"Nếu không phải Vân Tiêu thiếu chủ, chúng ta còn không biết đế tộc Hoàng Phủ lại là nội ứng."
"Đúng vậy, chuyện này rất quan trọng, nếu ở thời khắc mấu chốt, đế tộc một phương phản bội, hậu quả thực sự không chịu nổi..."
Người của đế tộc ở đây nghĩ đến cảnh tượng đế tộc Hoàng Phủ bỗng nhiên phản bội, cảm giác sống lưng lạnh run cả người.
Loại đại chiến cấp này, một cây rơm rạ có thể áp đảo lạc đà.
Chứ đừng nói nếu như đế tộc một phương bỗng nhiên phản bội, khiến phản ứng dây chuyền rất lớn.
Thậm chí đối với cả chiến cuộc Hắc Họa cũng tạo thành ảnh hưởng khổng lồ.
Ngón này của Quân Tiêu Dao có thể nói là phát hiện mai phục u ác tính và tai hoạ ngầm trước.
Đối với Giới Hải, nói là chiến công của thiên đại cũng không quá đáng.
"Ta đã thi triển thủ đoạn, áp chế hắn, các ngươi có thể trở về."
"Nhưng mà chuyện này tạm thời đừng tung tin, tránh đánh rắn động cỏ."
"Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, lại xử lý chuyện của đế tộc Hoàng Phủ." Quân Tiêu Dao nói.
"Vậy thiếu chủ thì sao?"
Nghe thấy lời nói của Quân Tiêu Dao, ánh mắt của mọi người ở đây đều nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao để bọn họ trở về, vậy chính hắn thì sao? "Tạ?"
"Đương nhiên là ta phải đi làm chuyện bản thân nên làm, gánh vác trách nhiện bản thân nên gánh."
Quân Tiêu Dao cười nhạt.
Dẫn Y Y về, gọi Đế Nữ Bạt trở về, là trách nhiệm của hắn.
Hơn nữa, không có cơ hội nào thích hợp hơn so với trước mắt.
"Thiếu chủ ngươi..."
Nghe thế, mọi người đều không nói gì.
Dám một mình đối diện với Đế Nữ Bạt diệt thế.
Nói thật, cho dù là nhóm người Hạ Hầu Thần Tàng từng ăn tết với Quân Tiêu Dao thì ánh mắt giờ phút này đều không thể không có chút bội phục.
Quân Tiêu Dao gan dạ sáng suốt và lề lối, bọn họ tự thẹn không bằng.
Đột nhiên lúc này, Hoàng Phủ Thuần Quân bỗng nhiên giương mắt, lạnh lùng nhìn Quân Tiêu Dao.
"Ngươi không thể thành công, không người nào có thể trở về sau khi rơi vào tay Hắc Ám."
"Đừng nói là Bạt tộc chi Tổ."
"Kết cục duy nhất của ngươi chính là chết ở trong tay Đế Nữ Bạt, cách chết như vậy ngược lại hơi đáng tiếc."
"Phản đồ còn cứng miệng!"
Một vài tu sĩ đế tộc lạnh lùng liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Thuần Quân.
Nghe thấy lời của hắn, Quân Tiêu Dao chỉ khẽ lắc đầu, không để ý đến.
Hắn rất ít khi làm chuyện chưa nắm chắc.
Còn lần này, thật sự là hắn không nắm chắc trăm phần trăm.
Nhưng dù vậy chuyện nên làm cũng phải làm.
Điều này không phải vì lấy cớ cứu vớt chúng sinh đường hoàng gì đó.
Hắn chỉ muốn dẫn Y Y về, đưa hồn của Khương Thánh Y về, không có gì hơn.
Sau đó, Quân Tiêu Dao và mọi người tách ra, một mình rời đi, bắt đầu tiến sâu vào Diệt Thế Đại Ma.
Mà những người còn lại, còn lại áp tải Hoàng Phủ Thuần Quân rút lui, sau đó bàn bạc cách đối phó với đế tộc Hoàng Phủ.
Phạm vi bên trong Diệt Thế Đại Ma rộng lớn vô tận.
Quân Tiêu Dao tiến sâu vào trong đó.
Càng tiến sâu càng có thể cảm giác khí tức mịt mờ kinh khủng.
Loại sức mạnh này cực kì khủng bố, vượt ra khỏi tưởng tượng của chúng sinh vạn linh.
