Chương 3554 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Phệ Thiên Tà Ma Vương kia càng thê thảm vô cùng.
Mà trên bầu trời thiên ngoại, trận chiến giữa Thần Thoại Đế với nhau cũng rất khốc liệt, đánh cho thiên địa giống như muốn quay lại thời Hỗn Độn.
“Cũng đã đến lúc rồi.”
Tam Sinh Đế Chủ nhìn toàn bộ chiến cuộc lúc này, cũng nói thầm trong lòng.
Tuy Đầu nguồn Hắc Họa có lẽ cũng không để ý tới chủng tộc Hắc Họa.
Nhưng cũng không hẳn là sẽ bỏ mặc chủng tộc Hắc Họa bị hủy diệt hoàn toàn.
Bởi vì mục tiêu của Hắc Họa không chỉ việc đổ bộ xuống Giới Hải.
Mà còn muốn lan sang các thế giới khác, vĩ như Cửu Thiên Tiên Vực.
Cho nên vẫn cần chủng tộc Hắc Họa làm người đứng đầu dẫn binh.
Ngay khi Tam Sinh Đế Chủ nghĩ thầm.
Ầm!
Một tiếng động vang dội không có gì sánh kịp lại lần nữa vọng đến.
Nơi phát ra tiếng động ấy chính là Vực sâu Vĩnh Ám.
Cảm nhận được sự chấn động kia, trong lòng của vô số tu sĩ Giới Hải bên này rung mạnh cả lên.
Bọn họ tuy chiến ý dâng cao, nhưng đa số người trong đó đều chưa từng gặp qua Hắc Họa.
Cái gọi là kẻ vô tri không biết sợ chính là như thế.
Mà một số lão giả bối phận vô cùng xa xưa cảm nhận được sự dao động này, mí mắt nhịn không được nhảy lên một cái, đã nhận thấy được điềm xấu.
“Chẳng lẽ…”
Tâm trí của rất nhiều người đều trở nên ngẩn ngơ.
Ở nơi sâu bên trong Vực sâu Vĩnh Ám mãi chỉ toàn là tăm tối kia, tiếng động vang vọng khắp cả đất trời, bỗng một bóng người mờ ảo, chậm rãi đi từ bên trong ra.
Bóng dáng kia từ trong bóng tối dần hiện ra ngoài ánh sáng
Mỗi một bước đi, thiên địa đều rung chuyển, càng khôn chấn động.
Giống như có thứ gì đó đạp lên trái tim của toàn bộ sinh linh Giới Hải.
Rất nhiều tu sĩ đều nhịn không được nuốt nước miếng.
Bọn họ muốn biết, Đầu nguồn Hắc Họa khiến Giới Hải phải chịu kiếp nạn hết lần này đến lần khác rốt cuộc là thứ gì.
Mà khi bóng dáng kia đi ra khỏi Vực sâu Vĩnh Ám.
Giới Hải bên này, rất nhiều lão già, đại nhân vật, chí cường giả đều như ngừng thở, đồng tử trừng lớn, hít vào hơi lạnh.
Bởi vì, có một người đi ra từ bên trong Vực sâu Vĩnh Ám.
Một cả Giới Hải bên này, không ai không biết, không người không hay.
Cho dù không có tận mắt thấy qua, nhưng cũng đã gặp qua điêu khắc chân dung.
Đúng là...
Hiên Viên Đại Đế!
Hình bóng đi ra từ trong Vực sâu Vĩnh Ám kia.
Thân hình hắn uy nghiêm, cao như núi biển, tóc đen buông xõa, đôi mắt tựa nhật nguyệt, tỏa ra khí chất khiến thiên địa cũng phai kinh hãi.
Kia rõ ràng là Hiên Viên Đại Đế là hùng chủ vĩ đại một thời, có danh xưng là Nhân Hoàng.
Tuy đại đa số người thường đều chưa từng tận mắt nhìn thấy Hiên Viên Đại Đế.
Chỉ là nghe nói qua truyền kỳ của hắn.
