Chương 3577 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Có ý gì?” Giọng điệu của Hoạ Nguyên Tế Chủ lạnh lùng hỏi.
“Bởi vì lần xuất thế này…ngươi sẽ phải chết.”
Quân Thương Sinh vừa dứt lời.
Bầu không khí xung quanh bỗng trở nên căng thẳng ngột ngạt.
“Hừ, ai có thể giết ta, ngươi?” Hoạ Nguyên Tế Chủ lạnh giọng nói.
Tuy thực lực của Quân Thương Sinh thâm sâu khó dò, nhưng Hoạ Nguyên Tế Chủ có sức mạnh và sự tự tin tuyệt đối, có thể kiểm soát tất cả.
Tuy Quân Thương Sinh đã ra tay gia nhập cuộc chiến, hắn cũng không hề sợ hãi.
“Thiên mệnh không phải do ta quyết định.” Quân Thương Sinh vẫn thản nhiên như cũ nói.
Lần trước lúc hắn ra tay chắn hang ổ Hắc Hoạ của cũng đã nói câu này.
“Aa…không phải do ngươi, chẳng lẽ là do tên tiểu tử đứng bên cạnh ngươi sao?” Hoạ Nguyên Tế Chủ cười khẩy.
Theo như hắn thấy, nhìn qua toàn bộ đám người ở đây, chỉ có Quân Thương Sinh mới có tư cách khiến cho hắn phải cư xử nghiêm túc.
Hiên Viên Đại Đế, Tiên Linh Đế đều là nỏ mạnh hết đà, không còn ở thời kỳ đỉnh cao nữa.
Hiên Viên Thanh Tiêu thì hơi non nớt, thêm cả Đế Nữ Bạt mới hồi phục không bao lâu, chiến lực cũng không thể khiến hắn phải đề phòng.
Mà Quân Tiêu Dao, Dạ Quân Lâm thì khỏi phải nhắc.
Còn vài tên bị đám người Tam Sinh Đế Chủ chặn lại, căn bản không có tư cách tham gia cuộc chiến.
“Ai biết được, điều thật sự khiến voi khó chịu không phải là sư tử, mà là một con kiến.”
Ánh mắt Quân Thương Sinh sâu xa, lời nói chứa đựng thâm ý.
Vừa dứt lời ông trực tiếp xuất chiêu, sáo trúc trong tay biến thành một thanh kiếm dài ba thước.
Thanh kiếm dài ba thước có hoa văn hình hoa sen màu xanh ở bề mặt, mang theo một luồng tiên vận vượt trội, vô cùng tàn khốc!
Một nhát kiếm của Quân Thương Sinh chém ra giống như thần kiếm vô song, chia cắt đất trời bao la.
Uy lực của nhát kiếm này vô cùng mạnh, sinh diệt biến hoá khôn lường, chư thiên đều tĩnh lặng, vạn vật điêu tàn!
Dòng thời gian kia dâng trào, nương theo kiếm khí bao la mờ mịt kia mà che phủ khắp cả đất trời!
Hoạ Nguyên Tế Chủ thấy thế liền giơ tay lên, lực lượng hắc ám ngưng tụ lại, hoá thành một tấm gương đen kịt.
Đó chính là kính Nghịch Phản!
Trước đó Hoạ Nguyên Tế Chủ đã dùng chiêu này cản trở đám người Quân Tiêu Dao tập hợp thần thông.
Mà giờ phút này, nhát kiếm tưởng như che phủ khoảng không, cắt đứt thời gian kia chém xuống.
Thiên địa nhất thời tĩnh lặng!
Giây tiếp theo!
Có tiếng vỡ vụn vang lên!
Kính Nghịch Phản bể nát!
Những mảnh vỡ đen kịt bắn ra bốn phương tám hướng.
Rất nhiều người phía bên Giới Hải nhìn thấy cảnh này đều kinh hãi đến mức ngừng thở.
Dù sao trước đó tuyệt chiêu liên thủ của đám người Quân Tiêu Dao đã bị kính Nghịch Phản chặn lại.
Nếu như không có cách nào phá vỡ kính Nghịch Phản này thì chẳng khác nào không thể phá vỡ hàng phòng ngực của Họa Nguyên Tế Chủ.
Căn bản không thể nào đánh hắn được!
Thế nhưng giờ đây một nhát kiếm của Đạo Hoàng Quân Thương Sinh đã phá vỡ kính Nghịch Phản.
Thậm chí lực lượng yên diệt trong đó cũng không thể loại bỏ được kiếm khí của Quân Thương Sinh!
