Mà lúc này, Bát Đại đế tộc lại đang nghỉ ngờ lẫn nhau.
Quân Tiêu Dao đột nhiên bật cười.
Rồi nói: "Các vị, không cần phải nghi ngờ lẫn nhau nữa, ta đã biết nội gián là ai rồi."
"Cái gì?"
Mọi người có mặt ở đó đều kinh ngạc nhìn Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao biết nội gián là ai?
Dưới sự chú ý của mọi người, Quân Tiêu Dao từ từ quay người lại.
Ánh mắt hắn rơi vào một người, trên mặt đầy vẻ cảm thán.
"Hoàng Phủ Thiếu Chủ, không thể không nói, trà ngươi pha thật sự không tệ."
"Vốn dĩ sau này ta còn định qua đó xin ngươi một chén trà."
"Bây giờ xem ra điều đó là không thể."
"Bởi vì đế tộc Hoàng Phủ sẽ bị tiêu diệt"
Quân Tiêu Dao vừa dứt lời.
Mọi người đều nhìn sang Hoàng Phủ Thuần Quân với vẻ mặt kinh ngạc chưa từng có.
Nội gián, vậy mà lại là đế tộc Hoàng Phủ!?
Ngay lúc này, tất cả tu sĩ thiên kiêu đế tộc đều chết lặng, cảm thấy vô cùng chấn động.
Nội gián, vậy mà lại là đế tộc Hoàng Phủ!?
Điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của mọi người, khiến họ không dám Tin.
Suy cho cùng, đế tộc Hoàng Phủ không hề tâm thường.
Hoàng Phủ Huyền Dương là người thủ quan của ải Dương Cốc, một ải trong Cửu Đại Quan.
Luận về chiến tích, người đời ai cũng biết.
Một đế tộc Hoàng Phủ như vậy mà lại là nội gián ư?
Mà khi nghe thấy lời này, trong mắt của Hoàng Phủ Thuần Quân hiện lên vẻ kinh ngạc.
Sau đó, hắn đột nhiên bật cười và nói: "Vân Tiêu thiếu chủ, trò đùa này của ngươi không vui chút nào."
Quân Tiêu Dao nói: "Ngươi cho rằng †a giống như đang đùa giỡn lắm sao?" Nụ cười trên môi Hoàng Phủ Thuần Quân bỗng chốc thu lại.
"Vân Tiêu thiếu chủ không có chứng cứ gì mà có thể tùy ý vu khống sao?"
"Với lại, phụ thân ta, Huyền Dương Đại Đế, người trấn giữ ải Dương Cốc, lập nên chiến tích mà người đời đều biết rõ."
"Vân Tiêu thiếu chủ, ngươi làm như vậy là đang vu khống gia tộc của một vị trấn giữ ải rồi đó!"
Đế tộc Hoàng Phủ không chỉ là một đế tộc.
Hoàng Phủ Huyền Dương là người thủ quan của ải Dương Cốc, một ải trong Cửu Đại Quan.
Thân phận quá đặc biệt, đối với chúng sinh Giới Hải mà nói đó là sự tôn tại giống như tín ngưỡng.
Nếu nói sự tồn tại đó là kẻ phản bội, thì sự ảnh hưởng của nó là vô cùng trọng đại.
Quân Tiêu Dao bình tĩnh nói: "Chứng cứ? Ai nói ta không có chứng cứ?"
"Sự xuất hiện của Đại Đế Bạt tộc chính là chứng cứ."
"Chứng minh rằng ngươi biết được kế hoạch của ta rồi thông báo cho Bạt tộc, muốn mượn tay của Bạt tộc để diệt trừ ta." Quân Tiêu Dao nói.
Nghe đến đây, Hoàng Phủ Thuần Quân lắc đầu cười khẩy.
"Vân Tiêu thiếu chủ, lời này của ngươi có chút nực cười rồi đó."
"Ngươi mời các Đại đế tộc, sao lại cứ nhận định rằng là ta thông báo cho Bạt tộc?"
Nghe Hoàng Phủ Thuần Quân nói vậy, trong ánh mắt của các tu sĩ thiên kiêu có mặt tại đó đều lóe lên điều gì đó.
Không sai.
Các Đại đế tộc đều nhận được lời mời, theo lý mà nói thì tất cả bọn họ đều đáng ngờ.
Cuối cùng Quân Tiêu Dao cũng mỉm cười.
Hắn nhìn Hoàng Phủ Thuần Quân và nói: "Ngươi nói không sai, nhưng..."
