Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3266 - Chương 3546

Chương 3546 -
Chương 3546 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Vân Anh Lạc giơ đôi bàn tay ngọc lên, đặt trên chiếc mặt nạ xương trắng trên mặt của Dạ Quân Lâm.

Sau đó từ từ tháo mặt nạ xuống.

Dưới mặt nạ bạch cốt âm u xuất hiện một gương mặt phong thần như ngọc, cực kỳ tuấn tú, giống như Thiên Nhân xuất trần, siêu việt vô song.

Bất ngờ lại giống với Quân Tiêu Dao y như đúc!

Không khác nhau một chút nào!

Nhìn thấy dung mạo ngày đêm thương nhớ này, đôi mắt Vân Anh Lạc lấp lánh.

Dạ Quân Lâm từ đôi mắt trong suốt như ngọc bích của Vân Anh Lạc thấy được dung nhan tướng mạo này của bản thân mình.

Khuôn mặt này khiến cho hắn cảm giác vừa lạ lẫm lại quen thuộc.

Lạ là từ khi hắn bắt đầu có ý thức cho tới nay, hắn vẫn luôn đeo mặt nạ bạch cốt này, cho nên đến bây giờ cũng không biết dáng vẻ của bản thân mình ra sao.

Quen thuộc là vì gương mặt này hắn đã từng gặp qua, thậm chí hắn còn đại chiến một trận với chủ nhân của gương mặt này.

Hắn chính là Vân Tiêu, hay nói cách khác là Quân Tiêu Dao!

“Có thể đánh bại ta, chỉ có chính ta…”

“Ha ha, thì ra là thế…”

Đôi mắt Dạ Quân Lâm lập tức bừng sáng lấp lánh!

Có một loại ý chí nào đó đang thức tỉnh!

Hắn là Hỗn Độn Thân của Quân Tiêu Dao, từ Cửu Thiên Tiên Vực trốn vào Giới Hải.

Sau đó bị một bàn tay to lớn che giấu đi, tước đoạt một phần bản nguyên, tiếp đến dung nhập Tai Ách Nguyên Châu.

Một bóng dáng tóc trắng áo đen đi ra từ sự kết hợp của bản nguyên Hỗn Độn và Tai Ách Nguyên Châu.

Vĩnh Dạ Ách Đế đeo lên mặt hắn một chiếc mặt nạ bạch cốt.

“Từ nay về sau, ngươi tên là Dạ Quân Lâm!”

“Vương giả bóng đêm, quân lâm thiên hạ!”

“Ngươi sẽ trở thành người mạnh nhất, trở thành Tai Ách họa kiếp chi nguyên của thế gian này!”

Tất cả xoay chuyển trong đầu Dạ Quân Lâm. Một luồng ý chí mênh mông cuộn trào tuôn ra. Ý chí thuộc về Quân Tiêu Dao đã thức tỉnh hoàn toàn!

Dạ Quân Lâm, hay nói đúng hơn là Quân Tiêu Dao, nhìn nữ tử trước mặt nói.

“Tiểu cô cô, ta hẳn là nên xưng hô như thế với ngươi đúng không? “Vân Anh Lạc nghe nói như thế, lập tức ngẩn ngơ, sau đó lộ ra một vẻ kích động.

Thành công!

Ý chí của Quân Tiêu Dao đã thức tỉnh hoàn toàn.

Nhưng Vân Anh Lạc vẫn muốn xác định lại lần nữa.

“Ngươi là Dạ Quân Lâm, hay là Quân Tiêu Dao?”

Dạ Quân Lâm cười nhạt một tiếng, đây có lẽ cũng là lần đầu tiên hắn cười.

“Này có khác nhau à, tên chẳng qua chỉ là danh hiệu mà thôi.”

Hiện tại, gọi hắn Quân Tiêu Dao, hoặc là Dạ Quân Lâm, hay là thân Minh Vương, thật ra cũng chẳng có gì khác biệt, đều cùng một người.

Chẳng qua là xưng hô khác biệt thôi.

Thật ra Quân Tiêu Dao vẫn muốn giữ lại tên Dạ Quân Lâm này.

Bởi vì trong này cũng có một chữ Quân.

Tên Dạ Quân Lâm này sẽ là thân phận trong bóng tối của Quân Tiêu Dao, Dạ Chi Vương Giả!

Trở thành Quân Tiêu Dao lạnh lùng trong tối!

Cái gọi là nơi có ánh sáng, nhất định có bóng tối.