Kiếm khí còn sót lại tiếp tục lao về phía Họa Nguyên Tế Chủ.
Tuy Họa Nguyên Tế Chủ đang đeo mặt nạ.
Nhưng cũng có thể cảm nhận được sắc mặt của hắn khẽ thay đổi.
Hắn giơ tay lên, lực lượng hắc ám đen kịt kia biến thành móng vuốt khổng lồ, bắt lấy kiếm khí.
Hai bên va chạm làm hao mòn và tiêu diệt lẫn nhau.
Xoạt!
Một âm thanh rất nhỏ phát ra.
Đó là âm thanh do Họa Nguyên Tế Chủ bị đẩy lùi lại một bước.
Cảnh tượng này khiến toàn bộ sinh linh Giới Hải trợn tròn mắt!
Họa Nguyên Tế Chủ bị đẩy lùi lại một bước!
Nhưng chớ mà khinh thường một bước này.
Trước đó Họa Nguyên Tế Chủ luôn giữ vững tư thế bất khả chiến bại.
Không ai có thể khiến hắn dao động, thậm chí còn không phá được phòng ngự.
Điều này cũng khiến cho mọi người rất tuyệt vọng, giống như là đang đối đầu với một tồn tại vĩnh viễn không có cách nào đánh bại được.
Thế nhưng giờ đây!
Họa Nguyên Tế Chủ đã bị đẩy lùi lại một bước!
Điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là Họa Nguyên Tế Chủ cũng không phải luôn vô địch! Hắn cũng sẽ bị đẩy lùi, hàng phòng ngự của hắn cũng sẽ bị phá nát!
Giờ phút này Họa Nguyên Tế Chủ không còn là cơn ác mộng không có cách nào chiến thắng nữa.
Hắn chẳng qua chỉ là mạnh đến mức vô lý, chứ không phải hoàn toàn không có cách nào đánh bại!
“Quân Thương Sinh, đã đến bước đường này, mà ngươi vẫn muốn xuống tay sao?”
Tuy rằng đã bị đẩy lùi, nhưng giọng điệu của Họa Nguyên Tế Chủ vẫn bình tĩnh không một gợn sóng.
“Có gì khác đâu, ta chỉ là muốn thế nhân biết được rằng, không phải không có cách chiến thắng Họa Nguyên Tế Chủ.”
“Ngươi…còn lâu mới trở thành bất khả chiến bại!”
Giọng điệu Quân Thương Sinh không mang theo chút khói lửa nhân gian nào.
“Hừ, ngu ngốc, ngươi có tiếp tục cũng không sao cả, ta vẫn là kẻ bất diệt nuốt chửng thế giới!”
Họa Nguyên Tế Chủ khinh miệt hừ một tiếng, sau đó bùng nổ khắp một vùng rộng lớn, khiến cho thiên địa rung chuyển!
Hắn phải nghiêm túc ra tay, thay vì thản nhiên như lúc trước.
Họa Nguyên Tế Chủ lại ra tay lần nữa, không chỉ xuất ra một chiêu nữa mà thi triển thần thông chân chính.
Lực lượng yên diệt hắc ám hội tụ, hóa thành từng Ma Long màu đen, thôn phệ đất trời mà tiến tới!
Mỗi một con Hắc Long đều uốn lượn như những dãy núi vạn trượng, to lớn vô cùng, lấp đầy hư không.
Nói một cách thẳng thắn, dù cho là tồn tại cấp Cận thần cũng khó mà lấy đầu một con Hắc Long diệt thế này, chắc chắn sẽ bị thương.
Mái tóc bạc trắng và trang phục của Quân Thương Sinh tung bay trong gió.
Một tay ông ta cầm kiếm, tay khác lại tạo kết ấn.
Chín chú văn cổ vô cùng rực rỡ hiện ra.
Mỗi một chu văn cổ này đều ẩn chứa một nguồn sức mạnh huyền diệu vô song.
Giống như tái hiện thiên địa, diễn giải chân lý đại đạo.
Đó chính là chín chú văn huyền diệu cổ xưa, cộng hưởng và kết nối với nhau.
Chính là Đạo môn Cửu tự chân ngôn!
Lâm! Bính! Đấu! Gia! Giai! Sổ! Tổ! Tiền! Hành!
Cửu tự chân ngôn chính là thần thông vô song của Đạo môn.
Lĩnh hội được một chữ thì có thể xem như nhân tài Đạo môn, lĩnh hội được vài chữ thì được xem như yêu nghiệt tuyệt thế.
Mà tuy có lĩnh hội được toàn bộ, cũng không đồng nghĩa có thể phát huy toàn bộ huyền diệu trong đó.