Chương 3509 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Chết tiệt!”
Tam Sinh Đế Tử căn bản không có sức để đánh trả nữa, bị Quân Tiêu Dao đè xuống mà đánh.
Từng phân thân của hắn lần lượt bị đánh bay, nhục thể cũng bị nghiền nát.
Nhưng điều khiến Quân Tiêu Dao chú ý đó chính là Tam Sinh Đế Tử không bị thổ huyết.
Tuy cơ thể hắn nứt ra cũng không có máu trong đó.
Mà dường như là năng lượng pháp tắc thuần túy.
Chuyện này khiến ánh mắt Quân Tiêu Dao hiện lên vẻ sâu xa, như đã đoán được gì đó.
“Ngươi đã dùng thủ đoạn gì?”
Tam Sinh Đế Tử không cam lòng, gào thét hỏi.
Quân Tiêu Dao thản nhiên trả lời: “Ngươi cho rằng Hồng Mông thụ này thật sự là thứ thuộc về ngươi sao?”
Quân Tiêu Dao khẽ vẫy tay một cách tùy ý, tiểu Hồng Mông thụ kia trực tiếp dao động rồi rời khỏi người Tam Sinh Đế Tử, quay về bên cạnh Quân Tiêu Dao.
“Chuyện này…”
Tam Sinh Đế Tử đột nhiên trợn mắt.
“Hồng Mông Thụ vốn là thứ thuộc về ta.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
Lúc trước khi hắn chủ động ném ra hạt giống Hồng Mông Tử Khí đã sớm đã bày mưu tính kế.
Để sau này tiện tay lấy lại.
Mà bấy giờ, dấu hiệu lúc nãy chính là nguyên nhân khiến cho Tam Sinh Đế Tử bại trận.
“Của ngươi?”
Tam Sinh Đế Tử không thể tin được.
Quân Tiêu Dao cũng lười kể ra nguyên do.
Hắn lại lần nữa ra tay, thi triển chiêu thức bị thất truyền.
Cấm Tiên tầng thứ tư!
Quân Tiêu Dao nắm chặt lòng bàn tay, làm ngưng trệ không gian xung quanh Tam Sinh Đế Tử.
“Không gian chi đạo không làm gì được ta!”
Tam Sinh Đế Tử lại phản kháng, không gian chấn động.
“Thật à? Thế chiêu này thì sao?”
Quân Tiêu Dao lại thi triển một chiêu nữa.
“Cấm Tiên tầng thứ năm, cấm thời gian!”
Quân Tiêu Dao tiếp tục trấn áp xông lên, có năng lượng của Tuế Nguyệt Thời Gian lưu chuyển.
Đây chính là tầng thứ năm trong Cấm Tiên Thất Phong, cấm thời gian!
Sở dĩ Quân Tiêu Dao có thể thi triển ra được chiêu này là bởi vì hắn đã lấy được Thời Thư.
Sự lĩnh ngộ với thời gian chi đạo lại sâu thêm một bậc.
Cho nên có thể lĩnh ngộ đến tầng thứ năm.
Bốn tầng cấm không gian, năm tầng cấm thời gian.
Tam Sinh Đế Tử hoàn toàn bị phong ấn.
Trận đại chiến này có thể nói đã phân định thắng bại.
Chiêu thức của Tam Sinh Đế Tử thật sự rất nhiều, thực lực cũng rất mạnh, trừ Quân Tiêu Dao ra về cơ bản hoàn toàn xứng đáng là người mạnh nhất.
Nhưng tiếc rằng hắn lại hết lần này đến lần khác gặp phải đối thủ không thể đánh bại-Quân Tiêu Dao.
Nhìn thấy Tam Sinh Đế Tử bị phong ấn, trong mắt Quân Tiêu Dao xuất hiện sát ý.
Nhưng vào đúng lúc này Dịch Chu đột nhiên nói.
“Chúc mừng Vân Tiêu thiếu chủ giành chiến thắng, tiếp theo có thể tiến vào cánh cửa này rồi.”
Quân Tiêu Dao cũng nhìn về phía Dịch Chu.
Sau đó nói: “Dịch huynh không định ra tay cứu hắn sao?”
Lời này của Quân Tiêu Dao có vẻ hơi đột ngột.
Dịch Chu nghe xong, khuôn mặt tỏ vẻ nghi ngờ.
“Vân Tiêu thiếu chủ có ý gì?”
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
“Lúc này rồi mà Dịch huynh vẫn có thể bình thản như vậy.”
“Lẽ nào ngươi không muốn tiến vào cửa này sao?”
“Lời này của Vân Tiêu thiếu chủ là đang nghi ngờ tại hạ?” Dịch Chu khẽ thở dài.
