Chương 3569 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đây là một loại sức mạnh hủy diệt thế gian cực hạn.
Cái gọi là Hắc Họa diệt thế giới cũng mang ý nghĩa này.
Quan Trảm Thiên cũng chấn động.
Hắn nhận ra ô quang kia dường như đã biến thành vô số hạt hắc ám trong cơ thể hắn, bắt đầu ăn mòn cơ thể, mai một tất cả mọi thứ.
Quan Trảm Thiên cũng là một người tàn nhẫn, hết sức quyết đoán, trực tiếp chém đứt phần cơ thể bị ô nhiễm của mình!
Đến cấp bậc như hắn, cho dù nhục thể có chết, chỉ cần bảo vệ được Nguyên Hồn thì vẫn có thể giữ được tính mạng.
Chỉ có điều, nhục thể bị hủy diệt có ảnh hưởng rất lớn đến chiến lực, về căn bản thì khó có thể tiếp tục tham gia chiến đấu.
“Chuyện này…”
Bên phía Giới Hải, vô số tu sĩ nhìn thấy cảnh tượng này đều tê hết cả da đầu, như thể muốn nổ tung.
Chỉ một chỉ của Họa Nguyên Tế Chủ mà đã phế một tồn tại cấp Cận Thần!
Đây là loại sức mạnh vô thượng kinh thiên tới mức nào?
Chuyện này quá mức đáng sợ!
“Lên!”
Không chút do dự, đám người Hiên Viên Đại Đế ra tay.
Cho dù Họa Nguyên Tế Chủ có mạnh hơn nữa, bọn họ cũng chỉ có thể ra tay.
Mà Phệ tộc Mẫu Hoàng, Thiên Tà Ma Vương, Tam Sinh Đế Chủ cũng ra tay.
Tuy Họa Nguyên Tế Chủ cũng không thèm để ý.
Cho dù có bao nhiêu người bao vây tấn công thì hắn cũng sẽ không sinh ra chút dao động nào.
Tam Sinh Đế Chủ trực tiếp đối mặt với Hoàng đế Hiên Viên Hoàng.
“Hoàng đế, lúc trước ngươi đã nói là ta chọn sai phe, đứng sai đội rồi, nhưng bây giờ thì sao?”
Tam Sinh Đế Chủ mỉa mai.
“Bảo hổ lột da, ngươi cảm thấy kết cục của ngươi sẽ như thế nào?” Vẻ mặt của Hoàng đế lạnh lùng.
“Thôi cứ lo cho bản thân các ngươi trước đi.”
Tam Sinh Đế Chủ không tiếp tục nói nữa, bắt đầu huyết chiến với Hoàng Đế.
Mà ở bên này, Thần Thoại Đế của Vân Thánh đế cung, Vân Trung Tử, trên người mặc váy bào trắng dài, mái tóc dài bồng bềnh, khí chất xuất trần nho nhã, giống như một vị tiên trần thế.
Khuôn mặt rất trẻ tuổi, nhưng trong đôi mắt lại có biến hóa tang thương.
Hắn thản nhiên nói: “Hai tên này giao cho ta.”
Người hắn đang đề cập chính là Phệ tộc Mẫu Hoàng cùng với Thiên Tà Ma Vương.
Vân Trung Tử muốn một mình chặn hai!
Đương nhiên, Phệ Thiên Tà Ma Vương trước đó đã bị thương nặng, trong thời gian ngắn khó có thể khôi phục lại được.
Vậy nên một mình Vân Trung Tử ngăn cản không để cho bọn họ quấy nhiễu chiến trường.
Sau đó, cũng chỉ còn lại Hiên Viên Đại Đế, Hiên Viên Thanh Tiêu, Tiên Linh Đế, Quân Tiêu Dao, cùng Dạ Quân Lâm.
Tổng cộng năm người.
Dạ Quân Lâm là Minh Vương thân của Quân Tiêu Dao.
Vậy nên nghiêm khắc mà nói thì chỉ có bốn người.
Trên khuôn mặt mang mặt nạ xoáy nước màu đen của Họa Nguyên Tế Chủ dường như lộ ra tầm mắt vô hình, quét qua năm người.
Hắn khẽ lắc đầu, thở dài một cái: “Thế hệ sau không bằng thế hệ trước, Hiên Viên, Tiên Linh, các ngươi còn có thể cầm cự được bao lâu?”
“Hiên Viên Thanh Tiêu, sau trận chiến này, ngươi vẫn là Bạt tộc chi tổ, Đế Nữ Bạt như cũ.”
Giọng điệu của Họa Nguyên Tế Chủ nhàn nhạt, nhận xét.
