Chương 3590 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Cùng lúc đó, ở bên ngoài Vực sâu Vĩnh Ám.
Một vài lão cổ đổng có kinh nghiệm, nhân vật hóa thạch sống, cũng nhắc đến tên của Thôn Thế Tà Thần.
Vào lúc này, vô số sinh linh của Giới Hải lập tức nổ tung.
Bởi vì trong đa số sự tồn tại tuyệt đại đó, căn bản không biết được trong này còn có một bí ẩn như vậy.
“Tại sao, sao lại có thể như vậy?”
“Chẳng lẽ, Họa Nguyên Tế Chủ trước đó không phải là toàn bộ lực lượng của hắn sao?”
“Đáng chết, rõ ràng hy vọng đang ở ngay trước mắt, tại sao…”
Một vài người không kiềm nổi mà hét lên, cảm thấy khó có thể tiếp nhận.
Nhưng có nhiều người lại im lặng.
Một bầu không khí tuyệt vọng, tràn ngập sự yên lặng.
Vân Khê, Đông Phương Ngạo Nguyệt, Nguyệt Chỉ Lam.
Còn có rất nhiều người đều đang nhìn về Vực sâu Vĩnh Ám.
Nhìn về phía những bóng dáng kia.
Đặc biệt là nhìn về phía Quân Tiêu Dao.
Có thể nói, nếu như không có Quân Tiêu Dao.
Trận chiến Hắc Họa này, bên phía Giới Hải có lẽ đã sớm trầm luân, hóa thành vùng đất khô cằn.
Nhưng Quân Tiêu Dao dựa vào sức lực của một mình mình xoay chuyển đất trời.
Khiến cuộc chiến đi đến mức này.
Nhưng ai có thể ngờ rằng.
Sự tuyệt vọng lớn nhất bây giờ mới đến!
Ngay lúc này, vô số ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên Quân Tiêu Dao.
Bọn họ khó có thể tưởng tượng, nếu một hậu bối trẻ tuổi như Quân Tiêu Dao phải gánh chịu áp lực như thế nào vào lúc này.
Quân Tiêu Dao, bóng lưng bạch y thẳng tắp, mảnh khảnh như cây trúc.
Nhưng vào lúc này, đối mặt với hai đại nguồn gốc Hắc Họa là Họa Nguyên Tế Chủ và Thôn Thế Tà Thần.
Nếu đổi là người khác thì sẽ lộ ra dáng vẻ vô cùng nhỏ bé.
Quân Tiêu Dao khẽ thở ra một hơi, nhẹ nhàng mỉm cười.
Không nghĩ tới, hắn lại đi đến bước này.
Thật ra, Quân Tiêu Dao tự cho rằng hắn thật sự không phải là đại anh hùng gì đó.
Nếu như hỉ còn lại một người duy nhất là Quân Tiêu Tao thì có lẽ hắn sớm đã rời đi từ lâu rồi.
Nhưng…
Hắn không thể lùi được.
Quân Tiêu Dao quay đầu nhìn lại.
Mẫu thân của hắn Nguyệt Chỉ Lam, muội muội hắn Vân Khê, Đông Phương Ngạo Nguyệt, những người trong tộc, người thân.
Đương nhiên còn có Khương Thánh Y.
Một khi hắn rút lui, thì những người ở phía sau hắn sẽ ra sao?
Hắn có thể không quan tâm đến tất cả chúng sinh, nhưng không thể không quan tâm đến người thân của hắn.
“Tiêu Dao, ngươi dự định thế nào?”
Quân Thương Sinh thần niệm truyền đến Quân Tiêu Dao.
Ý nghĩa rất rõ ràng.
Họa Nguyên Tế Chủ cộng thêm Thôn Thế Tà Thần.
Thành thật mà nói, Quân Thương Sinh đều cảm thấy rất khó giải quyết, nếu muốn tiêu diệt thì cơ hội càng mong manh hơn.
Quân Thương Sinh không sợ Họa Nguyên Tế Chủ, thậm chí không sợ Thôn Thế Tà Thần.
Nhưng hắn cũng không thể làm gì được.
Cho nên hắn muốn biết, Quân Tiêu Dao có ý kiến gì.
Nếu như Quân Tiêu Dao muốn rút lui, hắn có thể đem những người quan trọng bên cạnh Quân Tiêu Dao cùng rời khỏi chỗ này.