Nếu như nói Quân Tiêu Dao là Tiên hiện hóa trước mặt chúng sinh.

Vậy Dạ Quân Lâm chính là Ma ẩn trong đêm tối.

Một sáng một tối, một Tiên một Ma, tự thành một thể mới là viên mãn.

Vân Anh Lạc nghe thấy như vậy đã biết người trước mặt thật sự chính là Quân Tiêu Dao, hắn đã thức tỉnh hoàn toàn.

Nàng không khỏi cảm thấy mừng rỡ vì Quân Tiêu Dao.

Nhưng sắc mặt của Dạ Quân Lâm vẫn mang theo sự lạnh lẽo nhìn về phía nơi xa.

Tuy đã khôi phục tất cả ý thức và trí nhớ thuộc về Quân Tiêu Dao.

Nhưng không biết có phải bởi vì đã dung hợp với Tai Ách Nguyên Châu, có được sức mạnh của thân Minh Vương hay không.

So với tính cách của bản thân Quân Tiêu Dao, tính cách của Dạ Quân Lâm này còn lạnh lùng hơi đôi phần, giống như là Chúa Tể địa ngục Minh Vương vậy.

Không nói tới việc tàn khốc thích giết chóc, nhưng cũng tuyệt đối không phải người lương thiện gì, gọi là người tàn nhẫn thì không nhiều lời.

“Tiểu cô cô, chuyện vẫn còn chưa kết thúc, trước hết phải giải quyết chuyện trước mắt đi đã.” Dạ Quân Lâm nói.

“Cái gì...” Vân Anh Lạc hoàn hồn.

Đúng lúc này, toàn bộ sa mạc nhuốm máu bỗng nhiên sắc trời đổi màu.

Sau đó, trong tầm mắt của Dạ Quân Lâm và Vân Anh Lạc.

Nơi xa, có một bóng người xuất hiện.

Đó là một thiếu niên thân mang giáp tướng quân, sau lưng có đeo bốn cây chiến kỳ.

Xung quanh người bao bọc trong chiến ý kinh thiên.

Thiếu niên hào hoa phong nhã!

Thiếu niên này đi đến trước mặt hai người.

Vẻ mặt của Vân Anh Lạc cứng lại.

Mà Dạ Quân Lâm thì thản nhiên nói: “Chiến Thần Ách tộc, không ngờ tới đây mới là dáng vẻ vốn có của ngươi.”

“Cái gì?”

Vân Anh Lạc đứng bên cạnh cũng hơi sững sờ.

Thiếu niên tướng quân nhìn qua thì hào hoa phong nhã này lại chính là dáng vẻ ban đầu của Chiến Thần Ách tộc?

Thiếu niên tướng quân hay nói đúng hơn là Chiến Thần Ách tộc, ánh mắt nhìn về phía Vân Anh Lạc.

Trong đôi mắt lộ ra vẻ phức tạp trước nay chưa từng có.

“Dung mạo của ngươi rất giống một người trong trí nhớ của ta.” Thiếu niên tướng quân nhìn về phía Vân Anh Lạc.

Vân Anh Lạc lộ ra vẻ đề phòng.

Nếu như thiếu niên tướng quân này thật sự là ý chí của Chiến Thần Ách tộc, vậy tuyệt đối không thể khinh thường.

Cảm nhận được tâm tình của Vân Anh Lạc, thiếu niên tướng quân lộ ra vẻ rối rắm.

Bỗng nhiên trong vùng ý thức không gian này bất ngờ biến đổi phong cảnh.

Rất nhiều huyễn cảnh xuất hiện.

Dạ Quân Lâm và Vân Anh Lạc nhìn đến, phát hiện những huyễn cảnh này vậy mà đều là một khoảng ngắn trong nhân sinh!

Trong một Bất Hủ hoàng triều có một tộc thế gia vương hầu cường thịnh là Nhạc gia.

Nhạc gia có tam vương hầu, công cao cái thế.

Càng khiến người ta bàn tán say sưa chính là Nhạc gia lại xuất hiện một thiên tài yêu nghiệt, tên là Nhạc Thiên Trọng.

Tuổi còn trẻ đã lập không ít công lao.

Thậm chí rất nhiều người cho rằng, tương lai Nhạc gia chính là tứ vương hầu.

Sau này ở Bất Hủ hoàng triều khác xảy ra xung đột với hoàng triều này.
Bình Luận (0)
Comment