Chương 3690 -
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Người của Cửu Thiên Tiên Vực cũng không ngốc, ngay lập tức nghĩ đến vị Đại Đế thần bí được nhắc đến trong bảng Vạn Thế Đế trước đây.
Không biết rằng có bao nhiêu người và thế lực, đều đang điều tra xem rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Hiện tại chỉ cần liên tưởng một chút, lập tức đã hiểu rõ tiền căn hậu quả.
“Đúng rồi, chắc chắn là vậy, cũng chỉ có yêu nghiệt như thần tử Quân gia, mới có khả năng thoát ly bảng Vạn Thế Đế!”
“Thần tử Quân gia, không, có lẽ nên gọi là Tiêu Dao Đại Đế rồi…”
“Hắn rốt cuộc đã trải qua những gì, ở độ tuổi như vậy đã có thể Thành Đế.”
Vô số giọng nói kinh ngạc cảm thán không ngừng vang lên bên tai.
“Hắn chính là… Quân Tiêu Dao…”
Toàn thân Huyền Vũ dính máu nhếch nhác, nhìn lên hình bóng áo trắng hoàn mỹ, Đế đạo tỏa sáng chói lòa.
Ánh mắt cũng trở nên thất thần. Trên mặt hắn bỗng nhiên hiện ra một nụ cười như mếu.
Thì ra là vậy. Hắn hiểu rồi.
Khó trách Diên Triệt lại cố chấp như vậy. Kiểu người như này, quả thật còn lâu hắn mới bì nổi.
Thậm chí, nghĩ đến phương pháp trước đây của mình, Huyền Vũ đều cảm thấy bản thân quả thật quá nực cười, thật sự giống như một vai hề.
Câu thành ngữ ‘không biết tự lượng sức mình’ được hắn mô tả vô cùng sống động!
Trong lúc người của Cửu Thiên Tiên Vực đang kinh ngạc, phía bên Dị vực cũng không hề yên tĩnh.
“Hắn chính là Quân Tiêu Dao người chấm dứt ách họa thủy tổ!”
“Hắn vậy mà vẫn còn sống, còn chứng đế nữa!”
“Trước đây bảng Vạn Thế Đế, vị Đại Đế thần bí đó chính là hắn, ở dãy núi Hoang Cổ người ra tay cũng là hắn.”
“Đáng hận, không phải nghe nói hắn đã chết rồi sao, vì sao lại như thế này?”
Phía Dị vực cũng rộ lên sự huyên náo chấn động.
Sáu vị Bất Hủ Chi Vương, nét mặt mang theo vẻ nghiêm trọng, đây tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ, sau này Dị vực nhất định sẽ dấy lên sóng gió cực lớn.
Suy cho cùng ba chữ Quân Tiêu Dao này, đối với Dị vực mà nói đúng là khắc cốt ghi tâm.
“Thật không ngờ hắn thế mà vẫn còn sống, hơn nữa còn chứng đế rồi.”
“Nhưng…vậy thì sao.”
“Mời bọn ta đi chết, ha, không biết trời cao đất dày!”
Huyết Ma Vương, Họa Đẩu Vương và những người khác đều lạnh lùng nói.
Tuy Quân Tiêu Dao chứng đạo thành đế rồi, vậy cũng chỉ coi như có cùng một cấp bậc với bọn họ mà thôi, lấy tư cách gì bảo bọn họ đi chết?
Đế cảnh Thất Trọng Thiên, tất nhiên không giống với cảnh giới trước đây.
Vượt cấp mà chiến đấu, không phải là việc dễ dàng gì.
Mà cùng cấp với nhau, ngoại trừ một vài nguyên nhân đặc biệt, muốn giết chết đối thủ, cũng chẳng dễ dàng gì.
Bởi vậy, Quân Tiêu Dao trong mắt của sáu vị Bất Hủ Chi Vương, trông có vẻ không biết trời cao đất dày.
Biểu cảm của Quân Tiêu Dao, vẫn luôn thờ ơ, hắn nói: “Ta nói khiến các ngươi phải chết, các ngươi nhất định phải chế.”
Bất Hủ Chi Vương, Kế Mông đế tộc lên tiếng: “Ngươi lấy can đảm ở đâu ra, dù cho có thêm vào mấy vị Đại Đế Tiên Vực khác, cũng không ngăn cản được bọn ta!”
