Chương 3502 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cuối cùng, một tháng sau.
Trên quảng trường khổng lồ của đế tộc Vân thị.
Quân Tiêu Dao chuẩn bị lấy ra chín miếng Phong Thần Lệnh, mở ra lối vào Giới Hạch.
Giờ phút này trên quảng trường đều là người với người.
Không chỉ có thiên kiêu của đế tộc Vân thị, Vân Thánh đế cung mà còn các đế tộc, thế lực Bất Hủ, Tam giáo khác.
Thậm chí còn có các thế lực thứ chung cực, thế lực chung cực ở vũ trụ Khởi Nguyên.
Đến cả người của tộc Hiên Viên cũng đến.
Người đến là Hiên Viên Tam Kiệt và nữ chiến thần Hiên Viên Phượng Vũ.
Nhớ lúc trước, Hiên Viên Tam Kiệt còn tranh giành với Quân Tiên Dao ở Vùng đất Tiên Di.
Nhưng bây giờ họ không còn ý nghĩ đó nữa.
Cộng thêm quan hệ của Hiên Viên Thanh Tiêu với Quân Tiêu Dao cũng làm cho quan hệ giữa tộc Hiên Viên và Vân Thánh đế cung trở nên thân mật hơn.
Quân Tiêu Dao đương nhiên cũng không để ý những chuyện nhỏ mà rộng lượng cho thiên kiêu của tộc Hiên Viên tư cách vào.
Hiên Viên Phượng Vũ mặc áo trắng, thân hình mềm mại, ánh mắt hơi hốt hoảng.
Ai ngờ Quân Tiêu Dao một lần đã làm cho vũ trụ Khởi Nguyên chấn động như vậy.
Hiện giờ đưa mắt nhìn khắp Giới Hải, hắn đã là tồn tại đỉnh cấp khiến người khác không thể nào xem thường.
Nghĩ đến đây, Hiên Viên Phượng Vũ bất giác sờ lên đùi của mình.
Ở đó có chữ Tiêu do Quân Tiêu Dao để lại.
Hiện giờ Hiên Viên Phượng Vũ cảm thấy Quân Tiêu Dao để lại dấu ấn kỷ niệm này không sai. Nói không chừng trong tương lai, đợi đến khi Quân Tiêu Dao trở thành tồn tại như Tam Hoàng trong truyền thuyết thì nàng còn có thể tự hào nói với người khác, Quân Tiêu Dao để lại tên trên đùi nàng.
“Người đã đến gần hết rồi chứ?”
Quân Tiêu Đao đứng sừng sững trong quảng trường.
Sau lưng hắn có vô số người.
Ngoại trừ thiên kiêu của đế tộc Vân thị và Vân Thánh đế cung ra còn có mấy người bên cạnh hắn.
Là đám người Lục Tinh Linh, Kỵ Nguyệt, Tống Diệu Ngữ, Y Thương Nguyệt, Hỏa Linh Nhi, Phong Lạc Hạm, Bằng Phi Dương…
Trừ một số người không có mặt hoặc không đến được thì gần như đều đến hết.
Chuyến đi Giới Hạch này là một bước ngoặt và lễ tẩy rửa, là cơ duyên khó có được, Quân Tiêu Dao sẽ không để cho người bên cạnh bỏ lỡ.
Mà đúng lúc này, trên bầu trời, lâu thuyền hạ xuống.
Là người của Tam Sinh điện phủ.
Tam Sinh Đế Tử vẫn được hào quang vô tận bao phủ bên trong khiến người ta không thấy rõ khuôn mặt của hắn, chỉ cảm thấy là một người trẻ tuổi, như thần quốc hạ xuống nhân gian.
Ở bên cạnh hắn có Nguyên Như ý và người Tam Sinh điện phủ đi theo bên cạnh.
“Vân Tiêu thiếu chủ hiểu rõ đại nghĩa như vậy khiến người ta bất ngờ.”
Tam Sinh Đế Tử nói, giọng nói lạnh nhạt bình tĩnh như không có chuyện gì khiến cho hắn cảm thấy chấn động.
Nghe vậy, người xung quanh đều nhíu mày.
Lời này khiến người nghe không thoải mái.
Quân Tiêu Dao lại không ngại, vẫn thản nhiên nói: “Không cần nhiều lời, chỉ hy vọng lương tâm của ta không cho chó ăn.”
