Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3268 - Chương 3548

Chương 3548 -
Chương 3548 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thế nhưng sau khi nhìn thấy Vân Anh Lạc, hắn nhớ lại tất cả, nhớ lại những gì mình đã trải qua.

Bởi vì Vân Anh Lạc có hơi giống với người hắn yêu đã tự vẫn.

Mà trong cơ thể của Vân Anh Lạc lại có một nửa huyết mạch Ách tộc, vẫn còn là ách nạn chi nữ. Điều này không khỏi khiến người ta cảm thán, từ lâu rất lâu trước đó là có đã xuất hiện loại nhân quả đã định sẵn từ trước rồi không?

“Vậy bây giờ, ngươi muốn làm thế nào đây, diệt ý thức của chúng ta sao?” Vân Anh Lạc nói.

Ý chí của Chiến Thần Ách tộc hiển nhiên là cường đại đến khó tả thành lời.

Trước đó còn chưa hoàn toàn hiện thân đã khiến Dạ Quân Lâm bị tổn thương bên trong, mình vật lộn với chính mình. Hiện tại, tuy đã thức tỉnh ý thức thuộc về Quân Tiêu Dao.

Nhưng muốn đối kháng với ý chí của Chiến Thần Ách tộc, rõ ràng cũng không phải chuyện đơn giản.

“Các ngươi cảm thấy ta sẽ làm thế nào?” Nhạc Thiên Trọng nói.

Cảnh tượng trên sa mạc máu bỗng nhiên biến đổi. Biến thành hoàng thành nhuộm máu.

Thi cốt chồng chất núi, máu chảy thành sông!

Nhạc Thiên Trọng một mình đứng trong núi thây biển máu.

“Bọn hắn đều đã chết, những người ta coi trọng nhất kia.”

“Tuy hiện tại ta có được sức mạnh có thể rung chuyển toàn bộ thế gian, nhưng ta vẫn mãi không thể cứu sống được bọn họ.”

Nhạc Thiên Trọng lẩm bẩm, giọng nói mang theo sự bi thương.

Không sai.

Cho dù có là Thần Thoại Đế đứng đỉnh phong giới này, có năng lực thời không. Nhưng vẫn không thể nào làm thay đổi được chuyện sống chết, làm sống lại người đã chết đi.

“Cho nên là bọn hắn đáng chết sao?”

Nhạc Thiên Trọng lẩm bẩm nói.

Sau khi hắn nói ra lời đó, bốn cây cờ lớn phía sau hắn nhuộm đầy máu tươi đang tung bay.

Một luồng ý chí Tai Ách họa kiếp huỷ diệt vô lượng hừng hực, bành trướng như muốn diệt sạch thế gian.

Mà lúc này, Dạ Quân Lâm bỗng nhiên mở miệng nói.

“Nhạc Thiên Trọng, quá khứ của ngươi quả thật khiến người ta thổn thức.”

“Nhưng chân tướng trên đời này đều ghê tởm như thế đó.”

“Cho dù ngươi phá vỡ Giới Hải, phá hủy đi tất cả thì tính sao?”

“Ngươi vẫn tiếc thương cả đời như vậy thôi.”

Nghe thấy những lời Dạ Quân Lâm nói, giọng nói Nhạc Thiên Trọng lạnh lùng.

“Quả nhiên, người chưa từng trải qua cho nên nói chuyện rất nhẹ nhàng.”

“Cho dù nếu ngươi trải qua hoàn cảnh giống với ta thì sao đây?”

“Ví dụ như phá hủy hoàn toàn Giới Hải, diệt sạch đế tộc Vân thị, thậm chí Vân Thánh đế cung đứng sau ngươi thì sao?”

Với năng lực của Nhạc Thiên Trọng, đương nhiên đã biết được thân phận chân chính của Dạ Quân Lâm, chính là Quân Tiêu Dao.

Cho nên hắn mới nói ra những lời này.

“Ngươi không diệt được Vân tộc.”

Giọng điệu của Dạ Quân Lâm lạnh lùng thêm.

Nếu như Nhạc Thiên Trọng quả thật không thể bị thuyết phục.

Thế thì cũng chỉ có thể cứng đối cứng.

Nhưng lúc này, Vân Anh Lạc mở miệng cắt ngang.

“Đủ rồi!”

Nhạc Thiên Trọng nhìn về phía Vân Anh Lạc.

