Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3270 - Chương 3550

Chương 3550 -
Chương 3550 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Giống như đúc!

Thật sự là giống như đúc, chẳng chút khác biệt nào!

“Chuyện này sao có thể được, Chiến Thần của Ách tộc là Vân Tiêu thiếu chủ!”

“Trời ạ, đây là chuyện gì chứ, ta hoa mắt sao?”

“Hoang đường, quả thật hoang đường, chẳng lẽ Dạ Quân Lâm chính là Quân Tiêu Dao?” Vô số người rung động trong lòng, cảm giác tê dại cả da đầu!

Vô số tiếng kinh ngạc vang vọng toàn bộ chiến trường thật lớn!

“Không... Ngươi...”

Vĩnh Dạ Ách Đế nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt trắng bệch, giọng nói run rẩy.

Chiến Thần của Ách tộc hay nói đúng hơn là Dạ Quân Lâm, ánh mắt nhìn về phía Vĩnh Dạ Ách Đế.

Giọng nói lạnh lẽo vô cùng.

“Ngươi thật sự cho rằng có thể xem ta như quân cờ, điều khiển vận mệnh của ta sao?”

“Hiện tại là Thần hay là Ma đều do ta quyết định!” Tiếng nói vừa ra.

Dạ Quân Lâm trực tiếp quét ngang một thương ra, trực tiếp đánh thẳng đến chỗ Vĩnh Dạ Ách Đế!

Hắn hiện tại có được sức mạnh của Chiến Thần Ách tộc, thần cản giết thần, phật cản giết phật!

Mũi thương đen bóng như muốn cắt lìa thiên địa, lan tràn thương mang. Vĩnh Dạ Ách Đế hoảng hốt, tụ lại toàn bộ sức lực để ngăn cản.

Nhưng rõ ràng, bây giờ hắn đang rất thảm, bay ra ngoài rồi thổ huyết, toàn thân đều hư hại.

“Điều đó không có khả năng, ý chí của ngươi làm sao có thể hơn được Chiến Thần Thuỷ Tổ?”

Vĩnh Dạ Ách Đế phát ra tiếng gào thét.

Sao hắn chẳng hề biết Dạ Quân Lâm là người không an phận như vậy cơ chứ

Nhưng hắn cũng không để ý.

Bởi vì, ý chí của Chiến Thần Ách tộc giáng xuống, Dạ Quân Lâm sẽ không có bất kỳ sức phản kháng nào.

Cho nên Vĩnh Dạ Ách Đế mới có thể yên tâm như thế.

Thế nhưng hiện tại, ai có thể ngờ tới Dạ Quân Lâm vậy mà nắm quyền làm chủ ý chí.

Chuyện này với Vĩnh Dạ Ách Đế quả thực là hoang đường, không thể nào tin tưởng được. Nhưng hắn lại không biết được điểm mấu chốt trong này không phải là Dạ Quân Lâm.

Mà là Vân Anh Lạc.

Thế nhưng hiện tại có hối hận cũng vô dụng.

Dạ Quân Lâm lại đập thương xuống lần nữa, trời đất như muốn nổ tung ra, luồng sức mạnh quá mức kinh khủng.

Mà người dẫn đầu của Tam giáo và Thánh Tuyết thấy thế cũng xông lên bao vây, ngăn lại đường đi của đám người Vĩnh Dạ Ách Đế.

Thời khắc này Vĩnh Dạ Ách Đế chật vật như chó.

Buồn cười là, trước lúc này hắn còn trào phúng Quân Tiêu Dao, cho là hắn không biết tự lượng sức mình, là tên hề.

Thế thì hiện tại ai mới là tên hề?

Giờ phút này, toàn bộ chiến trường đều im ắng một cách kỳ lạ.

Rất nhiều người thấy cảnh này đều choáng váng cả đầu.

Đặc biệt là Ách tộc, nhìn thấy cảnh tượng này giống như thấy trời sập xuống, không thể tin được.

Chiến Thần Ách tộc của bọn họ, người mạnh nhất ấy thế mà làm phản?

“Vì sao lại thành ra như này?”

Tịch Dạ Thánh Nữ của mạch Dạ vẫn luôn sùng bái cuồng nhiệt Dạ Quân Lâm.

Thế nhưng hiện tại, nhìn thấy thân thể mấy người Ách Đế của Ách tộc, sắc mặt nàng ngây ra.

Còn cường giả tu sĩ của thành lũy Tam Hoàng bên Giới Hải này thì càng kinh ngạc hơn, ngây ra như phỗng. Hoàn toàn không biết uẩn khúc bên trong đó.