Diệt Thế Đại Ma, uy thế tuyệt luân, thao túng Diệt Thế Đại Ma cân có sức mạnh to lớn tối cao.
Thế nên, trên căn bản chỉ có thủy tổ đại lão đứng đầu chủng tộc Hắc Họa mới có thể thúc dục mà Đế Nữ Bạt chính là Bạt tộc chi Tổ. Có thể nói trừ khi là tồn tại cùng cấp bậc. Nếu không, cho dù là Đế chi vô thượng, đối mặt Đế Nữ Bạt, cũng sẽ có loại run rẩy khe khẽ. Đừng nói là Quân Tiêu Dao.
Tuy hắn rất nghịch thiên, nhưng suy cho cùng không thể nào phá vỡ quy luật khách quan.
Đối mặt Đế Nữ Bạt, chỉ sợ Quân Tiêu Dao phải rất thận trọng. Một khi không cẩn thận có thể lật xe.
Rốt cuộc lại trôi qua một thời gian.
Ở phía trước của Quân Tiêu Dao xuất hiện một lĩnh vực hắc ám khổng lồ.
Không, nói một cách nghiêm khắc, có lẽ là một hắc động rất lớn.
Mà ở bên hố đen kia có Hoang Vu chi lực cực hạn tràn ngập.
Dường như một luồng, có thể tàn lụi trời đất, vạn vật muôn dân hoang vu.
Loại sức mạnh này, thậm chí còn sắp vượt qua tam vương Bạt tộc hiện thân lúc trước.
"Ở trong đó sao?"
Quân Tiêu Dao thì thào tự nói.
Thân hình của hẳn, ở trước mặt một hố đen, quả thực không bằng hạt bụi nhỏ, rất nhỏ bé. Khí tức kinh khủng vô tận lại càng có thể khiến con người, Đại Đế đều có cảm giác là con kiến hôi.
Có thể nói, bất kỳ sinh linh nào, vào giờ khắc này cũng sẽ cảm giác một loại run rẩy và sợ hãi bản năng đến từ linh hồn.
Nhưng thần sắc Quân Tiêu Dao bình Tĩnh.
Ánh mắt hắn thâm thúy, lẩm bẩm: "Xem ra, nàng đã biết ta tới rồi."
Dường như tồn tại loại đẳng cấp như Đế Nữ Bạt, Quân Tiêu Dao đã tới cửa nhà.
Hiển nhiên nàng sớm có sở phát hiện.
Mà sở dĩ không có bất kỳ cử động nào cũng mặc kệ, nguyên nhân rất đơn giản. Ai sẽ luôn luôn chú ý một con kiến bên chân chứ? bây giờ ở trong mắt Đế Nữ Bạt, Quân Tiêu Dao gần như chính là loại tồn tại này.
Không chần chờ, Quân Tiêu Dao trực tiếp bước vào lĩnh vực hố đen.
Trong phút chốc, trời đất lật chuyển, không gian giống như bị kéo dài, tùy ý quấn quanh vặn vẹo.
Một lát sau, cảnh tượng trước mắt mới dừng lại.
Đưa mắt nhìn, đây là một vùng đất rộng lớn.
Ở khu vực trung tâm bỗng nhiên có một Đại Nhật màu đen!
Đại Nhật màu đen có thể so với dáng vóc †o cổ tinh, tản ra màu đen ngọn lửa, luôn luôn thiêu đốt.
Mà ở trên Đại Nhật màu đen, một bóng hình xinh đẹp đang khoan thai, ngôi ở trên vương tọa, chấp trưởng Đại Nhật màu đen.
Hiển nhiên, Đại Nhật màu đen chính là trụ cột khống chế Diệt Thế Đại Ma.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao di chuyển về phía bóng hình xinh đẹp.
Hắn chỉ cảm thấy một luồng khí cơ kinh khủng, dường như muốn rạch nát ánh mắt của hắn.
Loại tồn tại cấp này, chỉ liếc mắt nhìn cũng là một loại khinh nhờn.
Nhưng hai tròng mắt của Quân Tiêu Dao thâm thúy, hắn đứng sừng sững, áo trắng lay động.
Vẻ mặt hắn không kiêu ngạo, không siểm nịnh, có một loại bình tĩnh và thong dong.