Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3334 - Chương 3614

Chương 3614 -
Chương 3614 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Tỷ tỷ…”

Đông Phương Ngạo Nguyệt có chút khó tin nhìn Khương Thánh Y.

Dường như vào lúc này, bóng hình của Khương Thanh Y và Lê Tiên Dao hợp nhất vào nhau.

“Không… không phải.”

Đông Phương Ngạo Nguyệt vô thức lắc đầu.

Lê Tiêu Dao là một trong bốn hồn của Khương Thánh Y.

Tuy nhiên vẫn có điểm khác biệt.

“Giữa hai người thật sự có khác nhau ư?”

“Tỷ nhớ hết toàn bộ kí ức rồi, Ngạo Nguyệt, muội là muội muội của tỷ.”

Khương Thánh Y bước tới, nhẹ nhàng ôm Đông Phương Ngao Nguyệt vào lòng.

Đây quả thực không phải lời nói dối thiện ý của Khương Thánh Y.

Bởi vì trong ý thức của nàng thật sự có một phần kí ức thuộc về Lê Tiên Dao.

Hơn nữa, đủ loại kí ức trước kia cũng hiện ra trong tâm trí nàng.

Lê Tiên Dao đã trở thành một phần của nàng.

Giống như một cuộc đời khác của nàng vậy.

Vì vậy, nàng đương nhiên coi như là tỷ tỷ của Đông Phương Ngạo Nguyệt.

“Không, ngươi...”

Đông Phương Ngạo Nguyệt có chút giãy dụa.

Khương Thánh Y vẫn ôm lấy nàng.

“Tỷ nói rồi, tỷ nợ muội rất nhiều; cho nên, tỷ tỷ sẽ bồi thường cho muội.”

Khương Thánh Y kề sát vành tai trắng như tuyết của Đông Phương Ngạo Nguyệt, dịu dàng nói.

Đông Phương Ngạo Nguyệt ngừng giãy dụa.

Nàng dường như cảm nhận được khí tức của Lê Tiên Dao.

“Tỷ tỷ…”

Lúc sau, Khương Thánh Y tìm đến Hạ Chiếu Tuyết, cũng chính là nữ đế của thánh triều Đại Hạ.

Bà cũng chính là mẫu thân của Hạ Uyển Họa.

Khương Thánh Y cảm thấy nàng có trách nhiệm với những người này, muốn chữa lành những tổn thương trong lòng họ.

Hạ Chiếu Tuyết đương nhiên cũng rơi lệ một phen.

Có điều bà cũng đã chấp nhận rồi.

Thời gian trôi thật nhanh.

Trong nháy mắt, nửa tháng trôi qua.

Toàn bộ khu Vô Nhân đều bị càn quét gần hết sạch.

Mọi chuyện xem như đã hoàn toàn kết thúc, đặt xuống một dấu chấm hết.

Hiên Viên Thanh Tiêu phải cùng tộc Hiên Viên trở lại vũ trụ Khởi Nguyên.

Trên gương mặt nàng mang theo nét thê lương, nhưng đã bình phục rất nhiều.

“Thanh Tiêu tiền bối...”

Quân Tiêu Dao tới nói lời tạm biệt, có chút chần chừ, không biết nên an ủi như thế nào.

“Gọi Tiểu Thanh.” Hiên Viên Thanh Tiêu nhìn Quân Tiêu Dao.

Đây là chiến hữu vào sinh ra tử, cùng đấu tranh chống lại Hắc Họa với nàng.

Lúc đầu, cũng chính Quân Tiêu Dao đã kéo nàng trở về từ hắc ám.

Tình nghĩa đương nhiên không cần phải nhiều lời.

“Ta biết phụ thân ta tuyệt đối sẽ không muốn nhìn thấy ta đau buồn nản lòng.”

“Sau này ta còn phải bảo vệ gia tộc, tiếp tục tiến lên, kế thừa di chí của phụ thân, bảo vệ một phương bình an.” Hiên Viên Thanh Tiêu nói.

Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.

Hiên Viên Thanh Tiêu cũng không phải người bình thường, nàng rất nhanh đã bình ổn cảm xúc, tâm trạng sẽ không bị ảnh hưởng nghiêm trọng.

“Đúng rồi, chúng ta là bằng hữu nhỉ.” Hiên Viên Thanh Tiêu nói.

“Đương nhiên, không chỉ là bằng hữu, chúng ta còn là chiến hữu.”

“Tốt lắm, sau này ngươi có việc gì cần giúp đỡ, có thể nói cho ta biết, nhất định đừng cảm thấy ngại ngùng.”

