Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ầm ầm ầm!
Quân Tiêu Dao đấm ra một quyền làm tan biến cả hư không, trực tiếp hung hăng nện vào Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn.
Đùng, một tiếng vang lớn, Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn rung động kịch liệt.
Một lực phản chấn khủng bố đến cực điểm hung hăng trút xuống người Vong Xuyên.
Ngực Vong Xuyên nghẹn lại, như bị đại chuỳ đập trúng, miệng phun máu tươi, cả người bay ngược ra sau.
Đám người Cơ Thanh Y, Tiểu Ma Tiên thấy cảnh tượng này thì đều không nén được khiếp sợ.
Đây là một vị quái thai cổ đại, hơn nữa còn là Luân Hồi Thánh Thể, vậy mà chỉ một chiêu đã bị Quân Tiêu Dao đánh bại.
Trước đó Vong Xuyên và Quân Tiêu Dao còn có thể đánh một trận, hiện tại lại không chịu được một kích.
“Quả nhiên thực lực của ta cường đại hơn trước đó quá nhiều.” Quân Tiêu Dao không cảm thấy bất ngờ.
Bởi vì lần này thực lực của hắn tăng lên quá lớn.
Thông Thiên Cảnh, nhất niệm thông thiên.
Chỉ giơ tay nhấc chân đã có sức mạnh to lớn, làm tan biến tứ phương.
Tuy Vong Xuyên cũng là Thông Thiên Cảnh, nhưng bàn về thực lực thì hiển nhiên không có khả năng so sánh với Quân Tiêu Dao.
Dù sao Quân Tiêu Dao cũng đã tạo ra con đường thuộc về mình.
“Đúng rồi, thử sức mạnh của Thần chi Nguyên Điểm một lần.” Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.
Hắn hoàn toàn coi Vong Xuyên trở thành đá mài dao để kiểm tra đạo của mình.
Trong đan điền của Quân Tiêu Dao, nguyên điểm thâm thúy kia cứ như diễn biến thế gian vạn vật, có đạo thuộc về Quân Tiêu Dao.
Một luồng sức mạnh căn nguyên vũ trụ tràn ngập ra, gia trì trên người Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao lại đấm ra một quyền.
Chỉ thoáng chốc!
Hỗn độn tràn ngập, vũ trụ sản sinh, thiên địa điên đảo, cứ như đi tới nguyên điểm khai thiên tích địa!
Một quyền của Quân Tiêu Dao cứ như có thể sinh ra vạn vật, cũng có thể hủy diệt vạn vật!
Giờ phút này Quân Tiêu Dao như chúa tể duy nhất, thần linh sáng thế diệt thế!
Một quyền này giáng xuống, Vong Xuyên sợ tới mức hồn vía lên mây, cảm giác không giống đang đối mặt với thiên kiêu cùng thế hệ.
Mà đang đối đầu với một vị...
Thần linh chân chính!
Giờ phút này Quân Tiêu Dao có khí thế quá mạnh, tựa như một Thần vương Sáng Thế giá lâm.
Nhất niệm hủy diệt, nhất niệm sản sinh.
Một quyền này nện xuống, tựa như một mảnh vũ trụ đàn áp đến, mang đến cho người ta sự hoảng sợ và tuyệt vọng vô tận.
Cứ như một người đối mặt với vũ trụ mênh mông vô tận, bản thân lại nhỏ bé không nơi nương tựa.
Đây là sức mạnh của căn nguyên vũ trụ, cho dù chỉ là một tia cũng đủ sinh ra năng lượng thật lớn.
Đừng nói là đám người Vong Xuyên, ngay cả bản thân Quân Tiêu Dao cũng\ có chút kinh ngạc trước sức mạnh này.
“Khống chế hủy diệt và tái sinh, sức mạnh này quá khủng bố, nhưng hiện tại còn chỉ trong giai đoạn uẩn dưỡng.” Quân Tiêu Dao suy tư.
Thần chi Nguyên Điểm là khởi điểm đạo của Quân Tiêu Dao.
Ngày sau, nguyên điểm còn sẽ lột xác, sinh ra đủ loại biến hóa không thể tưởng tượng.
Sức mạnh của Quân Tiêu Dao cũng sẽ càng ngày càng mạnh.
Một quyền giáng xuống, mặt đất đều luân hãm, bị đập ra một cái hố sâu phạm vi gần ngàn trượng.
Vô số cái khe lan tràn, cả mặt đất nát thành mảnh nhỏ.
Mà cả người Vong Xuyên đều bị đập xuống mặt đất, Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn cũng xuất hiện dấu vết nứt nẻ.
