Chương 3538 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Phát giác được khí tức hùng vĩ ngút trời kia.
Thánh sơn chung quanh Ách tộc, trong mắt một vài tộc nhân Ách tộc lộ ra sùng bái vô cùng cuồng nhiệt.
Đây là Chiến thần Ách tộc Thuỷ Tổ của bọn họ, là nhân vật thần thoại, là tai hoạ chi nguyên của thế gian!
Mà trong đám người, có một người, trên mặt chỉ có lo lắng, lòng khẩn trương.
Chính là Vân Anh Lạc!
Ánh mắt nàng gắt gao nhìn chằm chằm vào đỉnh của Thánh sơn, tay ngọc nắm
chặt.
Đúng lúc này.
Oành!
Một tiếng kinh thiên động địa, thanh âm giống như kinh lôi vang lên.
Đó là quan tài bạch cốt, nổ tung!
Lực lượng tai ách họa kiếp cuồn cuộn hùng vĩ, phô thiên cái địa, phát ra bàn trảo!
Sương máu dày đặc, tràn ngập đất trời!
Giờ phút này, chung quanh Thánh sơn, tất cả tộc nhân Ách tộc đều im lặng!
Khí tức kia, quá khủng bố, đè lên toàn bộ sinh linh, giống như không thể thở nổi!
Mà lúc này, bỗng nhiên có tiếng bước chân, vang lên từ đỉnh Thánh sơn.
Vô số tộc nhân Ách tộc, đưa tầm mắt ra chỗ khác.
Bọn họ thấy.
Một bóng người mờ ảo, như thể mang theo tai ách cùng họa kiếp ra bên ngoài.
Mỗi bước hắn đi, giống như đạp lên trái tim của tất cả mọi người, khiến cho bọn họ run rẩy!
Cuối cùng, bọn họ thấy được bóng hình kia đi ra.
Khác hoàn toàn so với Thần Ma trong tưởng tượng.
Đạo thân hình kia, che mặt bằng mặt nạ bạch cốt, tóc trắng bung toả, thân mang giáp tướng quân đen kịt.
Sau lưng cắm bốn cây chiến kỳ huyết sắc, đón gió phấp phới.
Cầm Luyện Ngục Chi Thương đen kịt trong tay.
Nhìn qua, không giống như Thần Thoại Đế vượt lên trên chúng sinh.
Giống như một Chiến thần bất thế có kinh nghiệm sa trường!
“Chúng ta, tham kiến Thuỷ Tổ!”
Ngay khi hình bóng xuất hiện.
Xung quanh Thánh sơn Ách tộc, rất nhiều tu sĩ Ách tộc đều cúi đầu quỳ lạy!
Chỉ có Vân Anh Lạc nhìn thấy thân hình kia xuất hiện, ánh mắt phức tạp.
Hắn, vẫn là hắn sao?
Đưa mắt nhìn qua, không nghi ngờ gì nữa đó đích thực là Dạ Quân Lâm.
Trên mặt đeo mặt nạ xương trắng, đầu tóc trắng bạc đìu hiu.
Nhưng, trông lại hoàn toàn không giống.
Một thân xiêm y đen tuyền, biến thành một bộ giáp tướng quân lốm đốm hắc ban, có thể cảm nhận được hơi thở cổ lão tràn ngập.
Bốn lá cờ chiến đẫm máu tung bay phía sau, càng khiến hắn mang lại cảm giác mạnh mẽ uy nghiêm của một vị tướng quân chiến đấu qua trăm nghìn trận sống chết.
Ý chí và sức mạnh của chiến thần tổ sư Ách tộc, mượn giúp kế hoạch hàng thần, giáng lâm trên cơ thể của Dạ Quân Lâm.
Xung quanh Thánh Sơn, tiếng hét phô thiên cái địa, áp đảo vang lên.
Tán tụng thanh danh vị chiến thần của Ách tộc.
Chỉ có một người là Vân Anh Lạc, nhìn chăm chú vào bóng hình đang từng bước từng bước từ Thánh Sơn đi xuống.
Trong mắt lộ ra vẻ xúc động.
Khác với cảnh tượng hùng vĩ về các vị Thiên Đế hiện thân trong những thần thoại kia.
Chiến Thần Ách tộc hiện thế, không hề có loại cảnh tượng kinh người như thế.
Nếu có, cũng chỉ có là một bóng lưng cô độc lạnh lẽo, chiến ý như hỏa, và khí tức mang theo tai kiếp tuôn ra.
Giống như một vị ác thần Tu La, chiến thần dẫn đến sự kết thúc của thế giới.