"Liên quan đến việc mang Đế Nữ Bạt trở lại, ta chỉ nói với một mình ngươi."
Một câu nói.
Bầu không khí lập tức trở lên tĩnh lặng!
Nụ cười còn sót lại trên khuôn mặt Hoàng Phủ Thuần Quân hoàn toàn biến mất, cứng ngắc lại.
Khi những người của đế tộc khác nghe Quân Tiêu Dao nói thì khuôn mặt đều tỏ ra sững sờ.
"Cái gì, mang Đế Nữ Bạt trở lại?"
"Đây là ý gì?"
"Vân Tiêu thiếu chủ mời chúng ta tới đây không phải là muốn thăm dò xem bên trong Diệt Thế Đại Ma có điểm yếu gì sao?"
Đám người đế tộc các phương đều đang ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Sau đó, mọi ánh mắt đều đổ dồn về Hoàng Phủ Thuần Quân!
Biểu cảm của Hoàng Phủ Thuần Quân lạnh cứng và đóng băng!
Khóe mắt hắn giật giật!
"Ngươi..."
Hoàng Phủ Thuân Quân lúc này không thể khống chế được vẻ mặt bình †ĩnh của mình nữa, sắc mặt cứng ngắc. Hắn đã hiểu, triệt để hiểu rõ!
Từ đầu đến cuối, Quân Tiêu Dao đều đang tính kế với hắn!
Tính kế với nội gián đế tộc!
Nếu có thể mang Đế Nữ Bạt trở lại thì hậu quả sẽ rất thảm khốc.
Dù chuyện như thế này chỉ có khả năng một phần vạn thì tuyệt đối cũng không được xảy ra.
Cho nên, nếu là nội gián thì nhất định sẽ mượn cơ hội này để trực tiếp diệt †rừ Quân Tiêu Dao.
Còn những lý do khác căn bản chẳng là gì so với việc mang Đế Nữ Bạt trở lại.
Diệt Thế Đại Ma, tuyệt đối không thể dễ dàng tìm ra điểm yếu nào.
Từ đầu đến cuối, đây đều là màn kịch của Quân Tiêu Dao! "Nhưng... tại sao chỉ tính kế với một mình ta."
Ánh mắt của Hoàng Phủ Thuần Quân chết lặng nhìn Quân Tiêu Dao, trong mắt hiện lên một tia tức giận đỏ bừng.
Quân Tiêu Dao nói: "Rất đơn giản, kỳ thực ngay từ đầu ta đã nghi ngờ Đế tộc Hạ Hầu và Đế tộc Hồn."
Đế tộc Hạ Hầu và Đế tộc Vân thị trước giờ đều không cùng chí hướng, bọn họ muốn trở thành người đứng đầu đế tộc.
Việc một đế tộc đầy dã tâm như vậy hắc hóa và phản bội là điều hoàn toàn bình thường.
Về phần Đế tộc Hồn, nói thật là ngay từ đầu Quân Tiêu Dao đã gần như chắc chắn rằng chính là tộc này.
Dù sao thì con đường này, hắn thấy quá nhiều rồi.
Nghe tên thì thấy Đế tộc Hồn này không phải thứ gì tốt lành.
Nếu nói Đế tộc Hồn là nội gián thì đó cũng là lẽ đương nhiên.
Nhưng có một điều đã khiến suy nghĩ của Quân Tiêu Dao thay đổi.
"Vẫn còn nhớ chuyện lúc trước chứ?"
"Phụ thân của ngươi, người thủ quan của ải Dương Cốc, gặp phải mai phục của Vương giả Bạt tộc."
"Sau đó, phụ thân của ta, Thiên Nhai Đại Đế gấp rút tiếp viện, cuối cùng lại dây dưa với cường giả Ách tộc, đến nay vẫn chưa quay về."
"Mà sau này, các ngươi liền muốn tiếp quản quyền lực của ải Trấn Ma."
"Nếu thật sự để các ngươi thành công rồi, vậy Huyền Dương Đại Đế, phụ thân của ngươi sẽ nắm giữ hai cửa ải lớn."
"Suy cho cùng, vẫn là do các ngươi quá thiếu kiên nhân, nóng lòng muốn thôn tính quyền lực của ải Trấn Ma."
Lời của Quân Tiêu Dao nói ra khiến mọi người có mặt ở đó chợt hiểu ra.
Huyền Dương Đại Đế gặp nguy, Thiên Nhai Đại Đế vội vàng ứng cứu.
Cuối cùng, chỉ có Huyền Dương Đại Đế trở về, còn Thiên Nhai Đại Đế lại bị mắc kẹt ở đó.