Trong mắt của hắn thì như thể kết quả của trận chiến này đã không có gì ngoài ý muốn.
Vậy nên mới nói rằng sau đó Hiên Viên Thanh Tiêu sẽ lại trở thành Bạt tộc chi tổ một lần nữa.
Hiên Viên Thanh Tiêu nghe vậy thì đôi mắt màu vàng kim cũng vô cùng lạnh lùng.
Cuối cùng, ánh mắt của Họa Nguyên Tế Chủ rơi vào Quân Tiêu Dao.
Hắn thản nhiên liếc nhìn một cái: “Huyết mạch của Vân Thánh đế cung sao, khi đó tổ tiên của tộc các ngươi liên hợp với tổ tiên tộc Hiên Viên, trấn áp ta trong lần đại chiến thứ nhất.”
“Đúng là khiến cho ta có chút ngạc nhiên, nhưng đáng tiếc, thế hệ sau không tốt bằng thế hệ trước”.
Họa Nguyên Tế Chủ cảm thán.
Nhưng đột nhiên, ánh mắt của hắn tập trung vào người Quân Tiêu Dao, phát ra một tiếng kêu nhỏ.
“Không đúng, không chỉ là huyết mạch Vân tộc.”
“Thú vị, thực sự thú vị, ngươi có một chút khí tức của tộc đó.”
Họa Nguyên Tế Chủ thực sự có chút ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi.
Ít nhất thì hiện tại một mình Quân Tiêu Dao không thể mang đến cho hắn một chút uy hiếp nào.
“Còn về ngươi thì...”
Họa Nguyên Tế Chủ lại nhìn về phía Diệp Quân Lâm, sau đó khẽ lắc đầu.
“Thiếu niên kia cũng khiến cho người ta thất vọng.”
Người mà Họa Nguyên Tế Chủ nhắc đến hiển nhiên là bổn tôn của Chiến Thần Ách tộc,.
“Phê bình đủ chưa, Họa Nguyên Tế Chủ, ngươi thực sự cho rằng kết cục đã được quyết định rồi sao?”
“Trước kia, ta cũng đã gặp được hai tồn tại không khác ngươi lắm, cũng đều tự tin như vậy, cho rằng mình là người viết ra kết cực.”
“Nhưng đáng tiếc cuối cùng đều biến thành tro bụi.”
Giọng nói của Quân Tiêu Dao nhàn nhạt.
Ánh mắt của Họa Nguyên Tế Chủ lại rơi vào người Quân Tiêu Dao.
“Nếu như không có pháp thân này, ngươi căn bản là không có tư cách nói chuyện với ta.”
“Nếu đã như vậy thì bắt đầu từ ngươi đi.”
Họa Nguyên Tế Chủ lại duỗi ra một ngón tay, một điểm ô quang hiện ra, bắn vào hư không.
Nơi nào nó đi qua, hư không không một tiếng động mà bị mai một, sụp đổ, biến thành bột mịn.
Có vết xe đổ trước đó, đương nhiên Quân Tiêu Dao sẽ không phạm phải sai lầm tương tự.
Hắn đã chuẩn bị tinh thần từ lâu.
Tâm niệm chuyển động, pháp thân Thần Linh mười vạn trượng ngang bằng với bầu trời hành động đồng loạt với hắn.
Quân Tiêu Dao vừa ra tay thì đã là đại chiêu.
Bởi vì hắn biết, khi chiến đấu với loại tồn tại này, những chiêu thức thần thông bình thường căn bản là không có tác dụng gì.
Pháp thân Thần Linh giơ hai tay lên, một tay điều khiển ánh sáng rực rỡ, một tay nắm giữ chúng sinh kiếp phạt.
Khí tức khủng bố vô biên dâng lên.
Như thể pháp thân Thần Linh lúc này là một vị thần thống trị sự sống và cái chết của thế gian.
Đó chính là Sáng Thế Kỷ cùng với Thần Chi Phạt hợp nhất.
Gợn sóng hủy diệt tràn ra ngay lập tức.
Phải biết rằng đây không phải do Quân Tiêu Dao thie triển ra, mà là dùng sức mạnh của pháp thân Thần Linh để thi triển.
Uy lực này không thể so sánh với lúc bình thường.
Giờ phút này dùng chiêu thức này, hủy diệt gợn sóng, như thể muốn hủy diệt chư thiên thế giới, đẩy thắng về phía trước, Vực sâu Vĩnh Ám cũng bắt đầu rung chuyển.
Tuy nhiên, điều kỳ dị chính là khi gợn sóng hủy diệt kia chạm vào tia sáng đen khịt thì lại bắt đầu mai một, như thể biến thành vô số hạt.
Ánh mắt của Quân Tiêu Dao thâm thúy.