“Không phải ta nghi ngờ, mà ta chắc chắn như thế.”
“Có vẻ như Vân Tiêu thiếu chủ cho rằng ta còn có thân phận khác?” Dịch Chu hỏi ngược lại.
Quân Tiêu Dao nhìn Dịch Chu.
“Ta nên gọi ngươi là Dịch huynh, hay là Lâu chủ của Thần Cơ Lâu, Thần Cơ?”
Vừa dứt lời, sắc mặt Dịch Chu lộ vẻ ngỡ ngàng.
Thần Cơ chính là Lâu chủ và là người thành lập Thần Cơ Lâu.
“Haizz, Vân Tiêu thiếu chủ suy đoán như thế khiến người khác bất ngờ lắm đấy.” Dịch Chu lắc đầu thở dài.
“Ngươi hẳn là phân thân của Thần Cơ.”
Dịch Chu đáp: “Được rồi, cứ cho là suy đoán của Vân Tiêu thiếu chủ đúng đi, ta là phân thân của Thần Cơ đi, thế…. thì sao?”
“Ta không hề có chút ý nghĩ nào với Vân Tiêu thiếu chủ, ta chỉ muốn được tận mắt chứng kiến Chúa Tể Thiên Mệnh của kiếp này là ai.”
Những lời đó của Dịch Chu đồng nghĩa với việc hắn đã trực tiếp thừa nhận thân phận của mình.
Chính là Lâu chủ của Thần Cơ Lâu, Thần Cơ!
Khoé miệng Quân Tiêu Dao khẽ nhếch lên, ánh mắt hiện vẻ sâu xa.
“Nếu chỉ là Thần Cơ Lâu chủ thì đương nhiên không có vấn đề gì.”
“Nhưng sợ rằng không đơn giản như vậy.”
“Có lẽ ta nên vạch trần một thân phận nữa của ngươi, Tam Sinh Đế Chủ!”
Bốn chữ Tam Sinh Đế Chủ vừa thốt ra, không gian trở nên tĩnh lặng.
Vẻ mặt Dịch Chu vẫn không thay đổi, chỉ nhìn Quân Tiêu Dao.
“Vân Tiêu thiếu chủ à, trí tưởng tượng của ngươi phong phú thật đấy.”
Quân Tiêu Dao tiếp tục nói.
“Quả thật ta vẫn luôn nghĩ nếu như ta là Tam Sinh Đế Chủ, thì nên làm thế nào để đứng phía sau điều khiển tất cả?”
“Cuối cùng đáp án rất đơn giản, đó chính là Thần Cơ Lâu.”
“Thần Cơ Lâu, bảng vàng Khởi Nguyên, bắt chẹt khí vận chúng sinh.”
“Mà Tam Sinh Luân Hồi Ấn của Tam Sinh Đế Tử lại dựa vào những người sở hữu đại khí vận đó, hấp thụ đạo quả của bọn chúng biến thành quân lương của mình.”
“Nói không có quan hệ với Thần Cơ Lâu, ta không tin.”
“Trở thành Thần Cơ Lâu chủ, một mặt có thể ẩn giấu thân phận bản thân.”
“Mặt khác có thể điều khiển khí vận, ẩn mình từ phía sau dùng đại khí vận của kẻ khác biến thành quân cờ và quân lương của mình.”
“Còn có âm mưu vương tọa Khởi Nguyên, Thần Cơ Lâu là nơi thích hợp nhất để bày ra âm mưu đó.”
“Cho nên Dịch Chu ngươi là Thần Cơ Lâu chủ, phân thân Thần Cơ.”
“Mà Thần Cơ cũng là Tam Sinh Đế Chủ!”
Mỗi câu mỗi chữ Quân Tiêu Dao nói ra, ánh mắt đều nhìn về phía Dịch Chu.
Vẻ mặt Dịch Chu cứng đờ lại, không có phản ứng gì.
Sau đó hắn đột nhiên bật cười, vỗ tay.
“Tuyệt vời, thật sự rất tuyệt vời, Vân Tiêu ngươi không hổ là dị số chẳng ai đoán được.”
“Càng không hổ là Vận Mệnh Hư Vô Giả, không bị ràng buộc bởi nhân quả.”
Dịch Chu nói những lời này, xem như đã thừa nhận toàn bộ.
Quân Tiêu Dao nghe thấy Vận Mệnh Hư Vô Giả từ miệng hắn, ánh mắt loé lên.
“Quả nhiên ta đoán không sai, Tam Sinh Đế Chủ, ngươi cũng là Vận Mệnh Hư Vô Giả.” Quân Tiêu Dao nói.