Quân Tiêu Dao tự nhiên cũng hiểu ý của Quân Thương Sinh.
Tuy nhiên, ngay cả những người thân của hắn sẵn lòng rời đi cùng hắn.
Vậy còn những người khác thì sao?
Vân Thị Đế Tộc, Vân Thánh đế cung thì sao?
Gốc rễ của bọn họ ở Giới Hải, nên việc cả tộc cùng rút lui căn bản là không có khả năng.
Đây cũng không phải là chuyện có thể thực hiện được trong thời gian ngắn.
Mà trước đó Quân Tiêu Dao cũng đã nói, nếu Vân Thị Đế Tộc không phụ hắn, hắn cũng sẽ không phụ Vân Thị Đế Tộc.
Còn những hồng nhan, bằng hữu, thủ hạ của hắn.
Mọi người trong Quân Đế Đình.
Thậm chí còn có phụ thân không rõ tung tích của hắn, Thiên Nhai Đại Đế, Vân Thiên Nhai!
Bọn họ phải làm sao?
Hắn hít một hơi thật sâu rồi thở ra.
Quân Tiêu Dao quay đầu nhìn lại Quân Thương Sinh, lắc đầu, thở dài, mỉm cười: “Nhất Tổ đại nhân, thật xin lỗi, vãn bối không thể đi được.”
“Hôm nay, Quân Tiêu Dao ta và Hắc Họa, phải có một kẻ chết.”
Quân Tiêu Dao dùng những lời bình thản và nhẹ nhõm nhất, nói những lời quyết liệt nhất!
Không sai, hắn và Hắc Họa, chỉ có thể quyết chiến sinh tử!
Không có cách thứ hai!
Quân Thương Sinh nhìn Quân Tiêu Dao, dung nhan tuấn tú xuất trần kia, cũng à lên một tiếng rồi nở nụ cười.
“Không hổ là hậu nhân kiệt xuất nhất của Quân gia ta.”
“Ta, Quân Thương Sinh, cùng ngươi chiến đấu một trận, thế nào?”
Quân Thương Sinh, tu đạo đã lâu, vân du tứ phương, tâm tính từ lâu đã hài hòa không tì vết, bình yên tĩnh lặng.
Nhưng vào lúc này, hắn lại sinh ra một loại nhiệt huyết đã lâu chưa có.
Như thể quay trở lại thuở thiếu thời, giận dữ rút kiếm khiến thiên hạ phải sợ hãi những năm tháng nhiệt huyết đó.
“Tuổi trẻ, thật tốt.”
Quân Thương Sinh thở dài trong lòng.
Quân Tiêu Dao nhìn sang Hiên Viên Thanh Tiểu.
Hiên Viên Thanh Tiểu không nói lời nào, nhưng đôi mắt kim sắc kiên quyết kia đã bộc lộ tất cả.
Nàng sẽ chiến đấu đến cùng!
Vì phụ thân đã hi sinh vì nàng, vì người trong tộc, vì những tội lỗi mà nàng đã phạm phải!
Về phần thiếu nữ gấp thuyền giấy thì càng không cần phải nói, Quân Tiêu Dao không lùi, nàng cũng không lùi!
Cuối cùng, ánh mắt của Quân Tiêu Dao hướng về Họa Nguyên Tế Chủ.
Hắn cùng với Thôn Thế Tà Thần ở sau lưn hắn, khí tức hắc ám hợp nhất.
Rõ ràng là hai thân thể, nhưng khí tức lại tương dung, kinh khủng vô biên.
“Ngươi thật sự khiến ta ngạc nhiên.”
Nhìn thấy đám người Quân Tiêu Dao không chịu rút lui.
Họa Nguyên Tế Chủ thật sự rất kinh ngạc.
Hắn vốn cho rằng Quân Tiêu Dao sẽ trực tiếp rút lui.
“Hôm nay, chúng ta phải quyết định sống chết, phải có một kết cục rõ ràng.” Quân Tiêu Dao nói.
“Được, ta thành toàn cho các ngươi!”
Họa Nguyên Tế Chủ cũng không nhiều lời nữa.
Hắn giơ một tay lên, sau lưng hắn, Thôn Thế Tà Thần cũng gào thét lên.
Lực lượng của hai thân thể dung hợp, một nỗi kinh hoàng vô biên, như thể lực lượng hắc ám đáng sợ có thể khiến tất cả các vị tiên trên trời rơi xuống, càn quét như cuồng triều mà ra!