Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3207 - Chương 3487

Chương 3487 Chương 3487Chương 3487

 

 

"Có liên quan đến Tiên không?”

 

 

Đôi mi thanh tú của Đế Nữ Bạt chau lên.

 

 

Ở trong mắt nàng, Quân Tiêu Dao như con kiến hôi, hình như luôn có thể ở ngoài dự liệu của nàng.

 

 

Pháp thân Thần Linh lại đuổi giết lần nữa, một chưởng một quyền, khiến vũ trụ vang ù ù, có Hỗn Độn Khí cuồn cuộn.

 

 

"Ngươi không làm gì được Bổn đế."

 

 

Đế Nữ Bạt lạnh nhạt nói.

 

 

Tuy tu vi của nàng vẫn chưa khôi phục tới đỉnh phong nhưng tuyệt đối không thể bại.

 

 

Quân Tiêu Dao hiểu được.

 

 

Nhưng con mắt của hắn, cho tới bây giờ không phải là trấn giết Đế Nữ Bạt.

 

 

Điều này cũng đi ngược lại mục đích hắn tới đây.

 

 

Khi pháp thân Thần Linh và Đế Nữ Bạt cận chiến.

 

 

Một chưởng của Pháp thân Thân Linh hướng về phía Đế Nữ Bạt.

 

 

Mà trong lòng bàn tay màu vàng của pháp thân Thần Linh bỗng nhiên hiện ra một bóng dáng yêu kiều.

 

 

Đó là một thiếu nữ, mi mày như vẽ, da thịt như tuyết, đôi môi anh đào, hàm răng đẹp đẽ.

 

 

Gương mặt tinh xảo, quả thực giống như tỉnh linh rơi nhầm xuống phàm trần, không nhiễm bụi bặm.

 

 

Chính là Lạc Lạc!

 

 

Lúc trước Quân Tiêu Dao vân luôn dẫn theo nàng, giấu ở bên trong pháp thân Thần Linh, chỉ chờ thời khắc mấu chốt dung hợp với Đế Nữ Bạt.

 

 

Tuy làm như vậy, có lẽ hơi tàn nhân đối với Lạc Lạc.

 

 

Nhưng nàng thực sự là Đế Nữ Bạt, hoặc là nói Hiên Viên Thanh Tiêu, sinh hồn chứa ký ức.

 

 

Cũng là thủ đoạn cuối cùng mà ban đầu Hiên Viên đại đế giữ lại nữ nhi của hắn.

 

 

Lạc Lạc ngoái đầu nhìn lại, sợi tóc phấp phới, quay lại liếc mắt nhìn Quân Tiêu Dao.

 

 

Không nói gì, nhưng dường như trong đôi mắt lại nói hết tất cả.

 

 

Khóe miệng nàng hiện vẻ mỉm cười, quay về phía Quân Tiêu Dao không tiếng động mở ra.

 

 

Quân Tiêu Dao nhìn thấu hàm nghĩa của nàng.

 

 

Lạc Lạc không quên Tiêu Dao.

 

 

Sau đó, giữa ấn đường của Lạc Lạc, văn lộ huyền diệu bắt đầu tản ra ánh sáng rực rỡ.

 

 

Đó là Ngũ Hổ Thần Tướng, thủ đoạn phong ấn trí nhớ của Lạc Lạc.

 

 

Vì để cho Lạc Lạc có thể dễ dàng sống một thời gian, suy cho cùng bọn họ phong ấn chặt ký ức của sinh hồn.

 

 

Giờ phút này giải phong ấn. Vô số ký ức hồi tưởng lại.

 

 

Cùng lúc đó, pháp thân Thân Linh thuận thế đẩy Lạc Lạc vào trong cơ thể Đế Nữ Bạt.

 

 

Tất cả điều này xảy ra trong nháy mắt với tốc độ ánh sáng.

 

 

Có thể nói, tuy là Đế Nữ Bạt cũng vội vàng không kịp chuẩn bị, không dự liệu đến.

 

 

Nàng chắp tay trước ngực, ngăn pháp thân Thần Linh.

 

 

Nhưng Lạc Lạc lại biến thành một lưu quang ký ức linh hồn sáng chói, trực tiếp đi vào ấn đường Đế Nữ Bạt.

 

 

"Đây là ngươi làm cái gì, nàng là..."

 

 

Thân thể mềm mại của Đế Nữ Bạt chấn động, lần đầu tiên giọng điệu nàng gợn sóng.

 

 

Quân Tiêu Dao thản nhiên nói: "Ta đã nói, ta tới đây không phải là tranh giành sống chết với ngươi mà là dẫn ngươi về."

 

 

"Bây giờ, Đế Nữ Bạt, ngươi nên tỉnh táo, biết rốt cuộc mình là ai."

 

 

"Ngươi tính toán bổn đế!"