“Dựa vào nhân số?”
Quân Tiêu Dao cười rồi.
“Đúng vậy, bọn ta nói cho ngươi biết, tại đây không chỉ có sáu người bọn ta, còn có vị vương thứ bảy nữa.” Huyết Ma Vương cười lạnh nói.
Phía bên Tiên Vực nghe thấy những lời này, một số tu sĩ kinh ngạc không thôi.
“Cái gì, vậy mà còn có một vị Bất Hủ Chi Vương, ở đâu ra?”
Dù cho là mấy vị Đại Đế của Tiên Vực cũng đều cau mày.
Huyết Ma Vương thản nhiên nói: “Dạ Đế, xem ra ngươi cũng phải ra tay rồi.”
Lúc này…
Đùng!
Đột nhiên, một thanh Luyện Ngục chi Thương đen nhánh, trực tiếp đâm thẳng vào Huyết Ma Vương!
Huyết Ma Vương không kịp trở tay, phòng thủ một cách bị động, nhưng cũng bị đâm thành một cái lỗ đầy máu.
Hắn điên cuồng rút lui, nhìn về một bóng hình, đôi mắt mở to đầy giận dữ, hét lên: “Dạ Đế, ngươi đang làm cái gì thế hả!”
Minh Vương từ từ tháo mặt nạ xương trắng từ trên mặt xuống, phá tan vỏ bọc của đại pháp thâu thiên hoán nhật, lộ ra khuôn mặt thật.
“Xin lỗi, Dạ Quân Lâm cũng là ta.” Quân Tiêu Dao cười nhẹ.
Bên Dị vực, nhìn thấy mặt thật của Minh Vương, đồng loạt im lặng, biểu cảm hoàn toàn đờ đẫn.
Lang Dạ công chúa dùng cả hai tay che miệng, nhìn khuôn mặt phong thần tuấn tú đó mà không thể tin nổi.
Dạ Quân Lam, là Quân Tiêu Dao?
Ngay lập tức, Cửu Thiên Tiên Vực và Dị vực đều trở nên ngơ ngác.
Sinh linh hai giới, bị một mình Quân Tiêu Dao che mắt, căn bản không thể hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra.
“Không, điều này không thể nào!”
Có sinh linh Dị vực la lên, không dám tin điều này.
Bọn họ luôn cho rằng Dạ Đế, Minh Vương Thể đầy kiêu ngạo, chứng đạo thành công, vậy mà lại là Quân Tiêu Dao!
Thử hỏi, còn có việc gì vô lý hơn chuyện này nữa không?
Càng vô lý hơn là, Dạ Quân Lâm này, sử dụng tài nguyên chung cực tổ địa Dị vực bọn họ, lại thành công chứng đạo.
Chẳng khác nào Dị vực bọn họ chính tay giúp sức cho kẻ thù là Quân Tiêu Dao chứng đạo!
Này cũng có phần quá phi lý rồi, người kể chuyện cũng không dám viết ra loại chuyện này, bởi vì sẽ bị phỉ nhổ!
Nhưng một màng vô lý này, vậy mà lại xuất hiện ngay trước mắt bọn họ!
“Không… sao có thể…”
Lang Dạ công chúa, ánh mắt thất thần, nàng cũng không ngốc, đã hiểu rõ hết rồi.
Nàng bị lợi dụng rồi, trở thành người công cụ.
“Chuyện này…”
Sáu Bất Hủ Chi Vương đồng loạt ngây ra như phỗng, bộ não đều không đủ dùng, có chút đờ đẫn.
Có phải quá hoang đường rồi không?
Thân Minh Vương, hạ xuống bên cạnh Quân Tiêu Dao
Tiếp theo, hình dáng Quân Tiêu Dao động một cái, từ một biến thành ba.
Một hình dáng huyết khí tràn đầy màu vàng, kèm với đại đạo chói lòa, uy danh long trọng.
Một hình dáng, sương mù hỗn độn lượn lờ, mỗi một cử chỉ, hủy diệt trời đất bầu trời.
Hình dáng còn lại, tử khí Hồng Mông vờn vũ, biến đổi và phát triển tất cả vạn vật, khởi đầu Hồng Mông.