Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 3347 - Chương 3627

Chương 3627 -
Chương 3627 -

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Qua một hồi bàn luận, sau khi đã xử lý xong mọi việc, Quân Tiêu Dao cũng phải rời đi.

Sau đó Đông Phương Ngạo Nguyệt tìm được Quân Tiêu Dao.

“Ngươi đến Giới Hải chỉ vì tìm Khương Thánh Y sao?” Đông Phương Ngạo Nguyệt hỏi.

“Đúng vậy.”

Quân Tiêu Dao không hề tránh né.

Nàng cụp mắt xuống.

“Nàng rất quan trọng với ngươi nhỉ.”

“Xin lỗi, Ngạo Nguyệt, chuyện liên quan đến Tiên Dao…”

Đông Phương Ngạo Nguyệt khẽ lắc đầu, nói: “Không, Tiêu Dao, ta có thể cảm giác được. trên người tỷ tỷ có khí tức của Khương Thánh Y, nàng cũng chưa hoàn toàn rời khỏi, nàng vẫn còn tồn tại.”

Đông Phương Ngạo Nguyệt không có ác cảm với Khương Thánh Y, cũng không ghen ghét.

Sao nàng lại ghen ghét tỷ tỷ mình chứ?

Tuy không thể nào hoàn toàn xem Khương Thánh Y là Lê Tiên Dao nhưng nàng cũng thật sự thấy được ánh mắt dịu dàng của Lê Tiên Dao từ trong mắt Khương Thánh Y.

Có lẽ là sau khi Lê Tiên Dao đã trở thành một phần linh hồn của Khương Thánh Y. Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng nảy sinh cảm giác khác biệt với Khương Thánh Y.

Khi biết Quân Tiêu Dao vì Khương Thánh Y mới chuyển sinh đến Giới Hải, tuy Đông Phương Ngạo Nguyệt rất ngưỡng mộ nhưng cũng chỉ như vậy thôi, không có cảm xúc gì khác.

“Với lại, nếu không phải là Khương Thánh Y, ngươi cũng không thể nào đến Giới Hải, nếu ngươi không đến thì sao ta có thể gặp được người duy nhất trên đời này.”

Nữ tử đế tộc Đông Phương đều có tính cách như vậy, thẳng thắn bày tỏ tình cảm.

Đôi mắt Đông Phương Ngạo Nguyệt nhìn khuôn mặt tuấn tú của Quân Tiêu Dao, mang theo tình cảm sâu đậm và lưu luyến.

Nghĩ đến người nam tử này, đồng hành bên cạnh nàng suốt chặng đường, làm bạn với nàng, cùng đi con đường báo thù với nàng.

Tình yêu thật sự không cần thề non hẹn biển.

Mà rõ ràng hắn là người bạn luôn ở bên nàng, đầy ấm áp và kiên định.

Đông Phương Ngạo Nguyệt nâng khuôn mặt xinh đẹp lên, chủ động hôn hắn.

Môi nàng thơm mát mềm mại, mang theo hơi thở ngọt ngào.

Rất lâu sau mới buông ra.

Quân Tiêu Dao nhìn ánh mắt ướt át của Đông Phương Ngạo Nguyệt, hắn biết mình phải có trách nhiệm với nữ tử này.

Với lại, hắn cũng đã đồng ý với Lê Tiên Dao là phải chăm sóc tốt cho Đông Phương Ngạo Nguyệt.

“Tuy ta còn muốn làm nhiều chuyện với Tiêu Dao ngươi nhưng ngươi mới tìm được Khương Thánh Y nên ta không làm nữa. Nhưng mà Tiêu Dao, ta đã chọn ngươi rồi.”

“Nữ tử đế tộc Đông Phương chúng ta, một khi đã chọn nam tử nào thì sẽ không từ bỏ, nhất định phải có được.”

Đông Phương nói rất thẳng thắn.

Tuy nàng biết, Quân Tiêu Dao chuyển sinh đến Giới Hải là vì tìm Khương Thánh Y, vì hắn có tình cảm sâu đậm với Khương Thánh Y.

Nhưng nàng sẽ không vì vậy mà từ bỏ.

Quân Tiêu Dao im lặng, hắn không nói nên lời, cũng không muốn tổn thương Đông Phương Ngạo Nguyệt.

Những gì nàng trải qua đã đủ đau buồn rồi.