 

 

Đồng tử màu vàng của Đế Nữ Bạt nổi gợn sóng. Sức mạnh mênh mông trong cơ thể nàng kèm theo Hoang Vu chỉ lực của Bạt tộc, còn có lực lượng Hắc Ám đặc biệt, chấn động không dứt, khiến vũ trụ càn khôn sôi trào không nghỉ.

 

 

Quân Tiêu Dao thấy thế, lấy pháp thân Thần Linh trấn áp lần nữa.

 

 

Đồng thời nói: "Y Y, ta biết, ngươi tuyệt đối còn có ý chí thuộc về mình."

 

 

"Mượn lực lượng sinh hồn cùng nhau áp chế ý chí của Đế Nữ Bạt!"

 

 

Âm thanh Quân Tiêu Dao truyền vào tai Đế Nữ Bạt.

 

 

Dường như trong thức hải lại có ý thức nào đó thức tỉnh.

 

 

Giống như trong bóng tối vô cùng vô tận.

 

 

Một thiếu nữ giống như trẻ sơ sinh trong tã lót, đắm chìm trong đó. Thiếu nữ kia, toàn thân được áo choàng vải xám cũ và mũ bao bọc.

 

 

Có thể mơ hồ thấy một khuôn mặt nhỏ nhắn dưới mũ phủ đầy bụi bẩn.

 

 

Còn nhìn thấy vết sẹo giật mình đan vào nhau.

 

 

Rất khó tưởng tượng, đây là gương mặt của một thiếu nữ.

 

 

Hình bóng này chính là Y Y.

 

 

Hoặc là nói Y Y được Quân Tiêu Dao cứu lúc trước.

 

 

"Âm thanh này là..."

 

 

Y Y với mặt đầy vết sẹo, đang ngủ say, dường như nghe thấy âm thanh nào đó.

 

 

Nàng dùng hết sức mở hai tròng mắt.

 

 

"Y Y, mau tỉnh dậy, dùng ý chí của mình ảnh hưởng hồn Đế Nữ Bạt." Khi âm thanh rõ ràng lần nữa, cuối cùng Y Y hoàn toàn mở hai mắt.

 

 

"Là Tiêu Dao... Hắn tới tìm ta, hắn tới gọi Y Y trở về..."

 

 

Trong mắt Y Y có nước mắt chảy xuống.

 

 

Vì báo thù thay Quân Tiêu Dao, nàng cam nguyện từ bỏ ý chí tự do của bản thân, dung nhập vào hồn Đế Nữ Bạt.

 

 

Mà Quân Tiêu Dao không từ bỏ nàng.

 

 

Nếu như lúc trước bản thân Quân Tiêu Dao ưng thuận.

 

 

Cho dù một ngày kia, Y Y nàng rơi vào Hắc Ám.

 

 

Quân Tiêu Dao cũng gọi nàng trở về từ trong Hắc Ám!

 

 

"Ta muốn gặp hắn!"

 

 

Giờ khắc này, trong lòng Y Y sinh ra một loại ý chí trước nay chưa từng có. Loại ý chí không cho chống lại.

 

 

Nơi đây cách Sơn Hải!

 

 

Sơn Hải đều có thể san bằng!

 

 

Y Y giãy giụa đứng dậy, nàng rũ bỏ thân thể cũ, toả sáng tân sinh.

 

 

Dung nhan trở nên tinh xảo không rảnh.

 

 

Dường như trải qua, thể xác thành cũ kỹ, bị nàng vứt bỏ.

 

 

Nàng chỉ nguyện đi vê phía tương lai bên cạnh Quân Tiêu Dao!

 

 

Mà đúng lúc này, ở chỗ sâu Hắc Ám, vô số xúc tu quấn quanh đến, kéo Y Y ra, muốn kéo nàng vào chỗ Hắc Ám sâu hơn.

 

 

Luồng sức mạnh này rất lớn mạnh, không thể nghi ngờ.

 

 

Sức mạnh này chính là sức mạnh quỷ dị của Đầu nguồn Hắc Họa khiến Hiên Viên Thanh Tiêu mất mạng.

 

 

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên có một giọng nói vang lên.

 

 

"Ngươi rất may mắn, có người như vậy ở bên cạnh ngươi."

 

 

"Tuy ngươi thân đọa Hắc Ám cũng sẽ tới tìm ngươi."

 

 

"Là ngươi..."

 

 

Nghe thấy âm thanh này, Y Y lộ vẻ kinh ngạc.

 

 

Âm thanh này chính là âm thanh nàng thường xuyên nghe thấy trong mộng.

 

 

Mà giờ khắc này, hình bóng kia đã hiện ra.

 

 

Là trước đây, ở trong giấc mộng của Y Y, nàng thường xuyên nhìn thấy nữ tử ôm hai đầu gối lặng lẽ khóc.
Bình Luận (0)
Comment