“Chẳng lẽ, ách kiếp chi tử Dạ Quân Lâm của Ách tộc là phân thân khác của Vân Tiêu thiếu chủ?”

“Có thể sao, như này cũng được à?”

“Nhưng cho dù thế nào, đây được xem như là Vân Tiêu thiếu chủ gài chủng tộc Hắc Họa có đúng không?”

“Còn có Vân Anh Lạc, chẳng lẽ nàng cố ý đến Ách tộc làm nội gián sao?”

Có người cũng là chú ý tới Vân Anh Lạc.

Hành động trước đó của nàng cũng đều bị mọi người nhìn thấy.

Hiện tại xem ra, Chiến Thần Ách tộc thay đổi có lẽ liên quan đến Vân Anh Lạc.

Giờ phút này, ý chí của Vân Anh Lạc cũng trở về, nàng nhìn Dạ Quân Lâm đã thức tỉnh mà khóe môi mang theo nụ cười.

“Nói như vậy, chẳng lẽ tất cả điều là do Vân Tiêu thiếu chủ sắp xếp hết sao?”

“Ha, nếu như đúng như vậy, tâm kế của Vân Tiêu thiếu chủ cũng quá mức thâm sâu rồi đi.”

“Ngay cả Ách tộc được xem là thế lực thần bí và quỷ dị cũng đều bị gài bẫy.”

Nghĩ tới chỗ này, ánh mắt của rất nhiều người nhìn về phía Quân Tiêu Dao đều mang theo sự thán phục và tôn sùng trước nay chưa từng có.

Một người trẻ tuổi đầu tiên là tính toán Bạt tộc, gọi Hiên Viên Thanh Tiêu thức tỉnh lại.

Bây giờ lại tính toán Ách tộc, khiến cho Chiến Thần Ách tộc làm phản.

Hậu bối trẻ tuổi như thế, lại có thể lật tay ra mây, trở tay ra mưa, gài bẫy chủng tộc Hắc Họa thảm hại như vậy.

Không thể không nói, khiến cho người ta bội phục đầu rạp xuống đất, thán phục không thể nào hình dung được.

Có thể nói, Chiến Thần Ách tộc vốn dĩ chính là một ngọn cỏ cũng đủ để đè sập Giới Hải.

Hiện tại, Dạ Quân Lâm ra tay đã trở thành mấu chốt nghịch chuyển chiến cuộc Hắc Họa, như thoát khỏi xiềng xích, thế công không thể đỡ.

Rất nhanh đã có tiếng gào thét vang lên.

Đó là Vĩnh Dạ Ách Đế bị Luyện Ngục chi Thương xuyên thủng.

Nhìn Dạ Quân Lâm, trong mắt của Vĩnh Dạ Ách Đế đều là sự phẫn nộ, không cam lòng và hối hận vô cùng.

Người hắn tự tay mình tạo nên, cuối cùng lại người giết chết chính hắn.

Cái gọi là tạo hóa trêu ngươi chính là như thế.

“Khụ.... Ngươi nghĩ đám các ngươi có thể thắng sao?”

“Không, ở kiếp này, các ngươi không thắng được.”

“Quá tam ba bận, Đầu nguồn Hắc Họa lần này, không diệt Giới Hải thề không bỏ qua.”

Vẻ mặt của Dạ Quân Lâm vẫn lạnh lùng như cũ.

“Thắng hay không thắng, hiện tại còn chưa ai biết được.”

“Ta chỉ biết là ngươi muốn chết!”

Ầm!

Tiếng nói vừa dứt, thương của Dạ Quân Lâm chấn động, mũi thương đâm đến khắp nơi.

Trực tiếp né nát thân thể của Vĩnh Dạ Ách Đế thành bụi phấn!

Đồng thời nguyên thần cũng bị xoắn nát, không có chút sự sống nào nữa.

Vĩnh Dạ Ách Đế xem Dạ Quân Lâm xem như quân cờ, ảo tưởng thao túng.

Cuối cùng bị cắn ngược lại, khiến cho mình ngã xuống.

Đồng thời, người dẫn đầu Tam giáo và Thánh Tuyết cũng vây công Ách Đế cuối cùng.

Ách Đế kia cũng không cam lòng gào thét.

Cuối cùng vẫn bị tận diệt.

Tứ mạch Ách Đế của Ách tộc, bốn đại chí cường đến đây đã bỏ mạng.
Bình Luận (0)
Comment