“Yên tâm, nhất định sẽ quấy rầy.” Quân Tiêu Dao nghiêm túc nói.

Hắn nhất định sẽ không khách khí.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Hiên Viên Thanh Tiêu hiếm khi lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Sau đó, Hiên Viên Thanh Tiêu và tộc Hiên Viên cũng rời đi.

Các thế lực khác cũng bắt đầu tản đi.

Thế gian lại quay trở lại quỹ đạo của nó, cả Giới Hải, rất nhiều việc đang chờ hoàn thành.

Tuy nhiên, trước khi rời đi, bọn họ đều trịnh trọng chắp tay với Quân Tiêu Dao.

“Được rồi, mọi chuyện đã kết thúc, đã đến lúc chúng ta phải trở về.” Quân Tiêu Dao thở dài.

Bọn họ rời khỏi ải Trấn Ma thành lũy Tam Hoàng, về tới vũ trụ Hải Vân.

Tuy Hắc Họa dã bị đánh bại nhưng thành lũy Tam Hoàng sẽ không biến mất.

Nơi này sẽ trở thành di tích lịch sử, là chứng nhân cho cuộc chiến Hắc Họa đã từng.

Vô số máu tươi nhuộm lên thành lũy, người đời sau mấy ai biết được tên tuổi của họ?

Trấn Giới quân vẫn sẽ được giữ lại một phần nhỏ, để đóng quân hàng ngày trên thành lũy Tam Giới.

Tất nhiên, đây đều là điều nói sau.

Sau khi trở lại vũ trụ Vân Hải, Vân Thánh tinh.

Toàn bộ Vân tộc đương nhiêu đều vô cùng vui mừng.

Tuy cũng có một số thành viên Vân tộc đã hi sinh trong cuộc chiến Hắc Họa.

Nhưng cuối cùng thì mọi chuyện đều kết thúc tốt đẹp.

Thái độ của vô sô tộc nhân đối với Quân Tiêu Dao quả thực là cuồng nhiệt đến nỗi khó thể tưởng tượng.

Sự kính nể, tôn kính và ngưỡng mộ trong ánh mắt đó khó có thể hình dung.

Rất nhiều nữ tử Vân thị sắc mặt ửng đỏ khi nhìn thấy Quân Tiêu Dao, như muốn khắc ghi hình bóng hắn vào lòng để tối về nhớ nhung.

Còn trong mắt nam tử thì hiện lên sự ngưỡng mộ chưa từng có.

Nếu như trước đây, Quân Tiêu Dao là mục tiêu của rất nhiều thanh niên trong Vân gia và Vân Thánh đế cung và đế tộc Vân thị.

Vậy thì bây giờ, bọn họ sẽ không còn như thế nữa.

Bởi vì họ biết rằng không thể nào siêu việt được Quân Tiêu Dao.

Không ai có thể vượt qua mục tiêu đó.

Vì vậy cho nên, bọn họ coi Quân Tiêu Dao là một tấm gương vĩ đại, chỉ cần chiêm ngưỡng là đủ.

Ngoài ra còn một số người, như Vân Ngọc Sênh, Vân Thanh Lâm, Vân Huyền Hư cũng có một phần câu nệ khi ở cũng Quân Tiêu Dao.

Dù sao còn cách có một đường.

Đế và bên dưới Đế là hai thế giới.

Cho dù Đại Đế không phải là đỉnh cao của thiên hạ, nhưng đó vẫn là mục tiêu mà vô số tu sĩ phấn đấu cả đời.

Cũng chính là đối với đại đa số tu sĩ, có thể chứng đạo thành Đế đã là cực điểm nhất rồi.

Nhưng đối với Quân Tiêu Dao, đỉnh cao của người khác chỉ là điểm khởi đầu mới của hắn mà thôi.

Đừng nói là thiên kiêu đế tộc Vân thị rất rụt rè.

Cho dù là đế tử đế nữ của Vân Thánh đế cung là Vân Đạo Nhất và Vân Nhược Thủy cũng như thế.

Trước đây, Vân Đạo Nhất và Vân Nhược Thủy còn có thể nói chuyện cười đùa với Quân Tiêu Dao.

Nhưng bây giờ, thật khó để họ có thể thản nhiên như vậy.

Tình huống hiện tại cũng khiến Quân Tiêu Dao cảm thấy có chút bất đắc dĩ.

Có lẽ đây chính là cảm giác khoảng cách khi trở nên mạnh mẽ.

Chỉ có thể đợi thời gian từ từ xoa dịu nó.
Bình Luận (0)
Comment