Khi đạo thân hình này, ra khỏi Thánh Sơn, đang muốn tiến về phía chiến trường.
Một giọng nói vang lên.
“Dạ Quân Lâm!”
Vân Anh Lạc nhìn thấy bóng lưng cô độc lạnh lẽo kia, nhịn không được mà kêu lên một tiếng.
Bóng người kia hơi khựng lại bước chân.
Nhưng cũng không quay đầu lại, tiếp tục bước về phía trước.
Vân Anh Lạc nhìn thấy như vậy, bàn tay ngọc nắm chặt.
Vẫn chưa kết thúc...
Dạ Quân Lâm, nam nhân giống như một con sói cô độc kia, ý chí vẫn chưa hoàn toàn bị chiến thần tổ tiên Ách tộc chiếm giữ.
Nếu không, lúc hắn nghe thấy tiếng kêu của Vân Anh Lạc, bước chân của hắn không thể nào ngừng lại như thế.
Nhìn thấy bóng lưng kia rời đi, Vân Anh Lạc cắn môi, đi theo phía sau hắn.
Nàng phải tìm cách, gọi Dạ Quân Lâm trở về.
Hoặc là nói, gọi Quân Tiêu Dao trở về!
Nàng là con gái của ách nạn, còn Dạ Quân Lâm là con trai của tai kiếp.
Nàng nhất định sẽ có biện pháp.
Không chỉ là vì Quân Tiêu Dao.
Mà còn là vì toàn bộ Giới Hải.
Chiến Thần Ách tộc một khi ra tay, tuyệt đối sẽ đem đến nỗi kinh hoàng, sự tuyệt vọng lớn cho Giới Hải!
Mà những tộc nhân của Ách tộc, ai nấy đều có bộ mặt kích động và hưng phấn, lái tàu chiến phi thuyền, theo sát phía sau.
“Chiến thần của tộc ta là tồn tại vô địch!”
“Giới Hải chẳng qua cũng chỉ là đang lấy trứng chọi với đá, châu chấu đá xe mà thôi!”
“Chúng ta đi theo, chứng kiến một màn nhất thế hắc họa chi chiến!”
Rất nhiều người của Ách tộc, sắc mặt hưng phấn.
Chiến thần của Ách tộc bọn họ quay về, sẽ trở thành điểm xoay chuyển mấu chốt của toàn bộ trận chiến hắc họa này!
Giới Hải, chống đỡ không được!
Khí tức của tai kiếp, giống như một cái giếng phun, tràn ngập giữa đất trời.
Mà Dạ Quân Lâm, hoặc là nói chiến thần của Ách tộc, cứ như vậy, kéo theo một cây thương luyện ngục, từng bước từng bước đi từ nơi sâu nhất của khu vực không người ra ngoài.
Không sai!
Những tồn tại cùng đẳng cấp khác, có thể trực tiếp nắm giữ càn khôn, chưởng khống không gian, một bước đã có thể tiến vào chiến trường.
Nhưng chiến thần của Ách tộc, lại là từng bước một đi tới.
Chỉ là, mỗi bước mà hắn đi tới, mặt đất dưới chân hắn, đều giống như đang tự động thu hẹp lại.
Súc địa thành thốn!
Chỉ có khoảng cách mười mấy bước, Chiến Thần Ách tộc, đã đến được chiến trường Thành lũy Tam Hoàng, nơi cuộc chiến đang xảy ra ác liệt nhất!
Mà theo mỗi bước chân của hắn, cỗ chiến ý và lực lượng tai họa khủng bố kia, lại tầng tầng lớp lớp bộc phá ra ngoài!
Giống như một ngọn núi lửa vạn cổ đang phun trào, thu hút sự chú ý của toàn thế giới!
“Người kia chính là chiến thần của Ách tộc!”
Phía Giới Hải Thành lũy Tam Hoàng bên này, rất nhiều ánh mắt đều rời đi.
Khi nhìn thấy đạo thân hình, trên người mặc giáp đen cũ kĩ, mặt đeo mặt nạ xương trắng, sau lưng là bốn lá cờ Huyết tộc, trên tay cầm một cây thương luyện ngục.
Rất nhiều người tâm thần chấn động, nhưng cũng có người lại ngây ngốc tại chỗ.
“Người đó không phải là, tai kiếp chi tử của Ách tộc, Dạ Quân Lâm sao?”
“Nhìn thì đúng là hắn, nhưng đây lại là chuyện gì vậy?”
“Lẽ nào đây là âm mưu của Ách tộc?”
“Ta hiểu rồi, xem ra Ách tộc đã có mưu tính từ rất sớm trước đó rồi, thật đáng hận!”