Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đây không phải là lần đầu tiên Quân Tiêu Dao thi triển ra miễn dịch pháp lực.
Loại năng lực này quả thực không thể tưởng tượng.
Dù sao năng lực miễn dịch tất cả công kích pháp lực cũng quá nghịch thiên, người bình thường căn bản không thể tưởng tượng ra được.
“Ngươi dùng thủ đoạn gì?” Trong mắt Đọa Vũ Thánh Tử cũng hiện lên kinh nghi.
Hắn ta lại ra tay.
“Khóc Hồn Chi Trảo!”
Đọa Vũ Thánh Tử vươn một tay ra, tử khí nồng đậm quay cuồng rồi hóa thành cự trảo đen nhánh, chỉ giơ tay nhấc chân mà cứ như có thể xé rách hư không.
Nhưng một trảo này vung qua thì cũng bị mai một trong hư không.
“Hả...” Đọa Vũ Thánh Tử hơi ngơ ra.
Quân Tiêu Dao khẽ lắc đầu.
Sau khi cảnh giới thực lực của hắn tăng lên, năng lực miễn dịch pháp lực cũng tăng mạnh.
Lấy sáu loại thần thông thêm vào Lục Đạo Luân Hồi Quyền mà cũng không thể dùng một quyền phá vỡ miễn dịch pháp lực.
Chỉ dựa vào hai chiêu của Đọa Vũ Thánh Tử thì sao có thể phá được nó?
“Bổn Thánh Tử cũng không tin!”
Đọa Vũ Thánh Tử không ngốc, lập tức phản ứng lại.
Pháp lực không có hiệu quả, vậy không có khả năng đánh tay trần cũng mất tác dụng đúng không.
Đọa Vũ Thánh Tử chấn động hai cánh sau lưng, thân thể như mũi tên, trong nháy mắt đã lao tới trước người Quân Tiêu Dao, năm ngón tay siết tay rồi đấm thẳng vào đầu Quân Tiêu Dao.
Tuy Đọa Vũ tộc không nổi bật ở phương diện nhục thân, nhưng nhục thân của họ cũng cực kỳ cường hãn.
Hơn nữa sinh linh Táng thổ quanh năm bị chôn dưới mặt đất, mặt bằng chung thì thân thể cũng mạnh hơn sinh linh Tiên Vực.
Cho nên Đọa Vũ Thánh Tử cũng rất có tự tin đối với sức mạnh nhục thân của mình.
Nhưng mà, hắn ta lại nhìn thấy khóe miệng Quân Tiêu Dao lộ ra một nụ cười châm chọc.
“Tự mình đi lên chịu chết, vậy Quân mỗ cũng không khách sáo.” Quân Tiêu Dao cũng vô cùng đơn giản mà tung ra một quyền.
Phanh!
Hư không như bị nổ nứt, khí huyết bùng nổ, hùng hồn tới cực điểm, quả thực cho người ta cảm giác như chân long xuất thế.
“Cái gì...”
Sắc mặt Đọa Vũ Thánh Tử lập tức thay đổi.
Nhưng hắn ta muốn rút lui cũng không có khả năng.
Oanh!
Một quyền giáng xuống, toàn bộ cánh tay phải của Đọa Vũ Thánh Tử đều tan nát từng chút một!
Đọa Vũ Thánh Tử không ngừng ói máu tươi, cả người bay ngược ra sau.
Hoàn toàn là nghiền áp mang tính áp đảo!
Tất cả sinh linh Táng thổ của Bạch Vọng thành đều sửng sốt, thân thể cứng đờ, dại ra ngay tại chỗ!
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì ai dám tin chứ?
Đọa Vũ Thánh Tử đường đường là một trong Thập Tiểu Vương của Táng thổ, lại bị một quyền đánh đến chật vật như thế.
“Thật là khí huyết khủng khiếp, thiếu niên Nhân tộc này quả thực như chân long chuyển thế.”
“Quá mạnh, không chỉ có thủ đoạn quỷ dị miễn dịch công kích pháp lực mà nhục thân còn cường hãn như thế, thiếu niên này tuyệt đối là thiên kiêu cao cấp nhất ở Tiên Vực!”
Sinh linh Táng thổ quan chiến chung quanh như muốn nổ não, hoàn toàn không ngờ sẽ nhìn thấy tình cảnh như vậy.
“Thánh Tử!”
Hai Thánh Nhân của Đọa Vũ tộc, Huyết Lăng và Thiên U cũng thay đổi sắc mặt.
