếu chủ tới đây là có việc gì, có thể nói thẳng."

 

 

Nói chuyện khách sáo xong, Hoàng Phủ Thuần Quân vào thẳng chủ đề chính.

 

 

Hắn không cho rằng, với sức mạnh, thân phận hiện tại của Quân Tiêu Dao, lại có chuyện gì cần hắn giúp đỡ.

 

 

Quân Tiêu Dao nói: "Trước đây, chúng ta quả thực có hơi xung đột."

 

 

"Nhưng bây giờ, Bạt tộc xâm nhập, Diệt Thế Đại Ma sắp ép tới, Hắc Họa sắp xuất hiện."

 

 

"Dưới cục diện như vậy, những cuộc ẩu đả nho nhỏ trước đây, chắc chẳng là gì nữa rồi nhỉ"

 

 

Ánh mắt của Hoàng Phủ Thuần Quân trầm xuống, sau đó nói: "Đương nhiên, cho nên sao?”

 

 

Quân Tiêu Dao ra vẻ suy tư do dự, sau đó mới chần chừ nói.
Bình Luận (0)
Comment