Sau đó, hắn lại tiếp quản quyền lực của ải Trấn Ma, nói hoa mỹ thì là hắn thay Thiên Nhai Đại Đế gánh vác trách nhiệm. Chương 3481
Quân Tiêu Dao đã phát giác ra âm mưu đẳng sau tất cả những điều này.
Nếu thật sự để Huyền Dương Đại Đế nằm giữ ải Trấn Ma.
Đến lúc đó, ông ta năm quyền cả hai vị trí tòa quan ải, quyên hành sẽ rất lớn.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao thật ra cũng không thể chắc chắn trăm phần trăm rằng Hoàng Phủ Đế Tộc nhất định là kẻ phản bội.
Nếu không thì lần này cũng sẽ không có sự thăm dò và tính kế như vậy.
Bây giờ, đuôi cáo đã lộ ra.
"Thiết nghĩ, rất lâu về trước, vào thời Hắc Họa cổ xưa, Đế tộc Sở thị đó cũng đã bị Hoàng Phủ Đế Tộc các ngươi tính kế rồi." "Sau đó, các ngươi còn đổ hết tội lỗi lên đầu Đế tộc Vân thị ta."
Quân Tiêu Dao nhìn Hoàng Phủ Thuần Quân và bình thản nói.
Ánh mắt của mọi người đều hướng sang Hoàng Phủ Thuần Quân.
Hoàng Phủ Thuần Quân bỗng nhiên cười lớn.
"Ha ha, Vân Tiêu, ta thật sự đã coi thường ngươi rồi."
"Điều khiến ngươi yêu nghiệt thật sự, không nằm ở thiên phú hay là thực lực của ngươi mà là ở chỗ ngươi biết tính kế"
"Có điều... ngươi đã biết được chân tướng thì làm sao?"
"Liệu ngươi có thoát khỏi được kết cục bị giết bởi Đại Đế Bạt tộc không?”
Hoàng Phủ Thuần Quân nhìn Quân Tiêu Dao với ánh mắt đầy sát ý tột độ.
Quân Tiêu Dao giống như một ngọn núi lớn, ép hắn đến không thể thở nỗi.
Cho dù là thiên phú, cảnh giới, thực lực, thậm chí là trí thông minh.
Hắn đã bị Quân Tiêu Dao đè bẹp toàn diện.
Cảm giác này khiến hắn thấy ngột ngạt.
Sự tồn tại của Quân Tiêu Dao khiến tất cả thiên kiêu Yêu Nghiệt đều cảm thấy bất lực trong lòng.
Mà khi nghe được lời của Hoàng Phủ Thuần Quân nói.
Quân Tiêu Dao cũng chỉ mỉm cười.
"Hoàng Phủ Thuần Quân, ngươi quả thật là ngây thơ, ngươi thật sự cho rằng Đại Đế có thể giết được ta sao?"
Mặc dù khí tức của Đại Đế Bạt tộc này quả thật rất mạnh.
Nhưng cũng chỉ là ở cấp độ Đại Đế bình thường mà thôi.
Không phải Hoàng Phủ Thuần Quân hay Bạt tộc đánh giá thấp Quân Tiêu Dao.
Mà là chênh lệch giữa Chuẩn Đế và Đại Đế quả thật là một trời một vực.
Trước đây, Quân Tiêu Dao có thể giết được Khấu Liệt Đại Đế của Bạt tộc cũng là dựa vào thiên thời địa lợi nhân hòa.
Cho nên lần này, hẳn cho rằng chỉ cần một vị Đại Đế Bạt tộc là đã đủ để tiêu diệt Quân Tiêu Dao rồi.
Nhưng Hoàng Phủ Thuần Quân không bao giờ có thể ngờ được rằng.
Quân Tiêu Dao đã đột phá đến Chuẩn Đế tứ kiếp, hơn nữa còn là cảnh giới nhục thân song Chuẩn Đế.
Sau khi Quân Tiêu Dao hợp nhất song thân lại thì thực lực trở nên khủng bố cỡ nào.
Đừng nói là hiến tế ra Pháp Thân Thần Linh, mà chỉ dựa vào tu vi của Quân Tiêu Dao cũng đủ để đấu với Đại Đế Bạt tộc!
Bạt tộc nghe lời này của Quân Tiêu Dao thì lộ vẻ vô cùng nực cười.
"Ha ha, ai cũng nói Vân Tiêu Thiếu Chủ cuồng vọng vô biên, bây giờ xem ra, quả thật là như vậy."