“Đáng chết, bổn Thánh Tử cũng không tin!” Hai mắt Đọa Vũ Thánh Tử đã đỏ rực như máu.
Hiện tại là một đêm trước khi Thập Vương thịnh yến bắt đầu, nếu hắn ta thua trong tay một Nhân tộc ngoại giới thì còn mặt mũi nào đi tham gia Thập Vương thịnh yến nữa?
Tử khí cả người Đọa Vũ Thánh Tử bùng nổ, tử minh chi khí quấn quanh rồi bốc lên cao, hội tụ thành một hình cầu màu đen hào hùng ở giữa không trung.
“Tử Minh Ám Dương!”
Đọa Vũ Thánh Tử tung ra cực chiêu, chiêu này gần như hội tụ toàn lực thực lực của Đọa Vũ Thánh Tử, uy năng mạnh đến khủng bố.
Hư không chấn động ra gợn sóng màu đen, khiến người xem chung quanh kinh hồn táng đảm.
Chiêu này đủ để hạ gục bất cứ sinh linh Thần Hỏa Cảnh nào chỉ trong nháy mắt.
“Đi!” Đọa Vũ Thánh Tử gầm lên một tiếng, viên Tử Minh Ám Dương kia lao đến nổ mạnh về phía Quân Tiêu Dao.
Uy năng ngập trời như muốn diệt thế!
Đọa Vũ Thánh Tử mà nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao, Tử Minh Ám Dương nghiền áp về hướng Quân Tiêu Dao.
Mà làm Đọa Vũ Thánh Tử thở phào nhẹ nhõm một hơi chính là, Tử Minh Ám Dương cũng không biến mất, chỉ là uy lực suy yếu đi rất nhiều.
“Quả nhiên, ngươi không phải vô địch!” Đọa Vũ Thánh Tử ngửa mặt lên trời mà cười, cả người đều trở nên nhẹ nhàng.
Ít nhất loại miễn dịch pháp lực quỷ dị này của Quân Tiêu Dao cũng không phải hoàn toàn vô địch.
Nếu không thì căn bản không cần phải đánh.
“Mới có vậy đã làm ngươi cao hứng thành thế này?” Quân Tiêu Dao đưa ánh mắt thương hại nhìn về phía Đọa Vũ Thánh Tử.
Hắn giơ tay lên, thi triển ra Thôn Thần Ma Công, lốc xoáy hắc động khủng bố hiện lên.
Tử Minh Ám Dương bị suy giảm uy năng nên dễ dàng bị Thôn Thần Ma Công cắn nuốt.
Sau đó ngực Quân Tiêu Dao sáng lên, một Thượng Thương Kiếp Quang oanh kích về hướng Đọa Vũ Thánh Tử.
Đọa Vũ Thánh Tử vội vàng ngăn cản, đôi cánh màu xám sau lưng che ở trước người.
Ầm ầm một tiếng vang lớn, Đọa Vũ Thánh Tử lại bị đẩy lui.
Quân Tiêu Dao giẫm chân lên hư không, như tám bước đuổi ve(1), truy kích ngay đến, lại nện xuống một quyền.
(1) Ý chỉ khinh công cực cao, có thể trong vòng vài bước đuổi kịp “Con ve” đang bay.
“Không ổn!” Hai vị Thánh Nhân của Đọa Vũ tộc thấy thế thì sắc mặt đại biến.
Nhân tộc ngoại giới này thật sự dám giết Đọa Vũ Thánh Tử ngay trước mặt mọi người!
Từ lúc bắt đầu khi Đọa Vũ Thánh Tử giá lâm Bạch Vọng thành, không ai dự đoán được tình huống trước mắt.
Trong suy nghĩ của đàn sinh linh Táng thổ này, tình huống có khả năng xảy ra nhất chính là Đọa Vũ Thánh Tử nghiền áp Quân Tiêu Dao.
Mà vô dụng đến mấy cũng có thể duy trì ưu thế.
Dù sao uy vọng của Thập Tiểu Vương đã khắc sâu vào tư duy của mỗi một sinh linh Táng thổ.
Thập Tiểu Vương đại diện cho thiên phú vô địch, thực lực vô song.
Nhưng hiện tại, hiện thực đã hung hăng tát cho sinh linh Táng thổ một bạt tai.
Sự thật chứng minh, cái gọi là thiên phú vô địch chỉ là tương đối.
Thập Tiểu Vương đã là cái gì, chỉ là vì chưa gặp được người lợi hại hơn mà thôi.
Mà hiện tại, thiên kiêu cấp bậc có thể nghiền áp Thập Tiểu Vương đã xuất hiện.