Có lẽ là bởi vì, Vân Anh Lạc có hơi giống với thanh mai trúc mã hắn từng yêu, cho nên Nhạc Thiên Trọng có cảm giác đặc biệt với Vân Anh Lạc, rất kiên nhẫn với nàng.

Vân Anh Lạc nói với Nhạc Thiên Trọng.

“Những gì ngươi đã từng trải qua, quả thật người thường không thể nào chấp nhận được.”

“Chúng ta chưa từng trải qua cho nên không thể nào hiểu rõ đau đớn và bi thương của ngươi.”

“Thế nhưng...” Vân Anh Lạc bỗng nhiên đổi giọng: “Chuyện bây giờ ngươi đang làm có khác gì với hoàng chủ trước kia?”

Một câu nói khiến cho sắc mặt của Nhạc Thiên Trọng bất ngờ lạnh lẽo.

Đây là cấm kỵ không thể đụng đến!

Ầm ầm!

Toàn bộ không gian ý thức đều rung rắc, có gió màu máu xuất hiện.

“Ta nhân từ với ngươi là bởi vì ngươi giống với người trong trí nhớ của ta.”

“Nhưng điều này không đại biểu cho việc ngươi có tư cách mạo phạm đến ta.”

Vân Anh Lạc vẫn nói: “Ách tộc, hủy diệt bao nhiêu thế giới, khiến biết bao nhiêu sinh linh trong Giới Hải ngã xuống.”

“Mà ngươi thân là Chiến Thần của Ách tộc, nếu như phá được cửa ải cuối cùng sẽ có vô số thế lực, gia tộc, chủng tộc bị hủy diệt.”

“Lúc trước, hoàng chủ kia lòng dạ độc ác diệt Nhạc gia của ngươi.”

“Nhưng điều bây giờ ngươi muốn làm chính là muốn tiêu diệt trăm ngàn Nhạc gia như vậy.”

“Đến lúc đó, sẽ có rất nhiều người giống như xuất hiện, ôm trong lòng nỗi đau như ngươi.”

“Nếu những người đó có cùng hoàn cảnh như ngươi, vậy ngươi có đồng ý để những bi kịch ngươi đã từng chịu phải xảy ra lần nữa không?”

Giọng nói Vân Anh Lạc khẽ run.

Nhạc Thiên Trọng nghe xong thì im lặng.

Hắn nhấc lên tay của mình, thấy được trên tay của mình nhuộm vô số máu tươi.

Vân Anh Lạc tiếp tục nói.

“Nữ tử ngươi yêu nhất kia muốn ngươi sống sót thay cho trời xanh.”

“Là muốn ngươi quét sạch bất công của thế giới này, chứ không phải bảo ngươi hủy diệt thế giới này.”

“Lúc trước, ngươi bất đắc dĩ bị ép nên mới nhận lấy sức mạnh của Hắc Họa chi nguyê.”

“Mà bây giờ, ngươi có khả năng lựa chọn con đường bản thân mình muốn đi.”

“Tiếp tục làm Chiến Thần Ách tộc.”

“Vẫn là... Trở thành Nhạc Thiên Trọng!”

Vân Anh Lạc nói xong, đồng tử nhìn chằm chằm Nhạc Thiên Trọng.

Đôi mắt Dạ Quân Lâm cứng đờ, thời khắc đều đang đề phòng.

Nhạc Thiên Trọng yên lặng.

Sau đó, hắn bỗng nhiên bật cười.

“A... Nhã, là ngươi đang nhắc nhở ta sao?” Nhạc Thiên Trọng lẩm bẩm.

Nhã chính là tên của thanh mai trúc mã hắn yêu kia.

“Ta muốn báo thù nên trở thành Chiến Thần Thủy Tổ của Ách tộc.”

“Nhưng cuối cùng, ta lại trở thành loại người mà ta chán ghét thù hận nhất...”

Nhạc Thiên Trọng cười.

Hắn chỉ cảm thấy, tất cả những thứ này đều quá hoang đường.

Thiếu niên trảm Ma lại thành Ma, cuối cùng lại sẽ bị trảm, lẩn quẩn lặp đi lặp lại như thế.

Không nên như vậy.

Ánh mắt của hắn nhìn về phía Vân Anh Lạc, rồi nhìn về phía Dạ Quân Lâm.

Cuối cùng, thở dài một tiếng.

“Nếu như ta vẫn là Chiến Thần Ách tộc, ngươi sẽ làm gì?”
Bình Luận (0)
Comment