"Lúc trước ở vũ trụ Huyền Hoàng, ngươi có thể giết được Khấu Liệt Đại Đế, chẳng qua là dựa vào thiên thời địa lợi nhân hòa."
"Bây giờ ở trong Diệt Thế Đại Ma này, ngươi còn giở được thủ đoạn gì nữa, chỉ dựa vào thực lực đột phá đến Chuẩn Đế đó của ngươi ư?"
Đại Đế Bạt tộc khi nghe những lời của Quân Tiêu Dao thì lộ ra nụ cười lạnh lùng đầy vẻ khinh thường.
Không phải hắn đánh giá thấp Quân Tiêu Dao.
Nếu hắn thật sự xem thường thì đã không đích thân ra tay đối phó với Quân Tiêu Dao.
Chỉ là trong mắt của mọi sinh linh.
Chênh lệch thực lực giữa Đại Đế và Chuẩn Đế như lạch trời vậy.
Trừ khi là ở trong điều kiện hoàn cảnh cực kỳ đặc biệt hoặc tay có thủ đoạn gì khác.
Nếu không thì Chuẩn Đế gần như không có khả năng chống cự lại chứ đừng nói là đối phó với Đại Đế.
"Ngươi có thể thử xem." Quân Tiêu Dao phất tay áo, chắp tay Và nói.
"Có dũng khí."
"Yên tâm, với thể chất trân quý của ngươi, bản đế cũng sẽ không trực tiếp giết ngươi."
"Đối với Bạt tộc ta mà nói, hồn thân ngươi là báu vật, muốn chết cũng khó à"
Vị Đại Đế Bạt tộc này lộ ra nụ cười lạnh lùng và nham hiểm.
Hiển nhiên, với thể chất của Quân Tiêu Dao, nếu như rơi vào tay Bạt tộc.
Quả thật sẽ không bị lãng phí mà được tận dụng một cách tốt nhất.
Đương nhiên, tiền đề là bọn họ có năng lực này.
"Các ngươi trấn áp Hoàng Phủ Thuần Quân, ngăn các Bạt tộc khác." Quân Tiêu Dao nói với các tu sĩ Đế Tộc còn lại.
Những tu sĩ Đế Tộc thấy vậy cũng trực tiếp ra tay không chút do dự.
Đặc biệt là người của Hạ Hầu Đế Tộc và Hồn Đế Tộc, trực tiếp trấn áp sang Hoàng Phủ Thuần Quân.
Dù sao trước đó, Hoàng Phủ Thuần Quân còn muốn chụp cái mũ phản bội lên đầu của bọn họ.
Đương nhiên bọn họ sẽ không bỏ qua cho Hoàng Phủ Thuần Quân.
Cho dù không cách nào trấn áp thì cũng có thể cầm chân hắn, không để hắn rời khỏi.
Sau đó, một trận hỗn chiến lập tức nổ ra.
Vị Đại Đế Bạt tộc đó cũng một tay trực tiếp trấn áp Quân Tiêu Dao. Có thể nói lần ôm cây đợi thỏ này, mục đích quan trọng nhất chính là bắt giữ và trấn áp Quân Tiêu Dao.
Cho dù là đối với Bạt tộc hay là chùng tộc Hắc Họa, hắn đã gây ra rất nhiều tổn thất.
Ngay khi cường giả Đế cảnh Bạt tộc vừa ra tay, pháp tắc Đế Đạo làm long trời lở đất, tràn ngập Hoang Vu chỉ lực, như thể đủ để làm cho vạn vật tàn lụi.
Quân Tiêu Dao cũng ra tay.
Hắn hiện tay không chỉ là Chuẩn Đế tứ kiếp, mà còn là Chuẩn Đế nhục thân tứ kiếp.
Cũng có thể nói là cảnh giới Chuẩn Đế nhục thân song quả vị.
Sức mạnh kết hợp của cả hai đủ để Quân Tiêu Dao vượt qua Chuẩn Đế cảnh.
Lại thêm sức mạnh của song thân. Đây chính là sự tự tin mà Quân Tiêu Dao không e sợ Đại Đết
Hắn trực tiếp kích hoạt Thần Huyết Chí Tôn trong cơ thể, tế ra thuật chí tôn thứ tư.
Thể nội thần huyết thiêu đốt, đột phá ra bên ngoài cơ thể, một tầng Thần Diệm hiện ra bên ngoài thân thể Quân Tiêu Dao.
Khiến Quân Tiêu Dao giống như Dục Hỏa Thần Minh.
Khí tức và thuộc tính toàn diện của hẳn đột nhiên tăng vọt.
"Không biết tự lượng sức."