Giọng điệu của hắn rất lạnh nhạt, nhưng lời vừa nói có tính công kích rất lớn.
Người Tam Sinh điện phủ nghe thấy đều sững sờ, sau đó sắc mặt xanh mét.
Đang mắng bọn họ là chó sao?
Sắc mặt của Tam Sinh Đế Tử không lộ ra cho người ta thấy rõ nhưng cũng cảm nhận được ánh mắt hắn thay đổi.
Rất nhiều người ở đây đều ngầm hiểu.
Xem ra chuyến đi Giới Hạch này sẽ không bình yên.
Mà trong lúc bầu không khí cứng ngắc, một tiếng cười nhạt bỗng vang lên: “Haha, sao phải đối lập nhau như vậy, hành trình này đều hy vọng mọi người có thu hoạch.”
Một đạo nhân thiếu niên mặc đạo bào trắng đen, mặt trắng như ngọc, môi hồng răng trắng khoan thai đi đến.
Đây chính là người hành tẩu thiên hạ của Thần Cơ lâu, Dịch Chu!
Dịch huynh, huynh tới rồi.
Thấy Dịch Chu đến, Quân Tiêu Dao mỉm cười.
“Giới Hạch dù sao cũng là nơi thần bí nhất Giới Hải, không biết tại hạ có thể tham gia náo nhiệt hay không?”
Dịch Chu cười nhạt, nói.
“Đương nhiên là được.” Quân Tiêu Dao gật đầu.
Kế tiếp, thế lực khắp nơi cũng gần như hội tụ.
Tầm mắt Quân Tiêu Dao quét qua, sau đó tế ra chín Phong Thần Lệnh.
Chín mảnh Phong Thần Lệnh mở rộng đến độ cao của một người trong khoảng không, sau đó được sắp thành một trận hình đặc biệt.
Có giao động không gian nổi lên, hư không bị cuốn trôi như nước, xuất hiện gợn sóng.
Trong trung tâm chín Phong Thần Lệnh xuất hiện một thông đạo giống như hố đen.
Mọi người bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy nhiều loại ánh sáng đầy màu sắc và kỳ quái trong thông đạo này.
Tràn ngập một luồng khí tức nguyên bản siêu việt không thể nào tưởng tượng được.
Nhiều người cảm nhận được khí tức này thì có một loại cảm giác như thể nút thắt cảnh giới của họ đã được nới lỏng.
“Bên kia thông đạo chính là Giới Hạch sao, quả nhiên là một nơi không thể tưởng tượng.”
“Đáng tiếc, chúng ta đều đã già, không có đủ tiềm lực, nếu như trước khi có được sự tôi luyện như thế này, hẳn sẽ có chỗ tốt thiên đại.”
Xung quanh các nhân vật lớn có thế lực, lão cổ nhân đều thay nhau cảm thán không thôi.
Có đều những cơ duyên như thế này, cầu cũng cầu không được.
Trong quá khứ, chưa từng có người nào giống như Quân Tiêu Dao đứng trên đỉnh chín mảnh Phong Thần bản ở Giới Hải.
Quân Tiêu Dao nhìn thông đạo bên kia, hắn trực tiếp tiến vào trước.
Còn lại Vân Thị thiên kiêu và thuộc hạ tùy tùng bên cạnh Quân Tiêu Dao, đều theo sát phía sau.
Sau đó, các thế lực còn lại cũng tiến vào.
Tam Sinh Đế Tử, toàn thân được bao phủ bởi Thần Hoa Trung mờ ảo.
Tầm mắt hắn rơi xuống cuối thông đạo, trong thần sắc mang theo một tia ý tứ khó hiểu.
Sau đó cũng bước vào.
Không qua bao lâu, tất cả những thiên kiêu có tư cách tiến vào Giới Hạch toàn bộ đều tiến vào trong thông đạo.
“Không biết lần này, bọn họ sẽ có được thu hoạch gì.”
“Ta ngược lại cảm thấy, có lẽ sẽ không quá yên bình.”
Xung quanh các đồ đệ của các thế lực đều đang thảo luận, ở đây chờ đợi.
Bên kia, hư không biến ảo.
Sau khi đám người Quân Tiêu Dao tiến vào không gian thông đạo, trời đất xoay chuyển, Càn Khôn dường như đảo lộn.