Nhưng dù thế nào đi nữa, cũng có thể thông qua một ít bức họa, điêu khắc, tượng đồng trung để hình dung được dáng vẻ của Hiên Viên Đại Đế.
Chính bởi vì như thế, mọi người ở Giới Hải bày ra nét mặt ngơ ngác như bị hóa thành đá.
“Ta không nhìn làm chứ, vị kia hẳn là… Hiên Viên Đại Đế à?”
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy, Hiên Viên Đại Đế hi sinh thân mình trấn áp Hắc Họa, sau cùng không rõ tăm tích rồi mà.”
“Nhưng bây giờ…”
Ở bên Giới Hải, vô số tu sĩ, cường giả, cảm giác da đầu tê dại khi nhìn thấy bóng dáng đó.
Trên thực tế, gần như tất cả mọi người đều cho rằng, Hiên Viên Đại Đế sợ là đã chết rồi.
Nhưng bây giờ, Hiên Viên Đại Đế rõ ràng đi ra từ Vực sâu Vĩnh Ám, xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Điều này làm cho tất cả mọi người đều không thể tin được.
Mà ngay lúc Hiên Viên Đại Đế xuất hiện.
Hiên Viên Thanh Tiêu ở thiên ngoại phía xa, còn có hoàng đế lập tức có cảm ứng.
“Phụ thân....”
Hiên Viên Thanh Tiêu không có chút chần chừ, đáp xuống đi vào sâu trong khu Vô Nhân.
Hoàng đế Hiền Viên Hoàng cũng như thế.
Mẫu Hoàng Phệ tộc cũng đi xuống theo.
Tam Sinh Đế Chủ nhận thấy được thế cục này, ảnh mắt lộ ra một suy nghĩ thú vị.
“Không hồ là thủ đoạn Hắc Họa, kế tiếp, có trò hay để xem.”
Tam Sinh Đế Chủ cũng đi xuống vùng đất hoang.
Toàn bộ ồn ào náo động của chiến trường, nhất thời trở nên tĩnh mịch một cách kì lạ.
Hiện Viên Đại Đế, dáng người uy nghiêm, như hoàng giả giữa mọi người.
Nhưng giờ phút này tình trạng của hắn, có chút không thích hợp.
Trên người có khí hắc ám bao quanh.
Trong đôi mắt cũng không có trong đó một tia ý thức nào, giống như là thể xác mất đi linh hồn.
“Phụ thân!”
Hiên Viên Thanh Tiêu tới, mái tóc màu vàng, người mang kim giáp, thánh khiết và xinh đẹp.
Nhưng giờ phút này, nàng khó có thể che giấu được cảm xúc, bởi vì xa cách bao năm tháng, lần thứ hai gặp được chính cha mình.
Nhận thấy dung mạo quen thuộc ngày xưa giờ phút này có chút xa lạ khác thường.
Hiên Viên Thanh Tiêu cho dù đã đạt đến tu vi tối thượng, tâm tình bây giờ cũng xúc động, khóe mắt có dòng lệ tuôn rơi.
Bên kia, hoàng đế cũng đi tới nơi, nhìn thấy Hiên Viên Đại Đế với ánh mắt phức tạp.
Hiên Viên Đại Đế, là sự tồn tại quái dị nhất trong lớp thế hệ mới của tộc Hiên Viên.
Thậm chí, hoàng đế đã từng coi Hiên Viên Đại Đế là người nối nghiệp, hắn sẽ là trụ cột của tộc Hiên Viên trong hàng vạn năm tới.
Nhưng mà, ai có thể nghĩ đến, Hiên Viên Đại Đế vì đại nghĩa, lại dứt khoát hi sinh bản thân mình.
Đây là một tổn thất lớn với tộc Hiên Viên.
Nhưng mà hiện tại, nhìn thấy Hiên Viên Đại Đế lần nữa, vẻ mặt hoàng đế không hề dịu đi mà thay vào đó là vẻ mặt nghiêm túc.
Hiên Viên Đại Đế từng bước đi ra Vực sâu Vĩnh Ám.
Mỗi khi hắn bước một bước, luồng khí hắc ám quái dị tản ra không ngừng, khiến trời đất rung chuyển.