“Tiêu Dao, tuy ta cũng muốn đi cùng ngươi đến Cửu Thiên Tiên Vực. Nhưng Giới Hải đang bị tổn hại nghiêm trọng, ta còn phải xử lý chuyện của đế tộc Đông Phương và Mạt Nhật Thần Giáo.” Đông Phương Ngạo Nguyệt nói.

Nàng không phải kiểu nữ tử ỷ lại vào nam nhân.

Nàng có sự nghiệp và công việc của mình.

Sau đó, Đông Phương Ngạo Nguyệt rời đi.

Không bao lâu sau, Vân Anh Lạc lại đến.

Nàng mặc áo trắng tóc đen, băng cơ ngọc cốt như mỹ nhân trong tranh.

Vân Anh Lạc muốn cảm ơn Quân Tiêu Dao.

“Tiểu cô mụ, ta muốn đa tạ ngươi, nếu không phải có ngươi ở Ách tộc thì có lẽ Dạ Quân Lâm sẽ không trở về thuận lợi như vậy.”

Quân Tiêu Dao biết Vân Anh Lạc mai phục ở Ách tộc, bị nhiều người Giới Hải nói xấu.

Hắn cũng biết rõ, Vân Anh Lạc chịu gánh nặng rất lớn.

“Bây giờ còn nói lời khách sáo như vậy làm gì, thật ra lúc trước cũng vì ta cho nên mới khiến ngươi trúng phải Chiết Tiên Chú.”

Đến bây giờ Vân Anh Lạc vẫn còn để chuyện này trong lòng, vẫn còn áy náy.

“Thật ra đối với ta mà nói cũng chưa chắc không phải là một cơ duyên, sau này ta lột xác, càng thêm viên mãn.” Quân Tiêu Dao an ủi nàng.

Vân Anh Lạc nhìn Quân Tiêu Dao, nói: “Ngươi đấy quả nhiên giống phụ thân ngươi. Còn nhớ lần đầu chúng ta gặp mặt không, tuy ta nói với ngươi ta không phải người Vân thị, không có huyết mạch Vân thị. Nhưng ngươi cũng không để ý. Khi đó ta đã muốn biết có phải ngươi có hơi ngây thơ không. Nhưng bây giờ ta đã hiểu, ngươi có lòng chân thành, đối xử với người bên cạnh cũng như vậy. Nếu có thể trở thành khiến ngươi coi trọng thì đúng là rất may mắn.”

Quân Tiêu Dao nghe vậy thì khẽ cười một tiếng, nói: “Đương nhiên, ta không thể nào đối xử với tất cả mọi người như thế, ta cũng không có lòng bác ái vô tư như vậy.”

“Nhưng tiểu cô mụ đúng là người ta coi trọng.”

Tuy Quân Tiêu Dao được gọi là cứu thế chủ nhưng hắn vẫn rất xem trọng người bên cạnh mình.

“Ta sao?”

Vân Anh Lạc sững sờ, đôi mắt đẹp lóe lên tia thần hoa.

“Đúng vậy.” Quân Tiêu Dao nói.

Vân Anh Lạc mỉm cười như mỹ nhân trong tranh, nhất tiếu khuynh thành.

Chớp mắt đã trôi qua mấy ngày.

Có rất nhiều người trong khoảng thời gian này đi tìm Quân Tiêu Dao.

Đều là người có quan hệ thân thiết với hắn.

Quân Tiêu Doa không từ chối.

Tuy bây giờ hắn là Tiêu Dao Đại Đế danh chấn Giới Hải nhưng hắn không hề làm giá.

Thái độ vẫn giống như lúc trước.

Lần này chỉ có hai người Quân Tiêu Dao và Khương Thánh Y cùng trở về.

Đợi sau khi thành lập không gian trùng động xong, những người này đều có thể trở về.

Sau khi tin tức được truyền ra.

Có rát nhiều tu sĩ các thế lực đến tinh giới Vân Thánh để tiễn Quân Tiêu Dao.

Thiếu nữ gấp thuyền giấy cũng hiện thân, đột ngột hiện lên trong hư không, đi đến bên cạnh Quân Tiêu Dao.

Thấy thiếu nữ gấp thuyền giấy, ánh mắt nhiều người lộ ra vẻ kính sợ.

Tuy Quân Tiêu Dao là cứu thế chủ diệt trừ Hắc Họa nhưng Đạo Hoàng Quân Thương Sinh, Đế Nữ Hiên Viên Thanh Tiêu và cả thiếu nữ gấp thuyền giấy thần bí này cũng bỏ rất nhiều công lao.
Bình Luận (0)
Comment