Phải biết rằng, đây chính là chí tôn khí.
Tuy Vong Xuyên không có khả năng hoàn toàn phát huy ra sức mạnh của Tiểu Lục Đạo Luân Hồi Bàn, nhưng tuyệt không phải ai cũng có thể dễ dàng đánh tan nó.
Nhìn Quân Tiêu Dao dùng một quyền thôi đã đánh quái thai cổ đại sinh tử không rõ.
Đám người Cơ Thanh Y, Tiểu Ma Tiên không biết nên nói gì mới tốt.
Các nàng khó có thể tưởng tượng, nếu Quân Tiêu Dao trở lại Tiên Vực thì những đối thủ kẻ địch của hắn sẽ thê thảm đến mức nào.
“Khụ khụ...” Có tiếng ho ra máu vang lên.
Vong Xuyên bước từng một bước ra khỏi hố sâu.
Thân thể gã đã rách nát, trên cằm toàn là vết máu, khí tức cả người uể oải tới cực điểm.
Trong mắt Vong Xuyên cũng mang theo kinh sợ.
Ở thời đại của gã, Vong Xuyên đứng trên đỉnh cao, là một trong những chí tôn trẻ tuổi cường đại nhất.
Nhưng ở thời đại này, Vong Xuyên vừa xuất thế thì đã gặp phải Quân Tiêu Dao, có thể nói là thực thê thảm.
Nếu không thì phỏng chừng gã còn tiếp tục được sự huy hoàng của Luân Hồi Thánh Thể.
“Hả, còn chưa chết à?” Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy hơi bất ngờ.
Không hổ là quái thai cổ đại, vẫn có chút bản lĩnh thật sự.
Đổi lại là thiên kiêu đương đại, phỏng chừng đã sớm bị Quân Tiêu Dao một quyền đập thành thịt băm.
Tuy Vong Xuyên miễn cưỡng tồn tại, nhưng hiển nhiên cũng không có sức mạnh tái chiến.
“Kết thúc.” Sắc mặt Quân Tiêu Dao thật bình đạm.
Trừ phi là kẻ địch có giá trị lợi dụng, Quân Tiêu Dao sẽ tạm thời buông tha, tỷ như đám người Tiêu Trần và Dương Bàn.
Nhưng Vong Xuyên này không có tác dụng gì với hắn, hơn nữa còn là quái thai cổ đại, có uy hiếp nhất định.
Tất nhiên Quân Tiêu Dao sẽ không lòng dạ đàn bà, mà muốn nhỏ cỏ tận gốc.
Cảm thụ được sát ý của Quân Tiêu Dao, trái tim Vong Xuyên lạnh giá.
Gã bị chôn ở hạ giới vô số năm, vừa xuất thế, còn muốn quét ngang đương đại, kết quả hiện tại lại phải chết.
Vong Xuyên không thể chấp nhận kết quả này, quá bi thôi.
“Chết!”
Vẻ mặt Quân Tiêu Dao thật đạm mạc, chụp qua một chưởng, trên chưởng có sức mạnh căn nguyên đang lưu động khiến cả hư không cũng sụp xuống.
Một chưởng này mà giáng xuống, Vong Xuyên khó có thể chống cự!
Tiểu Ma Tiên thấy thế thì vẻ mặt căng thẳng.
Vong Xuyên cũng coi như minh hữu của nàng, hơn nữa có khả năng gia nhập Ma Tiên Giáo.
Nàng vốn định mở miệng ngăn cản, nhưng lại nói không nên lời.
Tiểu Ma Tiên cũng coi như đã rõ tính cách của Quân Tiêu Dao.
Hắn sẽ bởi vì Tiểu Ma Tiên khuyên can mà dừng tay sao?
Hiển nhiên không có khả năng.
Cho nên cuối cùng Tiểu Ma Tiên vẫn không mở miệng khuyên can, để tránh chọc Quân Tiêu Dao không vui.
Nhìn bàn tay Quân Tiêu Dao đàn áp xuống, Vong Xuyên cắn răng, chung quy vẫn mở miệng nói: “Ta nguyện ý đầu hàng!”
Nghe thấy lời này, bọn người Khương Lạc Ly kinh ngạc.
Một quái thai cổ đại lại mở miệng nói đầu hàng.
Nếu là trước kia thì đây là chuyện không thể tưởng tượng.
Nhưng vẻ mặt Quân Tiêu Dao vẫn không dao động.
Đối với hắn mà nói, Vong Xuyên xin tha hay không thì kết quả cũng giống nhau.